Chương 50: Hóa giải mật mã
Chương 50: Hóa giải mật mã
Tôi hiểu được ý của hắn nhưng hiện giờ cũng chưa nghĩ ra giả thiết gì:” Đây không thể chỉ dựa vào phán đoán, nếu bọn họ thật sự chưa hành động gì thì sao?”
“Không thể nào, tôi biết Lão Cửu Môn, biết nhóm người đó, trừ khi bọn họ tại đây gặp phải chuyện gì vô cùng khủng khiếp khiến cho bọn họ sợ tới mức hồn phi phách tán, tôi nghĩ không ra đó là tình huống gì, căn cứ trực tiếp chính xác nhất là mặt bàn thiết đầy máu kia.”
Tôi ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn cảm thấy có chỗ không đúng:” Nói vậy cũng không hợp lý, cơ quan thiết trí nghiêm mật như vậy chắc chắn sẽ có đề phòng trộm cực đáng sợ, mật mã cổ đại không tới mức quá phức tạp, nếu có ai đó đã từng thử qua một lần thì rất có thể sẽ tìm được ra, sắp đặt cơ quan nghiêm mật như vậy thành ra vô nghĩa. Nhưng cậu nói cũng có lý, nếu chỉ là cơ quan bình thường Lão Cửu Môn hẳn sẽ không thể bị dọa tới mức bỏ chạy, lão bà bà nói rằng nơi đây từng xảy ra biến cố rất lớn, tổn thất nghiêm trọng, nếu chỉ là do mấy con rắn hoặc trùng độc, hoặc là phi tiêu đá tảng gì đó thì với quy mô của bọn họ, không thể làm thành như vậy được.”
Tiểu Hoa gật đầu:”Ví như đống tóc đen kia, ngay cả ngoài chúng ra thì với quy mô đó -”
“Có khi đã phát sinh ra chuyện tôi từng trải qua tại Sái Đạt Mộc, bọn họ thậm chí có thể đem những bình chứa tóc đen này đi thiêu hủy, sau đó cẩn thận di dời từng bình từng bình một ra ngoài, cho vào trong rương thủy tinh đậy kín lại, đóng gói gửi cho viện bảo tàng quốc gia. Vì thế những uy hiếp trực tiếp kia đối với bọn họ cũng không coi là nguy hiểm, thậm chí nếu có con khủng long nào xuất hiện cũng sẽ lập tức bị súng bắn tới chết. Nhưng mọi thứ trong động này dường như không có cái gì bị phá hỏng, bọn họ lại sử dụng phương thức rất dã man, vì sao chứ?”
“Cậu rốt cuộc là muốn kết luận điều gì?” Tiểu Hoa có phần mất kiên nhẫn.
“Tôi hiện tại chỉ có thể giả thiết trên một vài chi tiết, ví như là vì sao bọn họ không xử lý hết mớ tóc kia đi, bọn họ có nhiều người như vậy, nhiều thời gian như vậy, hơn nữa muốn vũ khí gì cũng có. Nhưng bọn họ vẫn không hề động thủ, rõ ràng chỉ có một khả năng là bọn họ không cần làm gì cả.” Tôi nói, ” Những tiền bối đi trước của chúng ta, bọn họ cơ bản không hề động vào những bình gốm này một lần nào cả.”
Tôi đại khái có thể tưởng tượng ra ngay tình hình lúc đó, bọn họ không để ý tới mớ tóc, mà bình này cũng không hề bị phá vỡ cho nên biến cố cuối cùng bọn họ gặp phải không liên quan tới những bình gốm này.
Cũng phải nói thêm là lão bà bà từng nói chuyện xảy ra tại nơi này khiến bọn họ thất bại thảm hại không phải là đe dọa thực tế, nhất định không phải là do ám tiễn, đá rơi.
Có thể khiến cho Lão Cửu Môn với quy mô như vậy phải nhận tổn thất nặng nề, không hẳn là do nguyên nhân vật lý, mà có thể là do tổn thương về tinh thần.
Biến cố bọn họ gặp phải nhất định là chuyện khiến cho bọn họ không thể lý giải được. Không thể lý giải nên dẫn tới không cách nào phòng ngự kịp.
Tôi nó:” Bọn họ nhất định đã chuẩn bị tốt hết thảy sau đó khởi động cơ quan, nghĩ rằng bản thân có thể ứng phó được nhưng chẳng ngờ là chuyện lại không như trong tưởng tượng, hoàn toàn khác với những gì họ suy diễn.”
Tiểu Hoa vẫn ra vẻ mê man, tôi liền ví dụ:” Nếu cậu khởi động cơ quan, sau đó có một loạt những mũi tên phóng tới chỗ cậu, cậu có thể dùng lá chắn, nếu có bánh tông xông tới cậu có thể dùng ak47 mà tỉa cho nó phải lùi lại, nhưng nếu đột nhiên xảy ra chuyện khiến cậu không tài nào hiểu được, cậu sẽ không kịp trở tay thay quần áo (không kịp ứng phó). Ví như là cậu khởi động cơ quan.” tôi ngừng lại một chút, “Sau đó cậu liền biến mất, không xuất hiện lại được nữa.”
Tôi trước kia từng nghe nói ở vùng núi Chiết Giang từng phát sinh ra những sự kiện mất tích vô cùng kỳ quái, có một đội kiểm lâm mất tích trong núi, sau đó chính phủ cử một đội khác lên núi tìm kiếm, lại mất tích thêm ba người nữa, đành vừa cưỡng chế vừa động viên quần chúng tham gia, tiếp đó lại có người biến mất. Những người này từ đó về sau không còn xuất hiện, gần như là tìm kiếm cách nào cũng không có kết quả, những cụ già sống trên núi có nói đó là do sơn bà bà bắt đi, cuối cùng bộ đội đành rút khỏi núi mà không giải quyết được gì.
Lúc ấy tuần núi thực rầm rộ, nếu có sơn bà bà thật, mà với hình dạng và áo váy dài lướt thướt thì cũng sẽ bị san bằng ngay. Chỉ là không thể giải thích được mới khiến cho cái lực lượng muốn tiền có tiền, muốn người có người phải lùi bước.
“Đương nhiên vào thời điểm đó thì tình hình có thể là quỷ dị hơn.” tôi nói, “Vì Kim Vạn Đường từng kể, có rất nhiều người đầy mình vết thương cùng máu chảy được đưa xuống, những người này sau đó đều chết, nhưng chúng ta không hiểu được là nếu căn cứ vào những gì lão bà bà nhận định là xác thực, thì chúng ta cũng không thể nào tiếp tục suy đoán được nữa.”
“Được rồi.” Tiểu Hoa mìm cười, “Cậu nói nhiều như vậy, đơn giản chỉ là muốn cho tôi biết không được tùy tiện khởi động cơ quan này. Tôi đồng ý, nhưng điều này không giúp gì được trong hoàn cảnh chúng ta, hiện tại tôi bị cậu nói cho tới ngay cả thử cũng không dám rồi.”
Nước lạnh như băng khiến vết thương sau lưng tôi đau đớn, tôi có phần chịu không được nữa, lảo đảo về sau vài bước, có thể cảm giác lưng mình lại bắt đầu đau rát, rõ ràng là thuốc tê đã mất đi hiệu lực. Tới lúc đó tôi mới thấy được từ trong tổ ong kia có hơn mười sợi xích sắt cỡ nhỏ nữa.
Những sợi xích sắt này rõ ràng nối với bộ phận cơ quan cuối cùng, chúng cùng với mười mấy lỗ hổng trên vách động nối liền với nhau, tôi tin là chỉ cần kéo mấy sợi xích to kia là những sợi xích nhỏ này sẽ có biến động.
Tôi nhìn hai bên một chút, ngay lập tức liền ý thức được phải làm thế nào, thực ra chuyện này rất đơn giản.
Đối với một cơ quan thì chỉ có hai lựa chọn là đủ. A là tiến hành các bước một cách chính xác, cơ quan khởi động chế độ thưởng, B là tiến hành sai trình tự, cơ quan khởi động chế độ trừng phạt.
Nơi này có ba sợi xích sắt, chúng sẽ được ổ trục kia kéo đi, dựa theo trình tự di chuyển mà hình thành ba mã số, sau đó thì cơ quan tổ ong này sẽ bị tác động, kéo theo đó là những xích sắt nối với vách động cũng di chuyển theo, khởi động chế độ thưởng phạt.
Vậy thì thật là đơn giản, phần lớn động chạm lung tung đều sẽ dẫn tới sai lầm, chỉ khi nào chạm được chính xác mới có thể khiến nó khởi động. Vì thế chúng tôi chỉ cần chém đứt hết tất cả những sợi xích sắt này là có thể thí nghiệm vĩnh viễn, phần lớn những lần thử chúng ta đều làm sai trình tự, trình tự nhầm sẽ có thể thấy ngay được.
Tuy rằng có tới năm sợi, năm con số mật mã xếp thành một trật tự nhưng vẫn có chút phức tạp, nhưng so với khóa mật mã hiện đại thể loại linh hoạt này thực không thể xem thường được.
Tiểu Hoa bật ngón cái bảo tôi thực thông minh, tôi không ngờ nổi là hắn lại không nghĩ ra được, liền qua vỗ vỗ hắn.
Tiếp theo là tới việc phải dùng thể lực cùng cẩn thận, chúng tôi trước phải đánh số lên tất cả những sợi xích này, sau đó dùng cưa kim loại từ từ cắt đứt, ở đầu hai vết cắt đánh thêm ký hiệu, tránh xảy ra nhầm lẫn.
Sau đó chúng tôi từng bước từng bước thử theo trình tự, quả nhiên hoàn toàn đúng như tôi nói, kết quả là phần lớn sau khi kéo, những sợi xích nhỏ đều bị cùng một trình tự tác động, tổng cộng là có hai mươi ba sợi, thứ tự của sợi trừng phạt trình tự là: bốn, năm, tám, mười hai, hai mốt.
Cuối cùng chúng tôi cũng phát hiện một lần giật dây khác với trình tự trừng phạt.
Tiểu Hoa ghi xuống, sau đó leo lên kéo mấy sợi xích thêm một lần nữa để thử lại.
Nhìn sợi xích nhỏ bị kéo đi trong giây lát, tim tôi tưởng như nhảy tới tận cuống họng, lập tức chúng tôi chợt nghe thấy trên vách tường truyền tới tiếng chuyển động, âm thanh nặng nề xưa cũ vọng lại.
Thanh âm kéo dài hơn năm sáu phút, sau đó thì ngừng tôi nhìn qua Tiểu Hoa, Tiểu Hoa cũng nhìn lại tôi, chúng tôi đều vẫn còn sống, không có chuyện gì xảy ra cả.
Chúng tôi đều hiểu là mình đã thành công rồi, mặt trên trong thạch thất nhất định đã xảy ra biến hóa gì đó.