Chương 467 : Lẽ nào các ngươi phải làm như vậy?
- Sáng Thế Thần Lực và pháp tắc Sáng Thế là của ta!
Mặc nghiến răng nói. hắn như muốn nghiến vỡ cả hàm răng của mình:
- Phi Lợi. bằng tốc độ nhanh nhất hãy đuổi theo cho ta.
- Vâng.
Phi Lợi khẽ đáp. Đôi cánh màu đỏ như lửa đốt gắng sức vỗ. mang theo một ánh hào quang màu đỏ tiến về phía chóp tháp Babel.
- Phi Lợi- trong đám ma thú ngươi mang đến. đã có tên nào vào được chóp tháp chưa? Ánh mắt Mặc lóe lên dưới chiếc mũ gìáp.’
- Đà có không ít ma thú vào được chóp tháp ròi. Phi Lợi cảm nhận một lát rồi đáp. Cảm nhận được vị trí đó của ma thú. là việc mà Đại thống lĩnh Phi Lợi có thể làm.
- Được. tốt lắm! Ngươi bảo nhưng ma thủ đó cứ ẩn vào một chỗ, đợi lệnh. Mác lạnh nhạt nói.
-Rõ.
Phi Lợi đáp.
Sau đó dùng năng lực đặc biệt truyền lệnh của Mặc đến từng ma thú trong chóp tháp Babbel.
- Tên chết tiệt! Đã làm ta mất mặt một phen.
Mặc nắm chặt hai cây đoản đao trong tay. Lắc đầu căm hận cố xóa bỏ hình bóng đáng sợ kia ra khỏi đầu.
Mệnh lệnh của Phi Lợi rất nhanh đã truyền được đến từng ma thú.
Một số những ma thú đã lên đến chóp tháp hoặc cũng sắp lên đến nơi, thầm gật đầu. Theo mệnh lệnh của Phi Lợi chúng âm thầm ẩn vào một chỗ, nghe ngóng tình hình đang diễn ra. Trong đám ma thú. lão Miêu lão Trâu và lão Miêu cũng có mặt.
Lão Miêu vừa đến không lâu. Lúc chúng vào, cũng chính là lúc Cao Lôi Hoa cùng đoàn người ờ ngay phía trước.
Sau khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa. hắn liền theo sau lão Ngân Ngưu ẩn vào một góc. Hắn không dám xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa. Trời mới biết khi Cao Lôi Hoa nhìn thấy hắn. thấy ngứa mắt- có rút kiếm ra chém một nhát không.
Kỳ thực lào Miêu lão Trâu Miêu đều là anh tài xuất sắc trong đám ma thú. Chi tiếc mót điều là làm mất chiếc chìa khóa.
Hiện tại, chúng đã mất chiếc chìa khóa, đang đi tìm cơ hội lập công chuộc tội.
Lão Miêu to lù đang nhìn chăm chú vào cái hộp phía trong không gian hư vô kia. Nó biết thứ Đại thống lĩnh cần nằm trong chiếc hộp đó. Chỉ cần lấy được chiếc hộp, coi như lập được công lớn.
Khi nhìn thấy Cao Lôi Hoa nhảy vào trong không gian hư vô đỏ, lào Miêu thờ phào nhẹ nhõm. ít nhất cũng không bị người đàn ông đó quay lại cho một đao.
- Ngân Ngưu. ngươi chuẩn bị một chút đi. Lão Miêu nói với Ngân Ngưu bên cạnh:
- Ngươi khẳng định không ngan đó sẽ biến mất? Ngân Ngưu nghi ngờ hỏi.
- Chi cần không gian kia biến mất một cái, ngươi lập tức ném ta vào trong đó. ném thẳng vào chỗ chiếc hộp nhé.
- Ta cũng không biết. Tóm lại. cứ biến mất là ném ta vào ngay. Vì vậy, chuẩn bị tinh thần đi. Trước tiên. hai chúng ta sẽ nhẹ nhàng đến phía trước, bước gần không gian hư vô ngắn nhất có thể. Sau đó, chú ý không gian kia. Lão Miêu thì thầm.
Ngân Ngưu lên tiếng.
-Ừ.
Lúc này, tại trong không gian hư vô
Cũng chẳng có gì đặc biệt. vẫn xây ra như cũ. Sau khi Cao Lôi Hoa và cầu cầu vào trong không ngan. Cũng bị chia thành từng mảnh nhỏ, rồi lại hợp thành một khối hình người.
Cửu U ý thức được có người nhảy vào không gian, liền vội vàng dùng thần thức thăm dò một chút. Phát hiện ra. người vừa nhảy vào là Cao Lôi Hoa! Một cảm ngiác mơ hồ trào dâng.
Cầu Cầu có chút buồn bực. Từ sau khi vào. Cầu Cầu cũng chi biết nhìn cơ thể bi chia ra.
- Nêu muốn hồi phục lại cơ thể. chi có một cách Sau khi nhảy vào, suy nghĩ một lúc, Cao Lôi Hoa nói.
- Đó chính là phái đảo ngược thời gian lại!
Quay ngược thời gian trên cơ thể mình, làm cơ thể khôi phục lại hình dáng về lúc chưa bị phân chia. Đây chính là 'gương vỡ lại lành', 'nước vơi lại đầy' trong lời gợi ý viết.
Chẳng qua là muốn lĩnh hội được pháp tắc không ngan và thời gian dễ vậy sao? Huống gì . bên kia Cửu U đã chông đỡ mất bao thời gian rồi.
-Hô.
Nhẹ nhàng hít một tiếng. Cao Lôi Hoa suy nghĩ, nếu muốn nắm bắt được pháp tắc không gian. trước hết phải biết thời gian là gì?
Thời gian là gì? Tất cà mọi người ở đây đêu biết đến thứ gọi là thờ igian, nhưng nó là gì thì không có thể nói rõ.
- Thời gian là gì? Cao Lôi Hoa lẩm bầm.
- Quá khứ, hiện tại- tương lai
Đột nhiên, chât giọng do điện tử hợp thành kia vang lên. như đáp lại lời Cao Lôi Hoa.
- Xin mời quan sát xung quanh ngươi. Giọng nói đó tiếp tục.
Giọng nói vang lên. Cao Lôi Hoa quan sát xung quanh. Chi nhìn thấy xung quanh Cao Lôi Hoa là những vọng xoáy nhỏ.
Nhừng vòng xoáy nhò này rất kỳ lạ. Nếu đứng bên ngoài thì không thể phát hiện ra sự tồn tại của chúng. Chỉ khi vào đến bên trong mới phát hiện ra chúng.
Cao Lôi Hoa nhìn những vòng xoáy này một cách tỉ mỉ. Giật mình khi phát hiện ra chúng chính là một loạt những mành nhỏ không gian.
Những mảnh nhỏ không gian này không đủ để làm Cao Lôi Hoa kinh ngạc. Điều thực sự làm hắn kinh ngạc là đây là những tiểu không gian. Đang tiến hành một quá trình vô cùng kỳ diêu.
Từng mảnh nhỏ không ngan liên tục vỡ ra, sau đó giống như thời gian dừng lại. Thời gian dừng lại một lúc - cuối cùng thời ngan đảo ngược lại. Những mảnh nhỏ không ngan đó giống như bóng chiếu bị đảo ngược khi chiếu phim. quay về hình dáng ban đầu.
Tiếp theo. lại vỡ ra - dừng lại - khôi phục.
Cứ vòng đi vòng lại như vậy. giống như Cao Lôi Hoa biểu diễn pháp tắc không gian vậy.
- Dùng sự tinh tế của tâm ngươi, dùng tâm cảm nhận sự thần kỳ của chúng. Giong nói nhẹ cất lên.
Cao Lôi Hoa mở to mất. thả lỏng cơ thể, toàn bộ tinh thần và thể xác chìm vào trong cảm giác huyền diệu.
Đây không chi là một trò chơi.
Đây còn là một giáo trình. Tuy nhiên là giáo trình chỉ giành cho những người nắm bắt ~~ được pháp tắc không gian.
Chi những người lĩnh hội được pháp tắc không gian mới có thể cảm nhận được sự biến đổi của những vòng xoáy đó.
Nói cách khác. chi có những người cấp thần vương mới có tư cách tiếp nhận gìáo trình này"
Cao Lôi Hoa không biết thời gian đã trôi qua được bao lâu. Hiện tại trong con người hắn không có khái niệm về thời ngan. Hắn đã bắt đầu, nhẹ nhàng thoát khỏi sự khống chế của thời gian.
Phối hợp với những tiểu không gian đó. Cao Lôi Hoa bắt đầu vẽ theo.
Hừm. Cao Lôi Hoa đột nhiên hét lên một tiếng. Không phải là từ cổ họng phát ra âm thanh đó mà từ sâu thẳm linh hồn. Cơ thể lão Cao bây giờ làm gì có cổ họng.
Cùng lúc đó. một điều kỳ diệu đà xãy ra. Cơ thể Cao Lôi Hoa như một tấm băng ghi hình đang được tua lại, từ từ khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Oa. Cũng giống như Cao Lôi Hoa, cơ thể Cầu Cầu cũng dần không phục lại. Đây chính là ưu điểm của Huyền Thú khế ước. Khi một người ăn no, cà hai đều không đói.Cùng với Sự phục hồi nguyên dạng của Cao Lôi Hoa. không gian hư vô cũng biến mất.
Bên cạnh Cao Lôi Hoa, thân thể thướt tha của Cửu U cũng nhanh chóng phục hồi.
- Hình như thành công rồi.
Cao Lôi Hoa lau trán ướt đẫm mồ hôi.
Lúc này, so với pháp tắc không ngan. pháp tắc thời ngan tiêu hao khá lớn. Vì vậy. yêu cầu số lượng thần lực như một cái động không đáy vậy.
Không ngan vừa biến mất. một cơ thể mang theo hương thơm như muốn lao vào trong lòng Cao Lôi Hoa.
- Ba ba, thành công rồi. Con không chết.
- Ha ha. Thành công! Cao Lôi Hoa huynh đệ thành công Thần thú Lý cùng thần Zues hét lên.
Mọi người đêu hoan hô vì sự thành công của Cao Lôi Hoa.
Còn Ma vương Satan Ảm bị vứt bỏ đang đứng cùng bắt đầu giơ tay lên vẽ vẽ như trong
không gian
Đây chính là thả lõng, để những người tâm hoài bất chính có cơ hội khả quan hơn.
- Chính là lúc này!!!
Đột nhiên, lão Miêu rống lên một tiếng, Ngân Ngưu bên cạnh lào Miêu nâng lão lên, ném thẳng về phía cái hộp.
Không gian hư vô biến mát, chiêc hộp mất đi sự bảo vệ. Hiện rõ mồn một trước mặt mọi người.
Mọi người giật thót mình. Những đợi hai đó phản ứng lại thì đã quá muộn.
Đồ tiểu nhân đáng ghét! Nạp mạng cho ta! Ma - vương Satan Ám hét lên, rồi đuổi theo.
ĐồNG thời. Thần Zues, Huyêt Sắc Minh Vương và Tra Lý cũng xông lên.
Mà tức giận nhất chính là Cao Lôi
Khi lão Miêu gầm lên, Cao Lôi Hoa đã muốn ra tay. Nhưng thần lực trong người tiêu hao hết. chi đành trơ mắt nhìn lào Miêu to như cái thùng phi bay đến phía chiếc hộp.
- Định cướp của ông nhà ngươi à!
Cao Lôi Hoa gầm lên. Nơi đó là niềm hy vọng của Cao Lôi Hoa. Tuy rất mơ hồ nhưng đó là hy vọng duy nhất Thần lực! thần lực!
Cao Lôi Hoa như nghĩ ra điều gì đó, đưa tay vào trong chiếc nhẫn không gian tìm tìm. lấy
ra con dao găm u tối
Lão Miêu giữa không trung cắn chặt răng, nhìn không chớp mắt. Sắp tới rồi! Sắp tới rồi!
Mắt lão Miêu nồi lên từng ánh hào quang (Nước miếng hắn bắn tứ tung. tay như muốn chạm tới cái hộp kia)
- Đại thống lĩnh tại thượng.
Lão Miêu gầm rú lên. Cùng lúc đó, tất cả ma thú xông lên. Bảo vệ lão Miêu.
Chẳng lẽ, đành phải giương mắt nhìn lão Miêu cướp mắt Sáng Thế thần lực và pháp tác Sáng Thế sao?
Mắt mọi người đều đỏ rực. Nhưng, trong nháy mắt. móng vuốt lão Miêu đã tóm son chiếc hộp. Một đạo ánh sáng màu xanh với khí thế mạnh mè. uy nghiêm gìừ chặt lấy lão Miêu.
- Tên nhãi nhép, định cướp lấy đồ vật của chủ nhân ta? Còn khuya nhá! Đằng sau. Sâm Lâm Thu Yếu cười
Rễ cây Sâm Lâm Thụ Yêu chồng chất bám chặt cơ thể phì nhiêu của lão Miêu. Chính là con ma thú báo khi đó bị bắt sống ờ đế quốc Bỉ Mông.
Con ma thú báo này. là một lựa chọn chính xác.
Không gì biệt, Sâm Lâm Thụ Yêu có mặt đằng sau lão Miêu từ bao giờ, ngay cả Cao Lôi Hoa cũng không biết. Nhưng hiển nhiên
Đám ma thú quay đầu lại. nhìn ma thủ báo. Lập tức, sắc mặt lào Miêu biến thành màu...gan lợn!!!
- Không, lẽ nào các ngươi lại đối xử với ta như vậy? Không! Thật tàn nhẫn, đừng.