Chương 12: Một ngày nghỉ
-Ở đây à?
-Ah vâng, được rồi đó. Hạ xuống từ từ nào.
Chúng tôi từ từ hạ cái tủ xuống trong khi phối hợp cùng nhau.
Tôi thở phào một cái sao khi cái tủ yên vị tại bức tường gần nhà bếp.
-Chờ đã, sao tôi phải giúp cậu chuyển đồ chứ?
Toack nói sau khi ngồi vật xuống cái ghế sofa trong phòng khách với vẻ hoàn toàn kiệt sức.
-Vì dù sao anh cũng phải đến đo giường cho tôi, mà nhà chúng ta lại ở gần nhau đúng không? Nên tiện thì làm thôi chứ sao.
-Haa…mà thôi, dù sao nó vẫn đỡ hơn để mấy người lớn tuổi trong làng này giúp cậu.
Toack vừa nói vừa nhìn lên trần nhà.
Sau cùng anh ấy lại là người giúp tôi chuyển đồ về nhà, tôi vội vàng đưa cho anh ta một cốc nước từ cái cốc gỗ mới mua.
-Nước của anh đây. Vị khách đầu tiên của tôi.
-Chẳng phải Flora, người đã thấy cậu khỏa thân mới là vị khách đầu tiên à?
Nhận lấy cốc nước của tôi, Toack lại bắt đầu châm chọc.
-….
Nhìn biểu cảm im lặng của tôi, Toack bật cười lần nữa và tu một hơi hết cốc nước.
Chọc tôi sau khi được mời nước, tôi cảm thấy mình như vừa lãng phí lòng tốt.
Có lẽ anh ta đồng ý giúp tôi vì không muốn làm phiền những người lớn tuổi hơn trong làng.
Trong khi nghĩ thế, tôi cũng đổ đầy một cốc nước khác và tu một hơi.
-Như mình nghĩ…chỉ cần có thêm mấy món nội thất thôi thì nơi này đã giống một ngôi nhà hơn nhiều rồi.
Vừa lẩm bẩm, tôi vừa nhìn dọc từ phòng khách vào đến bếp.
Hôm qua nơi này còn trống trơn, nhưng giờ đây nó đã được lấp đầy bởi những chiếc ghế, một cái bàn phong cách và một cái tủ rồi.
Cuối cùng cuộc sống của tôi cũng “văn minh” hơn được chút rồi. Giờ tôi sẽ không phải ngồi hay ngủ trên sàn nữa.
-Đồ nội thất khá hợp với ngôi nhà đó. Nhưng chỉ thế này thôi mà không có mấy món đồ nhỏ để trang trí thì sẽ nhìn khá cô đơn.
Toack nhận xét trong khi đang thả lỏng cơ thể trên sofa. Dù sao thì những món đồ anh ấy chọn cũng khá hợp với căn nhà của tôi, đó là một chuyện rất tốt rồi.
-À, về chuyện đó, mấy món nhỏ trang trí cậu có thểm kiếm được trong làng. Nếu cậu nhờ, dân làng có thể giúp cậu vài món đấy. Ngoài ra thì cậu nên có một cái gì đó như tấm thảm trải ra dưới sàn để làm ngôi nhà trông đẹp hơn và sàn gỗ cũng không bị xước nữa.
Dù có hơi chi tiết quá, nhưng tôi nhất định sẽ ghi nhận những điều đó.
-Phải nhỉ, tôi cần thêm quần áo, thảm và futon.
Ban đầu thì tôi chẳng quan tâm đến quần áo lắm, nhưng giờ hình như tôi không còn đủ nữa. Những bộ mà tôi mua trên đường đến đây đều ít nhiều bị hao mòn rồi, tôi nên mua thêm những món mới.
Ngoài ra, như Toack nói, tôi cần một tấm thảm trải sàn và một tấm futon mới cho cái giường sắp hoàn thành của mình.
-Những thứ đó đều là những thứ mà người trong làng này tự hào nhất. Họ sẽ sẵn sàng làm cho cậu nếu có đầy đủ nguyên liệu.
-Oh, giờ anh nói tôi mới để ý, quần áo mà mọi người ở làng mặc đều nhìn khá thời trang so với những nơi khác. Tất cả chúng đều được làm thủ công ở đây sao?
Cách ăn mặc của dân làng ở đây khá là hợp thời trang, ngoài màu sắc phù hợp, kiểu dáng của chúng cũng rất tuyệt vời nữa. Tôi đặc biệt ấn tượng với những bông hoa thêu trên cánh tay và cổ áo của các cô gái trong làng.
Đây không phải là kiểu quần áo mà người ở nông thôn có thể sở hữu. Không quá khi nói rằng bạn sẽ phải xếp hàng để mua chúng từ những cửa hàng cao cấp.
Toack xoay người trên ghế sofa và trả lời tôi.
-Nhìn thử mà xem, khắp xung quanh đây đều là những bông hoa đẹp đúng chứ? Giống như dân làng vẫn nói, cậu sẽ giết chết bầu không khí ở đây nếu mặc những bộ đồ tồi tàn xấu xí.
-Ah, ra là vậy, những bộ quần áo cũng hợp với cánh đồng hoa nữa…
Ở đây, những bông hoa nở quanh năm, đó là một cảnh đẹp độc đáo mà chỉ nơi này mới có. Và không chỉ là từ những bông hoa, những người dân ở đây cũng đều đẹp đẽ và duyên dáng.
Dân làng ở đây yêu hoa và xem chúng là niềm tự hào của ngôi làng.
-Nhưng chuyện này cũng có đôi chút phiền khi dính vào những cô gái có sở thích quần áo đẹp như thế.
Toack vừa nói vừa nhìn về phía cửa sổ.
Dù ở đâu thì mọi người cũng đều nghĩ như thế nhỉ.
=============
-Haaahh…được rồi, đo đạc đã xong.
Toack vươn vai sau khi hoàn thành việc đo đạc kích thước phòng ngủ của tôi. Cả chiều cao của tôi cũng được đo để làm số liệu cho cái giường.
-Ah, cảm ơn anh nhiều.
Trong khi Toack đang đo phòng, tôi cất những món đồ dùng nhỏ mới mua vào tủ.
Sau khi hoàn thành việc đặt cái đĩa cuối cùng, tôi lên tiếng cảm ơn Toack vì sự vất vả của anh ta.
Để đáp lại, Toack chỉ vặn người và ngáp dài rồi đáp lại tôi.
-Này, trong khi ngó xung quanh nhà, tôi thấy cậu có một cái bồn tắm tuyệt vời đó.
Ah, rồi, tôi hiểu ý anh ta luôn rồi.
-Ah cái đó à? Nó rất đẹp đúng không? Khá rộng rãi và thoải mái nữa. Anh có muốn tắm ở đây không?
-Oh, được sao? Vậy thì tôi xin mạn phép đến tắm nhờ vào tối nay. Cậu biết đấy, việc chuẩn bị bồn tắm rất phiền phức mà vì thế ít khi tôi làm chuyện đó lắm
Toack nhìn có vẻ rất hạnh phúc với đề nghị của tôi.
Um, dù sao thì với hai cái vòng ma cụ này tôi sẽ giải quyết chuyện đó đơn giản thôi.
Sau tất cả những gì anh ấy đã làm cho tôi thì việc để anh ấy sử dụng bồn tắm có vẻ vẫn còn chưa xứng để trả ơn.
-Gần tới giờ ăn trưa rồi, anh có muốn ăn gì không? Mà, tôi không rõ lắm cách mọi người ăn ở đây, vì thế sẽ thật tốt nếu anh có thể dạy tôi vài món truyền thống.
-Haaa…tôi đoán là không còn cách nào nữa. Tôi sẽ giúp cậu vậy.
Có vẻ Toack rất vui sau khi được tôi đồng ý vụ bồn tắm, anh ta bước vào bếp.
Tôi cũng lấy những thứ đồ ăn vừa mua được trong cái túi ra và bỏ lên bàn bếp.
Có bánh mì, thịt xông khói, bông cải xanh, cà rốt, hành tây, khoai tây, quả nam việt quất(cranberry), việt quất(blueberry), pho mát, rượu vang, các loại gia vị và vài loại rau. Ngoài ra còn có mấy thứ trái cây mà tôi chẳng biết nó là cái gì nữa.
-Cái quả nhỏ nhỏ màu xanh này là quả gì thế?
Tôi đưa lên một quả nhỏ hình tròn trong lòng bàn tay.
-À, cái đó là quả goji (gojiberry hoặc wolfberry). Chúng là quả dại mọc quanh nhà tôi, có vị chua nhưng khá tươi mát.
Tôi bóc lớp vỏ bên ngoài và ngửi thử. Cũng không có mùi gì đặc biệt cả.
-Cái này ăn luôn được không?
-Được chứ.
Vì Toack nói không sao, tôi ném luôn một trái vào miệng.
Cắn vào lớp thịt quả và bắt đầu nhai, tôi cảm nhận ngay một vị chua tràn ra trong miệng. Tùy vào người ăn, bạn có thể sẽ phải nhăn mặt vì nó. Nhưng dù thế thì sự thật là hương vị của nó rất tuyệt.
-Nó chua thật đó, nhưng hương vị đọng lại thì rất sảng khoái. Cái này để ăn nhẹ khi mệt mỏi hoặc ăn phải cái gì đó kinh khủng cũng khá được đấy.
Đôi khi tôi cũng hay ăn cái gì đó có vị chua khi mệt mỏi. Thi thoảng Kiel cũng làm chanh muối cho tôi nữa.
-Phải không? Nó sẽ rất hợp với món cá đó.
-Chuyện đó thật tuyệt. Vậy giờ tôi sẽ đi câu cá.
-Ah, giờ thì hơi muộn rồi, chuyện đó để sau đi.
Trong khi vừa nói chuyện, Toack chỉ cho tôi về những thứ nguyên liệu nấu ăn quen thuộc ở làng này và những món ăn đặc biệt mà trước giờ tôi chưa từng nghe qua.
-Giờ thì bắt đầu nấu thôi nào. Đã sắp quá giờ ăn trưa rồi, chúng ta sẽ làm đơn giản thôi.
-Đúng thế, khác với cậu, tôi còn nhiều đơn hàng ở nhà phải làm. Vì thế ăn đơn giản thôi cũng rất ổn.
Vì lý do đó, tôi cố gắng làm một vài món đơn giản từ trứng, thịt xông khói và rau quả tươi.
-Vậy chúng ta hãy thử với thịt xông khói và trứng.
-Oh, đơn giản nhưng vẫn ngon đó.
Thực ra tôi muốn làm một món súp rau củ như những gì anh ấy đã làm lúc sáng, nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian, thậm chí là đến tối mất, nên hãy làm một món gì đó đơn giản nhanh gọn thôi nào.
Hồi còn làm Mạo hiểm giả tôi đã tự nấu ăn cho mình nhiều rồi, vì thế chuyện này sẽ dễ thôi. Lúc đó còn có mọi người trong nhóm giúp đỡ nữa.
Tôi bắt đầu bằng cách nhóm lửa và làm nóng chảo.
Trong khi tôi đang làm chuyện đó, Toack băm nhỏ bắp cải bằng dao bếp.
Những tiếng lách cách đều đều vang khắp phòng khách.
-Cắt bắp cải như vậy là hơi sớm quá đó…
-Ah, quên mất, tôi quen nấu một mình rồi.
Nhìn tôi tròn mắt với đống bắp cải, Toack trả lời .
Thật tình thì tôi không thích cảnh hai tên đàn ông nấu ăn với nhau thế này. Nếu được, tôi muốn có một cô vợ dễ thương cùng nấu bữa trưa với mình cơ.
Sau khi chảo nóng, tôi đổ một chút dầu ăn và cho thịt xông khói vào.
Mùi thơm đặc trưng của thịt xông khói bắt đầu bay khắp phòng bếp và cả căn nhà.
Cùng với tiếng xèo xèo, một tiếng lẩm bẩm khác phát ra bên cạnh tôi
-Mùi thơm thật đó.
Sau đó là đập mấy quả trứng lên trên thịt xông khói chiên và rắc nhẹ một chút muối.
Tiếp đến là thêm vào chút nước vào chảo và đậy nắp lại.
Đây chỉ đơn giản là một món ăn được thực hiện bằng cách cắt nhỏ nguyên liệu và chiên chúng lên, nhưng chắc chắn nó sẽ biến thành một thứ rất tuyệt vời.
Trong khi đợi trứng và thịt chín, tôi lấy ra mấy cái đĩa gỗ từ tủ bếp.
Lần này bữa trưa sẽ là trứng chiên với rau và một số loại trái cây, vì thế một cái đĩa nông là được rồi.
Tôi cảm thấy rất vui vì mình đã chọn được nhiều loại đĩa phù hợp với những món ăn khác nhau.
Giờ thì tôi mới hiểu được câu nói của Kiel lúc đó, một món ăn ngon phải bắt đầu từ khâu chuẩn bị.
Tôi đoán rằng cậu ấy đã cẩn thận chọn những chiếc đĩa hợp với từng món ăn khác nhau, nếu là tôi thì sẽ chẳng bao giờ chú ý cái đó đâu.
Trong khi đang hoài niệm quanh những cái đĩa, tôi nghe tiếng xèo xèo lớn từ cái chảo đằng sau kèm theo những tiếng cằn nhằn của Toack.
-Oi, cậu định nhìn mấy cái đĩa đó bao lâu nữa hả?
-Ôi chết….trứng sẽ cháy mất…
Tôi vội vã mở nắp chảo, hơi nước trắng bốc lên nghi ngút.
-Không vấn đề gì chứ?
-Ah không.
May mà chúng chưa cháy, tôi đổ chúng ra mấy cái đĩa tròn.
Món ăn kèm là rau thái nhỏ, cà chua, nam việt quất và pho mát cùng với bánh mì.
-Yosh, tất cả đã xong.
Chúng tôi đặt hai phần ăn lên bàn và ngồi xuống. Một lần nữa, thật tuyệt khi có đồ nội thất trong nhà.
Cuối cùng tôi cũng có được cảm giác được sống trong ngôi nhà riêng của mình.
Dù đã đến đây từ hôm qua, nhưng tất cả những gì tôi làm được chỉ là dọn dẹp và tắm mà thôi.
-Ok..
Sau khi ăn xong và tiễn Toack về, tôi đã dành cả phần còn lại của ngày hôm đó để ngủ trên ghế sofa