Chương 2982: Trở về
Chương 2982: Trở về
Thăng cấp thành công hai loại Đạo Hỏa không giúp tu vi Lạc Nam tiến triển nhưng ít nhất Hỏa Thuộc Tính của hắn lại mạnh lên một bậc.
Hắn không còn nhiều thời gian lưu lại Đạo Vực, trước đó đã hứa với Đan Phỉ trở về đúng hẹn tham gia Bách Gia Đại Hội, vậy nên phải tranh thủ thu lấy Rương Đặc Biệt.
Mang theo Loạn Ninh Lam và Loạn Thùy Trân trong Phá Đạo Lệnh, dự định xuất phát Ngự Long Sơn Trang.
Loạn Thùy Ảnh và hai con Khôi Lỗi phụ trách tọa trấn Sát Chiến Điện, dù sao thì hiện tại đây chính là căn cơ quan trọng của hắn, phải luôn luôn có cường giả Thần Đạo trấn thủ.
Nếu như bí mật của Sát Chiến Điện bại lộ giữa Đạo Vực, vậy chẳng khác nào con cừu lạc vào hang ổ của bầy sói đói, hậu quả khó mà lường được.
Lần này khi thành công đạt đến Rương Đặc Biệt, hắn cũng sẽ lưu lại một người trong hai nàng Loạn Thùy Trân và Loạn Thùy Ảnh tại Sát Chiến Điện, lúc đó mới thật sự có thể an tâm.
Bất quá vừa mới ra khỏi cửa, đã thấy Đông Hoa và Bích Tiêu bộ dáng thần thần bí bí bước đến, Đông Hoa còn nở nụ cười:
“Có món quà đặc biệt cho ngươi đây.”
“Quà đặc biệt?” Lạc Nam nhịn không được hứng thú:
“Thứ gì?”
“Tèn ten ten…” Nấp phía đằng sau, một thân ảnh kiều tiểu nhí nhảnh dùng sức lao vọt ra, nhào thẳng vào trong lòng hắn.
“Hahaha.” Lạc Nam nhịn không được cười to, dùng sức ôm lấy người trong lòng, đưa tay véo mạnh gò má mũm mĩm như cái bánh bao trắng nhỏ, tràn ngập kích động.
“Xú baba, người ta nhớ ngươi muốn chết.” Tiểu Thiên Ý làm nũng phụng phịu, dùng sức nhe răng cắn lấy vai hắn.
Không sai, Tiểu Thiên Ý gần đây đã thành công từ chỗ Linh Châu Động Thiên đột phá đến Thiên Đạo Viên Mãn, hoàn thành thí luyện nên đã được trở ra.
Sau khi nhận được tin, Bích Tiêu và Đông Hoa đã đón tiểu nha đầu về Sát Chiến Điện.
Lạc Nam bế lấy nữ nhi nâng lên không trung, ánh mắt cưng chiều ngắm nghía nàng.
Chỉ thấy sau nhiều năm, Tiểu Thiên Ý lại lớn hơn khoảng một hai tuổi, từ một tiểu cô nương bảy tám tuổi đã trở thành nha đầu gần mười tuổi rồi, xinh xắn lanh lợi như một tiểu thiên sứ, trong mắt lại có nét giảo hoạt như tiểu ma nữ, quả thật khiến người ta phải yêu thích.
Hơn nữa cũng vì tự thân lịch luyện, lại được Hội Trưởng toàn tâm chiếu cố, tu vi của Tiểu Thiên Ý phát triển rất nhanh chóng, vượt qua mẫu thân và phần lớn các dì của nàng.
“Thế nhân đều nói ta là yêu nghiệt, nhưng lại không biết nữ nhi của ta cũng có tu vi sánh bằng với ta.” Lạc Nam đầy tự hào nói:
“Mẹ và các dì của ngươi nhất định sẽ rất vui mừng.”
“Các nàng đâu baba?” Tiểu Thiên Ý chu môi hỏi.
“Đi gặp các nàng.” Lạc Nam cười haha.
Hắn mang theo Tiểu Thiên Ý vào chỗ chúng nữ tu luyện.
“Mama, các dì…đại ma vương ta đã về!” Tiểu Thiên Ý dùng sức rống lên.
OÀNH.
Không gian xém chút sụp đổ, chúng nữ đang nỗ lực tu luyện cũng bị giật mình cho tỉnh lại.
Cửu Huân Dao là người đầu tiên xuất hiện, đôi mắt lãnh diễm cao lạnh của nàng không ức chế được xảm xúc dâng trào, nhớ nhung và tình yêu vô hạn.
“Bảo bối ngoan.” Cửu Huân Dao nghẹn ngào ôm nữ nhi ở trong lòng, không thèm để ý đến Lạc Nam ở bên cạnh, ném hắn ra rìa.
“Mama, nữ nhi thèm nha.” Tiểu Thiên Ý nghịch ngợm vùi đầu vào bầu sữa căng đầy của Cửu Huân Dao ra vẻ mút chùn chụt dù cách một lớp áo.
“Xú nha đầu, lớn rồi còn thích quậy.” Cửu Huân Dao véo lấy lỗ tai nàng làm Tiểu Thiên Ý la lên oai oái.
Mặc dù tính cách của nàng vốn lạnh lùng ít nói, nhưng khi ở bên cạnh nữ nhi của mình…nàng như một tảng băng vạn năm bị hòa tan.
“Chào dì cả và các dì, a…có thêm những dì mới nữa nè.” Tiểu Thiên Ý ngoan ngoãn hướng Yên Nhược Tuyết và mọi người hành lễ.
Lạc Nam cũng giới thiệu con gái của mình cho Phương Du, Ngân Trinh, Loạn Thanh Quân, Loạn Thùy Ảnh, Loạn Thùy Trân, Loạn Ninh Lam, Minh Hà, Hàn Chi, Thiên Lệ, Bảo Lan, Huyễn Mộng chúng nữ nhận thức.
Nghe thấy nữ nhi của Lạc Nam gọi mình là dì, gò má của các nàng cũng ửng hồng phơn phớt.
“Hứ, nhìn ngươi xấu như vậy sao lại sinh ra được Thiên Ý đáng yêu tuyệt sắc thế?” Phương Du trêu chọc nhìn Lạc Nam chanh chua nói:
“Nhất định là huyết mạch của Huân Dao gánh còng lưng.”
“Haha, nữ nhi xinh đẹp giống mẫu thân là tốt.” Lạc Nam tâm trạng vui vẻ, cũng lười đấu khẩu với nàng.
“Đại tỷ đã xuất quan.” Đông Hoa đứng bên cạnh hắn nói:
“Sắp tới Thiên Ý và Kỳ Nam sẽ giao lại cho ngươi, con đường tiếp theo của các nàng nên do người làm phụ thân như ngươi dẫn dắt.”
“Hừ, bà nương đó xem như biết điều.” Lạc Nam vẫn còn chút bất mãn đối với chuyện năm xưa.
“Đại tỷ thấy ngươi đã trưởng thành, còn có được căn cơ ở Đạo Vực nên mới tin tưởng giao hai nàng lại cho ngươi.” Bích Tiêu nói:
“Huống hồ Thần Đạo là con đường của mỗi người, đại tỷ muốn để mọi thứ thuận theo tự nhiên.”
Lạc Nam nhẹ gật đầu, nói gì thì nói…Phá Đạo Hội đã hết lòng chiếu cố mấy nữ nhi và các thê tử của mình, hắn sẽ khắc ghi trong tâm khảm.
Nhìn hiện tại tu vi của Tiểu Thiên Ý đuổi kịp hắn, đuổi kịp cả Bích Tiêu và Đông Hoa chính là minh chứng rõ ràng nhất.
“Đông Hoa tỷ, Kỳ Nam bao giờ trở về với chúng ta?” Diễm Nguyệt Kỳ nhịn không được hỏi.
Nàng đang rất tưởng niệm nữ nhi, nhất là khi thấy mẫu nữ Cửu Huân Dao đoàn tụ, trong lòng càng thêm mềm nhũn rồi.
Mà Tuế Nguyệt đứng ở bên cạnh cũng chú ý lắng nghe, so với Diễm Nguyệt Kỳ nhung nhớ nữ nhi, nàng cũng rất tưởng niệm đồ đệ bảo bối.
“Kỳ Nam vừa từ một di tích cổ tiến ra, hiện đang trên đường về, nàng cũng đã thành công đạt đến Thiên Đạo Viên Mãn.” Bích Tiêu nói.
Diễm Nguyệt Kỳ cùng Tuế Nguyệt đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự thương tiếc, Lạc Kỳ Nam tiến bộ khiến các nàng tự hào nhưng đồng thời cũng cảm thấy đau lòng.
Có lẽ bóng hình xinh đẹp kia đã phải trải qua rất nhiều khổ cực mới có thể nhanh chóng tiến bộ như thế…
Lạc Nam hiểu được suy nghĩ của thê tử, nhẹ nhàng ôm lấy Diễm Nguyệt Kỳ an ủi.
Bởi vì biết rằng nữ nhi sắp quay về, Lạc Nam cũng tạm gác lại việc xâm nhập Ngự Long Sơn Trang ngay lập tức, thay vào đó chờ đợi gặp lại nữ nhi của mình.
Quả nhiên chỉ ba ngày sau, hắn cảm giác được không gian của Sát Chiến Điện xảy ra dao động, một luồng Không Gian Quy Tắc cực mạnh đang từ hư không băng băng đến gần.
GÁY!
Theo một tiếng gáy kiệt ngạo vang lên, một tôn Thanh Loan với bộ lông rực rỡ sắc màu huyễn lệ cao quý, xung quanh cơ thể tỏa ra từng luồng gió nhẹ mang theo nồng đậm nguyên khí, hồn lực, sự sống dồi dào thơm ngát…vô cùng dễ chịu.
“Đây là Cửu Thiên Thanh Loan, tồn tại biến dị mạnh nhất bên trong Thanh Loan Tộc mà lịch sử từng ghi nhận.” Tây Thi nghiêm túc nói, thân là một Ngự Thú Sư…kiến thức của nàng về yêu tộc rất phong phú.
Lạc Nam cảm giác được khí tức quen thuộc của Thanh Loan, dễ dàng nhận ra nàng chính là nghĩa nữ Loan Loan của mình, năm đó quả trứng của nàng còn là do mình ấp nở.
Không ngờ sau khi có được huyết mạch Binh Nhân Tộc và trở thành Loạn Vũ Phiến, Loan Loan lại còn có cơ duyên mà tiếp tục biến dị, trở thành Cửu Thiên Thanh Loan.
Hắn hướng mắt nhìn lên lưng Cửu Thiên Thanh Loan, nơi có hai bóng hình khuynh quốc khuynh thành đang ung dung đứng thẳng.
Lạc Kỳ Nam toàn thân váy trắng, phiêu nhiên xuất trần, phong thái như tiên, tóc đen nhẹ nhàng phiêu động, đôi mắt long lanh thâm thúy như chứa đựng ức vạn tinh thần.
Mà ở bên cạnh lại chính là một mỹ phụ đoan trang cao quý, thanh y trên thân không thể che giấu những đường cong hoàn mỹ, ánh mắt như làn thu thủy chứa đựng vẻ dịu dàng, trên tay cầm một thanh kiếm đen tuyền bí ẩn, tỏa ra một cổ ý cảnh nói không nên lời.
Không ai khác, nàng chính là mẫu thân Ninh Vô Song của Lạc Nam.
Bay đến Càn Khôn Vạn Trận, Cửu Thiên Thanh Loan không thể tiến vào, chỉ có thể uốn lượn trên không trung.
Lạc Nam nở nụ cười, nhẹ nhàng phất tay, Càn Khôn Vạn Trận đã trực tiếp tuôn ra một cổ hấp lực đem các nàng dịch chuyển đến bên cạnh.
“Baba, mama, sư tôn…ta đã về.” Lạc Kỳ Nam hướng đôi mắt đẹp đến Lạc Nam, Diễm Nguyệt Kỳ và Tuế Nguyệt, bờ môi tuyệt mỹ nhẹ nhàng cong lên đẹp đến kinh tâm động phách.
So với Tiểu Thiên Ý vẫn còn chưa trưởng thành, Lạc Kỳ Nam từ lâu đã sớm tỏa ra khí chất của một nữ thần, tính cách điềm tĩnh nhưng không kém phần hiếu chiến, mang đến cảm giác không dám khinh nhờn cho đại đa số các nam nhân.
“Trở về là tốt rồi…” Lạc Nam sủng ái vuốt ve mái tóc mượt mà của đại nữ nhi, nắm lấy tay nàng giao cho Diễm Nguyệt Kỳ và Tuế Nguyệt.
Mặc dù hắn cũng rất muốn cùng đại nữ nhi trò chuyện nhiều hơn, nhưng trước mắt phải nhường cho các lão bà của mình rồi.
Ba nữ nhân không nói nhiều, chỉ lặng lẽ ôm chặt lấy nhau, cảm nhận khí tức quen thuộc của từng người, vô thanh thắng hữu thanh.
Yên Nhược Tuyết và Ninh Huyền Tâm cũng đã tiếp đón Ninh Vô Song…
Một bên là con dâu cả, một bên là nghĩa nữ và giờ cũng là con dâu, Ninh Vô Song sủng ái kéo tay các nàng, hoàn toàn không thèm để ý đến nhi tử của mình ghen tị ủy khuất đứng ở bên cạnh.
“Mẫu thân vất vả.” Lạc Nam nhịn không được chen miệng vào, hắn nhận ra Ninh Vô Song hiện tại có tu vi Thiên Đạo Hậu Kỳ, có thể thấy thời gian qua mẫu thân của mình đã vô cùng cố gắng.
Nào ngờ Ninh Vô Song không bận tâm, ánh mắt sáng ngời chú ý đến mấy nữ nhân mới lạ đứng trong hậu cung, nào là Loạn Ninh Lam, nào là Phương Du, nào là Lạc Long Nhi, nào là Huyễn Mộng, Bảo Lan, Minh Hà các nàng…
“Xú tiểu tử, còn không mau giới thiệu các con dâu cho lão nương?” Ninh Vô Song hưng phấn cười không khép miệng được.
Cảm thấy so với việc kết nạp thêm con dâu về cho mình, những thành tựu khác của nhi tử đều không hề đáng kể.
“Chúng ta không phải con dâu, chúng ta chỉ là Kiếm Thị, thị nữ, đồng bọn của thiếu chủ…” Mấy nữ nhân lên tiếng đính chính.
“Nói bậy cái gì? ở cái nhà này không phân biệt chủ tớ, tất cả đều là con dâu…” Ninh Vô Song lên tiếng khẳng định, chọc đến chúng nữ vừa thẹn thùng vừa xấu hổ.
Được mẫu thân của Lạc Nam chính miệng thừa nhận như thế, chẳng hiểu vì sao các nàng cũng không muốn lên tiếng phản bác a.
Lạc Nam bị mẫu thân cho ra rìa, bởi vì nàng còn đang bận rộn cùng các nàng dâu và Tiểu Thiên Ý âu yếm.
Hắn chỉ đành chuyển sang nghĩa nữ Loan Loan của mình vừa hóa thành một mỹ nhân khoác cửu thải cung trang, ôn hòa nói:
“Những năm tháng qua chắc hẳn rất vất vả, cũng may có ngươi luôn đồng hành và chiếu cố Kỳ Nam nên baba mới an lòng.”
“Tỷ muội chúng ta nương tựa lẫn nhau, ngược lại baba mới là người vất vả bôn ba, Kỳ Nam và ta vẫn thường lo lắng cho ngài.” Loan Loan hé môi, giọng điệu ôn nhu như nước, đôi mắt sắc sảo đầy tự hào và ngưỡng mộ nhìn hắn.
Có thể ở Đạo Vực thành lập nên một căn cơ như thế này, bản lĩnh của baba vẫn luôn khiến nàng kính phục.
“Loan Loan, thật lâu không gặp.” Tiểu Hồng Nhi, Tiểu Ngân Nhi và Xích Tà tiến ra cùng Loan Loan chào hỏi.
Đặc biệt là Tiểu Hồng Nhi tình cảm với Loan Loan tốt nhất, khi còn nhỏ thường hay chơi đùa với nhau.
“Chúc mừng các ngươi đột phá đến Thần Binh, ta còn kém một bậc.” Loan Loan nở nụ cười.
Nàng nhịn không được ôm Tiểu Hồng Nhi vào lòng, nào ngờ Tiểu Hồng Nhi đột ngột biến hóa từ một tiểu nha đầu thành một đại mỹ nữ, hai bầu sữa quy mô so với Loan Loan còn lớn hơn, ép ngược về phía Loan Loan khiêu khích.
“Sao lại lớn đến mức này rồi?” Loan Loan tròn xoe cả mắt, hiển nhiên bị kích thích không nhẹ.
“Chúng ta đương nhiên cũng trưởng thành theo năm tháng…” Tiểu Ngân Nhi cảm khái không thôi.
“Khanh khách.” Xích Tà ở bên cạnh cười đến run rẩy toàn thân.
Nhiều năm như vậy, mọi người đều có thể bình an đoàn tụ với nhau, quả thật mọi thứ đều không dễ dàng.
Lạc Nam mãn nguyện từ tận nội tâm, tuy nhiên vẫn còn một bóng hình có địa vị vô cùng quan trọng trong lòng hắn chưa có mặt ở nơi này.
“Nhị tỷ của ta đang ở nơi nào? quân đội tại Sát Chiến Điện đã sẳn sàng chờ nàng về tiếp quản.” Hắn hỏi Bích Tiêu.
Lạc Sương sở hữu Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể, nếu tu luyện công pháp hiện tại của Sát Chiến Điện là rất phù hợp.
“Nhị tỷ của ngươi vừa phải tự thân phát triển, vừa phải huấn luyện quân đội cho nên hơi chậm trễ hơn những người khác.” Bích Tiêu giải thích:
“Lạc Sương đã bái một vị trong Phá Đạo Bát Lão làm sư phụ, sắp tới nàng sẽ cùng sư phụ có mặt tại Bách Đạo Đại Hội, tỷ thí phương diện Chiến Trận Sư với những thiên kiêu khác.”
“Bách Đạo Đại Hội…”
Lạc Nam vuốt cằm, âm thầm suy đoán thân phận vị sư phụ kia của nhị tỷ.
…
Chúc cả nhà chiều vui vẻ
///
Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:
-Techcombank số TK: 8822261998 - NGUYEN PHUOC HAU
- Agribank số TK: 1809205083252 - (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn