Chương 16 : Bất lưu tình!
Chương 16 : Bất lưu tình!
Bầu trời của TrênThiên Tế Sơn Mạch . Trường bào phấp phới bay . Một bóng người cao lớn trong nháy mắt vụt qua không gian , bay nơi cao nhất của ’Long Đạo'. Cũng chính là vị trí ’Long Thủ' trong ’Long Đạo' . Nơi đó có một tòa thành vô cùng lớn.Mái tóc màu xanh tung bay. Khuôn mắt lạnh lùng giống như sử dụng đao khắc đẽo mà thành. Khi người trực tiếp bay xuống đến trước cửa tòa thành.
Chiến sĩ tuần tra trước cửa Tòa thành vừa thấy người đến lập tức cung kính hành lễ:”Tộc Trưởng!"
Người đến quả nhiên là Tộc Trưởng của Thanh Long Nhất Tộc, người mạnh nhất của Thanh Long Nhất Tộc - Cái Tư Lôi Sâm Phúc Đình! Bản Thân hắn chính là con trai của Thần’Thanh Long', thực lực của Cái Tư Lôi Sâm cao thâm không thể lường được.
“Ân, các trưởng lão ở bên trong tòa thành tại làm sao đều vắng mặt?" Cái Tư Lôi Sâm nhướng mày. Trong nháy mắt , hắn liền phán định bên trong tòa thành này không có trưởng lão.
"Các trưởng lão đi đến Tử Vong cốc, coi trận Sanh Tử Chiến .” Chiến sĩ tuần tra lập tức quay lại bẩm báo.
"Sanh Tử Chiến?"
Tộc Trưởng’Cái Tư Lôi Sâm' nhướng mày.”Một trận Sanh Tử Chiến, khiến cho tất cả Trưởng lão tới coi? Có chuyện gì xảy ra?"
"Là Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão, muốn cùng một người là Trung Vị Thần tên là Lâm Lôi tiến hành Sanh Tử Chiến.” Chiến sĩ tuần tra nói.
"Lâm Lôi? Trung Vị Thần?"
Cái Tư Lôi Sâm trong lòng nghi hoặc,”Đường đường là trưởng lão cùng một người là Trung Vị Thần Sanh Tử Chiến. Hừ.” Hừ lạnh một tiếng. Vị Tộc Trưởng’Cái Tư Lôi Sâm' liền xẹt qua như một đạo lưu quang. Hướng tới phương hướng của Tử Vong cốc bay đi cực nhanh.
Giờ phút này, tình cảnh trong Tử Vong cốc cũng rất là kỳ lạ. Khi bắt đầu chiến đấu, thoạt nhìn rõ ràng chiếm ưu thế chính là Y Mạn Nữu Nhĩ trưởng lão nhưng cũng đang chần chờ không có ra tay. Tự đáy lòng của Y Mạn Nữu Nhĩ tràn đầy sợ hãi, tràn đầy áo não, tràn đầy hối hận, sự bất cam !
"Cũng chính là hắn, cũng chính là hắn!!!"
Y Mạn Nữu Nhĩ giận dữ,”Hắn có Thanh Long chi giới, linh hồn phòng ngự dám chắc cực cường. Nhưng thân thể của hắn……" Y Mạn Nữu Nhĩ vốn có kế hoạch, dựa vào ’Vật Chất công Kích' để thủ thắng , hắn cũng có tự tin, thân thể cũa hắn đủ mạnh.Nhưng chính là khi xem xem qua cảnh tượng trong phù ảnh. Y Mạn Nữu Nhĩ hiểu rõ thân thể của Lâm Lôi. So với hắn lại càng mạnh mẻ hơn!
Thật không thể ngờ, Lâm Lôi cũng chính là cường giả xuất hiện tại Mịch la đảo
"Y Mạn Nữu Nhĩ, như thế nào? Hay để cho ta ra tay trước?" Lâm Lôi cười lạnh nói. Nhất thời cả Tử Vong cốc đều im lặng không một âm thanh. Đặc biệt là Chiến sĩ tuần tra càng nghi hoặc, vì sao Y Mạn Nữu Nhĩ lại không động thủ .
"Lâm Lôi ……" Y Mạn Nữu Nhĩ muốn nói .
"Nếu trưởng lão nhường cho ta thì ta đây xin ra tay trước .” Giọng nói của Lâm Lôi lạnh lùng , lập tức tốc độ cả người bộc phát. Trực tiếp hóa thành một đạo hư ảnh xẹt qua không gian, Y Mạn Nữu Nhĩ lập tức quát lên một tiếng –
"Oanh ~" Bất trợt trong thiên phát sinh đại lượng con sóng dồn tới, vô tận sóng vỗ trực tiếp nhắm hướng Lâm Lôi bao trùm tới. Trong nháy mắt những con sóng đang ập tới hóa thành vụ khí, bao phủ quanh Lâm Lôi. Khiến Lâm Lôi trong lúc nhất thời không thể có cách nào sử dụng con mắt để quan sát thấy rõ cục diện .
"Hưu!"“Hưu!"“Hưu!"
Vô số băng tiễn sắc bén từ vụ khí đột ngột xuất hiện, Mỗi một cây băng tiễn đang xoay tròn dịch chuyễn. Tất cả đều dọc theo một quỹ tích đường cong hướng tới. Vô số băng tiễn xoay tròn cũng hướng phóng tới Lâm Lôi, đầy trời những mũi tên băng kia lien hợp tạo thành một cảnh tượng hoành tráng muốn như xé rách không gian lao tới Không gian xuất hiện vô số những khe, vết đứt gãy.
"Quả thật không hổ là trưởng lão.” Lâm Lôi từ đáy lòng thầm nghĩ.
Lâm Lôi cũng không thèm tránh né, trực tiếp đứng ở giữa không trung giống như thiên thần. Đạo đạo Đại Địa thần lực lấy Lâm Lôi làm trung tâm, tỏa tỏa hướng ra , nhất thời, từ trong sương mù đang che chắn , vầng sáng màu Thổ hoàng phúc tán ra. Đường kính khoảng chừng 500 thước , tạo thành một vầng hào quang vô cùng lớn hình cầu. Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không kịp né tránh. Trực tiếp bị bao trùm vào trong đó.
Hắc thạch không gian!
Quả đáng sợ dẫn lực, dưới tác dụng này khiến cho đại lượng Băng Tiễn cũng như quỹ tích của Băng Tiễn có biến ảo. Thoáng biến ảo này , khiến cho đại lượng Băng Tiễn tự nhiên mất phương hướng, không thể hình thành hiệu quả hợp nhất ban đầu.
"Phốc xích!"“Phốc xích!"“Phốc xích!"……
Chỉ còn có tám cây Băng Tiễn đâm trúng lên người của Lâm Lôi, âm thanh từ tám cây Băng tiễn này phát ra giống như va trạm vào kim chúc phát ra tiếng kêu thanh thúy, tất cả Băng Tiễn đều băng liệt. Trên người Lâm Lôi , long lân chỉ lưu lại mấy cái điểm trắng mà thôi.
"Cái gì!" Y Mạn Nữu Nhĩ trên mặt đại biến.
Cho dù sớm có chuẩn bị. Hắn không thể không khiếp sợ vì phòng ngự của Lâm Lôi.
"Không xong!" Y Mạn Nữu Nhĩ cảm nhận được thân thể sở đã bị vô tận dẫn lực tác dụng lên. Lúc này muốn chạy trốn , nhưng trong nháy mắt. vốn dẫn lực hướng xuống đất, đột nhiên lại biến ảo , dẫn lực hướng hướng tới Lâm Lôi.
"Muốn chạy trốn?" Lâm Lôi cất tiếng cười lớn. Hướng tới Y Mạn Nữu Nhĩ mà đánh .Khi Y Mạn Nữu Nhĩ chống cự lại dẫn lực , Tốc độ tự nhiên không thể bằng so với Lâm Lôi.
"Quả nhiên biến thành vậy.” Mấy ngàn người Chiến sĩ tuần tra hoàn toàn trợn tròn mắt. Trong mắt bọn họ Sanh Tử Chiến phải có một bên ngã xuống đất,thật sự có một bên ngã. Nhưng chiếm thế thượng phong chính là vị ’Trung Vị Thần'.
" Lâm Lôi. Hắn làm như thế nào?" những người đó mắt trợn tròn mồm cứng đờ.
"Lâm Lôi. Hắn không phải là Trung Vị Thần. Dám chắc không phải.”
Không nói các Chiến sĩ tuần tra đang ngây người đứng nhìn, mà tại phía trên, các trưởng lão đang xem cuộc chiến khi nhìn thấy Lâm Lôi biến thân thì trong lòng đã có nhận định rồi.
"Y Mạn Nữu Nhĩ, lần này thật sự thảm rồi!"
"Hắn đâm đầu vào đá rùi.”( câu này là thành ngữ , mình sử dụng như vậy kg biệt có được kg?)
Các vị trưởng lão đều bảo trì trầm mặc. Dù sao Y Mạn Nữu Nhĩ tham gia đó là Sanh Tử Chiến, bọn họ cũng không thể nhúng tay.
"Hỗn đản.” Y Mạn Nữu Nhĩ lâm vào khu vực dẫn lực. Giống như khi con người bị lâm vào đầm lầy rất khó chịu. Thân ảnh của Lâm Lôi cực nhanh lướt tới gần. Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không có can đảm cùng Lâm Lôi tới gần cận chiến.
"A ~"
Y Mạn Nữu Nhĩ bộ dạng điên cuồng. Rít gào - U bá
"Xuy xuy ~" đại lượng khối băng quỷ dị bỗng chốc xuất hiện, trước người của Y Mạn Nữu Nhĩ xuất hiện một bức tường băng thật lớn . Trên tường băng lóe ra quang mang trói mắt. Sau khi tường băng xuất hiện cũng bị dẫn lực tác dụng lên –cực nhanh hướng Lâm Lôi bay tới! Nhưng tường băng chẳng những đã bị dẫn lực ta1ac dụng còn bị bản thân của Y Mạn Nữu Nhĩ có ý thúc thúc dục lên tường băng này nhắm hướng Lâm Lôi lao tới.Trong nháy mắt, tường băng tới trước người của Lâm Lôi.
"Phá!"
Lâm Lôi khẽ quát một tiếng, có quyền đầu mang theo vô tận lực lượng. Lâm Lôi vận chuyển ’Lực Lượng huyền Ảo' trong Đại Địa pháp tắc. Đột nhiên nện vào tường băng nhất kích.
"Bồng!" cả tường băng đều có chút chấn động, lập tức trực tiếp biến thành những khối băng vỡ. Lập tức, Lâm Lôi xuyên qua khối băng vỡ này tiếp tục truy đuổi, trong khi đó Y Mạn Nữu Nhĩ đã đào tới bên bờ khu vực dẫn lực. Chính tại đây , Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không trốn. Ngược lại trực tiếp quay đầu gầm nhẹ một tiếng –
Đột ngột . Thanh Long ảo ảnh xuất hiện tại phía sau Y Mạn Nữu Nhĩ. Thanh Long ảo ảnh kia có đôi mắt lạnh lùng nhìn thẳng hướng Lâm Lôi, lập tức phát ra âm thanh nhẹ.
Thiên phú thần thông - long ngâm!
"KHông hay rồi.” Lâm Lôi sắc mặt biến đổi. thanh quang bao trùm trong nháy mắt ập đến phủ khắp người Lâm Lôi. Lâm Lôi chỉ là cảm thấy trong đầu có chút choáng váng, trong nháy mắt liền tỉnh táo lại, nhưng Lâm Lôi phát hiện - vô luận là Y Mạn Nữu Nhĩ, hay là những người vẫn còn xa xa đang xem cuộc chiến , động tác dịch chuyển với tần suất đều nhanh hơn.
"Thời gian?" Lâm Lôi lập tức tỉnh ngộ.
Vừa rồi trong nháy mắt. vị trí khu vực của Lâm Lôi thời gian dịch chuyển chậm lại. Nếu Người khác đã trải qua mười giây thì Lâm Lôi mới trải qua một giấy. Việc này cũng khiến cho Y Mạn Nữu Nhĩ trốn thoát ra khỏi khu vực dẫn lực của Lâm Lôi .
"Rốt cục cũng trốn ra khỏi.” Y Mạn Nữu Nhĩ trực tiếp phi đào đến phía xa xa của Tử Vong cốc .
"Y Mạn Nữu Nhĩ. Ngươi trốn không thoát đâu.” Lâm Lôi thân ảnh phi đuổi theo .
"Dừng lại!" Y Mạn Nữu Nhĩ đột nhiên quát. Lâm Lôi ngẩn ra, chính là vẫn còn dừng lại .Lập tức cười lạnh nói:
”Y Mạn Nữu Nhĩ, thế nào. Ngươi có chuyện nói?"
"Ta thừa nhận ngươi có thực lực, ta nhận thua, trận Sanh Tử Chiến như vậy chấm dứt .” Y Mạn Nữu Nhĩ thần thức truyền âm nói.”Coi như ta không ánh mắt, không nhận ra ngươi là một người cao thủ. Chuyện này coi như vậy chấm dứt.”
"Ngưng lại?" Lâm Lôi di chuyển lại gần.
"Lâm Lôi, Thanh Long chi giới ,ta cũng không cần.” Y Mạn Nữu Nhĩ liền nói,”Ta vốn tưởng rằng ngươi là Trung Vị Thần, bây giờ mới biết …… Thanh Long chi giới ở trên người ngươi, cũng có thể phát huy uy lực cực đại, ta không chiếm đoạt nữa.”
Lâm Lôi tự đáy lòng cười lạnh.Biết thực lực chính mình yếu hơn liền muốn giết mình, nhưng tới bây giờ lại nhún nhường , hơn nữa còn không thể nghi ngờ vấn, người ngoài biết chính mình đang sở hữu bàn long chi giới chỉ có Y Mạn Nữu Nhĩ. Giết Y Mạn Nữu Nhĩ. Tựu thì sẽ không bị người ngoài biết.
Giết!
"Ta nhận thua!" Âm thanh của Y Mạn Nữu Nhĩ vang vọng khắp Tử Vong cốc.
"Ân?" Lập tức Lâm Lôi ngẩn ra. Y Mạn Nữu Nhĩ quả nhiên không biết xấu hổ , tại sanh tử tranh tài trực tiếp nhận thua,”Chẳng lẻ , Y Mạn Nữu Nhĩ không biết, Chỉ có hai khả năng thì Sanh Tử Chiến mới chấm dứt . Một là quyết định sanh tử, một là đối phương thắng lợi bỏ qua cho đối phương một mạng!"
Sanh tử tranh tài nhận thua. Vô dụng!
"Nhận thua?" đại lượng Chiến sĩ tuần tra kinh hãi, các trưởng lão cũng có chút kinh ngạc.Nhưng Địch Lỵ Á, Bối Bối bọn họ vô cùng hưng phấn .
"Lâm Lôi, nếu Y Mạn Nữu Nhĩ cũng nhận thua . Ngươi bỏ qua cho hắn một lần .” Một vị trưởng lão lên tiếng nói, cho dù là hắn cũng không thể phá hư quy củ của Sanh Tử Chiến. Muốn bỏ qua cho Y Mạn Nữu Nhĩ, chỉ có Lâm Lôi đáp ứng mới được.
"Đúng, Lâm Lôi. Hắn cũng nhận thua , tha chết cho hắn đi ” Các trưởng lão đều mở miệng nói. Vào giờ khắc này , trong lòng bọn họ đã coi Lâm Lôi cũng giống như bọn họ cùng cấp cường giả.Tuy nhiên, trong lòng Y Mạn Nữu Nhĩ khuất nhục. bởi vì hắn hiểu rất rõ rằng:” thân thể của Lâm Lôi cường bạo như thế. Linh hồn phòng ngự cũng có Chủ thần khí.Mà Chủ thần khí cho dù tàn phá thì hắn cũng không có khả năng phá điệu được.”Y Mạn Nữu Nhĩ nhìn không ra hy vọng mình có thể thắng lợi.
Hắn không muốn chết!
"Tha cho hắn?" Hai tròng mắt màu vàng lợt của Lâm Lôi lãnh quang chợt lóe rồi biến mất. Rồi đột nhiênmột tiếng rít kinh khủng vang lên, Lâm Lôi thân hình trực tiếp xẹt quá không gian, hướng tới Y Mạn Nữu Nhĩ ở phía xa xa lao đến . Không chút lưu tình.
"Bức ta Sanh Tử Chiến, bây giờ còn muốn ta tha cho ngươi? nằm mơ!"
Tiếng hét của Lâm Lôi phẫn nộ vang tại Tử Vong cốc không ngừng quanh quẩn vọng lại.Y Mạn Nữu Nhĩ lập tức né tránh chạy trốn, nhưng Y Mạn Nữu Nhĩ cũng không chạy ra khỏi Tử Vong cốc, theo qui định của Sanh Tử Chiến nếu hắn chạy ra khỏi Tử Vong cốc, thì Thanh Long Nhất Tộc đều sẽ đuổi bắt hắn, hắn sẽ chết không thể nghi ngờ. Cho nên chỉ có thể ở tại Tử Vong cốc né tránh.Lâm Lôi mau chóng đuổi theo.
"Ngươi trốn không thoát đâu.” Lâm Lôi thấy có cơ hội lại một lần nữa thi triển’Hắc Thạch không Gian', trực tiếp đem Y Mạn Nữu Nhĩ vây ở trong Hắc Thạch không gian. Nhất thời tốc độ của Y Mạn Nữu Nhĩ giảm đi. Lâm Lôi cười lạnh di chuyển qua chuyển bị giết.Chính vào lúc này thì –
"Sưu!" Y Mạn Nữu Nhĩ vẫy tay chính là một đạo cữu quang.
"Xuy xuy -" bạch quang lướt qua, tất cả không gian đều vỡ ra
Lâm Lôi cũng không thèm tránh , trực tiếp xuất một chưởng phách tới,”Bồng!" Lâm Lôi chỉ cảm thấy hữu chưởng hoàn toàn tê dại. Long lân vỡ vụn, máu tươi đều thẩm thấu xuất ra, bạch quang cũng hoàn toàn vỡ vụn .Cho dù như thế nào . Lâm Lôi cũng không giảm tốc.
"Lâm Lôi, ngươi không được giết ta.” Y Mạn Nữu Nhĩ nóng nảy,nhưng tại bên trong khu vực dẫn lực tốc độ của hắn vĩnh viễn không bằng Lâm Lôi.
"hãy chết đi đi.” Lâm Lôi đánh tới .
"Dừng tay!" một tiếng quát phẫn nộ vang lên. Lâm Lôi chỉ cảm thấy tiếng quát này trực tiếp chui vào trong óc của mình, cảm thấy đầu óc có chút choáng váng. Lâm Lôi không khỏi chú ý lên bầu trời. Chỉ thấy bầu trời – một nam tử hán mặc trường bào màu xanh ,trên trường bào đó có thêu vô số hoa văn từ không lao xuống ,mái tóc dài màu xanh tùy ý tung bay.Ánh mắt như điện, nhìn thẳng xuống phía dưới.
"Tộc Trưởng!" Y Mạn Nữu Nhĩ mừng rỡ. Hắn có thể không chết rồi.
"Tộc Trưởng!" Các trưởng lão thấy lập tức nhận ra. Lập tức cung kính khom lưng hành lễ.
"Tộc Trưởng!" Mấy ngàn danh Chiến sĩ tuần tra đều cung kính phi thường hành lễ.
Lâm Lôi tận đáy lòng chấn động:”Là Tộc Trưởng?" Nhưng vừa nhìn thấy phía trước cách đó không xa. Y Mạn Nữu Nhĩ đứng đó bộ dạng rất vui vẻ, trong lòng sát khí lại nổ lên:”Y Mạn Nữu Nhĩ. Không thể lưu lại!" Lâm Lôi dịch chuyển tiến lên.
Y Mạn Nữu Nhĩ sắc mặt nhất thời đại biến:”Lâm Lôi, ngươi -" hắn không nghĩ được Lâm Lôi cũng dám không nghe mệnh lệnh của Tộc Trưởng.
Hắn lại không biết ……
Lâm Lôi mới gia nhập Thanh Long Nhất Tộc không đủ trăm năm. Đối với Tộc Trưởng của Thanh Long Nhất Tộc không nhận biết. Nên cũng không cảm thấy sợ hãi nhiều lắm . Không giống như Y Mạn Nữu Nhĩ cùng các trưởng lão, trong mắt trưởng lão Tộc Trưởng chính là cường già vô địch. Mệnh lệnh của Tộc Trưởng không thể trái được.
Tay phải của Lâm Lôi long trảo tùy hướng Y Mạn Nữu Nhĩ hạ xuống, trong phạm vi dẫn lực, Y Mạn Nữu Nhĩ né tránh không được.
"Thương!" Đột ngột một cái long trảo khác xuất hiện lao đến, cùng cánh tay phải bao trùm long lân của Lâm Lôi va trạm đánh vào nhau. Lâm Lôi chỉ cảm thấy tay phải đột nhiên chấn động. Tất cả ngón tay đều mất đi tri giác, long trảo vừa xuất thủ đã bắt được tay phải của Lâm Lôi.Lâm Lôi ngẩng đầu vừa nhìn. Hách nhiên là vị Tộc Trưởng kia!
"Vừa rồi hắn còn không phải ở tại đó? Tại sao lại nhanh như vậy?" Lâm Lôi không dám tin tưởng, tốc độ của vị Tộc Trưởng nhanh đến như thế.
"Ta nói dừng tay rồi, ngươi còn dám động thủ? Quả thật là lớn mật!" Ánh mắt của Tộc Trưởng lãnh liệt, bao trùm quan sát Lâm Lôi. Tộc Trưởng cầm lấy tay phải đang bao trùm long lân của Lâm Lôi, Lâm Lôi cũng cảm thấy tự mình phản kháng không được. Lần đầu tiên ……
Lâm Lôi gặp phải một đối thủ có thân thể, lực lượng hoàn toàn siêu việt mình!
Tối cường giả của Thanh Long Nhất Tộc - Tộc Trưởng’Cái Tư Lôi Sâm Phúc Đình'!