Quyển 1 - Chương 35: Tháng ngày bên anh
<br><br>Quyển 1 - Chương 35: Tháng ngày bên anh<br><br><br>-”Uyên, sếp goi em kìa?” <br> <br>-”Dạ, vâng ạ” <br> <br>Vẻ ngoài thì trả lời ngoan ngoãn, lòng thì hơi ức chế ‘Cái lão này, vừa ngồi xuống bàn làm việc xong, có gì không nói luôn lúc sáng đi làm, không thì nhắn tin cũng được mà, haizzz’ <br> <br>Cốc,cốc…cốc… <br> <br>-”Vào đi?” <br> <br>-”Dạ, TỔNG GIÁM ĐỐC gọi em?” <br> <br>Minh kí đống giấy tờ mà giật mình rơi cả bút, ngước lên nhìn nàng. <br> <br>-”Tổng giám đốc có gì dặn dò ạ?” <br> <br>Thấy nàng có vẻ chuyên nghiệp công tư phân minh rất hoành tráng, anh cũng hùa theo. <br> <br>-”Ừ, cô đi pha tôi cốc cà phê! ” <br> <br>-”Dạ, đấy không phải việc của em ạ? Em làm ở phòng quan hệ quốc tế ạ!” <br> <br>-”Okie, thế cô về đi, có lẽ tôi nên gọi trưởng phòng phòng đó cho cô con F vào điểm thực tập tốt nghiệm nhỉ?” <br> <br>Nàng bặm môi, bất lực, lặng lẽ rời khỏi phòng, một lúc bê vào một cốc sữa ấm: <br> <br>-”Mời anh dùng!” <br> <br>-”Tôi bảo pha cà phê cơ mà?” <br> <br>-”Uống cà phê nhiều không tốt!” <br> <br>Ặc, có nhân viên nào dám nói với sếp như nàng không, lại là nhân viên thực tập chứ, thế mà ông sếp cũng ngoan ngoãn uống hết cốc sữa, đoạn e hèm: <br> <br>-”Công ty chúng tôi phòng quốc tế quá nhiều người rồi, từ giờ cô làm việc ở đây!” <br> <br>-”Ở đây là ở đâu?” Uyên sửng sốt. <br> <br>Minh vờ lạnh lùng, hất hàm ra chiếc bàn đối diện bàn anh vừa được bố trí lúc sáng: <br> <br>-”Đấy, bàn đấy, làm thư kí cho tôi…” <br> <br>-”Sếp có thư kí rồi mà???Em biết làm gì đâu, chả thuộc chuyên môn của em?” <br> <br>-”Mình cậu Duy thì chưa đủ, chuyên môn của cô là ngoại ngữ chứ gì, cứ ngồi ấy, ắt có việc…” <br> <br>-”Ơ nhưng…” <br> <br>-”Sếp nói mà cứ cãi nhem nhẻm thế nhỉ? Ngồi hay F đấy?” <br> <br>Nàng xầm xì đi về bàn của mình, thấy nàng có vẻ không phục, một lúc sau, anh đem đống văn kiện ra dỗ dành: <br> <br>-”Đây, dịch hộ anh, anh đọc không hiểu?” <br> <br>-”Tưởng em ngốc à, du học Mĩ từ bé mà đọc không hiểu?” <br> <br>-”Ừ, thì anh bận làm những việc khác, làm đi, đúng chuyên môn còn gì…ngoan, về anh thưởng…”. Đoạn, anh ranh mãnh lấy hai bàn tay đặt lên hai má, thơm nàng một phát vào trán trước khi quay lại bàn làm việc của mình…Kể ra thì làm việc trong phòng anh cũng không tệ, vừa được ngắm anh, vừa thoải mái, phòng anh rất to…suy nghĩ ấy chả ở trong đầu được bao lâu, một lúc nàng đã hối hận, khoảng 20 phút không gọi người yêu là sếp lại ngứa miệng, suốt ngày ý a ý ới: <br> <br>-”Lấy anh cốc nước!” <br> <br>-”Mở anh cửa sổ…” <br> <br>-”Đóng anh cửa sổ?” <br> <br>-”Bảo lấy nước lạnh cơ mà sao nóng thế…” <br> <br>-”Vặn nhỏ cái điều hòa đi, nóng quá…” <br> <br>-”Em định để cả hai chết rét à, cho điều hòa to lên….” <br> <br>Ban đầu nàng còn nhẹ nhàng, xong một hồi con giun xéo lắm cũng quằn,’ mặc kệ nhé, cùng lắm ta thực tập ở công ty khác nhá, cùng lắm ra trường muộn một kì chứ gì…’: <br> <br>-”Tự lấy đi…” <br> <br>Sếp ngạc nhiên sửng sốt: <br> <br>-”F đấy!” <br> <br>-”F thì F, thích gì thì chiều nhá… ” <br> <br>Giọng nàng đã bắt đầu tưng tức, bất cần, sếp đành biết điều vặn nhỏ vô lum: <br> <br>-”Thôi, uống gì anh lấy cho?” <br> <br>-”Không cần, anh làm việc của anh đi!” <br> <br>Chết, nàng bắt đầu nóng tính rồi, sếp chạy ra cầm tay nịnh nọt: <br> <br>-”Thôi mà, phu nhân thích gì thì cứ bảo, anh đây chiều hết, phu nhân đưng lạnh nhạt thế…” <br> <br>-”Đi ra đi cho em làm việc” <br> <br>-”Thôi mà, giận à…” <br> <br>-”Ai dám giận TỔNG GIÁM ĐỐC, lơ mơ là trượt như chơi!” <br> <br>-”Ai dám cho phu nhân trượt, phải để ra trường nhanh nhanh anh còn rước về chứ, yêu lắm, không giận nữa nha…. ” <br> <br>Nàng nhìn anh, haha, vận đổi sao rời, từ đó trở đi, chẳng biết trong văn phòng ấy, ai mới thực sự là sếp nữa…^^