Chương 1637: Đại Dự Ngôn Thuật
Mông Tiêu Dao kỳ thực sớm đã biết chủng tộc này sẽ đến, mặc dù trước đây y chưa bao giờ đến Hỏa Tinh nhưng với những hiểu biết của y đối với không gian vũ trụ ngoài trái đất thì cũng biết rõ lai lịch của bọn họ.
Đối mặt với chủng tộc ngoại lai này, Mông Tiêu Dao không những không bài xích và lo lắng, ngược lại lại khiến y hai mắt tỏa sáng.
Thần Tộc có ưu thế rất lớn về thực lực và thể chất bẩm sinh, vừa sinh ra là Thần Tộc đã có thần cách, có thể khống chế pháp tắc không gian, uy lực kinh người, có thể nói là chủng tộc thiên phú.
Hơn nữa Thần Tộc còn có khả năng luân hồi, chủ thần càng có thể luân hồi vô hạn, tuổi thọ cao hơn nhiều nhân loại sống ngắn ngủi.
Thậm chí mặc dù thực lực của Thần Tộc còn lâu mới bằng tiên nhân thượng cổ nhưng lại có thể dựa vào thần cách, thời gian trôi qua buồn chán trong vũ trụ, qua lại như thoi đưa trong khoảng cách ngắn, từ Hỏa Tinh đến Địa cầu.
Tu sĩ nhân loại nếu không đến trên cảnh giới Ngọc Thanh, gần như là không thể tồn tại trong vũ trụ nhưng Thần Tộc lại có thể.
Khiến Mông Tiêu Dao cảm động nhất là Thần Tộc đoàn kết xung quanh 12 chủ thần, trung với cùng một thần mẫu Gaia, không phải vì đấu tranh làm khó lẫn nhau gì, nhiều nhất cũng chỉ là các chủ thần nhìn nhau không thuận mắt.
Mức độ văn minh của quốc gia và xã hội so với những chủng tộc trên Trái Đất này, giống như so với việc nhân loại vẫn thuộc giai đoạn bộ lạc nguyên thủy, các tộc tranh chấp thì Thần Tộc đã là một quốc gia theo chế độ hội nghị thống nhất.
Khi Thần Tộc bắt đầu cuộc đại chiến Chư Thần với các tu sĩ nhân loại, Mông Tiêu Dao lúc đầu liền đứng bên cạnh quan sát tất cả, không hề ra tay giúp bất cứ bên nào.
Mặc dù thực lực của Mông Tiêu Dao có thể nhẹ nhàng giết chết tất cả các Thần Tộc bao gồm cả Zeus và Athena nhưng y không có lí do làm như vậy.
Bởi vì Mông Tiêu Dao đã sớm thoát lý khái niệm Địa cầu đơn giản, trong mắt y, Thần Tộc cũng được, Nhân Tộc cũng tốt, chỉ cần tồn tại trong vũ trụ thì đều có quyền sinh tồn, chứ không phải cái gọi là người ngoài hành tinh và người trái đất.
Mông Tiêu Dao có một suy nghĩ mà trước đây chưa từng có, nếu như Địa cầu bị Thần Tộc thống trị thì đó liệu có phải là sứ mạng của mình cũng kết thúc rồi không.
Thần Tộc có khả năng bảo vệ Địa cầu, bản thân cũng sẽ không vì bị thiên thể đâm vào mà diệt vong, đồng thời bọn họ tiên tiến hơn nhân loại nhiều, sẽ không lãng phí tài nguyên của trên Địa cầu, tranh đấu vô vị.
Thậm chí yêu ma quỷ quái dày đặc tà khí các tiên nhân thượng cổ đều sắp xếp một đại trận Thần Ma làm nơi dừng chân, không nỡ giết sạch, huống hồ là đối đãi với chủng tộc văn minh vì sinh tồn mà làm ác thuần túy như Thần Tộc.
Mông Tiêu Dao cảm giác mình hoàn toàn có thể làm như vậy, cũng không vi phạm ý nguyện bảo hộ Địa cầu của các tiên nhân thượng cổ.
Thế nhưng dù sao đây cũng không phải quyết định đơn giản gì, y còn cần quan sát nhiều hơn.
Trong mấy năm sau, dần dần Mông Tiêu Dao phát hiện, Thần Tộc không thể sinh sôi nảy nở một cách thuận lợi trên Địa cầu, dường như tỷ lệ sinh sôi nảy nở thành công khi nam nữ Thần Tộc giao phối với nhau gần như bằng không.
Điều này làm cho Mông Tiêu Dao thấy rất kì lạ, nếu như vậy thì Thần Tộc bình thường làm sao xuất hiện nhiều thế này được, chẳng lẽ chỉ vì một số nhân tố cấu thành của Hỏa Tinh và Địa cầu không giống nhau ư?
Sau khi dùng nhiều cách để điều tra thì Mông Tiêu Dao cuối cùng cũng biết hóa ra trên Hỏa Tinh phương thức sinh sôi nảy nở chủ yếu của Thần Tộc là dựa vào cây Đại Địa Chi Thụ trực tiếp sinh ra thần cách, sinh ra Thần Tộc.
Mà một thần tộc trong đó tên là Astraeus lại âm thầm hao tâm tốn sức cất giấu trái tim Gaia của cây Đại Địa Chi Thụ.
Mông Tiêu Dao âm thầm nghiên cứu một phen, liền phát hiện ra nguyên nhân.
Cây Đại Địa Chi Thụ quả thực có thể nuôi dưỡng Thần Tộc lớn mạnh nhưng phải bỏ ra cái giá rất lớn, sẽ nhanh chóng tiêu hao nguồn sinh lực của tinh cầu, khiến tinh cầu rút ngắn tuổi thọ.
Điều này khiến Mông Tiêu Dao rất do dự.
Nếu như giao Địa cầu cho Thần Tộc thống trị thì Thần Tộc sớm muộn sẽ vì mở rộng tộc nhân mà tìm trái tim Gaia, làm sống dậy Đại Địa Chi Thụ ư?
Mặc kệ Thần Tộc quản lý Địa cầu hay là tiếp tục bảo vệ sinh mạng và văn minh vốn có trên tinh cầu này, Mông Tiêu Dao phát hiện mình không thể đưa ra quyết định.
Vừa muốn sớm đến không gian tinh cầu rộng lớn như tiên nhân thượng cổ, lại không thể không quan tâm đến Địa cầu mà trong lòng vẫn thoải mái.
Vì vậy, Mông Tiêu Dao quyết định khống chế thế cục trước, sau đó sẽ nghĩ đối sách sau...
Y hóa thân thành một cao thủ lánh đời thần bí, hiển lộ tu vi của mình thành cảnh giới Ngọc Thanh, trở thành một người mạnh nhất trong số các tu sĩ nhân loại lúc đó.
Sau mấy lần giả vờ hòa giải Zeus và Athena, liền giam Zeus trong Thần Ma đại trận trong một trận truy kích, mà cố ý để Athena trốn thoát.
Zeus bị phong ấn, nhất thời sẽ khiến khuynh thướng thắng thế vốn có của Thần Tộc cân bằng, giống như tất cả đều hợp tình hợp lý.
Cuối cùng mới có "Minh ước Chư thần" cùng chung sống với các tu sĩ Hoa Hạ...
Nói qua nói lại, cũng đã nói từ trưa đến đêm khuya.
Dương Thần nghe Mông Tiêu Dao chậm rãi kề chuyện lịch sử xa xôi, không khỏi lộ ra ý cười tự giễu...
- A...
Dương Thần lắc đầu, thở dài.
Mông Tiêu Dao hí mắt:
- Tiểu tử, có phải ngươi thấy ta nghĩ nhiều như vậy, làm nhiều như vậy, giống như uổng phí thời gian và công sức không?
- Chẳng lẽ không đúng sao, cho dù là nhân loại hay Thần Tộc, trong mắt ông chẳng qua cũng chỉ là con kiến hôi, hai bên không ngừng tranh đấu, kết quả thực ra là ông đứng một bên xem kịch, chẳng lẽ không khôi hài sao? Thực ra mặc kệ là quyết định gì, đến cuối cùng vẫn là ông làm chủ.
Mông Tiêu Dao sớm đoán được như vậy, cười dài hỏi ngược lại:
- Thật sao? Nếu như ngươi thực sự là nghĩ như vậy, vậy tại sao ngươi rõ ràng có thể đánh bại Athena nhưng lại không đành lòng động thủ, nếu ngươi không nỡ giết cô ta thì tại sao lại ở đây mượn rượu giải sầu một mình? - Chẳng phải ngươi cũng nắm giữa được sức mạnh để quyết định tất cả, nhưng vẫn ở đây chán nản một mình ư? So với ngươi, chuyện vô ích trong mắt ngươi mà ta đã làm chẳng phải còn mạnh hơn nhiều lựa chọn của ngươi ư?
Nhắc tới ba chữ "Athena", hai mắt của Dương Thần không khỏi một trận co rút, nắm tay nắm rất chặt, tâm trạng nhất thời có chút không ổn định.
Hít một hơi thật sâu, Dương Thần mới có thể bình tĩnh lại, đột nhiên bị Mông Tiêu Dao phản bác cho á khẩu không trả lời được.
Đúng vậy... cho dù thật sự có năng lực thay đổi tất cả, thật sự có thể dễ dàng đưa ra quyết định sao?
- Ràng buộc của ta đối với tinh cầu này, đối với tất cả các sinh linh, giống như ràng buộc giữa ngươi và Athena, mặc dù khác nhau nhưng cũng có điểm giống... ngươi chỉ vì một nữ nhân mà khó đưa ra quyết định thì ta làm sao có thể dễ dàng lấy cái gì bỏ cái gì đối với thế giới này, vạn vật sinh linh này?
Lúc này đây Dương Thần lại không cười y, trầm mặc, cũng hơi hiểu cảm giác của Mông Tiêu Dao, nhưng cũng chính vì biết dụng tâm của y nên ngược lại có chút giận dỗi.
Dương Thần cười lạnh, ngước mắt nhìn y nói:
- Ông làm nhiều như vậy, đợi hai mươi ngàn năm, chẳng lẽ chính là vì bản thân ông không thể ra quyết định nên muốn tôi quyết định Địa cầu nên do ai quản lý ư?
Mông Tiêu Dao không hề phủ nhận, nhanh chóng gật đầu, nét mặt nghiêm nghị nói:
- Đúng vậy, ngươi có thể hiểu như vậy, nhưng đây không phải do ta tạo thành mà là định mệnh tối tăm của ngươi, giống như những gì đã được dự đoán trong Đại Dự Ngôn Thuật của Athena, ngươi chính là biến số sẽ ảnh hưởng đến kết cục cuối cùng. - Đại Dự Ngôn Thuật của Athena... rốt cục là cái gì? Chẳng lẽ cô ấy không thể biết thân phận và thực lực thật của ông sao? Hơn nữa chắc ông sớm đã biết tất cả những gì Athena làm nhưng lại cố ý để mặc cô ấy làm như vậy phải không?
Dương Thần nghiến răng hỏi.
Mông Tiêu Dao giơ tay ra tỏ ý Dương Thần đừng nóng vội:
- Tiểu tử, không cần phát hỏa, cái ngươi muốn biết, ta hiểu, từ từ nghe ta nói, ta đến tìm ngươi là để cởi nỗi hoang mang trong lòng ngươi...
- Cái gọi là "Đại Dự Ngôn Thuật" hay là thật sự có thể hiểu đó là cái gì, chỉ có mình Athena. Nhưng ta cũng có thể bí mật dò xét một chút từ thần cách của cô ta. Có thể nói đó là thiên phú đặc biệt mà thần cách cô ta có, cô ta có thể dựa vào tinh thần lực để dự đoán chuyện sẽ xảy ra trong tương lai, có lẽ là chuyện của giây tiếp theo, khoảnh khắc tiếp theo, năm sau, hay xa hơn, mấy ngàn năm, hàng chục ngàn năm sau... - Phương thức tiên đoán cụ thể thì chỉ mình cô ta có thể nắm được, không ai có thể hiểu được, giống như "đạo" của cô ta vậy.
- Nhưng trong lời tiên đoán của cô ta, nhân vật, thời gian có liên quan, nếu càng có ảnh hưởng đến không gian thì càng tiêu hao tinh thần lực của cô ta, dù sao thì Đại Dự Ngôn Thuật cũng sinh ra từ pháp tắc không gian. - Nói cách khác, nếu như Athena cần tiên đoán cuộc đời của một người chắc là chỉ cần tiêu hao chút tinh thần lực như hạt cát trong sa mạc, nhưng nếu cô ta muốn tiên đoán tương lai của Mông Tiêu Dao ta thì gần như là không thể... - Bởi vì ta sớm đã vượt qua pháp tắc không gian mà cô ta biết, căn bản không ở cùng một đẳng cấp với cô ta, không gian ta ở có lực ảnh hưởng siêu nhiên.
- Cho dù là tiên đoán Dương Thần ngươi thì cô ta chắc cũng rất gian nan, bởi vì thực lực của ngươi hiện nay sớm đã khác biệt rất lớn so với trước đây, e là cô ta tiên đoán đối với ngươi cũng là trước khi ngươi vào cảnh giới Thượng Thanh, như thế sẽ chuẩn xác hơn. - Cho đến bây giờ thì nếu ngươi đánh với cô ta một trận thì chắc cô ta sẽ không lãng phí tinh thần lực để áp dụng Đại Ngôn Dự Thuật với ngươi, chỉ quang minh chính đại đánh một trận. - Nói cách khác là Athena không biết lai lịch thật sự của ông?
Dương Thần hỏi.
Kỳ quái là Mông Tiêu Dao cũng lắc đầu:
- Không, mặc dù cô ta không thể dùng Đại Dự Ngôn Thuật để suy đoán thân phận và thực lực thật sự của ta những chắc cô ta sớm đã biết được thực lực của ta qua những manh mối từ ngươi, tám chín phần là cô ta sớm đã hiểu được, ta sẽ ngầm đồng ý những hành vi hôm nay của cô ta, chỉ là cô ta không cần nhắc đến ta với bất cứ người nào. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
- Giống như lúc đầu khi cô ta tìm được trái tim Gaia, vì bị cất giấu đặc biệt nên mặc dù cô ta không thể tìm thấy trái tìm Gaia cụ thể ở đâu nhưng lại có thể suy đoán ra vị trí từ những tin tức khác. Với trí tuệ của cô ta, đây không phải chuyện khó gì, nhiều nhất là mất thêm chút thời gian mà thôi.