Chương 9: Thẻ Hồn Tướng
Đường Thiên cẩn thận vuốt ve tấm thẻ hồn tướng trong tay, đây là tấm thẻ hồn tướng vũ kỹ đầu tiên của hắn. Thẻ hồn tướng lớn như lá bài tây, rất mỏng, có cảm giác như kim loại, cứng rắn, sắc bén.
Thân hình phía trên thẻ hồn tướng thon gầy, tay không, nhưng có một cỗ khí thế khiến tim người khác đập nhanh.
Vũ kỹ cấp hai, cuối cùng mình cũng có thể tu luyện vũ kỹ cấp hai!
Đường Thiên kích động trong lòng, hắn hít một hơi sâu, cố gắng bình tĩnh trở lại.
Ánh mắt hắn trở lại vẻ bình thản, thúc giục chân lực, thông qua bàn tay rót vào trong thẻ hồn tướng. Thẻ hồn tướng màu thanh đồng bỗng nhiên tỏa ra ánh sáng nhẹ, hình người phía trên phảng phất như sống lại khiến người khác càng sợ hãi hơn.
Đột nhiên thẻ hồn tướng hóa thành một luồng sáng, tiến vào trong cơ thể Đường Thiên.
Trong đầu Đường Thiên nổ vang, rất nhiều thứ tràn vào trong não. Hắn không kịp đề phòng, toàn thân cứng nhắc nhưng hắn rất nhanh thoát khỏi trạng thái đờ đẫn, một cảm giác kỳ dị xuất hiện trong lòng. Những tin tức tiến vào óc dường như đã từng biết, nhưng lại như xa lạ, hai cảm giác trái ngược đan xen cùng một chỗ, vô cùng quái dị.
Bỗng nhiên từ lòng bàn tay truyền tới cảm giác nóng rực, ĐƯờng Thiên lập tức tỉnh táo lại.
Cúi đầu nhìn, ấn ký chữ thập ở lòng bàn tay không biết từ lúc nào đã nổi lên.
- Hả? Đường Thiên có vài phần ngoài ý muốn, hắn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên truyền tới một cỗ lực hút, những tin tức vừa thu được biến mất không còn gì.
Biến hóa không chút dấu hiệu khiến thiếu chút nữa Đường Thiên kinh hô.
Đợi hắn kịp phản ứng thì sắc mặt khẽ biến.
Đáng chết!
Đồng bài đã làm gì thẻ hồn tướng mà mình vất vả mới kiếm được?
Nghĩ tới đây, khóe mắt ĐƯờng Thiên giật giật, không nói hai lời, trong lòng nghĩ tới Đồng bài.
Bốn phía tối lại, Thập tự quang môn lại hiện ra trước mắt hắn. Nhưng khi ánh mắt Đường Thiên nhìn vào quang môn, hắn lập tức sửng sốt, thẻ hồn tướng vừa biến mất lại xuất hiện bên trên. Mặc dù thân ảnh thon gầy rất mơ hồ nhưng Đường Thiên vừa liếc mắt đã có thể nhận ra.
Song lúc này khí tức thân ảnh thon gầy phát ra mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần.
Thập tự quang môn, lấy chữ thập làm biên giới, bên trái là một người xám giống mình, bên phải chính là thân ảnh thon gầy.
Một trái một phải, người xám thần sắc hững hờ, thân ảnh thon gầy khí tức nguy hiểm ung ác.
Nghiêng đầu quan sát một hồi.
Trong đầu Đường Thiên đột nhiên xuất hiện hai chữ.
Môn thần!*
*Môn thần: Tranh thiên binh thiên tướng được dán ở cửa nhằm xua đuổi tà mà. Hai người xuất hiện ở cửa như hai môn thần, ngay cả vẻ mặt cũng hoàn toàn trái ngược.
Đường Thiên nhếch miệng cười, cảm thấy suy nghĩ của mình rất chuẩn.
Nhưng cười một hồi hắn lại thôi, môn thần tuy rằng thú vị nhưng khi nghĩ tới thẻ hồn tướng vất vả mới thu được giờ không còn, Đường Thiên vô cùng đau khổ.
Bỗng nhiên Đường Thiên vỗ ót, hắn nhớ tới người xám xuất hiện đánh với mình một trận, chẳng lẽ ảnh nhân này cũng chiến đấu với mình?
Hai mắt đường thiên sáng lên, nóng lòng tới thử, trong lòng không chút sợ hãi.
Mặc dù khí thế đối phương vô cùng sắc bén, nhưng đối với Đường Thiên không biết sợ gì thì chỉ tổ khiến hắn càng thêm hưng phấn.
- Này! Thiếu niên… không, đại thúc. Đường Thiên chỉ tay vào ảnh nhân trên cửa, trợn mắt hét lớn: - Tới đây đánh nhau!
Ảnh nhân trên quang môn không có chút phản ứng.
Phương pháp không đúng…
Đường Thiên thầm nghĩ, đi tới vài bước, khuôn mặt gần như dán vào cửa, hai mắt trợn lớn, nhìn vào ảnh thân, trong miệng vẫn không quên nói: - Này, con gà, sợ không… Phương pháp vẫn không đúng.
Đương Thiên không chút suy nghĩ, cánh tay chụp về phía ảnh thân.
Cái vỗ này, thất bại!
Đường Thiên nhìn một nửa cảnh tay đã xuyên qua cửa, bàn tay truyền tới cảm giác vô cùng kỳ lạ. Quang môn như một tấm màn mềm mại, ca
Nhưng cảm giác kỳ lạ chính là vô số tin tức từ tấm lưới rót vào cánh tay, tiến vào cơ thể hắn.
Chờ một chút…
Đường Thiên trợn tròn mắt, hiện lên vẻ vui mừng như điên, đây chẳng phải những tin tức thẻ hồn tướng truyền vào đầu mình khi nãy sao?
Hóa ra các ngươi chạy tới đây!
Đường Thiên nhếch miệng cười tủm, hắn thử đưa cánh tay vào trong sâu hơn, tin tức rót vào trong cơ thể càng nhiều hơn. Thấy vậy, Đường Thiên dùng sức, toàn thân tiến vào bên trong.
Khi thân thể tiến vào một nửa, đột nhiên một cỗ lực hút cực mạnh từ bên trong xuất hiện, Đường Thiên chưa kịp phản ứng đã bị hút vào trong.
Đường Thiên chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, sau đó quang mang nhàn nhạt sáng lên.
Trong tầm mắt xuất hiện màu xám mênh mông.
Hả, Đường Thiên nhìn bốn phía phát hiện trên hắc kính đằng sau quang môn.
Điều khiến ĐƯờng Thiên chú ý chính là trong nháy mắt một cảm giác sinh ra trong lòng, hắn cúi đầu nhìn nắm đấm của mình.
Cảm giác thật kỳ lạ… giống như mình đã luyện Thiểm quyền… rất lâu!
Đường Thiên đè nén cảm giác, vung tay đánh một quyền.
Hô!
Quả đấm giống như biến mất trong không trung, ĐƯờng Thiên chỉ cảm thấy trước mắt loe lên, quả đấm lần nữa phá không mà ra.
Thiểm quyền thật lợi hại!
Tinh thần Đường Thiên rung lên, kinh nghiệm đánh nhau của hắn rất phong phú, lập tức ý thức được nếu chiến đấu gặp quyền pháp này quả thực rất phiền phức.
- Hồn tướng phụ thân, thời gian ba ngày.
- Ngươi nhỏ yếu như con kiến hôi, thiên phú kém cỏi, hèn mọn như rác, hai bàn tay trắng, mồ hôi là vũ khí duy nhất của ngươi, ngươi không có thời gian để lãng phí.
Trước mặt Đường Thiên xuất hiện rất nhiều chữ đỏ màu nhỏ, ban đầu hắn cảm thấy tò mò, nhưng khi đọc câu nói sau cùng, nắm đấm của hắn siết chặt!
Không sai chút nào!
Mình đã chậm hơn người khác rất nhiều, chỉ có thể liều mạng, cố gắng hơn người khác mới có hi vọng!
Đường Thiên trong đầu chỉ có tu luyện, hắn không suy nghĩ những huyền cơ bên trong nữa. Những năm nay hắn đã tạo thành một thói quan, mỗi một chiêu đánh ra đều có mấy chữ số lạnh băng tăng lên. - Đường Thiên, cố gắng lên!
Đường Thiên giơ cao nắm đấm, lớn tiếng hô, khuyến khích bản thân.
Trên mặt hắn tràn đầy ý chí chiến đấu, còn có nghiêm túc.
Mồ hôi từ trán chảy xuống, Đường Thiên liều mạng thở dốc, thở ồ ồ, tựa một ống bễ thổi gió. Sắc mặt của hắn tái nhợt, tay không giơ lên được, hai chân như đeo chì.
Liên tục tu luyện hai canh giờ cơ hồ đã ép khô thể lực của hắn. Hắn khoanh chân xuống, vận chuyển Dưỡng khí quyết, lập tức xuất hiện khí tức ấm áp tẩm bổ thân thể.
Sau một canh giờ, vẻ mệt mỏi trên mặt hắn biến mất, đứng bật dậy, tiếp tục tu luyện.
Đặc điểm của Thiểm quyền chính là nhanh, nắm đấm đột nhiên biến mất, khi nó xuất hiện thường đã đánh trúng địch nhân.
Thiểm quyền vô cùng nhanh chóng, yêu cầu cực cao đối với sức bật. Trừ kỹ xảo bộc bảo cơ tay, còn cần dùng lực lượng thắt lưng, đồng thời cần phối hợp với chân.
Mà điểm khó khăn nhất chính là biến hóa tiết tấu. Quyền tốc độ cực nhanh, phối hợp với tiết tấu biến hóa mới chân chính đánh ra Thiểm quyền!
Thiểm quyền chỉ cao hơn quyền pháp cơ sở một cấp, nhưng kỹ xảo liên quan và độ khó phức tạp hơn rất nhiều. Đương nhiên, uy lực của nó không phải là vũ kỹ cơ sở có thể sánh được.
Hồn tướng phụ thân, Đường Thiên rất nhanh tìm được cảm giác ra quyền, mặc dù chưa đạt được một quyền một thiểm, nhưng năm sáu lần vẫn thành công một.
Hồn tướng nhập thân thời gian hạn chế, hắn muốn thừa dịp trong thời gian này cường hóa ký ức trong cơ thể, chỉ có như vậy sau khi trạng thái hồn tướng phụ thân không còn hắn mới không bị trở về nguyên hình.
Hồn tướng nhập thân, Đường Thiên kế thừa thể ngộ của người chế tác Thiểm quyền. Nhưng những thể ngộ này chỉ là mạnh mẽ rót vào, muốn hóa thành của bản thân mình nhất định phải thừa dịp thời gian này suy nghĩ, không ngừng tu luyện.
Đường Thiên không dám lãng phí thời gian, tĩnh tâm suy nghĩ cần thận.
Có kinh nghiệm của tiền nhân, học tập vũ kỹ càng thêm dễ dàng. Lão sư truyền thụ vũ kỹ không thể nào làm như thẻ hồn tướng, có thể khiến người học tập cảm ngộ được cảm giác tu luyện vũ kỹ. Thẻ hồn tướng có một con đường riêng, có quan hệ trực tiếp với đặc điểm bản thân nó.
Thẻ hồn tướng thanh đồng là thấp nhất, chỉ có ba ngày, thẻ bạch ngân là một tháng, thẻ hoàng kim thậm chí có thể đạt tới một năm.
Đường Thiên không ngừng huy động nắm đấm, cẩn thận thể ngộ kỹ xảo phát lực trong đó, vô tình tiến vào trạng thái vong ngã.
Từng quyền từng quyền, tiếng hô quanh quẩn.
Không ngừng vung quyền, dùng tâm thể ngộ, thể lực không ngừng tiêu hao, ngồi xuống khôi phục, cứ thế lặp đi lặp lại. Không gian sau quang môn rất thần kỳ, ở nơi này mặc dù cảm thấy mệt nhọc hưng không cảm thấy đói bụng.
Ba ngày bất tri bất giác lặng lẽ trôi qua.
Thân thể ĐƯờng Thiên đột nhiên chấn động, cảm giác quen thuộc đột nhiên biến mất.
Hắn ngẩng đầu, vẻ mặt ngây ngốc, thở dài một hơi. Đây là lần đầu tiên hắn tu luyện dài như vậy, ba ngày, trừ ngồi xuống thì không nghỉ ngơi một khắc.
Hắn mở bàn tay ra, có phần không tin tưởng, mình có thể làm tới mức này!
Ba!
Nắm đấm siết chặt, khóe miệng nhếch lên tươi cười, lộ ra hàm răng trắng sáng, nụ cười rực rỡ.
Hai tay giơ cao, Đường Thiên giống như ôm trọn bầu trời, dùng toàn lực hét lớn.
- Đường Thiên! Ngươi nhất định sẽ trở nên mạnh mẽ! Ngươi nhất định làm được!
Đột nhiên một hàng chữ đỏ hiện ra trước mặt, Đường Thiên ngẩn người, cho tay xuống, cẩn thận nhìn.
Thiểm quyền, cấp hai, lĩnh ngộ cần hoàn thành: hai mươi vạn lần. Lĩnh ngộ sát chiêu cần hoàn thành: bốn mươi vạn lần.
Thời gian khổ tu mở ra: mười ngày.
Đây là…
Đường Thiên sửng sốt, nhưng rất nhanh phản ứng. Tu luyện quyền pháp cơ sở cần hoàn thành hai mươi vạn lần ra quyền mới tu luyện xong.
Có sát chiêu!
Đường Thiên lập tức hưng phấn.
Thẻ thanh đồng là cấp thấp nhất, nhiều chi tiết vô cùng mơ hồ, thể ngộ ẩn chứa trong đó rất nông cạn, vì vậy thẻ thanh đồng không thể lĩnh ngộ sát chiêu, chỉ có thẻ bạch ngân với thẻ hoàng kim mới làm được.
Không ngờ quang môn cũng có thể khiến lĩnh ngộ sát chiêu!
Sát chiêu là thứ tốt, vũ kỹ sát chiêu uy lực lớn hơn vũ kỹ bình thường nhiều, thậm chí có một số sát chiêu uy lực có thể sánh ngang với vũ kỹ cao hơn một cấp.
Về phần bốn mươi vạn lần ra quyền, ĐƯờng Thiên hoàn toàn không để vào mắt, chỉ cần chịu khổ một chút là học được sát chiêu, chuyện tốt như vậy tìm được nơi nào?
Kiếm được khoản lớn rồi!