Chương 22: Tất cả cùng tham chiến
*Chương có nội dung hình ảnh
-HEY! Anh có thể ngưng nhằm vào mắt tôi được không?
-Có gì sai khi tôi nhằm vào điểm yếu của đối thủ à?
Tôi ngồi ở phía bên trái của tảng đá để cố gắng tránh càng xa cuộc thủy chiến giữa Aisha và Toack càng tốt.
Không phải là tôi không muốn tham gia, tôi cũng ham vui lắm chứ, có điều họ toàn nhắm vào những chỗ như mắt hay tai khiến tôi muốn từ bỏ ý định đó.
Tôi và Flora sẽ ở đây...hòa bình với nhau và tránh xa cuộc chiến.
-Eii ~」
-Woah ?! 」
Nhưng ngay khi vừa nghĩ vậy, tôi đã thấy nước từ đâu bắn đầy lên người
Vội nhìn về phía nước vừa té tới, tôi thấy Flora ở đó với một nụ cười trên khuôn mặt như một đứa trẻ nghịch ngợm.
Tôi không ngờ cô ấy lại là người khởi đầu cuộc chiến này.
Nhớ lại lúc chỉ cho tôi về thành phần quả pico trong món rau, cô ấy cũng đã bộc lộ một chút sự nghịch ngợm của mình rồi.
-Vậy là em muốn chơi à...
Mặc dù tôi hạnh phúc đã được nhìn thấy một mặt khác của cô ấy, tôi vẫn phản công.
-Kyaaa! Eii! Eii! 」
Flora hét lên khi bị tôi té nước trúng. Sau đó, nước cũng được cô ấy té lại với cánh tay mảnh mai của mình.
Trong khi sử dụng một cánh tay để chặn nước, tôi cũng phản công mà không e ngại gì.
Có phải mọi thứ đều đã luôn vui thế này không?
Khi tôi còn là một đứa trẻ, cuộc sống qua ngày không cho phép tôi vui chơi như vậy
Ngay cả khi đã thành một Mạo hiểm giả, tôi cũng chưa bao giờ vui chơi như thế này.
Mặc dù chúng tôi cắm trại gần những con suối như vậy nhiều lần, nhưng chúng tôi không thể làm điều đó vì có khả năng là những con quái vật sẽ phát hiện ra do tiếng ồn.Tất cả những gì tôi có thể làm là tập luyện mỗi ngày.
Hơn nữa, những hành vi ứng xử lịch thiệp luôn là thứ chúng tôi phải giữ khi trở thành những người có danh tiếng ở Vương quốc. Chúng tôi có thể chưa bao giờ làm điều gì như thế này.
Tuy nhiên, giờ tôi không còn là Mạo hiểm giả Aldred nữa, mà là Aldo, một thợ săn sống ở Nordende.
Tất nhiên vẫn có những tiêu chuẩn và giới hạn riêng, nhưng giờ tôi đã có thể sống mà không cần phải quan tâm đến cách người khác nhìn nhận mình thế nào rồi.
Tôi chỉ cần vui với sự tự do bây giờ là được.
-Đỡ này...
-Kyaa! Em sẽ trả lại anh...
-Được lắm....AH...
Tôi đã có một cuộc chiến vui vẻ với Flora, nhưng rồi tôi chợt nhận ra.
Chiếc áo sơ mi mỏng của cô ấy đã dính quá nhiều nước, và tôi thậm chí có thể thấy được cả làn da trắng qua chiếc áo nữa.
Nước đã làm cho chiếc áo dính vào da, và những chỗ phồng trên ngực nổi lên rõ mồn một.
Tôi đã biết là ngực cô ấy rất lớn, nhưng không ngờ lại lớn đến như vậy. Có lẽ là do cách ăn mặc khiến chúng trông nhỏ đi chăng.
Làn da trắng muốt ẩn dưới lớp vải mỏng khiến tôi không thể không có vài phần cảm thấy kích thích và xen lẫn chút tội lỗi.
Nhìn thấy những đường cong lộ ra từ quần áo khi dính chặt vào làn da thậm chí còn khêu gợi hơn lúc khỏa thân nữa.
-Eeh?
Hình như Flora cũng đã nhận ra điều gì đó sau ánh nhìn khác lạ của tôi và cúi xuống nhìn cơ thể mình.
-Kyaaa
Sau khi nhận ra tình hình, cô ấy quay lưng lại với tôi khi hét lên vì xấu hổ.
Tôi biết rằng tôi nên tránh ánh mắt của mình, nhưng đó là bản chất của một người đàn ông khiến tôi cứ dán mắt vào đó dù không cố ý.
Flora cứ đứng yên như tượng ở đó trong khi hai tai đỏ bừng.
Cô ấy sắp chạy đi chăng?
-E...em ổn. E...em hơi xấu hổ nhưng sẽ không có vấn đề gì khi quần áo khô…
Flora nói với tôi với một nụ cười trên khuôn mặt.
Để không trở nên giống như lần trước, cô ấy đã cố gắng chịu đựng sự bối rối. Điều đó khiến tôi hơi lo lắng cho cô ấy.
Nhìn thấy cô ấy can đảm như thế, nó khiến tôi có thể rời mắt khỏi cô ấy một cách dễ dàng.
-Đỡ này...
-Wah ?! 」
Chuyển ánh mắt của tôi khỏi những gì đang nhìn lúc nãy, tôi vừa chứng kiến Toack không thương tiếc ném Aisha qua vai.
… Trận chiến đang diễn ra ở bên đó hình như hơi quá khắc nghiệt.
======
-CHết tiệt, Aisha, cô đã làm tôi ướt sũng thế này...
Toack nói trong khi đứng bên dòng suối vắt nước ra khỏi quần áo.
-Cú đó đẹp đấy, nhưng đối thủ của anh quá mạnh.
Tôi ném cho anh ta một chiếc khăn được lấy từ nhà tôi để lau người
-Cảm ơn
Với một lời cảm ơn ngắn, anh ta sử dụng cái khăn và bắt đầu lau cơ thể của mình.
Dù giờ đang là mùa xuân, nhưng chúng tôi sẽ mất nhiệt rất nhanh và bị cảm lạnh nếu cứ để ướt như thế.
Toack xoay xở ném Aisha vào dòng suối, nhưng Aisha không cho phép anh ta làm như vậy. Thay vào đó, cô ấy nhanh chóng quét chân mình khi ngã xuống và khiến Toack ngã xuống vì mất thăng bằng.
Thật không dễ để phản công khi bạn bị tấn công bất ngờ như thế, vì vậy tôi rất ấn tượng về khả năng thể chất và phán đoán của Aisha.
Tôi nghĩ một người táo bạo như cô ấy khá thích hợp để trở thành một Mạo hiểm giả.
Thật đáng tiếc là cô ấy chỉ sống một cuộc sống bình thường trong một gia đình nông dân trồng nho.
Và cô gái bình thường trong gia đình “nhà nho” đó bây giờ đang ngồi trên đá và nghịch nước tung tóe nước với đôi chân của mình.
-... * haaa *, cảm giác thật sảng khoái
Aisha lẩm bẩm trong khi cô ấy chải tóc lên trên tai bằng hai tay.
-Cậu không cảm thấy xấu hổ sao, Aisha? Với chỗ quần áo ướt và dính vào cơ thể như thế? 」
Flora bẽn lẽn hỏi khi ngồi xuống cạnh cô ấy khi mà vừa gặp đúng tình huống tương tự. Như Flora nói, chiếc váy một mảnh màu đỏ đang dính sát vào cơ thể khỏe mạnh của Aisha
Cô ấy không mặc một chiếc áo trắng như Flora, nên làn da không thể bị nhìn thấy. Nhưng, sự đầy đặn của bộ ngực và đường cong của mông cô ấy lại hiện lên rõ mồn một.
Sự xuất hiện của những giọt nước trên làn da kết hợp với mái tóc đỏ bóng loáng và màu da nâu sáng khỏe mạnh khiến cô ấy trông rất quyến rũ.
-Mình không quan tâm lắm đâu, thứ này cũng đâu có thể nhìn xuyên qua được như cái cậu đang mặc.
-U...um...
Cô có thể không quan tâm nhưng đàn ông chúng tôi thì có đấy...
Thành thật mà nói, cứ thế này sẽ rất khó để tôi kiếm chỗ nhìn khi nói chuyện với cô ấy. Do đó tôi nhanh chóng đưa khăn cho họ để tự lau cơ thể mình.
Với kế hoạch đó trong đầu, tôi đến gần hơn để đưa cho họ khăn tắm.
-… .Ara, chân của cậu rất trắng và đẹp, Flora」
Đôi mắt của tôi tự động dịch chuyển về phía chân Flora theo những lời Aisha mới nói.
-Khô...không phải vậy đâu. Chân của cậu còn đẹp và khỏe mạnh hơn đó.
Cảm nhận thấy ánh mắt của tôi, Flora đang cọ hai chân lại với nhau khi cô ấy trả lời Aisha. Tôi nghĩ cô ấy đang làm điều đó để cố né tránh ánh mắt của tôi, nhưng cách cô ấy đang di chuyển đôi chân mượt mà của mình càng khiến nó trở nên khiêu khích và bắt ánh nhìn của tôi hơn.
Agh...., không được.... Thật thô lỗ khi cứ nhìn chằm chằm vào chân của một người phụ nữ như thế.
-Khăn của cô đây...
-Ara, cảm ơn anh
-C-cảm ơn」
Khi tôi thoát khỏi những suy nghĩ bậy bạ của mình và đưa cho họ khăn của họ, Aisha nhận nó với một nụ cười rạng rỡ trong khi Flora ngại ngùng ôm lấy ngực.
Cuộc trò chuyện vừa nãy có lẽ là do ý đồ của Aisha nhắm vào tôi, nhìn cái cách cô ấy cười là hiểu.
Tôi không biết cô ấy đang cố gắng làm gì, nhưng tôi ước cô ấy sẽ tiếp tục gây lộn với Toack thay vì làm chuyện này vì nó rất tệ cho trái tim của tôi.
-Oii, Aldo. Đến lúc đi câu cá rồi, đi thôi nào.
Toack ngắt dòng suy nghĩ của tôi tiếng gọi lớn của mình sau khi đã làm khô người.
Không có con cá nào ở xung quanh đây cả. Và thậm chí nếu có, chúng cũng sẽ bị dọa chạy mất bởi tất cả những tiếng ồn mà chúng tôi đang tạo ra trong nước trước đó.
-Đuợc! Chúng tôi sẽ chuyển đến một địa điểm mới để câu cá nhưng còn hai người thì sao?
Tôi hỏi Flora và Aisha cùng lúc trả lời Toack.
-Hm. Chúng tôi theo sau khi nào làm khô người.
Flora cũng mỉm cười đồng ý với những gì Aisha nói.
-Nhưng, cô sẽ ổn chứ, Aisha? Người cô ướt sạch rồi đó
-Tôi rất vui vì anh lo lắng cho tôi. Nhưng, tôi sẽ không bị cảm lạnh trong thời tiết ấm áp này đâu. Tôi đã làm việc ngoài đồng nho rất nhiều lần trong những ngày mưa lớn và chưa bao giờ bị cảm lạnh. Cơ thể của tôi khá mạnh đó.
Aisha vẫy tay với tôi, ý rằng sẽ không có vấn đề gì.
Tôi đã rất ngạc nhiên trước những rắc rối mà một nông dân trồng nho phải trải qua; nó khiến tôi nghĩ rằng cô ấy cứng rắn như một người đàn ông. Nó có thể là do cô ấy luôn ăn những quả nho bổ dưỡng mà cô ấy có được một cơ thể cứng rắn và khỏe mạnh như vậy.
-Đuợc. Vậy thì, chúng tôi sẽ cố gắng bắt được thật nhiều trước khi hai người đến đó
-Ờ... Chúng tôi sẽ mong chờ nó
Tôi xách cần câu và xô lên rồi đi theo Toack sau khi đáp lời họ.
-Vậy, chúng ta có thể tìm thấy cá ở đâu?
-Để xem nào. Nên có rất nhiều loài cá ở thời điểm này ở hạ lưu ăn côn trùng và cỏ nước. Chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy rất nhiều ở đó ngay cả khi không muốn. Sẽ có rất nhiều trong số chúng bơi gần mặt nước và chúng tasẽ có thể bắt chúng dễ dàng.
Toack chỉ ra nơi những con cá sẽ tụ tập, và chúng tôi đi về phía hạ lưu.
Ghi chú
Đọc tới đây lại thấy hờn vl vì bộ này ít illust :((