Chương 1452: Con đường xé trời
Cổ Táng quốc và thế giới từngh uy hoàng liên tiếp vách tường không gian từng được Cổ Táng đại đế phong ấn cực kỳ kỹ càng. Lực lượng phong ấn trói buộc chặt chẽ Chứng Đạo thụ thần kỳ bắt mắ nhất trong thế giới từng huy hoàng giam trong không gian này. Từ nay Chứng Đạo thụ thành vật của Cổ Táng quốc, thành pháp khí trấn khí vận Cổ Táng quốc của bọn họ.
Mạch hoàng tộc Cổ Táng quốc tu hành khí vận, Cổ Táng đại đế là đạo khí vận, trở thành đạo nhai. Chứng Đạo thụ xuất hiện có thể nói khiến huyết mạch hoàng tộc biến huy hoàng.
Nhưng Cổ Táng đại đế không hoàn toàn thắng cuộc chiến, cụ thể xảy ra chuyện gì trừ gã ra không ai biết. Đặc biệt ngàn năm sau Cổ Táng đại đế mất tích, mệnh bài vỡ ra, mọi thứ biểu thị gã đã trả giá đắt cỡ nào. Nếu Cổ Táng đại đế không biến mất, nếu mệnh bài không vỡ thì dù không gian này xuất hiện kịch biến cỡ nào cũng không thể phá vỡ phong ấn của Cổ Táng đại đế.
Nhưng Cổ Táng đại đế đã chết, vậy là chỉ còn có khí vận của hoàng tộc chống đỡ phong ấn không gian. Nhưng không chỉ hoàng tộc mới có khí vận, Nhất Đạo tông là tông môn lúc trước Cổ Táng đại đế tự mình sáng tạo ra, cũng truyền thừa khí vận. Bởi vậy Lâm Đông Đông là Đại Đạo tôn, hành động của gã cộng với nguyên Nhất Đạo tông thay đổi quy tắc, mọi thứ tạo thànhtrận biến động kia.
Tô Minh có tác dụng mấu chốt bên trong sự việc. Chính Tô Minh khiến linh hồn Chứng Đạo thụ, giọng con nít cảm nhận thân thiết từ hắn, cảm giác thân thiết khiến nó thức tỉnh, nguyện ý giúp đỡ hắn vì để . . . Về nhà.
Giờ phút này, cùng với không gian tầng thứ nhất, tầng thứ hai hoàn toàn vỡ nát, mấy tu sĩ thân hình bị xé rách, máu bị Đạo tôn của Tu La môn hấp thu, thân cây to lớn vặn vẹo phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa. Lực lượng cuốn bốn phương tám hướng, truyền tới không gian tầng thứ ba chưa tan vỡ nhưng lắc lư dữ dội, truyền tới trên tán cây như có tiếng rít gào phát ra từ Chứng Đạo thụ.
- Ta muốn về nhà!
Thanh âm vang vọng kinh thiên động địa, trùng kích khổng lồ từ tán cây Chứng Đạo thụ lan bốn phương tám hướng. Lâm Đông Đông đứng mũi chịu sào bị đánh trúng, khóe môi tràn ra máu tươi, thân thể trong phút chốc rút lui. Vẻ mặt Lâm Đông Đông lộ ra hoảng sợ, gã nhận ra không gian tầng thứ nhất, tầng thứ hai vỡ, nhận ra chỗ này mất mọi liên hệ với Cổ Táng quốc.
Lâm Đông Đông phát hiện liên hệ với Nhất Đạo tông bị chặt đứt, thậm chí không thể rời khỏi người Đại hoàng tử, bị giam cầm tại đây. Điều này khiến mặt Lâm Đông Đông trắng bệch, nhanh chóng thụt lùi. Ánh mắt Lâm Đông Đông nhìn Chứng Đạo thụ trừ honagr sợ ra còn có kinh khủng đã mấy năm chưa xuất hiện.
Không chỉ Lâm Đông Đông như vậy, lực lượng trùng kích bốn phương tám hướng, dỡ trời lật đất, Nhị hoàng tử hộc máu phát ra tiếng hú the lương. Nếu không phải thân hình không đầu ôm Nhị hoàng tử xoay lưng đỡ trùng kích thì tu vi như gã chắc chắn chết ngay. Dù là vậy thì Nhị hoàng tử liên tục trào máu, thân hình không đầu run rẩy lùi ra mấy ngàn mét mới miễn cưỡng đứng vững.
Bọn họ còn như vậy càng đứng nói đến mấy đệ tử Nhất Đạo tông, Tu La môn ở tầng thứ ba. Trong chớp mắt Chứng Đạo thụ chấn động, những tu sĩ không có năng lực chống cự, thân hình bị sóng gợn hư không xé rách, hình thần đều diệt.
Người duy nhất không bị ảnh hưởng chỉ có . . . Tô Minh!
Tô Minh đứng trên tán cây, thân thể theo tán cây lắc lư nhưng không cảm nhận chút trùng kích. Giờ phút này, Tô Minh lập tức khoanh chân ngồi xuống, tu vi dao động trong người, là công hiệu của Chứng Đạo quả bộc phát.
Chứng Đạo quả thần kỳ khiến tu vi đột phá bản thân, trở thành Đạo tôn, côn hiệu cường đại này theo Cổ Thái đại trưởng lão miêu tả sẽ hoàn thành trong vài ngày. Giờ phút này, Tô Minh phát hiện Chứng Đạo quả và thân thể của hắn có chút liên hệ, không phải mất vài ngày mà là trong khoảnh khắc hắn đã hấp thu gần một nửa.
Giờ phút này, Tô Minh cảm nhận rõ ràng Chứng Đạo quả mạnh mẽ, chất lỏng gây sóng gió trong người hắn. Sóng biển như bị lửa điểm cháy, không ngừng phát ra tiếng nổ trong người Tô Minh, chớp mắt tràn ngập kinh mạch toàn thân. Con mắt thứ ba trên trán Tô Minh mở ra, bên trong là biển lửa ngập trời.
Trong biển lửa, bốn đạo linh hoàn chỉnh của Tô Minh khoanh chân tĩnh tọa, run rẩy. Đệ ngũ trọng đạo linh hư ảo vào giây phút này vặn vẹo. Từng tiếng nổ vang lên trong người Tô Minh, ngày càng mãnh liệt. Đến cuối cùng thân thể Tô Minh giống cái trống, mỗi lần trong người chấn động là toàn thân phát ra tiếng nổ.
Lực lượng Chứng Đạo quả khủng bố làm miệng mũi Tô Minh chảy máu nhưng hắn cắn răng kiên trì. Càng cố gắng Tô Minh càng cảm giác khắp người đau đến phát điên. Tô Minh muốn giết người, muốn ra tay, nhưng giờ chưa phải là lúc. Tô Minh có chút ngộ ra, lực lượng Chứng Đạo quả có thể khiến người trực tiếp trở thành Đại Đạo tôn trọng điểm ở chỗ chịu đựng, chịu đựng càng lâu thì bùng phát ra càng kinh người.
Lâm Đông Đông, Nhị hoàng tử nhìn thấy hết. Mắt Lâm Đông Đông lóe sát khí, và kinh khủng khó tả. Lâm Đông Đông không thấy kinh sợ vì Tô Minh mà là Chứng Đạo thụ, là không gian nơi này vỡ ra, là gã mất đi con đường quay về Cổ Táng quốc. Nhưng Lâm Đông Đông không cam lòng, gã chợt xoay người lại, phớt lờ Tô Minh, hóa thành cầu vồng nhanh chóng lao đi, muốn tìm dấu vết thoát khỏi đây trở về Cổ Táng quốc.
Nhị hoàng tử không cam lòng, trong tinh thần vặn vẹo, mắt tràn ngập tơ máu nhìn chằm chằm Tô Minh, vẻ mặt điên cuồng.
Nhị hoàng tử không cam lòng Chứng Đạo quả bị Tô Minh lấy đi, không cam lòng lúc này hắn đang hấp thu lực lượng Chứng Đạo quả. Nhị hoàng tử có được Tu La môn hết sức trợ giúp, được Tu La lão tổ thu làm đệ tử, gã là Nhị hoàng tử của mạch hoàng tộc Cổ Táng quốc!
Làm sao Nhị hoàng tử cam lòng? Bởi vậy Lâm Đông Đông rời đi nhưng gã thì không. Nhị hoàng tử phải giết Tô Minh, muốn luyện hóa hắn, cắn nuốt lực lượng Chứng Đạo quả!
Giờ phút này, Nhị hoàng tử không nghĩ đến chuyện luyện hóa nửa, mặt gã dữ tợn muốn ăn thịt người. Nhị hoàng tử muốn nuốt sống Tô Minh, đoạt lại lực lượng Chứng Đạo quả gã cho rằng vốn thuộc về mình.
Nhưng có Chứng Đạo thụ tồn tại, có trùng kích phát ra khiến mọi ý đồ của Nhị hoàng tử khó thể thực hiện. Dù là vậy thì sự điên cuồng của Nhị hoàng tử như ngọn lửa đốt cháy hừng hực.
Khi Lâm Đông Đông rời đi, Chứng Đạo thụ lắc lư ngày càng dữ dội. Thân cây nhúc nhích, mấy cành lá trên đỉnh rung động, thiên địa có dấu hiệu tan vỡ theo. Trên bầu trời vỡ ra, mặt đất đầy khe nứt, chốn này biến thành tận thế.
Giọng con nít lại rống to:
- Ta muốn về nhà!
Chứng Đạo thụ phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, cổ thụ phân ra vô số cành hợp thành hai bàn tay to chọp hướng bầu trời, xé ra hai bên. Thiên địa ầm vang, mức độ thế giới tan vỡ càng nghiêm trọng hơn. Tuy nhiên, bầu trời có thể bị xé, có thể xé rách hư vô lại không cách nào xé không gian nơi này. Không thể xé rách không gian tương đương với không thể mở cánh cửa đi thế giới từng huy hoàng.
Nhị hoàng tử phát ra tiếng rít sắc nhọn, giơ tay phải lên, trong tay xuất hiện một mũ giáp. Trên mũ có hai cái sừng, trông dữ tợn. Nhị hoàng tử đội mũ lên đầu. Nhị hoàng tử phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, thân thể không ngừng trướng to, chớp mắt đã to cỡ chục trượng, dường như chưa đến cực hạn.
- Tu La quỷ đạo, lấy thân huyết mạch hoàng tộc của ta tẩm bổ thiên địa quỷ hồn, ngưng tụ lại đây!
Nhị hoàng tử ngửa đầu rống to, giơ tay phải lên. Cánh tay phải biến thành quỷ trảo, làn da màu xanh, móng sắc nhọn, trên cánh tay phải xuất hiện gai xương dữ tợn. Cánh tay trái của Nhị hoàng tử cũng thay đổi, thân thể gã đã to đến hai mươi mét, khí thế ngút trời, rất gần với Đạo tôn. Chính lúc này, mặt Nhị hoàng tử vặn vẹo.
Nhị hoàng tử thống khổ rống to:
- Khôi! Mang ta xông lên!
Thân thể người đàn ông không đầu hành động, túm lấy Nhị hoàng tử, ngoài người hiện ra màn sáng ba sắc vòng quanh bốn phương tám hướng. Bọn họ xông lên, chịu đựng lực lượng kinh trời do Chứng Đạo thụ lắc lư xé gió lao hướng Tô Minh.
Khi đến gần, thân hình không đầu xuất hiện từng vết nứt, màn sáng ba màu ngoài người vặn vẹo sắp tan vỡ. Đến gần Tô Minh khoảng trăm mét, màn sáng ba màu vỡ tan, trong cơ thể thân hình không đầu có tiếng trầm ***c, ném Nhị hoàng tử hướng Tô Minh.
Nhị hoàng tử gầm lên vọt hướng Tô Minh, thân hình không đầu khoanh chân ngồi, tu vi phát tán bao phủ bốn phương tám hướng, dùng sức một người đối kháng với Chứng Đạo thụ, tranh thủ thời gian cho Nhị hoàng tử.
Khi Nhị hoàng tử mang theo điên cuồng, sát khí muốn nuốt sống Tô Minh thì hắn vốn ngồi xếp bằng chợt ngẩng đầu, mở mắt ra, bên trong tràn ngập tơ máu.
- Giữa ngươi và ta cũng nên chấm dứt!
Người Tô Minh run bần bật, đó là vỉ trong người vang từng tiếng nổ tạo thành đau nhức. Giờ phút này, Tô Minh chịu đựng đến cực hạn rồi, Nhị hoàng tử đến gặp phải hắn bùng nổ.