Chương 49: Kề vai truyền hơi ấm
Tôi tiếp tục đẩy chiếc xe chở theo hành lý của Flora trên con đường quen thuộc.
CUối cùng chúng tôi cũng về đến nhà.
-Cuối cùng cũng tới rồi.
-Ha....vâng....
Flora trả lời với một giọng mệt mỏi.
Cũng khồng có gì ngạc nhiên, chúng tôi đã bị vây quanh bởi dân làng trên hầu như toàn bộ chuyến đi.
Tôi đã công khai chuyện yêu đương trước mặt mọi người, đến nhà và được cha mẹ Flora đồng ý, vì thế nếu nhìn vào cảnh tượng chúng tôi lỉnh kỉnh hàng đống đồ thế này, bất kì ai cũng có thể đoán được chuyện tôi và cô ấy sắp về chung một nhà.
Và cứ thế, người này truyền tai người kia, càng có thêm nhiều người hơn đến vây quanh chúng tôi.
Thực tế, hai tên lắm chuyện bị tôi ném đậu vào đã nói gì đó như là “đây là phong tục của Nordende mỗi lần có một cặp nên vợ nên chồng”.
Flora cũng tỏ ra khá mệt mỏi khi bị các bà chị trong làng vây lấy chỉ bảo, hỏi han về chuyện “yêu”
Thậm chí, còn có những tên tỏ ra ghen tị với tôi khi cưới được một cô gái như Flora.
Cũng phải thôi, Flora là một cô gái tốt, nên số lượng “cây si” trồng xung quanh cũng không phải là ít.
Mọi người đều nói rằng rất mong được ăn mừng tại lễ hội thu hoạch năm nay, nhưng tôi cảm thấy hôm nay đã xôn xao như một lễ cưới chính thức vậy. Nghĩ về chuyện nó còn xôn xao hơn trong lễ hội sắp tới khiến tôi cảm thấy hơi sợ.
-Vậy thì, hãy sắp xếp lại hành lý vào nhà nào. Có nhiều chuyện xảy ra quá nên giờ đã sắp tối mất rồi.
-Vâng, hãy làm xong trước khi trời tối nào.
Vì mắc kẹt với đám đông dân làng, nên chuyến đi về của chúng tôi tốn thời gian hơn thường lệ. Trời sẽ tối sau một lúc nữa thôi.
Tôi kéo xe chở hành lý vào sân, Flora đẩy nó theo vào phía sau.
-Flora, Mở cửa đi nào
Tôi đặt chiếc xe gần cửa ra vào, lấy chìa khóa ra khỏi túi và ném nó cho Flora
-Taa...tatat...uwa....
Mất ba nhịp lập bập, cô ấy mới bắt được cái chìa khóa mà tôi ném.
Nhìn vào cái cách Flora đang thở dốc, tôi cười gượng gạo.
-Nó sẽ không khó bắt như thế nếu em bình tĩnh hơn.
-Em chỉ là hơi giật mình khi đột nhiên Aldo ném nó như thế.
Vừa trêu trọc Flora, tôi tiến lại phía cửa và chờ cô ấy mở cưả Dù sao thì thể lực của cô ấy không tốt lắm, phải trải qua ngần ấy chuyện trong nửa ngày thực sự là hơi quá sức.
Nhìn cách cô ấy bối rối tra chìa khóa vào cửa, tôi cảm thấy thương cô gái mà tôi yêu vô cùng
Sau khi bình tĩnh lại,cô ấy mới vặn tay nắm và đẩy cửa vào.
Những tiếng kẹt kẹt vang lên, phía sau cánh cửa là nội thất căn nhà quen thuộc của chúng tôi
-............
Mặc dù là cùng một không gian như bình thường, nhưng tôi lại có một cảm giác không giống mọi ngày.
Từ hôm nay, không chỉ có một mình tôi ở đây, còn có Flora, người mà tôi yêu và bên cạnh tôi còn có một gia đình khác, Ergys-san và Fiona-san, những người tôi coi như cha mẹ thứ hai của mình. Một cảm giác thật lạ trào lên trong lồng ngực tôi.
Trong khi Flora rút chìa khóa khỏi ổ, tôi khẽ liếc nhìn cô ấy. Chỉ vậy thôi, nó đã khiến tôi cảm thấy tràn ngập hạnh phúc và muốn ôm lấy cô ấy để chia sẻ điều đó.
Nhẹ nhàng tiếp cận Flora từ phía sau, tôi vòng tay qua ôm lấy cô ấy.
Flora bị giật mình và tỏ ngạc nhiên, nhưng rồi cũng nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay tôi và quay lại.
-Từ hôm nay đây cũng sẽ là nhà của em...
-Vâng...
Tôi biết là mình không có nhiều thời gian, nhưng tôi tiếp tục nhìn vào trong nhà trong khi ôm lấy Flora.
==================
Thời gian tình cảm của tôi và Flora kết thúc khi trời gần đổ tối.
Trong khi Flora vẫn còn lúng túng, tôi chuyển hết chỗ hành lý vào trong nhà.
Tôi lo những món nặng, còn Flora phụ trách những thứ nhẹ hơn.
Chúng tôi đã có sẵn đồ nội thất và các vật dụng cơ bản, hơn nữa nhà của Flora cũng không quá xa nơi này, vì thế không cần phải mang quá nhiều thứ lỉnh kỉnh tới. Nếu thiếu cái gì thì ngày mai qua đó lấy cũng không mất quá nhiều thời gian, do đó, hai chúng tôi hoàn thành việc dọn hành lý vào nhà một cách nhanh chóng
Hiện tại tôi đang mang đồ đạc của Flora vào phòng ngủ và để cô ấy sắp xếp chúng theo ý mình.
Tôi đã định sẽ về sớm để chuẩn bị và ăn tối cùng nhau, nhưng trước đó Ergys-san đã bảo cả hai ở lại ăn nhẹ nên giờ chúng tôi không đói cho lắm
Và nếu có đói thì cũng vẫn còn một chút đồ ăn từ bữa ăn sáng như súp củ cải và rau xào.
Vì vậy, hai chúng tôi quyết định sẽ hoàn thành việc sắp xếp đồ đạc trước.
-Đĩa của Flora, anh sẽ bỏ nó trong tủ bát nhé?
-Cái đó, em nghĩ nó sẽ phù hợp cho những món ăn có kích thước lớn, mà chúng ta thì không dùng đến nó nhiều nên bỏ xuống dưới cũng được ạ.
-Đã rõ.
Những thứ Flora mang đến là một vài thứ dụng cụ làm bếp bằng gỗ và một cái đĩa bạc lớn
Vì cô ấy biết phần lớn đồ dùng trong nhà tôi là bằng gỗ, nên đã mang đến thêm một ít nữa và một cái đĩa bạc để dùng khi có khách.
Một món ăn lớn, có lẽ là dịp nào đó chúng tôi mời tất cả mọi người bao gồm Toack, Aisha và hai vợ chồng Ergys-san tới.
Trong khi đang nghĩ vậy, tôi thấy Flora vẫn tiếp tục sắp xếp những thứ mới mang đến.
-Em còn mang tới cả thìa và dĩa sao?
-Vâng. Aldo, gia vị để ở đâu vậy? Em muốn cho thêm vào vài thứ.
-Ừm...có một ngăn kéo bên trái, sau này nhớ nói cho anh biết chúng là cái gì nhé?
-Vâng!
Tôi và Flora di chuyển quanh bếp và cất giữ từng món một.
Tất cả những thứ Flora mang đến cho tôi đều mới mẻ vì chưa từng có trong nhà tôi.
Có vài thứ tôi đã nghĩ mình không cần đến khi chỉ có một mình, nhưng khi có hai người sống chung thì lại rất cần thiết.
Các cửa sổ trong phòng khách được thêm vào với một bức màn màu hồng nhạt và nó trở nên cực kỳ lộng lẫy.
Tôi từ từ ngắm nhìn mọi thứ và cảm thấy khá hài lòng.
-Thật vui khi nhìn mọi thứ được trang trí như thế này. Anh sẽ nhớ ngày hôm nay rất nhiều.
-Ehehe, emcũng thế,cảm giác nơi này đã dần trở nên giống như ở nhà em rồi.
Flora cười ngây thơ và tiếp tục cất lọ chứa gia vị.
Tôi cũng gật đầu hài lòng và từ từ đóng ngăn kéo lại.
Có vẻ mọi thứ trong bếp đều đã ổn.
Với những thứ này, tôi cảm thấy hạnh phúc khi nghĩ tới cuộc sống sắp tới của hai chúng tôi ở đây
Phòng khách buồn tẻ của một người đàn ông độc thân đã được trang trí lại một cách rất thời trang và tươi sáng, đó là nhờ vào Flora.
Nhưng đó không phải lý do chính, quan trọng nhất là tôi được ở cạnh người mình yêu.
-Có chuyện gì vậy ạ?
Thấy tôi cứ nhìn chằm chằm, Flora nhìn tôi nghiêng đầu.
-Không...chỉ là anh cảm thấy hạnh phúc khi được sống cùng em trong ngôi nhà này.
Nghe tôi nói ra những suy nghĩ của mình, Flora mỉm cười với hai má hơi hồng lên.
-Em cũng thế...em rất vui khi được sống ở đây cùng với Aldo. Dù rất vui nhưng em cũng cảm thấy hơi lo lắng một chút,...
Cảm giác thật vui khi nghe những lời đó của Flora, tôi nhẹ nhàng kéo tay Flora về phía mình.
Sau đó, khi Flora ngẩng đầu lên vai, tôi vuốt nhẹ mái tóc bằng tay phải.
Cảm giác từ cơ thể ấm áp và mềm mại của Flora truyền đến tôi, mái tóc được làm mượt mà có mùi như một bông hoa khiến tôi cảm thấy sự hiện diện của cô ấy ngay bên cạnh thật mạnh mẽ.
Cả hai không nói gì cả, có lẽ giờ đây, chỉ nhìn nhau là đủ để chúng tôi biết người kia đang nghĩ gì.
Một lọ hoa nhỏ được đặt trên bàn phòng khách, nơi đó có những bông hoa hồng đang nở.