Chương 899: Cuộc chiến cuối cùng với Thiên Đạo (Phần 2)
Mà lúc này, trên bầu trời Thiên Đạo đại lục, một cỗ Kiếm Ý khổng lồ đủ sức diệt sạch Thời Không xuất hiện. - Bùng... Vô tận Hỗn Độn hiện ra, khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Vô tận Hỗn Độn này vừa xuất hiện, lập tức lấy khí thế lôi đình quét ngang toàn Thiên Đạo đại lục. Chỉ trong thoáng chốc đã có hai đại tông môn bị san bằng, hàng trăm vạn sinh linh bị tiêu diệt không còn. Có thể trốn thoát trong khoảnh khắc này, chỉ có một ít Kiếm Tôn cái thế. Một chiếc Thời Không Luân Bàn chừng mười vạn trượng giáng lâm thế giới Thiên Đạo, trên Thời Không Luân Bàn màu xám bạc này, kiếm văn tinh tế phù dày đặc, kéo ra những đạo quỹ tích huyền ảo. Trên chiếc Thời Không Luân Bàn khổng lồ này, một lão nhân áo xám đang đứng thẳng. Quanh người lão có bốn mươi chín điểm sáng chớp động không ngừng, giống như sao trời xoay tròn, toát ra hào quang sáng lạn. Mà ở bốn phía của Thời Không Luân Bàn, cũng có mười bóng người đang đứng nghiêm trang. Mười bóng người này trấn áp hư không, từ trên người ai nấy đều bốc lên một cỗ ý chí Kiếm Đạo Trấn Thế. Mười tên Thánh Giả Kiếm Đạo! Lúc này, mười đạo lực Thế giới hùng mạnh hòa vào nhau, bảo vệ lão nhân và Thời Không Luân Bàn. Trên khắp bầu trời sấm nổ rền vang, lôi đình Hỗn Độn chen chúc xông ra, giằng co với lôi đình trên chín tầng trời làm dấy lên Cương Phong Lôi Hỏa đầy trời. Vô số luông quái phong nổi lên, biển sao kia cũng đã bị chấn động, vô số sao trời rơi xuống. Trên Kiếm Thần sơn. Thông Thiên Kiếm Nhai. Sắc mặt Đạo Linh tỏ ra ngưng trọng, nhìn Cổ Phượng Hoàng vừa hạ xuống trước mặt mình. Liệt Hỏa màu vàng đang cháy bừng bừng toát ra sức nóng dường như muốn đốt cháy toàn bộ thế giới, khiến cho toàn bộ Kiếm Thần sơn đều trở nên đỏ rực. Hàng ngàn hàng vạn sinh linh bị Liệt Hỏa đốt cháy, trên người còn sinh ra lửa ngọn màu xanh. - Cổ Phượng Hoàng thập nhất giai đỉnh phong, dưới Thế giới Thời Không này, lực Bản Nguyên của ngươi cũng chỉ là hư ảo mà thôi. Bằng vào ngươi, cũng dám động thủ với ta ư? Đạo Linh quát lớn: Bên cạnh Đạo Linh, Kiếm Thần nhắm mắt đứng thẳng, vẻ mặt không chút tình cảm. Nhìn sang Cổ Phượng Hoàng, lúc này chân thân mười vạn trượng màu vàng đang cháy bừng bừng Liệt Hỏa màu vàng. Trong Liệt Hỏa này toát ra khí tức Bản Nguyên tuy rằng mỏng nhưng cũng trấn áp toàn bộ khí hệ Hỏa xung quanh Kiếm Thần sơn. Cho dù là Đạo Linh cũng phải sinh ra kiêng kỵ trong lòng. - Ta chưa từng nghĩ tới chuyện ngăn cản bắt giữ ngươi, chỉ muốn cầm chân ngươi trong một khắc mà thôi. Mắt phượng khép hờ, đôi mắt màu vàng khi thì toát ra khí tức tang thương cổ kính, lúc lại biến thành một vẻ mê man mờ mịt: - Ta tên là Liệt Diễm. Vẻ mặt Đạo Linh hơi kinh ngạc, cười chế nhạo: - Ngay cả một đoạn ký ức nho nhỏ cũng không thể trấn áp, còn đòi tới ngăn cản ta! Đạo Linh bước tới, chỉ trong thoáng chốc, từ trên người y bùng lên một cỗ ý chí bao trùm thiên địa. Bản Nguyên Thiên Đạo giống như Kiếm Thần Hải cuồn cuộn, trấn áp về phía Cổ Phượng Hoàng trước mặt. Tiếng phượng gáy kinh thiên vang lên, trên thân phượng như được đúc thành từ vàng ròng. Liệt Hỏa màu vàng đốt cháy Hỗn Độn. Bản Nguyên linh khí hệ Hỏa nồng đậm bừng cháy. Hai cỗ lực lượng Bản Nguyên chạm vào nhau trên không, cuồng phong mạnh mẽ chấn động thổi quét về bốn phương tám hướng. Không gian Hỗn Độn bị mở ra, kéo dài hàng ngàn dặm, lôi đình Hỗn Độn kinh khủng chen chúc ào ra, trấn áp về phía Đạo Linh và Cổ Phượng Hoàng. -Cút! Đạo Linh thét to một tiếng. Bản Nguyên Thiên Đạo bảo vệ quanh mình. Giờ phút này y bước giữa hư không, toàn thân như một vị cổ thần từ thời vạn cổ. Tuy rằng Bản Nguyên Thiên Đạo là hư ảo, nhưng cũng mạnh mẽ vô cùng. Vô số lôi đình Hỗn Độn chưa kịp chạm tới Đạo Linh đã vỡ tan thành nhiều điểm lôi quang sáng rực. Toàn Thông Thiên Kiếm Nhai run bần bật, trên đỉnh nhai vô số kiếm bi kêu ong ong run rẩy, phát ra tiếng Kiếm ngâm sợ hãi, số Kiếm Ý tàn này nhất tề khởi động, xé nát lôi đình từ trên trấn áp xuống, tạm thời bảo vệ một khoảng không gian. Thân hình Kiếm Thần bất động, đứng thẳng trên kiếm nhai, sắc mặt bình tĩnh vô cùng, giống như một pho tượng đá không toát ra chút khí tức. Trên không, hai cỗ Bản Nguyên hư ảo va chạm, đẩy lui cả Đạo Linh và Cổ Phượng Hoàng về phía sau trăm dặm. Trong cùng lúc đó, trên bầu trời Thiên Đạo đại lục, một cổ Kiếm Ý Thời Không Luân Chuyển bắn ra, biển sao đầy trời theo đó mà động. Biển sao trên chín tầng trời lúc này dường như hóa thành một xoáy nước khổng lồ, chậm rãi chuyển động. Trước Kiếm Thần sơn. Đạo Linh biến sắc, sát ý bắn ra trong mắt, nhìn chằm chằm Cổ Phượng Hoàng trước mặt. - Ngươi đã muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi! Thiên Đạo tại ta. Kiếm Ý sát phạt! Đạo Linh quát lớn, Bản Nguyên Thiên Đạo mênh mông trên người mang theo khí Phong Mang vô biên bao phủ toàn thân, hóa thành một thanh cự kiếm màu trắng tinh thuần cao mười vạn trượng. Trên cự kiếm này dường như ẩn chứa hệ Chư Thiên, hàng ngàn hàng vạn Kiếm Ý vừa xuất hiện, toàn bộ thế giới Thiên Đạo đều run lên kịch liệt. Ở một đầu của đại lục, một cổ Bản Nguyên Ma Đạo không kém chút nào cũng bùng lên, năm cổ khí Bản Nguyên hoành hành ngang ngược trên không. Giờ phút này, toàn thế giới Thiên Đạo đều run lên kịch liệt, bức vách không gian vỡ vụn từng tấc một, dần dần lan tràn ra khắp chốn. Ánh dương quang cũng trở nên ảm đạm, mặt đất dần dần chìm vào bóng tối Dưới năm cỗ uy áp vô biên, ở khắp các tông, vô số tông dân tâm thần như nứt vỡ. Ngoại trừ Đại sư Kiếm Đạo từ cảnh giới Kiếm Hồn trở lên còn có thể miễn cưỡng chống đỡ một chút, chỉ trong nháy mắt, sinh linh trên đại lục bị chết đi hàng trăm vạn. Vô số oan hồn này gào thét giữa không trung, bất chợt dường như bị một lực hút rất lớn, giữa không trung hiện ra một cơn trốt xoáy màu vàng, nuốt chừng tất cả vào trong. Trong không gian Bản Nguyên màu vàng, Lục Thanh vốn đang ngồi xếp bằng bất chợt mở to hai mắt, đứng thẳng dậy. - Không nên kích động! Một bóng người áo trắng hiện ra phía trước. - Lục Thiên Thư! Lục Thanh biến sắc, kêu lên. - Lão nói đúng... Lúc này. Viêm Vận cũng mở bừng hai mắt: - Đạo Tề Thiên đã bắt đầu động thủ, với thực lực của ngươi chỉ là đi chịu chết mà thôi. Cảm nhận được năm cỗ lực lượng hủy thiên diệt địa kia bên ngoài không gian Bản Nguyên, thần sắc Lục Thanh càng thêm ngưng trọng. Rất lâu sau, hắn hít sâu một hơi: - Có một số việc không thể không làm. .. Viêm Vận sững sờ, sắc mặt bỗng trở nên hết sức khó coi: - Tiểu tử, ngươi chỉ là đi chịu chết! - Được rồi tiểu tử, ta đi cùng ngươi một chuyến! - Đạo Tề Thiên! Viêm Vận lại sửng sốt.
Đạo Tề Thiên? Ánh mắt Lục Thanh tỏ ra kinh ngạc, nhìn Lục Thiên Thư trước mặt, không biết đang suy nghĩ chuyện gì. Lúc Thiên Thư thản nhiên cười nói: - Ta cũng là Đạo Tề Thiên, ngươi chỉ cần biết rằng ta là một phân thân là đủ. Chỉ có điều phân thân như ta cũng có sinh mạng độc lập. Nhờ vậy trong lần chuyển thế này, ta mới có thể che giấu được tai mắt của người khác. Lục Thiên Thư ngừng một chút, sau đó nói tiếp: - Về phần phụ thân ngươi, chỉ cần ngươi chân chính đạt tới Bỉ Ngạn, với uy năng của Kiếm Đạo Thời Không, có thể nắm giữ Bản Nguyên Thời Không, chưa chắc đã không thể làm cho y sống lại. Mắt Lục Thanh sáng rực, trầm giọng nói: - Chỉ cần phụ thân ta sống lại, tất cả những ân oán giữa chúng ta trước kia gần như xóa bỏ. - Được! Lục Thiên Thư mỉm cười: - Chuyến này, ta sẽ đi cùng ngươi! - Các người... Viêm Vận ngập ngừng một chút, sau đó thở dài: - Được rồi, nếu đã là như vậy, ta cũng dự một phần. Tiểu tử.. Ánh mắt Viêm Vận nhìn Lục Thanh lộ vẻ hơi phức tạp: - Ngươi có biết không, đây cũng là nguyên nhân chân chính mà ta bằng lòng tin tưởng vào ngươi, biết rõ không làm được nhưng vẫn làm! Cho nên, lần này ta bằng lòng đặt cược vào ngươi! Ngay sau đó, không gian màu vàng mở ra, nối liền cùng thế giới Thiên Đạo. Lục Thanh bước ra một bước, từ trên người hắn, một cỗ Kiếm Ý Thời Không Luân Chuyển bùng lên, thân hình cao bảy thước cũng bành trướng lên vô cùng nhanh chóng. Mười trượng, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng! Kiếm Thể Thánh Kiếm vạn trượng sừng sững giữa không trung, khí Phong Mang đen sẫm như hắc ngọc lưu chuyển quanh mình. Không gian xung quanh bị trấn áp chặt chẽ, không thể hình thành. - Nhục thân như vậy, dù là ở Đại Đạo Tinh Không cũng hiếm có người sánh kịp! Lục Thiên Thư cất tiếng khen ngợi, đồng thời quát lớn, một cỗ Bản Nguyên Thời Không bạo phát, khiến cho toàn bộ thế giới Thiên Đạo rung động. Ở hai núi Thần Ma. Không có khả năng! Làm sao có tới hai Đạo Tề Thiên?! Bất kể là Ma Linh hay Đạo Linh đều giật mình kinh hãi, ngay cả Kiếm Ý Bản Nguyên đang trấn áp Phong Lôi và Liệt Diễm cũng trở nên chậm lại,. - Rống... Rồng phượng cùng lên tiếng, hai cỗ lực lượng Bản Nguyên vượt qua hai đầu đại lục, hội hợp lại ở trung ương. - Hỏa sinh Thổ! Trong mắt Viêm Vận bùng lên Thần quang màu vàng: - Quả nhiên không hổ là những đại chủng tộc mạnh nhất ở Đại Đạo Tinh Không! Lúc này hai cỗ lực Bản Nguyên hư ảo tương sinh dung hợp, toát ra khí thế uy năng vô cùng kinh khủng, ý chí mạnh mẽ như vậy khiến cho Ma Đạo nhị Linh đồng thời biến sắc, lui nhanh về phía sau. - Vì sao lão lại xuất hiện? Trên bầu trời đại lục, một giọng nói già nua tức giận vang lên. Lục Thiên Thư đứng sừng sững trên không, thản nhiên cười nói: - Có lẽ đây là sự khác biệt giữa hai ta: lão vì đạo, ta vì con người! Ma Đạo nhị Linh lui lại mấy ngàn dặm, tránh khỏi hai cỗ lực Bản Nguyên sát phạt, sắc mặt bọn chúng trở nên hết sức khó coi. Thế lực xuất hiện mạnh mẽ xuất hiện giờ phút này đã ra ngoài tưởng tượng của bọn chúng. - Ma Đạo nhị Linh, hôm nay là ngày các ngươi trở về cát bụi! Hai đạo Kiếm quang một xanh một tím giống như hai kiếm trụ khổng lồ, trong nháy mắt xuyên qua toàn bộ thế giới Thiên Đạo. Mà ở giữa thế giới Thiên Đạo cũng có một chiếc Thời Không Luân Bàn khổng lồ chậm rãi xoay tròn, làm chấn động cả một vùng trời đất. Đạo - Ma hợp nhất! Giữa không trung, hai cỗ lực Bản Nguyên rất lớn lan tràn. Bản Nguyên Thiên Đạo, Bản Nguyên Ma Đạo giờ phút này hội tụ lại, dung hợp phía dưới biển sao trên chín tầng trời, một cỗ Kiếm Ý hủy diệt khiến cho vạn vặt sinh linh ngạt thở chậm rãi bùng lên. - Thời Không Luân Bàn, chuyển! Giọng nói già nua hết sức bình thản, nhưng tràn ngập một cỗ ý chí không cho phép trái nghịch. - Két…két…