Chương 2889: Hàng Long
Chương 2889: Hàng Long?
Khắp sơn cốc xinh đẹp đều lưu lại dấu vết mặn nồng của đôi nam nữ...
Hoạ Thuỷ nhiệt tình như lửa, quyến rũ như hoa hồng, lại yêu mị đến mê hồn thật sự có chút khiến Lạc Nam muốn dừng mà không dừng được.
Bất quá hắn cũng ngại Bích Tiêu, Minh Hà các nàng đánh giá mình trầm mê tửu sắc mà không màng chính sự, cho nên sau một lần cuối cùng đưa Hoạ Thuỷ lên đỉnh vu sơn, liền dứt khoát điều động Bá Y bao trùm cơ thể.
“Đúng là đồ vô lương tâm, ăn xong lại muốn lau sạch chứ gì?” Hoạ Thuỷ lười biếng nhìn hắn bĩu môi.
“Vừa rồi là ai mở miệng xin tha?” Lạc Nam vừa bực mình vừa buồn cười.
“Có sao? lão nương còn có thể tiếp tục chiến ba trăm hiệp đây.” Hoạ Thuỷ ngạo kiều ưỡn ngực.
“Không đùa nữa, sắp tới ta còn phải nằm vùng Yểm Ma Điện...phải chuẩn bị một phen rồi.” Lạc Nam ngồi bên cạnh vuốt ve từng lọn tóc của nàng.
Bộ tóc là thứ mà Hoạ Thuỷ tự hào nhất, hắn yêu thích như vậy khiến nàng cũng vui mừng, gật gật đầu nói:
“Yểm Ma Điện không phải địa phương tầm thường, có cần thiếp theo chi viện hay không đây?”
“Yên tâm, nếu cần nhờ đến nàng ta sẽ lập tức liên hệ, có ai khách khí với lão bà của mình bao giờ?” Lạc Nam nở nụ cười:
“Nhưng nàng cũng hiểu thực lực của ta, thế gian này đã rất ít nơi ta không dám đặt chân đến.”
“Biết chàng lợi hại.” Hoạ Thuỷ buồn ngủ ngáp một cái, toàn thân vô lực nằm trên thảm hoa, dùng tóc che đậy cơ thể trần trụi.
“Mấy năm qua ngoại trừ nhớ ta nàng làm gì?” Lạc Nam hỏi.
“Hồ ly Khương Lê dẫn thiếp đi thu phục chiến sủng.” Hoạ Thuỷ trả lời.
Lạc Nam gật gù, thời điểm ở Đạo Quốc hai nàng đã có ước định, Hoạ Thuỷ đem Xích Dương Thiên Mã cho Khương Lê, đổi lại Khương Lê phải tìm kiếm chiến sủng khác cho nàng.
“Cho ta xem nào! Có lợi hại không?” Lạc Nam hứng thú.
“Cũng tạm được mà thôi.” Hoạ Thuỷ mỉm cười, nhẹ nhàng phất tay.
Bỗng nhiên có vòng xoáy không gian hé mở, từ bên trong đó phóng ra một sinh vật.
Đây là một con tiểu hùng miêu, toàn thân bao trùm trong hai màu lông trắng và đen, đôi mắt to tròn, đứng bằng hai chân, trên tay nhỏ cầm theo một nhánh trúc xanh biếc, hiếu kỳ chạy tung tăng xung quanh Lạc Nam trông cực kỳ hoạt bát.
“Ồ, tiểu gia hoả này dáng dấp không tồi, bất quá có tác dụng gì đây?” Hắn đem Gương Dị Chủng ra chiếu vào.
Tiểu Bảo Hùng Miêu: loại Thiên Địa Dị Chủng có khả năng phụ trợ toàn diện, tinh thông Thời Gian và Không Gian giúp sức trong chiến đấu và di chuyển, thôn nạp nguyên khí chúc phúc gia tăng tốc độ tu luyện và phục hồi của chủ nhân, cường hoá bản thân giúp chủ nhân che chắn và phòng ngự, đặc biệt nhánh Đạo Trúc mà Tiểu Bảo Hùng Miêu nắm giữ còn có thể thanh tẩy độc tố, phá tan huyễn cảnh, bài trừ tâm ma, chống lại các loại tà vật không tốt lành.
“Lợi hại như vậy?” Lạc Nam giật mình, thật sự khó tin một tiểu sủng vật đáng yêu như thế này lại có thể làm được nhiều thứ đến như vậy.
Bất quá nghĩ đến con hàng Thiên Địa Trư cũng tinh thông rất nhiều thủ đoạn, hầu hết Thiên Địa Dị Chủng đều rất được thế giới ưu ái, ban phát những công năng đặc biệt mà nhân loại hay phần lớn các tộc khác cũng phải thèm nhỏ dãi.
“Hùng Nhi, mau chào ca ca.” Hoạ Thuỷ đắc ý ra lệnh.
“Tham kiến ca ca, ngươi chính là tên khốn kiếp trong miệng tỷ tỷ thường hay đề cập sao?” Tiểu Bảo Hùng Miêu ngây ngốc hiếu kỳ trong veo lên tiếng, nghe thanh âm rõ ràng là một con cái.
“Phốc.” Lạc Nam liếc xéo Hoạ Thuỷ bất mãn nói: “Ai là tên khốn kiếp?”
“Đừng có nghe nó nói bậy.” Hoạ Thuỷ nhất thời lúng túng trừng mắt nhìn Tiểu Bảo Hùng Miêu khiến nó ngờ nghệch gãi gãi đầu.
Lạc Nam khoé miệng co quắp, xem ra trí tuệ của tiểu gia hoả này chỉ như một đứa bé còn nhỏ.
“Các nàng thu được nó ở đâu thế?” Lạc Nam tò mò, với nhiều khả năng như thế thì giá trị của Tiểu Bảo Hùng Miêu chắc chắn không thấp, đặc biệt là vẻ ngoài đáng yêu của nó càng có thể mê hoặc các nữ nhân.
Lạc Nam nghĩ đến Thiên Phạt Điểu Sư, Bá Kỵ Long Mã và Huyết Dị Yêu Hoàng của mình, bề ngoài đều thuộc dạng uy mãnh bất phàm, oai phong lẫm liệt...cũng không có chiến sủng đáng yêu như vậy.
“Trong Tứ Đạo Cổ Lâm chứ còn đâu nữa...” Hoạ Thuỷ nhún nhún vai:
“Tiểu Hùng Nhi bị một tên Thiếu Thần Tử của Yêu Đạo Thần Cung truy bắt, chúng ta phải tốn không ít công sức, đại chiến một phen mới cướp được nó đấy.”
“Yêu Đạo Thần Cung.” Ánh mắt Lạc Nam loé lên, Yêu Đạo Thần Cung cũng là thế lực lớn của Đạo Vực.
Bất quá gặp phải hai vị Thiếu Thần Nữ của Tam Đạo Môn và Đạo Hành Điện kết hợp, Thiếu Thần Tử của Yêu Đạo Thần Cung cũng phải chấp nhận nhượng bộ mà thôi.
“Tiểu Hùng Nhi đến! ca ca tặng ngươi chút lễ vật ra mắt.” Lạc Nam đem một đống Bàn Đào Quả lấy ra.
“Oa, thật thơm, thật ngon...” Tiểu Hùng Nhi nước bọt chảy ròng ròng, bất quá vẫn lanh lợi liếc nhìn Hoạ Thuỷ chờ đợi nàng cho phép.
Hoạ Thuỷ rất biết dạy dỗ giáo dục, thoải mái cười nói:
“Sau này đừng khách khí với ca ca, cứ xem hắn như tỷ tỷ.”
“Tạ ơn khốn kiếp ca ca.” Tiểu Hùng Nhi sung sướng nhảy dựng lên, đem nhánh trúc cất ra sau lưng, chạy đến gặm lấy một mớ bàn đào.
“Lạc Nam ca ca hiểu chưa?” Lạc Nam đưa tay cốc đầu nó.
Hoạ Thuỷ cười khanh khách.
“Đã có được Tiểu Hùng Nhi trợ giúp thì nhanh chóng tu luyện đi, Bùi Linh Hi đã là Bán Thần Cảnh.” Lạc Nam chợt nói một câu.
Nụ cười trên mặt Hoạ Thuỷ thoáng cái cứng đờ...
...
Rời khỏi sơn cốc, Lạc Nam lấy ra Truyền Âm Ngọc liên lạc với Cầm Dao Nhã, muốn báo một tiếng mình đã trở về, xem thử nàng đang ở Ngân Thiên Thần Quốc hay Độ Đạo Môn để còn gặp riêng nàng trước đó, dù sao cũng là hồng nhan tri kỷ.
Nhưng rất nhanh hắn liền chau mày, Truyền Âm Ngọc không liên lạc được.
Lạc Nam thử đổi sang dùng Phá Đạo Lệnh, cũng không nhận được hồi âm từ phía Cầm Dao Nhã.
“Chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam âm thầm lo lắng.
Với tính cách điềm tĩnh như nước của nàng, chắc chắn sẽ không vì giận dỗi mà từ chối liên lạc với hắn.
Đúng lúc này, một thanh âm ngáy ngủ truyền vào trong tai hắn: “Ở trong Tứ Đạo Cổ Lâm, đi về phía tây ba ngàn dặm, ngươi đã về thì giao cho ngươi xử lý.”
“Hương Trà sư tỷ?” Lạc Nam giật mình, vừa rồi là Hương Trà truyền âm cho hắn.
Trong Tứ Đạo Cổ Lâm...
Không hề do dự, Lạc Nam triệu hồi Huyết Dị Yêu Hoàng, kỵ lên lưng nàng xé tan thời không.
...
Tại một bãi đất trống có bán kính vạn dặm, Cầm Dao Nhã và cả Cầm Thanh Vận đều đang chật vật.
Bên trong những khu rừng cổ lâu năm lại tràn ngập nguy hiểm như Tứ Đạo Cổ Lâm đương nhiên không thể nào có đất trống bằng phẳng.
Chẳng qua địa hình nơi này vừa xảy ra một cuộc chiến đã săn bằng tất cả, tạo thành bãi đất trống hình vòng cung trống rỗng.
Cầm Dao Nhã và Cầm Thanh Vận toàn thân đã xuất hiện không ít vết thương, dây đàn đứt đoạn, ánh mắt đề phòng nhìn chằm chằm người đối diện.
“Đừng kháng cự vô ích nữa, hai ngươi không phải đối thủ của ta.”
Có thanh âm trong trẻo hững hờ vang lên, người phát ra thanh âm lại là một nữ nhân đẹp đến mức thiên địa cũng phải đố kỵ.
Đôi chân dài miên mang thẳng tắp, dáng người cao thẳng ước chừng hơn một mét tám, làn da bánh mật trơn bóng lấp lánh dưới ánh nắng mặt trời, một đầu tóc dài cuồng loạn không bị trói buộc.
Chân mày như song kiếm, ngũ quan hoàn mỹ như được điêu khắc thành, hai mắt đen tuyền sâu thẳm như tinh không, bờ môi hơi dày đỏ rực như máu.
Nhìn xuống dưới một chút, xương quai xanh tinh tế hiển lộ, vòng một căng đầy to lớn ép chặt vào nhau như muốn ngạt thở để lại cái khe sâu hun hút, dường như có thể tuỳ thời phá nát những mảnh vải yếu ớt kia mà nẩy ra.
Chỉ khoác trên người một bộ áo lông thú bồng bềnh, nữ nhân này lại chẳng khác nào một chiến tướng lăn lộn từ núi thây biển máu bước ra.
So với Cầm Dao Nhã đoan trang ưu nhã, Cầm Thanh Vận thanh lệ tuyệt luân, rõ ràng nữ nhân này mang đến một cảm giác áp bách vô cùng mạnh mẽ...
Chỉ tính khí chất và phong thái, rất nhiều nam nhân đỉnh thiên lập địa cũng không thể sánh bằng.
“Lạc Nam rốt cuộc đang ở đâu?” Nữ nhân cất tiếng hỏi một lần nữa.
“Không biết.” Cầm Dao Nhã vẫn hờ hững phun ra hai chữ.
“Hừ, dựa vào tin tức bổn công chúa nhận được...Lạc Nam có quan hệ không cạn với Ngân Thiên Thần Quốc, các ngươi còn từng liên thủ chặn đánh Loạn Nhai và Hiên Viên Tử.” Nữ nhân lạnh lùng nói:
“Dựa vào bản tính phong lưu đa tình của Lạc Nam, khả năng rất cao Cầm Dao Nhã ngươi và hắn có quan hệ mật thiết, lại còn dám nói không biết hắn ở đâu?”
Cầm Thanh Vận nghe vậy cũng giật mình đưa mắt nhìn sư tỷ, thầm nghĩ chẳng lẽ sư tỷ và Lạc Nam thật sự đã phát triển đến mức đó rồi?
“Ta và hắn có quan hệ gì không đến lượt ngươi quan tâm.” Cầm Dao Nhã nhẹ lau vết máu nơi khoé miệng:
“Huống hồ ta vẫn chưa bại!”
Nàng nâng lên cổ cầm, thi triển hàng loạt Thiên Sinh Âm Vận dung hợp vào nhau, hình thành một cơn lốc xoáy mãnh liệt cuốn đến nữ nhân.
“NGAO!”
Nữ nhân ngửa đầu rít gào, hư ảnh một cái đầu rồng che thiên phủ địa hiện ra gầm thét.
Tiếng long ngâm ngạo khiếu cửu tiêu, vang vọng thiên địa, sóng xung kích mang theo dư ba tàn phá dữ dội, cường hoành nghiền nát toàn bộ thế công của Cầm Dao Nhã.
“Hự...” Cầm Dao Nhã nhận lấy phản phệ lại phun ra một ngụm máu, thân thể liên tục bị đẩy lùi.
“Đáng hận, ngươi rốt cuộc là ai? Tìm Lạc Nam có mục đích gì?” Cầm Thanh Vận vội vàng lao đến đỡ lấy sư tỷ, giận dữ chất vấn.
Lần này tỷ muội hai nàng tiến vào Tứ Đạo Cổ Lâm lịch lãm rèn luyện, thu hoạch không tồi, thực lực của cả hai đều có chỗ đề thăng.
Nhưng biến cố phát sinh, nữ cường nhân này chẳng biết từ đâu xuất hiện, sau khi xác định rõ thân phận của Cầm Dao Nhã liền phát động tấn công, thực lực cường hãn đến đáng sợ, một hai phải ép tung tích của Lạc Nam cho bằng được.
Sợ rằng nữ nhân bí ẩn này sẽ gây bất lợi cho Lạc Nam, Cầm Dao Nhã đương nhiên sẽ giữ bí mật, cố gắng chống lại...kết quả cả hai tỷ muội đều bại trận, bị đánh đến thương thế không nhẹ.
“Quên tự giới thiệu, ta chính là công chúa của Ngự Long Sơn Trang.” Nữ nhân một tay chống nạnh, nhếch miệng đầy chiến ý:
“Về phần mục đích tìm kiếm Lạc Nam, đương nhiên là muốn hàng Long!”
...
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn <3