Chương 36: Nhà của chúng tôi
-Cảm ơn vì đã cho em ở lại
-V...vào trong đi nào.
Tôi lo lắng mời Flora vào nhà.
Khi được tôi đưa cho đôi dép đi trong nhà, Flora rụt rè xỏ chân và bước vào phòng khách.
Tôi cũng với lấy một đôi nhưng lại bối rối đến mức vô tình đá văng nó đi khi cố gắng xỏ chân. Thật là xấu hổ, tôi đã làm việc này cả tỉ lần rồi mà.
Nhưng trong hoàn cảnh này thì biết sao được chứ.
Flora sẽ ở lại nhà tôi tối nay theo sự sắp xếp của Ergys-san và Fiona-san. Nếu là vợ chồng thì chuyện ở chung với nhau là một điều gì đó rất tự nhiên
Tôi chưa bao giờ quan tâm đến chuyện gì đó như thế này, nên thực sự tôi đang rất lo lắng khi làm điều đó với người phụ nữ mình yêu ngay bây giờ.
Nếu sớm biết sẽ có chuyện này, tôi đã đồng ý đi cùng Kiel đến "Khu đèn đỏ" ở Abalonia theo lời mời của cậu ấy. Thật xấu hổ khi vẫn còn là trai tân ở tuổi này.
Có vẻ Flora cũng đang hơi run, mắt cô ấy cứ đảo khắp xung quanh để tránh nhìn vào tôi, dù đây không phải lần đầu đến nhà tôi. Cô ấy có thể thả mình thoải mái trên sofa hoặc ngồi trên một cái ghế bất kì, nhưng không, cô ấy chỉ đứng yên một chỗ.
Tôi lấy lại được chút bình tĩnh khi nhận ra rằng mình không phải người duy nhất lo lắng ở đây.
Tôi dù sao cũng là một người đàn ông và đây là nhà của tôi. Tôi nên là người hướng dẫn cho cô ấy ở đây.
-Flora, từ nay đây cũng sẽ là nhà của em. Nên hãy cứ thoải mái như ở nhà.
Sau khi nghe những gì tôi nói, biểu cảm của cô ấy thoải mái hơn thấy rõ và đáp lại.
-V..vâng.. Anh nói đúng. Từ nay chúng ta sẽ sống cùng nhau ở đây.
Với vẻ mặt vui vẻ, cô ấy bắt đầu đi bộ xung quanh phòng khách một cách thoải mái.
Cô ấy chạm vào mọi thứ, bộ bàn ghế, chiếc sofa và cả những bức tường với tất cả tình cảm của mình.
Tôi là người nói điều đó, nhưng tôi nghĩ rằng đây sẽ là nơi chúng tôi sẽ sống chung với nhau vì đồ nội thất, tường, giường và mọi thứ khác ở đây đều mới mẻ và sáng bóng.
Tôi đã nói vậy, nhưng có lẽ trong tương lai, nơi đây sẽ còn có nhiều món đồ khác nữa, đó mới là ngôi nhà tôi mơ ước được sống với người mình yêu.
Từ giờ trở đi, mỗi khi tôi trở về, sẽ luôn có một người yêu dấu chào đón tôi. Cô ấy sẽ luôn bên cạnh tôi dù tôi có đang làm gì đi nữa.
Tôi cảm thấy hạnh phúc trước ý nghĩ đó và vô tình nở một nụ cười.
Khi Flora thấy nụ cười trên mặt tôi, sau khi đi quanh gian bếp với vẻ mặt hạnh phúc, cô ấy quay lại chỗ tôi.
-Ah, anh có muốn uống trà không? 」
- ... Chắc chắn rồi. Nhờ em nhé.
Trong giây lát tôi đã định nói với cô ấy rằng tôi sẽ đi pha trà, nhưng khi nhớ ra rằng Flora giỏi chuyện đó hơn nhiều, tôi quyết định sẽ nhờ cô ấy giúp chuyện đó.
-Vâng ạ...
Sau đó, Flora chuẩn bị trà với một nụ cười rất tươi trên khuôn mặt.
Cô ấy di chuyển xung quanh nhà như thể đã rất thân quen với nơi này, cũng phải thôi, cô ấy đã đến đây nhiều lần trong mỗi dịp chúng tôi ăn thịt nai cùng nhau và những lần dạy tôi trồng trọt nữa
Không có sự chần chừ, bối rối nào trong từng hành động vì cô ấy biết nơi từng chiếc tách, từng đồ dùng để pha trà nằm ở nơi nào.
Tôi cũng đứng lên và ngồi xuống bàn, nhẹ nhàng ngắm nhìn Flora đang pha trà trong khi ngâm nga hát.
Chỉ với hình ảnh đó thôi đã khiến cho lồng ngực tôi cảm thấy hạnh phúc và ấm áp rồi.
Dù có hơi ngạc nhiên trong một giây khi nhận ra rằng tôi đang quan sát, nhưng rồi cô ấy quay lại mỉm cười với tôi.
… Ừm, tôi sẽ không phiền nếu hôm nay phải chết. Tôi chỉ quá hạnh phúc ngay bây giờ.
-Trà đã sẵn sàng rồi đây.
Flora nói khi đưa ra một cái khay cùng chén trà trên đó.
Tất nhiên, đó là món trà táo bạc hà quen thuộc, những lá trà được trồng ở nhà của cô ấy. Một mùi hương ngọt ngào của những lá trà và trái cây tràn đầy trong phòng khách.
-Cảm ơn em
Sau khi cảm ơn cô ấy, tôi lấy một tách và thưởng thức mùi trà.
Hương thơm ngọt ngào của táo xanh và lá trà lấp đầy lỗ mũi của tôi.
Từ từ nhấp từng ngụm nhỏ, tôi thưởng thức mùi vị êm dịu của nó.
Sự ngọt ngào tươi mát của tách trà lan tỏa trong miệng tôi. Sau đó, hương vị của bạc hà khiến cho sự ngọt ngào còn tăng lên hơn nữa.
-* Haaah *.....
Tôi thở nhẹ một tiếng thoải mái sau khi được thưởng thức lại hương vị yêu thích.
Cho dù đó là do mùi hương của trà hay nguyên liệu được sử dụng trong nó, sự lo lắng mà tôi cảm thấy lúc trước đã biến mất hoàn toàn.
Flora có lẽ cũng vậy khi nét mặt cô ấy đã nhẹ nhõm hơn nhiều.
Rất nhiều chuyện đã xảy ra hôm nay ... Tôi đã đi săn, sau đó tôi phát hiện ra Flora đang gặp nguy hiểm, rồi tôi chợt nhận ra cảm xúc của mình và chiến đấu với một con quái vật trước khi chúng tôi thú nhận với nhau và trở thành một cặp vợ chồng ...
Chỉ trong một ngày, mọi thứ đã xoay chuyển quá nhanh và mối quan hệ của chúng tôi đã thay đổi.
Khi đang nhớ lại những gì đã xảy ra hôm nay, tôi mới nhận ra rằng ly trà của mình đã cạn
-Anh có muốn nữa không? "
Flora hỏi với cái ấm trà trong tay khi nhìn thấy cái tách của tôi.
-Cảm ơn em
-Vâng....
Flora rót thêm trà sau khi nghe câu trả lời của tôi.
Tôi cảm thấy ấm áp vì chỉ với những cuộc trò chuyện ngắn ngủi như thế.
Đây có lẽ là cảm giác khi có người bạn yêu ngay bên cạnh. Bây giờ tôi có thể hiểu được cảm giác của những người luôn nói về sự tuyệt vời của hôn nhân. Và vì lý do đó, tôi khuyến nghị những ai chưa kết hôn, hãy nhanh chóng đi tìm một nửa của cuộc đời mình.
Có lẽ tôi sẽ bảo Kiel kết hôn vào lần tới gặp lại. Tên đó chắc chắn sẽ bị sốc nếu tôi nói điều gì đó như thế.
-Có chuyện gì vậy ạ?
Sau khi uống trà xong, cô ấy ngồi cạnh tôi và hỏi.
Nhẹ nhàng kéo cô ấy dựa vào vai tôi và ngước lên nhìn, tôi trả lời,
-Anh đang cảm thấy rất hạnh phúc.
-Em cũng vậy...
==================
Sau đó, chúng tôi nấu và thưởng thức một bữa ăn nhẹ nhàng với nhau.
Mặt trời đã lặn, và “chuyện đó” đang ngày càng đến gần.
Chúng tôi đã có thêm những cuộc nói chuyện ấm cúng như vậy, nhưng cả hai ngày càng trở nên im lặng hơn khi màn đêm buông xuống.
Đó là bởi vì cả hai đều biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Trong khi ngồi lặng lẽ đối mặt với nhau trong phòng khách, tôi quyết định lên tiếng trước
-... Flora
-Ha....Vâ...Vâng!
Có phải là vì tôi đột nhiên đứng dậy và gọi tên cô ấy không? Mặt Flora đang đỏ lên khi trả lời bằng một giọng khá hài hước.
-Chúng ta hãy đi tắm cùng nhau
-Vâng! Hãy đi đến phòng ng... — huh? Tắm sao? 」
Flora trả lời trong khi cúi đầu xuống, sau một giây bối rối vì nhận ra mình mới nói hớ cái gì đó, cô ấy lí nhí
-Vâng....
Trong chốc lát, tôi muốn thay đổi những gì mình mới nói từ đi tắm sang đi ngủ, nhưng tôi cố gắng chống lại suy nghĩ đó.
-Um, hôm nay anh đã chạy rất nhiều. Vì vậy, em biết đấy, anh muốn làm sạch cơ thể đã...
Tôi đã đổ mồ hôi kể từ khi săn buổi sáng, sau đó trong là những bước chạy toàn lực và chiến đấu vào buổi chiều. Tôi không thể ở trong một trạng thái có thể được gọi là sạch ngay bây giờ.
Trước khi làm "điều đó", tôi muốn làm sạch cơ thể của mình.
-P...Phải ha...! Nếu vậy....em cũng sẽ đi tắm...
Cô ấy hoàn toàn quên mất việc phải tắm trước sao? Flora trả lời một cách hoảng loạn khi đứng lên khỏi ghế.
-Nah, chúng ta hãy đi cùng nhau nhé.
Má của Flora lại đỏ lựng lên sau mấy lời nói đơn giản của tôi.
-Waa ?! Điều đó, umm ... thật đáng xấu hổ 」
Chúng ta sẽ làm điều gì đó thậm chí còn đáng xấu hổ hơn sau đó ... Như vậy không phải tự nhiên sao?
-Sẽ mất thời gian nếu chúng ta thay phiên nhau sử dụng nó ... Em không muốn tắm chung sao, Flora? 」
-... K...không phải vậy
Tôi cố gắng làm giảm sự căng thẳng của Flora với câu hỏi đó. Cô ấy trả lời với một giọng nói nhỏ dần trong khi gật đầu.
Nếu cô ấy đã tự nói vậy thì không vấn đề gì.
Với khuôn mặt đỏ ửng, tôi nắm lấy tay cô và chúng tôi cùng nhau bước vào phòng tắm.
Vì cô ấy thú nhận với tôi trước, tôi tự hỏi liệu mìnhcó thể dẫn dắt một chút ở đây không. Tôi nghĩ rằng ít nhất mình nên hành động như một người đàn ông ở đây.
=================
-Thật tuyệt vời, cái vòng tay vừa nãy. Nước và lửa xuất hiện và rất nhanh chóng có được nước nóng
-Yup. Nhờ đó, em có thể thoải mái tắm ngay cả khi đang ở một mình
- Nhưng những ma cụ đó rất đắt tiền đúng không ạ? Có ổn không khi sử dụng chúng như thế này?
- Không sao cả. Những ma cụ này sẽ có thể sử dụng trong 10 năm nếu chúng ta chỉ dùng chúng để chuẩn bị bồn tắm.
-Em hiểu rồi. Nếu vậy, em thấy thật vui khi có thể tắm một cách dễ dàng mỗi ngày 」
-「 「...」 」
- ... Um, Flora? Em không muốn tắm nước nóng sao?
-Như...nhưng chuyện này vẫn còn xấu hổ quá...
Tôi làm sạch bồn tắm và chuẩn bị sẵn sàng tắm với các công cụ ma thuật, nhưng cô vẫn còn cảm thấy xấu hổ và không dám đến gần.
Vì chỉ có ánh trăng chiếu qua cửa sổ, cô ấy có lẽ nghĩ rằng nếu ở xa bồn tắm, làn da của cô ấy sẽ không bị lộ ra trước mặt tôi.
Vì vậy, cô ấy đã cố gắng giấu toàn bộ cơ thể của mình dưới một chiếc khăn ở góc xa nhất, tối nhất từ cửa sổ.
Tuy nhiên, từ góc độ của mình, tôi lại có thể nhìn thấy làn da trắng của cô ấy lộ ra rõ mồn một, nhưng tôi sẽ không nói ra điều đó đâu vì cô ấy sẽ lại bỏ chạy mất.
Tôi biết rằng cô ấy ban đầu là một cô gái nhút nhát, dù cô ấy đã sẵn sàng vào phòng ngủ nhưng lại quá xấu hổ để bước vào một bồn tắm với nhau?
Tôi đoán nó không phải là cô ghét phải hòa nhập với nhau, nhưng cô ấy quá xấu hổ để trưng ra làn da của mình.
Điều đó có nghĩa là nếu tôi có thể đưa cô ấy qua bước đầu tiên này, sẽ không có vấn đề gì sau đó.
-Thôi nào, em sẽ bị cảm lạnh nếu cứ tiếp tục ở đó đấy.
-… Ahh!
Tôi nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay và kéo cô ấy vào lòng,và cùng lúc đó, cơ thể của Flora lộ ra dưới ánh trăng
Do bất ngờ, chiếc khăn quấn quanh người cô ấy tuột ra và rơi xuống đất.
Làn da trắng và cặp ngực lớn của cô ấy hiện ra, những thứ thực sự trái ngược với tính cách nhút nhát thường ngày, được phơi sáng dưới ánh trăng, cùng với hai nụ hồng nho nhỏ.
Vòng eo mỏng và hông cân đối của cô tạo ra những đường cong tuyệt đẹp và vẻ đầy đặn.
Có vẻ như Aisha đã đúng khi nói rằng quần áo khiến Flora trông mảnh mai hơn cơ thể thực sự của cô ấy.
Tôi bị mê hoặc khi nhìn thấy cơ thể của cô ấy, đó là hiện thân những gì tuyệt vời nhất từ vẻ đẹp của một người phụ nữ.
-... Flora, cơ thể của em rất đẹp
-... Anh cũng vậy, Aldo-san. Anh có một cơ thể thực sự nam tính. Em không nghĩ anh lại có nhiều cơ bắp như vậy
Cô ấy đã nhận thấy khi bị kéo lại gần tôi, huh? Mặt cô ấy đỏ bừng khi cô ấy rờ những ngón tay trên bụng tôi.
Tôi khá tự tin về cơ thể của mình vì tôi đã từng là Mạo hiểm giả trong một thời gian dài. Gần đây, dù đã không thường xuyên tập luyện cơ bắp của mình, nhưng tôi vẫn còn giữ được kha khá phong độ năm xưa.
-Wow ... Aldo-san, (cơ thể) của anh cứng quá ( ͡° ͜ʖ ͡°)
Khi Flora tiếp tục chạm vào tôi bằng những ngón tay mềm mại của cô ấy, tôi cảm thấy hơi nhộn nhạo trên da.
Và trên hết, cách cô ấy nói có hơi khiêu khích.
Tôi có thể cảm thấy thứ gì đó dưới đáy quần bắt đầu trở nên lớn hơn, nhưng nó vẫn ổn.
-Em đang cù anh đó, Flora
-Oh, em xin lỗi. Nhưng, hãy để em chạm vào anh thêm chút nữa.
Cô ấy tiếp tục ấn những ngón tay và cảm nhận những cơ bắp trên cánh tay của tôi. Tôi nghĩ rằng sẽ ổn nếu để cô ấy tiếp tục nếu như điều này sẽ giúp cả hai chúng tôi thoát khỏi sự xấu hổ một chút.
-Bây giờ, chúng ta sẽ rửa cơ thể của mình trước khi vào bồn tắm chứ?
-Đúng vậy ha. Hãy để em chà lưng cho anh trước, Aldo-san.
Flora nói với giọng vui vẻ. Có lẽ, cô ấy muốn tiếp tục chạm vào các cơ bắp trên cơ thể tôi bằng cách làm điều đó.
-Được rồi, nhờ em nhé.
Flora đi lấy nước nóng từ bồn tắm bằng một cái chậu nhỏ khi tôi ngồi lên một cái ghế tắm nhỏ.
-* Haaah… *」
Tôi bật ra một tiếng phấn khởi khi nước nóng chảy xuống lưng
Flora mỉm cười trong khi cô ấy đổ thêm nước nóng lên người tôithêm lần nữa.
Tất cả mồ hôi, đất và bụi mà tôi nhận phải hôm nay đều bị cuốn trôi.
Sau khi dội nước nóng, cô ấy lấy xà phòng từ gần bồn tắm và thoa khăn với nó.
-Vậy thì...em sẽ bắt đầu kì lưng cho anh nhé.
-Oh, nhờ em
Tôi biết rằng cô ấy sẽ nhẹ nhàng rửa lưng tôi bằng khăn, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, trên lưng tôi bỗng cảm thấy một cảm giác mềm mại bất ngờ.
「?! 」
Đó là bộ ngực khủng của Flora.
Có phải vì cô ấy đang nhoài người phía trước để kì lưng cho tôi? Bộ ngực khổng lồ của cô ấy chạm vào lưng tôi một cách vô tình
Tuy nhiên, cô ấy dường như không nhận ra b vì bản thân đang bận kì lưng với khăn tắm. Mỗi lần cô ấy cọ xát bằng khăn, bộ ngực đó lại rung lên và ép sát vào lưng tôi.
Hình dạng của chúng thay đổi mỗi lần chạm vào lưng tôi và mang lại cảm giác mềm mại.
Từ đó, tôi có thể cảm thấy bên dưới lại càng “căng thẳng” hơn
-Có thoải mái không ạ?
-Ừm, thoải mái lắm..
... Tôi sẽ không nói rằng mình đang nói về bộ ngực của cô ấy.
Với câu trả lời đó, Flora mỉm cười hạnh phúc và tiếp tục xoa lưng tôi.
Trong thời gian này, tôi cũng tận hưởng cảm giác mềm mại của bộ ngực khi lưng tôi được kì bằng khăn trong im lặng. Tác động của ngực cô ấy rất mạnh đến nỗi tôi khó có thể tập trung tận hưởng cảm giác được kì lưng nữa.
–Hyaa ?!
Trong khi tôi đang có những suy nghĩ như vậy, cô ấy đột nhiên hét lên và ngừng di chuyển.
-Flora?
-Hyaa ?! Em không thấy gì cả
Khi tôi quay lại, cô ấy quay mặt đi để tránh ánh mắt của tôi.
Tôi nhận thấy rằng cô ấy rõ ràng đang nhìn vào khu vực đáy quần của tôi. Sau đó, cô ấy lại quay mặt đi, trước khi sợ hãi liếc nhìn nó một lần nữa.
Và rồi tôi hiểu. Có một cái lều mới dựng lên trên chiếc khăn quấn quanh eo tôi.
-Ah, xin lỗi về điều đó. Nó trở nên như vậy vì cơ thể mềm mại của em chạm vào…
-… K-không, không sao đâu. Em đã nghe từ mẹ rằng một người đàn ông khỏe mạnh là như thế.
Flora trả lời bằng một giọng khe khẽ trong khi cô ấy dội nước nóng lên lưng tôi một lần nữa.
-... Ummm, Aldo-san. E...em có thể chạm vào nó không?
-Huhh?
Tôi thốt lên sững sờ khi nghe thấy lời yêu cầu bất ngờ của cô ấy.
-Em nghe nói nó sẽ rất đau nếu cứ như vậy ... và em có thể làm giảm đi cơn đau nếu chạm vào nó.
Cô ấy có cảm thấy bối rối khi nói không? Giọng nói cứ nhỏ dần đi về cuối câu
Nhưng cái vẻ xấu hổ của cô ấy rất dễ thương, và khiến cậu nhỏ của tôi ngày càng cứng và lớn hơn khi tôi tưởng tượng cảnh tượng cô ấy làm điều đó.
Tôi thực sự muốn chuyển giữa việc kì lưng với điều đó ngay bây giờ vì “nó” đã trở nên rất cứng và thực sự trở nên khó khăn để tôi có thể giữ vững. Nếu cô ấy cứ tiếp tục làm như thế này, tôi sẽ không kìm nén nổi mà đè cô ấy xuống mất.
-... Vậy thì, làm phiền em nhé.
-Vâ...vâng....