Chương 15: Thư Của Thiên Huệ
Thứ được gọi là Thẻ hồn tướng cổ đại chính là Thẻ hồn tướng được lưu truyền từ cổ đại đến nay. Thẻ hồn tướng có thể bảo tồn và chống lại được sự mai một của thời gian thì Vỗ Hồn lạc ấn ở trên đó tất nhiên là rất ngưng thực và tinh khiết.
Thẻ hồn tướng cổ đại cũng chính là cùng nghĩa với Thẻ hồn tướng tinh phẩm.
"Người chế tạo ra tấm thẻ này chính là Khai thác giả của Thiên Hạc Tọa, được gọi là Hạc Chân Nhân của Hạc vũ giả." Trong mắt Ngụy lão đầu hiện lên vẻ sùng kính.
Đường Thiên vò đầu nói: "Nghe có vẻ như rất lợi hại..."
Hai mắt A Mạc Lý cũng tỏa sáng nói: "Oa oa, ta từng nghe qua tên này! Võ giả phương đông thời cổ đại đều vô cùng lợi hại! Ta nhớ là trên sách có nói qua, năm đó Hạc Chân Nhân quét ngang một phương."
"Ngươi lại còn đọc cả sách ư?" Vẻ mặt Đường Thiên kinh ngạc nghiêng đầu hỏi.
A Mạc Lý hơi lúng túng hô: "Ngẫu nhiên, ngẫu nhiên thôi."
"Thiên Hạc Tọa bây giờ vẫn bị Hạc phái thống trị, Hạc phái chính là người kế thừa của Hạc Chân Nhân sáng lập. Nhưng mà, Thiên Hạc Tọa hiện này không còn cảnh tượng như năm đó nữa mà đã trở thành Biên Duyên Tinh Tọa (chòm sao biên giới) của Thiên Lộ." Ngụy lão đầu lắc đầu tiếc hận nói:
"Chân truyền của Hạc Phái đoán chừng cũng đã mai một rồi, nếu không sẽ không thảm hại như vậy."
"Tấm thẻ này, chính là một tờ Thẻ hồn tướng chân chính của tâm pháp Hạc phái, cũng lâu năm rồi. Tâm pháp Hạc phái có tiếng là khó tu luyện, đây cũng có thể là nguyên nhân dẫn đến Hạc phái liên tục xuống dốc à. Tâm pháp lúc đó không giống với tâm pháp bây giờ của chúng ta. Chúng chú ý đến tính liên tục nên giữa hai bên không có cách nào bổ trợ cho nhau. Mà tâm pháp này thì lại quá coi trọng cấp bậc, mà không chú ý đến tính liên tục."
"Vậy loại nào thì tốt hơn?" Đường Thiên không nhịn được hỏi.
"Cả hai đều có lợi và có hại." Ngụy lão đầu trầm ngâm nói: "Tâm pháp trước kia, chỉ tu luyện một loại là được mà uy lực cũng mạnh hơn, nhưng một khi mất đi một bậc tâm pháp nào đó thì lại hỏng bét. Mà đan điền trì theo cấp bậc như của chúng ta bây giờ lại càng thêm đơn giản dễ học, hơn nữa tất cả các bậc tâm pháp cũng có thể học lẫn lộn, từ đó thì ngưỡng cửa học tập cũng thấp hơn rất nhiều. Tam giai thì luyện tâm pháp cùng vũ kỹ tam giai, chỉ cần thuộc tính giống nhau là đều có thể tu luyện. Nếu không như thế thì làm sao võ giả có thể phồn vinh như hôm này được. Lưu phái thời cổ đại quá chú ý về truyền thừa, võ giả mà người xưa bồi dưỡng ra cũng rất lợi hại nhưng mà trả giá cũng rất cao. Nếu như thả vào cổ đại thì A Mạc Lý rất có thể được tuyển chọn làm đệ tử, nhưng người như Đường thiếu thì lại rất thảm, muốn nhập môn cũng khó khăn."
Hai người lập tức tỉnh ngộ, liên tục gật đầu.
Đường Thiên mặc dù bị nói là thiên phú không bằng A Mạc Lý nhưng hắn cũng không giận, thiên phú của hắn vốn cũng không bằng Con ruồi trâu(?). Hắn cũng cảm thấy rất may mắn, ở thời đại này chỉ cần có một tờ Thẻ hồn tướng là có thể tu luyện.
"Ta không hiểu rõ về Hạc Khí Bí Quyết lắm, chỉ biết là khí mạch của nó được cường hóa, sở trường về đánh lâu dài, ta thấy được nó rất thích hợp với ngươi, đối với chuyên gia đánh tay không thì thể lực là vô cùng quan trọng. Những cái khác thì vẫn cần chính ngươi tìm kiếm, nhưng nghe nói rất khó luyện. Tấm Thẻ hồn tướng Hạc Khí Bí Quyết này cũng là năm xưa ta vô tình đoạt được, tuy rằng cùng với tâm pháp hiện nay không giống nhau nhưng lại tốt hơn so với tâm pháp bình thường." Ngụy lão đầu lập tức vẫy vẫy tay nói: "Tốt rồi, việc ta biết cũng chỉ có bấy nhiêu, việc khác đừng hỏi ta nhiều nữa."
A Mạc Lý hơi hưng phấn nói: "Đường trụ cột, tu luyện nhanh đi! Chờ ngươi đạt Chân lực tam giai chúng ta lại đánh một trận! Ta lại suy nghĩ ra chiêu số thật lợi hại nhất định có thể đánh ngã ngươi!"
Vẻ mặt Đường Thiên khinh bỉ phản bác: "Con ruồi trâu, cứ thích bị ta đánh cho giống như chó à."
Ngụy lão đầu cắt lời hai người: "Ầm ĩ cái gì, tu luyện đi. Hắc, nói cho các ngươi biết, để cho các ngươi đến Tinh Phong Võ Hội không làm cho ta mất mặt, ta thay các ngươi chuẩn bị một cuộc tu luyện đặc biệt."
"Tu luyện đặc biệt hả?" Đường Thiên và A Mạc Lý lập tức bị thu hút.
"Hắc, đến lúc đó các ngươi sẽ biết." Ngụy lão đầu âm hiểm cười.
.............
Trong lòng Đường Thiên rất sáng tỏ, không chỉ vì tờ Hạc Khí Bí Quyết đạt được từ Ngụy lão đầu, mà cũng bời vì hắn nhận được thư của Thiên Huệ.
Thư trải qua Thiên lộ dài đằng đẳng, phong thư đã hơi cũ.
Mở phong thư ra, phong thư màu hồng nhạt có tả ra mùi thơm nhàn nhạt, chữ viết xinh đẹp của Thiên Huệ hiện ra trước mắt Đường Thiên, Đường Thiên cẩn thận từng li từng tí giống như đang cầm bảo bối mà tham lam đọc từng chữ từng chữ.
"Thiên ca ca: gần đây có khỏe không? Muội rất nhớ ca. Mọi thứ ở đây đều cực kỳ nhàm chán, muội không thích ở đây, không thích quy củ ở đây, không thích người ở đây. Thiên ca ca, đợi ca đến đây rồi chúng ta lập tức lặng lẽ đi Thiên lộ, muội đã bắt đầu chuẩn bị rồi à. Hì hì, bọn họ đều không biết. Bọn họ không tin Thiên ca ca, nhưng muội rất tin tưởng, Thiên ca ca nhất định sẽ thành công. Muội tin tưởng một trăm phần trăm. Đúng rồi, Thiên ca ca, muội cuối cùng cũng điều tra được một ít manh mối về Đồng Bài. Mười chữ trên Đồng Bài là ký hiệu của Nam Thập Tự Tọa, nếu như sách không nói sai thì nó rất có thể là Tinh Thần Bí Bảo của Nam Thập Tự Tọa. Tên gọi của nó là Nam Thập Tự Khổ Tu Bài, ở trong tất cả Tinh Thần Bí Bào thì tư liệu về nó rất ít."
Sắc mặt Đường Thiên trở nên ngưng trong và nghiêm túc, hắn xem cực kỳ cẩn thận.
Đóng cửa.
"Nam Thập Tự Tọa nằm ở giữa Thương Dăng Tọa và Bán Nhân Mã Tọa, là một tòa Tinh Tọa nhỏ nhất. Đến tận bây giờ, Tinh Thần Bí Bảo của Nam Thập Tự Tọa mới chỉ xuất hiện một kiện, đó chính là Nam Thập Tự Khổ Tu Bài. Nó có gì lợi hại thì muội cũng không tìm hiểu được, Thiên ca ca phải chính mình đi tìm hiểu thôi. Từ tên của nó thì hẳn là một kiện Tinh Thần Bí Bảo dùng cho tu luyện. Những chữ số kia, nếu như muội đoán không sai thì hẳn là có liên quan đến việc kích khởi Đồng Bài. Thiên ca ca, ngươi nhất thiết phải nhớ rõ, không được nói cho người khác biết về chuyện Đồng Bài! Cẩn thận nếu không sẽ đưa đến người xấu! Nam Thập Tự Khổ Tu Bài là một manh mối rất tốt, nó là một kiện Tinh Thần Bí Bảo duy nhất của Nam Thập Tự Tọa được phát hiện từ trước đến nay. Chúng ta chỉ cần đi một chuyến đến Nam Thập Tự Tọa, nhất định có thể tìm được nhiều manh mối hơn, muội đã bắt đầu sưu tập tư liệu về Nam Thập Tọa à. Thiên ca ca, Thiên Huệ có phải rất lợi hại hay không, mau khen ngợi Thiên Huệ đi..."
Thư rất dài, có thể thấy được Thiên Huệ đã viết rất lâu.
Phong thư này, Đường Thiên đọc đi đọc lại nhiều lần, từng chữ từng chữ. Sau khi đọc nhiều lần mới cẩn thận từng li từng tí gấp lại cất kỹ.
Tinh Thần Bí Bảo, Đồng Bài hóa ra lại là một kiện Tinh Thần Bí Bảo...
Thần sắc của Đường Thiên như thương, nhưng trong lòng lại nỗi lên sóng to gió lớn, nếu không phải là Thiên Huệ nói thì hắn tuyệt đối không tin.
Thiên lộ dài đằng đẵng, Tinh Thần như biển, những Tinh Thần này được phân chia thành từng cái Tinh Tọa. Tương truyền, mỗi cái Tinh Tọa đều có một cái bảo vật đặc biệt thần kỳ, đấy là Tinh Thần Bí Bảo.
Nhưng mà, những Tinh Thần Bí Bảo này đều có liên hệ tới những đại anh hùng, những tuyệt thế cường giả. Giống như Sư Tâm Liệt Hỏa Kiếm trong tay Sư Tử Vương Lôi Ngang, chính là Tinh Thần Bí Bảo của Sư Tử Tọa. Thiên Cung trong tay Tiễn Thánh Hậu Diệc Thiên chính là đệ nhất bảo vật của Xạ Thủ Tọa.
Mỗi một cái tên, đều có trong truyền thuyết, đều có trong sử thi, trong sách, xa xôi như vậy.
Bỗng nhiên có một ngày, Đường Thiên phát hiện ra một cái Đồng Bài theo mình từ nhỏ lại là một kiện Tinh Thần Bí Bảo, mặc dù nhìn qua chỉ là một vật tầm thường, Đường Thiên lại từ đó ngửi thấy được một tia bất thường.
Mẹ... quá khứ của người rốt cuộc là như thế nào à?
Vì sao người lại không nói với con...
Đường Thiên líu ríu trong lòng, ánh mắt mê man.
Nhưng rất nhanh, hắn liền tỉnh táo lại, đột nhiên trong lòng sinh ra một cổ hào khí, mê man ở trong mắt cũng quét hết sạch, nắm chặt quả đấm.
Mẹ, con không sợ hãi!
Bất luận có bao nhiêu khó khăn, bao nhiêu gian nguy đều không thể ngăn cản con!
Con của người sẽ không để cho người mất mặt.
Con nhất định sẽ biết hết tất cả!
Đường Thiên, cố gắng lên!
Đường Thiên giơ nắm tay phải lên, nhìn lên trời phát thề với mẹ, cũng là nói với chính mình.
.........
Làn da Chu Bằng phơi nắng cho ngăm đen, môi của y khô đến muốn nứt ra, y thật sự rất mệt mỏi, đến ngay cả mí mắt cũng không mở ra được.
Rầm, một chậu nước lạnh đổ trên đầu đổ xuống.
"Chu Mộc, chờ ta trở thành Gia chủ, ngươi nhất định phải chết!" Chu Bằng nghiến răng nghiến lợi nói.
Trên mặt Chu Mộc không có chút biểu tình nào nói: "Đợi ngươi trở thành Gia chủ rồi hãy nói."
"Ta nhất định sẽ trở thành Gia chủ! Ta sẽ giết ngươi! Giết Đường Thiên! Giết tất cả mọi người đối đầu với ta!" Chu Bằng hét lên từng chữ độc ác. Dứt lời, y không nói lời nào cầm lấy một viên Tinh Thần Thạch, lập tức thúc giục tâm pháp.
Một lát sau, hào quang trên Tinh Thần Thạch mất hết, nó bị vỡ vụn, những mãnh vỡ rơi xuống. Trên mặt đất phủ dày một tầng mảnh vỡ như vậy, những ngày này Chu Bằng tiêu hao một lượng lớn Tinh Thần Thạch.
Số lượng Tinh Thần Thạch kinh người này, hiệu quả chồng chất lên cũng rất kinh người.
Hôm nay khoảng cách của Chu Bằng đến chân lực tam giai viên mãn đã không xa, chỉ chút nữa là y có thể nhảy vào trình độ tứ giai. Chân lực tứ giai, nhìn vào toàn bộ các học viên của Tinh Phong Thành thì tuyệt đối là hàng ngũ cao thủ đứng đầu.
Chú Mộc không nói nửa câu tình cảm, nhiều lần gã tự tay dạy dỗ Chu Bằng. Lần này, Chu Bằng biết rõ không có khả năng gặp may chút nào, vậy nên cũng biểu hiện ra sự kiên quyết hiếm thấy.
Bàn thân Chu Bằng có thiên phú và căn cốt hết sức không tệ, Mộc hệ căn cốt vô cùng xuất sắc. Y ở trong thế hệ đệ tử trẻ tuổi của Chu gia cũng rất nổi tiếng. Chỉ có điều bình thường y quần áo lụa là quá mức, coi trời bằng vung, hôm này bị bức đến tuyệt cảnh, không thể lui được nữa, trái lại tiến bộ nhanh chóng ra ngoài dự đoán của mọi người.
Vũ kỹ mộc hệ là vũ kỹ mà Chu gia am hiểu nhất, ở loại vũ kỹ hệ này thì Chu gia truyền thừa rất vững chắc. Chu gia có thể ở tại Vũ An Tinh lập riêng một căn cơ thì tự nhiên cũng có chỗ độc đáo của họ, nổi danh nhất Chu gia chính là một loạt vũ kỹ mộc hệ kia.
Chỉ cần đột phá đến tứ giai, Chu Bằng lập tức có thể tu luyện vũ kỹ thành danh của Chu gia - Mộc Tâm Kiếm Luân.
Mộc Tâm Kiếm Luân cũng khá là nổi danh, là tinh phẩm trong rất nhiều vũ kỹ tứ giai của Chu gia, nó nổi danh nhờ sự biến hóa kỳ lạ.
Nếu như Chu Bằng có thể tu luyện Mộc Tâm Kiếm Luận, như vậy thì việc y trở thành Gia chủ tiếp theo đã như ván đóng thuyền. Đến cả đại tộc lão cũng tuyệt đối sẽ không phản đối.
Nhưng mà, tu luyện Mộc Tâm Kiếm Luận có độ khó rất lớn, rất nhiều đệ tử từng thử tu luyện qua, nhưng đều chấm dứt bằng thất bại. Các thời kỳ đệ tử Chu gia tu luyện được nó thì đều trở thành người có danh tiếng.
Chu Bằng rất có thể tu luyện thành Mộc Tâm Kiếm Luận.
Thấy Chu Bằng mở to mắt, mặt Chu Mộc không thay đổi chút nào bảo: "Vừa mới nhận được tin tức, Đường Thiên báo danh tham gia Tinh Phong Võ Hội năm nay. Gia chủ đã thay ngươi báo danh rồi, đây là cơ hội để ngươi rửa sạch hổ thẹn trước kia!"
Dứt lời lập tức quay người tiếp tục tu luyện.