Chương 47
Chương 47
Hiện tại nó cái gì cũng không hề để ý tới, trong đầu chỉ có cái di động kia, cậu muốn nó rời đi, thì phải cho nó sự kích thích lớn hơn nữa.” Bàn Tử lấy ra khẩu súng tự động, khẩu súng đã bị rạn nứt. Chúng tôi dựa sát vào đi đến bãi đá bên cạnh, dùng dây giày buột chặt vết rạn trên cò súng, cắm khẩu súng vào trong lưu sa. Bàn Tử mở ba lô của mình ra, đem những thứ không cần dùng toàn bộ móc đi ra, gắt gao đè chặt khẩu súng. Sau đó nháy mắt ra hiệu cho tôi.
Tôi biết anh ấy muốn làm gì, vì thế gật đầu, lập tức chuẩn bị thật kĩ. Bàn Tử giật mạnh dây giầy, súng tự động lập tức khai hỏa, nháy mắt đạn đã trực tiếp đánh vào mật lạc đà.
Máu xanh tung tóe văng khắp nơi, mật lạc đà cơ hồ từ trên đỉnh động rơi xuống, nặng nề mà ngã vào bãi đá.
Tôi cùng Bàn Tử lập tức dán chặt người lên bãi đá, liền thấy súng tự động không ngừng phun ra ngọn lửa, ba lô vốn không thể ngăn được sức giật, đạn bay loạn, không ngừng đánh vào bãi đá và người quái vật.
Quái vật kia rốt cục cũng nổi điên rồi. Tôi nhìn thấy một cái bóng đen thật lớn cơ hồ từ trên bãi đá nhào xuống dưới, dùng một cái tay liền đem súng máy chỗ sa hố ném lên trời.
Súng tự động bay lên không trung phun ra ngọn lửa bắn ra viên đạn cuối cùng, trực tiếp bắn lên đỉnh đầu Bàn Tử, đá vụn văng khắp nơi, may mà Bàn Tử phản xạ có điều kiện rút đầu lại, nếu không sẽ không có cái gì linh thiêng hết. Súng tự động đập vào một bên trên cây cột, tức khắc bể thành vài mảnh, rồi hoàn toàn tắc tịt.
Bàn Tử bị viên đạn cuối cùng dọa cho mất hồn, tôi liền phủi cát ra vỗ vỗ mặt anh ấy để anh bình tĩnh lại, tiếp theo hai người liền nhanh chóng leo lên bãi đá. Vừa đi lên, tôi liền nghe được trên đỉnh nổ lên một tiếng. Nhìn lại, thì con quái kia một lần nữa nhảy lên va mạnh vào đỉnh, giống như là đang phát điên treo lên đỉnh, quay lại hướng tới bãi đá phóng tới.
Vô số mảnh xương nhỏ rơi xuống dưới, đồng môn kia lại phát ra âm thanh, lòng tôi nói không xong, quái vật kia quả nhiên đã hoàn toàn nổi điên trở lại cái cổng tò vò mà đánh vào.
Tôi không quản được nhiều như vậy , liền điên cuồng chạy xông ra ngoài, Bàn Tử chạy phía sau, lập tức đã bị quái vật chặn lại.
Tôi quát to một tiếng “ Bàn Tử ”, vừa định ló ra nhìn thế nào, quái vật kia duỗi tay vào theo cổng tò vò, tát một cái đem tôi đánh bay đi.
Tôi lăn một vòng rồi lập tức đứng lên, liền thấy Bàn Tử quả nhiên đã nằm trên cánh tay quái vật, dùng hết sức ghim chặt thiết thứ vào quái vật, nhắm chặt hai mắt.
Tôi vội gọi to: “ Mau buông tay!” Bàn Tử lúc này mới mở to mắt. Hiện giờ cũng không cần anh ta buông tay , anh ấy lập tức bị quăng ra, lăn đi ngay tại chỗ.
Tôi há mồm thở dốc, nhìn cái tay kia đang không ngừng vói vào, đập lên mặt. Chúng tôi càng lùi ra xa.
Rút lui ra bên ngoài khỏi phạm vi tay nó có thể tấn công tới, hai người mới buông mình ngã xuống đất .
Bàn Tử nghe thấy tiếng đồng môn chấn động, lập tức đi tới dùng sức ôm lấy đồng môn, ngồi dưới đất, lấy chính mình làm một điếm tựa bằng thịt. Trong đầu tôi trống rỗng, cũng không biết ngồi trong bao lâu, rốt cục cái tay kia cũng rụt trở về.
Chúng tôi cảm giác được chấn động trên gác sàn nhẹ dần, biết nó đi xa . Bàn Tử mới thật cẩn thận buông đồng môn xuống, chúng tôi lúc này mới có thời gian quan sát xem mình đang ở chỗ nào.
Chỉ soi đèn một cái, chúng tôi liền phát hiện chỗ này là một cái hang động trong núi, nhưng quay người lại, chúng tôi liền bình tĩnh.
Tôi nhìn thấy được một tòa cổ lâu thật lớn cao vút ở phía sau chúng tôi. Trong bóng đêm cổ lâu trông có vẻ vô cùng cổ xưa, không hề có ánh sáng bên ngoài màu xám giống như một tảng hoá thạch bình thường, kể ra vô số bí mật không thể nói.
“ Trương gia cổ lâu……” Từ trong yết hầu tôi dường như là ở chỗ sâu nhất thốt lên vài từ này.
Tôi cảm thấy không khí có chút quỷ dị, nhưng mà không nói ra được là có vấn đề ở chỗ nào. Bàn Tử nói tôi trước tiên xử lý miệng vết thương của mình đã, nơi này đã có chất kiềm bụi, nếu dính vào miệng vết thương sẽ phiền toái vô cùng. Vừa rồi hỗn loạn tôi cũng không có chú ý tới, chỗ bị sâu cắn không chảy quá nhiều máu, nhưng nếu không xử lý có thể sẽ bị sinh mủ.
Sau khi đã băng bó xong, tôi nhìn đồng hồ của Bàn Tử một chút, anh ấy hỏi tôi có muốn chia nhau ra đi tìm không. Tôi suy tính một chút, vẫn cảm thấy không được ổn. Ai biết trong cổ lâu này sẽ phát sinh chuyện gì, nếu hai người phải chết thì cùng chết, xong hết mọi chuyện, như vậy sẽ không phiền phức quá nhiều. Bàn Tử lấy đèn pin gõ gõ, từng chút từng chút đem lớp bột phấn bên trên trang bị từ từ rẩy xuống sạch sẽ, thì thấy đã rất nhiều túi trang bị đã mở ra.
Anh ấy đi tới kiểm kê lại một chút, rồi nói: “ Mặt nạ phòng độc, đèn pin cũng không có, bọn họ hẳn là ở chỗ này bỏ bớt trang bị xuống, sau đó đem những thứ gọn nhẹ đi thăm dò. ”
Ở giữa trần đại sảnh cổ lâu có một lỗ thủng thật lớn, hẳn là bị ăn mòn mà hình thành, mép ngoài lỗ thủng hình dạng thực rất không bình thường. Trên mặt đất cũng có rất nhiều đầu gỗ vỡ nát thành mảnh nhỏ, giống như toàn bộ đồ vật đã muốn thành sợi bông, bị một lớp bột màu trắng rất dày che phủ lên. Chúng tôi lấy đèn pin chiếu lên trên, có thể nhìn đến một tầng trần nhà bên trên, cũng ở tình trạng như vậy. Lầu một vừa nhìn là thấy ngay, chúng tôi hướng bên cạnh đi tới.
Dựa theo lý thuyết phong thuỷ và Phong Cách Lôi thói quen thiết kế luôn luôn nhất quán, vị trí tốt nhất của thang lầu trong cổ lâu hẳn là ở mép bên cạnh, thông thường là nằm ở phía đông. Đương nhiên, một tòa nhà lớn như vậy, bốn phía hẳn là đều có bố trí thang lầu, nếu không muốn chạy xuống thì phải di chuyển một khoảng cách quá dài, rất phiền toái. Nhưng mà chúng tôi đi quanh đại sảnh cẩn thận tìm mấy lần, cũng không tìm thấy cầu thang lên trên.
Bàn Tử liền nói thầm: “ Hay là có thể cầu thang của cổ lâu này nằm ở bên ngoài? Trong thiết kế cổ lâu có một loại chuyên môn dùng dạng cầu thang để ngắm, uốn quanh bên ngoài đi lên lầu.”
Lòng tôi nói, chó thật, nơi này làm gì có cảnh nào đẹp để mà ngắm. Đi ra ngoài đảo qua một vòng, liền phát hiện Phong Cách Lôi và suy nghĩ của tôi giống nhau, cũng cho rằng không có gì hay để xem, bên ngoài vẫn không có cái cầu thang nào hết. Khốn kiếp, chẳng lẽ người Trương gia đều là Tây Môn Xúy Tuyết, muốn lên lầu chỉ cần xách quần nhảy lên là lên tới nơi, căn bản không cần dùng tới cầu thang sao?
Trở lại bên trong cổ lâu, Bàn Tử phải đi tìm dây thừng bên trong hành lý của bọn họ, mới phát hiện không có dây thừng, liền nói: “ Có lẽ nơi này chính là vì không có cầu thang. Bọn họ đã mang dây thừng đi, có thể bọn họ chỉ dùng dây thừng để lên lầu.”
“ Vậy cũng phải cũng có thể là sử dụng dây thừng ở chỗ này ” Lòng tôi nói.
Chỗ này nơi nơi đều là chất kiềm dạng bột, không có mặt nạ phòng độc, di chuyển chấn động một cái khắp nơi đều sẽ là bụi kiềm, không cần phải nói tới chuyện hít vào, híp mắt một cái, tức khắc cũng có thể gây mù mắt. Đang trong lúc *trăm tư không thể nào giải*, tôi bỗng nhiên nhớ tới hôm Tiểu Hoa ở bên hồ nói với tôi nơi này phong thuỷ có vấn đề.
Trương gia cổ lâu là ở địa phương bóc lột thậm tệ, nếu nói Long lâu bảo điện, không có chỗ nào mà không phải lấy bình an lâu dài làm mục đích, thì Trương gia cổ lâu lại tương phản, nó cắn nuốt khí long mạch, phá hư khí thế của long mạch.
Trước đây tôi hình như có nghe nói qua, ở một số ít địa phương cần phải phế bỏ cầu thang, để đạt tới hiệu quả phong thuỷ nào đó. Nhưng mà nói phế bỏ cũng không phải là thật sự không cần, mà chính là nói bọn họ xây dựng cầu thang không để lộ ra ngoài, tiêu chí trên hết là dạng cầu thang giấu kín. Ở đây nhất định sẽ có chỗ nào đó để đi lên lầu hai.
Chúng tôi lại tiếp tục tìm kiếm, không lâu sau liền đem toàn bộ chú ý tập trung lên thân của mấy cây cột. Trên cây cột chạm khắc mấy con kỳ lân, thân mình to ra bộ dạng rất giống rồng, đầu mấy con kỳ lân này được khắc hết sức nổi bật. Bàn Tử đạp mấy cái, cho lượng bột phấn bên ngoài rơi xuống dưới, rồi tránh qua một bên. Chờ tro bụi ổn định, mới dùng quần áo che lấy miệng mũi trèo đi lên trên.
Quả nhiên chính là nơi này. Chúng tôi đạp lên đầu kỳ lân, rất nhanh liền leo tới đến đỉnh chóp cây cột. Đẩy, phát hiện gác sàn phía trên không chút sứt mẻ. “ Quay trở lại. ” Bàn Tử nói. Nói xong bên trên liền rung động đem một lượng lớn bụi kiềm rơi xuống, Bàn Tử lập tức quay người nhảy xuống né ra xa, càng không ngừng ho khan, ho ra toàn là đàm thế nhưng đã có thêm máu.
“ Nơi này không thể ở lâu, cho dù cơ quan không khởi động đi nữa, ở đây lâu nội tạng cũng sẽ bị nát vụn ra mất.” Anh ấy nói.
Vừa nói xong, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng ken két nữa, vừa rồi bị anh ta đạp lên kỳ lân dĩ nhiên đã xảy ra chuyển động. Tiếp theo, một cái cầu thang từ trên khung hạ xuống. Tôi và Bàn Tử nhìn nhau, lập tức thật cẩn thận bước đi lên. Soi đèn một cái, hai người trong lòng đều chấn động một chút. Chúng tôi thấy được, ở tầng thứ hai của cổ lâu, hiện ra vô số cái giá, liếc mắt là có thể thấy tới mấy trăm cái, từng cái giống như một đoàn xe lửa từ trên hạ xuống dưới, chỉ khác là phân tầng nhiều hơn. Khiến cho người khác cảm giác không thoải mái chính là, chúng tôi có thể thấy rất rõ ràng, trên cái giá thế mà lại nằm đầy *thiết nhân dũng*.