Chương 2 : Lưu ảnh
Chương 2 : Lưu ảnh
Ở sâu trong nguyên tố hải, ám lưu mãnh liệt. Chủ thần lực hội tụ thành vô tận, chảy thành dòng, cuồn cuộn lưu động.
"Nhìn thấy, nhưng lại không sử dụng được." Lâm Lôi không nhịn được thầm tiếc.
Chủ thần lực quả là nhiều! Thế nhưng trong hải dương nguyên tố bất cứ thượng vị thần nào đều cũng có thể cảm ứng được. Khi thành thượng vị thần thì linh hồn cũng cường đại hơn, có thể phát hiện khu vực chủ thần lực.
"Chủ thần linh hồn mạnh hơn linh hồn thượng vị thần nhiều a."Lâm Lôi lập tức thư giãn.
Dù thấy nó nhưng có muốn sử dụng cũng không được.
"Cũng không biết dưới khu vực chủ thần lực không biết có tồn tại khu vực năng lượng cường đại nào khác không ?" Đột nhiên Lâm Lôi xuất hiện ý niệm này trong đầu. Chỉ chốc lát hắn liền lắc đầu không suy nghĩ nữa.
"Ngay cả chủ thần lực cũng chưa sử dụng được, còn nghĩ đến khu vực khác? Có điều, cũng lạ là thần lực chia làm hạ vị thần lực, trung vị thần lực, thượng vị thần lực nhưng ta chưa từng nghe người khác đề cập qua chủ thần lực có cấp bậc."
Lâm Lôi ở gia tộc nhiều năm như vậy, cũng biết ……
Trong bảy đại nguyên tố hệ, tứ đại quy tắc hệ mỗi hệ có bảy vị chủ thần, trong đó một thượng vị chủ thần, hai vị trung vị chủ thần, bốn vị hạ vị chủ thần. Rất hiển nhiên là chủ thần có cấp bậc phân biệt.
"Cũng không biết chủ thần lực có gì khác nhau nhỉ?" Lâm Lôi phi thường nghi hoặc.
Tứ thần thú gia tộc, bát đại gia tộc đều có chủ thần lực hơn nữa Lâm Lôi cũng không biết chủ thần lực có phân cao cấp hay không, tựa hồ đều giống nhau.
"Chẳng lẽ, chủ thần lực hoàn toàn giống nhau sao ? Thế sao lại chia làm thượng vị, trung vị, hạ vị chủ thần ?" Lâm Lôi không biết rõ càng suy nghĩ nhiều, dù sao …… một hệ mới có bảy vị chủ thần.
Mỗi chủ thần đều cao cao tại thượng, cho dù một thượng vị thần cường thịnh trước mặt chủ thần vẫn yếu kém vô cùng.
Lâm Lôi lập tức cẩn thận quan sát linh hồn phòng ngự chủ thần khí, chỉ thấy linh hồn lực đang không ngừng tuôn chảy bên trong, chỗ lỗ thủng cũng xuất hiện một lớp màng mỏng, theo lượng linh hồn lực thường xuyên quán nhập lớp màng mỏng đó đang dần chậm rãi thay đổi.
"Quả nhiên …… đạt tới thượng vị thần, mới có thể chính thức bắt đầu chữa cho linh hồn phòng ngự chủ thần khí." Lâm Lôi sợ hãi than thầm không ngớt.
Lúc này tốc độ sửa chữa so với trung vị thần nhanh hơn nhiều.
Việc này tựa như cảnh đê vỡ khi có nước lũ, nếu cho những hòn đá nhỏ xuống cho dù số lượng nhiều, cuồn cuộn không dứt nhưng vẫn bị nước lũ dễ dàng cuốn đi. Nhưng nếu cho những tảng đá có thể tích lớn xuống thì hiệu quả lập tức tăng lên rất nhiều.
Sửa chữa vết thủng này cũng có cùng nguyên lý. Trung vị linh hồn lực so với linh hồn phòng ngự chủ thần khí chênh lệch quá lớn sửa chữa vô cùng khó khăn.
Từ lúc chủ thần phủ xuống, chuyện tứ thần thú gia tộc cùng bát đại gia tộc chấm dứt, người của tứ thần thú gia tộc liền khôi phục lại cuộc sống yên bình. Gia đình Lâm Lôi và gia đình Bối Bối cùng hưởng cuộc sống yên lặng trong đại hạp cốc.
Lâm Lôi không ngừng tiêu hao tử tinh để làm cường đại linh hồn.
Khi Lâm Lôi sử dụng hết toàn bộ tử tinh đã có Bối Bối cấp cho rất nhiều tử tinh mới có thể tiếp tục luyện hóa hấp thu. Bối Bối vô cùng rộng rãi nói : "Lão Đại cần luyện hóa bao nhiêu, ta sẽ cấp cho bấy nhiêu."
Năm đó, Bối Bối tại Tử Tinh sơn mạch hao phí suốt mười năm, khai thác rất nhiều tử tinh.
Đảo mắt, đã qua trăm năm.
Đại hạp cốc, ở ngoài phòng, đang bày ra bàn tiệc. Lâm Lôi một nhà ba khẩu, Bối Bối một nhà ba khẩu đều tụ tập cùng một chỗ. Địch Lỵ Á, Ny Ti, Uy Địch, Y Na bốn người không ngừng mang thức ăn ra. Nhưng Lâm Lôi, Bối Bối lại ngồi yên.
"Lão đại, linh hồn bây giờ còn có thể tiếp tục hấp thu không?" Bối Bối dò hỏi "Đại ca hấp thu được bao nhiêu tử tinh nữa ?"
Đạt tới thượng vị thần cảnh giới, tốc độ luyện hóa tử tinh của Lâm Lôi cũng nhanh hơn mười lần. Theo sự cường đại của linh hồn tốc độ luyện hóa cũng tiến nhanh. Trăm năm thời gian, số lượng tử tinh luyện hóa đã rất kinh người. Hiển nhiên, thượng vị thần linh hồn, khả năng tiếp nhận cũng được đề cao rất nhiều.
"Thế nào, ngươi ghen sao ?" Lâm Lôi chế nhạo nói "Bối bối, ta còn nhớ, lúc trước ngươi muốn cùng ta so xem ai đạt tới thượng vị thần trước nữa cơ."
Bối Bối sờ mũi, chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Lúc trước, Bối Bối có được mảnh linh hồn bác ly dung hợp cuối cùng từ chỗ nãi nãi. Bối Bối chỉ cần lĩnh ngộ sẽ đạt tới thượng vị thần do đó, tốc độ thành thượng vị thần của Bối Bối rõ ràng nhanh hơn so với Lâm Lôi.
Lâm Lôi thành công nhưng hắn vẫn chưa.
"Lão Đại ngươi thật lợi hại. Được rồi." Vẻ mặt Bối Bối đau khổ bất đắc dĩ nói "Thế nhưng, gia gia của ta nói rằng, chờ ta đạt tới thượng vị thần cảnh giới, thực lực của ta sẽ gần bằng gia gia. Bây giờ lão đại lợi hại nhưng chờ đến lúc ta đạt tới thượng vị thần, nói không chừng so với ngươi còn cường đại hơn nhiều."
"So với ta cường đại hơn mới tốt." Lâm Lôi nở nụ cười.
Lâm Lôi hiểu rất rõ thiên phú của Bối Bối, thiên phú thần thông - 'Phệ Thần', có thể nói đồng cấp vô địch thủ (dịch giả: ở cùng cấp độ không có đối thủ), lúc Bối Bối đạt tới thượng vị thần cảnh giới, thi triển Phệ Thần thì mấy ai có khả năng ngăn cản?
Có lẽ, đại viên mãn thượng vị thần có khả năng ngăn cản.
Hơn nữa. Bối Bối là Phệ thần thử, thân thể cường đại đến đáng sợ. Chỉ nhìn cảnh Bối Lỗ Đặc tay không đỡ chủ thần khí, dễ dàng hiểu rằng Phệ Thần Thử đạt tới thượng vị thần sẽ vô cùng kinh khủng. Bối Bối huyền ảo căn bản không dung hợp mà chỉ dựa vào thiên phú, khi đạt tới thượng vị thần sẽ có khả năng vượt qua Lâm Lôi.
Nhưng Lâm Lôi cũng không chút nào ghen ghét.
Rất nhiều năm qua, Lâm Lôi với Bối Bối tựa như thân huynh đệ, người kia càng mạnh thì càng tốt.
"Ta cũng muốn đột phá lĩnh ngộ nhưng sao khó quá." Bối Bối thở dài một tiếng.
Trong khi bưng đĩa thức ăn đi tới, Uy Địch nghe nói như thế, không khỏi lên tiếng : "Bối Bối thúc, ta cũng muốn đột phá nhưng sau khi trải qua tông từ tẩy lễ thành thần vị, chính mình muốn đạt tới trung vị thần rất khó khăn."
"Hừ." Một tiếng hừ bất mãn vang lên, Y Na cũng bưng đĩa thức ăn đi tới "Uy Địch ca ca, ngươi còn kêu ca gì, ta đến bây giờ …… còn chưa thành thần nữa." Nhất thời Lâm Lôi, Bối Bối không khỏi nở nụ cười.
"Cha, đại bá." Y Na không khỏi trừng mắt, Lâm Lôi với Bối Bối đều cười hạnh phúc.
"Ha ha, có chuyện gì mà vui vẻ vậy." một tiếng cười to sang sảng vang lên, hai đạo thân ảnh chợt từ trên cao hạ xuống. Lâm Lôi ngẩng đầu lên nhìn thì ra là Bối Lỗ Đặc mặc hắc bào, cùng với Tạp Lai La Na mang trường bào hồng sắc.
Bối Lỗ Đặc vừa xuất hiện Lâm Lôi chợt nhớ lại.
Bởi vì thấy Bối Lỗ Đặc, Lâm Lôi lại nghĩ tới kiện thần cách binh khí của mình. Trăm năm qua, Bối Lỗ Đặc chưa tới đây lần nào. Lần này tới đây …… chẳng lẽ là đã thành công luyện chế thần cách binh khí sao?
"Gia gia." Bối Bối vui vẻ vạn phần.
Bối Lỗ Đặc cũng cười quay đầu nhìn về phía Y Na : "Na Na, lại đây nhanh lên." Bối Lỗ Đặc với Tạp Lai La Na đều rất yêu quý Y Na đồng thời nàng cũng thường xuyên cùng Bối Lỗ Đặc , Tạp Lai La Na đi chơi đây đó nhiều phen.
"Gia gia, lần này người tới, chẳng lẽ kiện thần cách binh khí đã xong?" Bối Bối mở miệng nói.
Bối Lỗ Đặc vừa nghe liền quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi ha ha cười nói: "Lâm Lôi, vì thanh thần cách binh khí này, ta hao phí suốt trăm năm, cuối cùng cũng thành công rồi. Nhận lấy!" Nói rồi tay Bối Lỗ Đặc vung lên.
Nhất thời, một hắc sắc huyễn ảnh xẹt qua trường không.
Lâm Lôi đưa tay bắt lấy thanh kiếm có điều hắc sắc huyễn ảnh quá mức mơ hồ. Hơn nữa Bối Lỗ Đăc xuất thủ quá nhanh như chủ tâm muốn để Lâm Lôi xuất thủ. Lâm Lôi liền vung trảo, nhưng trảo đó lại chỉ bắt được mũi kiếm,
"Vô cùng sắc bén." Lâm Lôi cảm thấy da tay tê rần, một vết máu từ bàn tay toát ra.
Cúi đầu nhìn...
Thân kiếm thon dài, mỏng như cánh ve, thanh trường kiếm gần như trong suốt. Cẩn thận đích nhìn kỹ kiếm thể, đều có thể thấy trong thân kiếm có hắc sắc tại lưu chuyển, cực kỳ quỷ dị. Các thần kiếm bình thường đều là mặt ngoài vầng sáng lưu chuyển. Nhưng bên trong thanh lợi kiếm lại có hắc sắc lưu chuyển, làm cho người ta nhìn thấy, cứng lưỡi.
Đặc biệt trình độ sắc bén, càng làm cho người ta kinh hãi.
Mặc dù, Lâm Lôi không thay đổi thân thể, những cũng là thượng vị thần, cương độ thân thể cũng tăng cao, thanh lợi kiếm còn chưa có được luyện hóa. Chỉ cần bản thể sắc bén đã khiến cho Lâm Lôi thượng vị thần bị đứt tay.
"Thanh kiếm này ……" Lâm Lôi khó có thể tin.
"Độ sắc bén thế nào?" Bối Lỗ Đăc cười nói.
Lâm Lôi gật đầu: "Quả là sắc bén. Cho đến bây giờ ta cũng chưa thấy qua vũ khí nào sắc bén như thế."
"Gia gia, người luyện chế thế nào, sao chủy thủ của ta không sắc bén như thế?" Bối Bối liền nói.
Bối Lỗ Đặc cười nói: "Kỳ thật, tại sao luyện chế được như vậy ta cũng không rõ ràng." Vừa nghe xong, Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối bọn họ đều nghi hoặc.
Bối Lỗ Đặc nói tiếp : "Ta biết Lâm Lôi ngươi lĩnh ngộ địa, thủy, hỏa bốn loại nguyên tố pháp tắc, cho nên trong khi luyện chế thanh kiếm này, ta chú ý chỉ luyện hóa địa, thủy, hỏa này bốn loại thượng vị thần cách."
Lâm Lôi trong lòng không khỏi một trận cảm động.
Kỳ thật thần cách binh khí, tùy tiện luyện hóa thần. liền có khả năng lộng xuất một thanh thần cách binh khí. Nhưng Bối Lỗ Đăc vì Lâm Lôi, vô cùng cẩn thận, chuyên môn luyện hóa bốn loại thần cách.
"Ta luyện chế rất cẩn thận, chính là lúc gần hoàn thành luyện chế ." Bối Lỗ Đăc cười nói, "Thanh kiếm chợt trở thành một thể, vốn là bốn loại thần cách tinh hoa khác nhau cùng dung hợp lại hoàn mỹ. Thần cách binh khí có uy lực lớn. Nhiều năm qua ta luyện chế thần cách binh khí nhưng thanh này là tốt nhất."
Lâm Lôi trong lòng không khỏi một trận kích động.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, cám ơn." Lâm Lôi cảm kích nói. Bối Lỗ Đặc đã vì binh khí của mình hao phí rất nhiều tâm lực.
"Bối Bối, chủy thủ của ngươi, ta chỉ là dụng hắc ám thần cách luyện hóa chế tạo. Dù sao, ngươi cũng chỉ là hắc ám thành thần." Bối Lỗ Đăc cười nhạt nói, " Về phần Lâm Lôi, thanh kiếm có uy lực lơn như thế, nguyên nhân ta cũng không rõ.”
Có đôi khi …… chế tác ra 1 kiện tác phẩm hoàn mỹ. nhưng lại không biết nguyên nhân.
Một vật tốt hay không cũng là do kỳ ngộ.
Lâm Lôi cẩn thận vuốt ve thanh lợi kiếm. Máu từ bàn tay chảy ra đã dung nhập vào trong kiếm. Thanh kiếm chưa từng có chủ nhân, rất dễ dàng hoàn toàn tiếp nhận Lâm Lôi, trở thành bội kiếm của Lâm Lôi.
"Kỳ lạ. Kỳ lạ." Lúc Lâm Lôi hoàn toàn nắm thanh thần cách binh khí trong tay mới phát hiện ra.
Chỉ cần tâm ý vừa động, hắc sắc lưu chuyển trên thanh kiếm liền ẩn đi. Cả kiếm trở nên trong suốt. Vừa nhìn, như không có thanh kiếm nào ở trong tay Lâm Lôi.
"Lâm Lôi, đặt tên cho nó đi." Bối Lỗ Đăc cười nói.
Lâm Lôi nhìn thanh thần binh: "Thanh kiếm này sử dụng nhanh cho dù là cao thủ cũng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng được một cái bóng …… Vậy gọi là Lưu Ảnh đi."
Kiện binh khí thứ ba của Lâm Lôi -' Lưu ảnh' xuất thế!
Sau khi Lâm Lôi có thanh 'Lưu Ảnh', tự nhiên thường xuyên sử dụng. Càng sử dụng nhiều Lâm Lôi càng thích thanh kiếm này. Đặc biệt khi quán nhập thượng vị thần lực, phối hợp long hóa thân thể mạnh mẽ thì càng khủng bố.
Một kiếm hoàn thành, Lâm Lôi cũng kinh hãi.
Lúc trước, Lâm Lôi dùng nắm tay thi triển 'Viên Không Liệt đã khiến không gian chấn động. Nhưng …… hôm nay thông qua sự cứng cỏi và sắc bén của thần kiếm Lưu Ảnh thi triển một kiếm - không gian sẽ chấn chiến. Hơn nữa, bóng kiếm lướt qua, trực tiếp lưu lại một cái khe.
Đại hạp cốc, ở ngoài phòng. Trên mặt đất, Lâm Lôi đang sử dụng Lưu Ánh. Tùy ý, cử động, cả người hóa làm một trận gió, như dung nhập trong gió, chỉ có thể mơ hồ thấy ảo ảnh bóng kiếm, cũng như một cơn gió bình thường mờ ảo không ngừng.
"Phốc xích!"
"Hưu!"
Bóng kiếm lướt qua, không gian khi thì vỡ ra thành khe. Lúc này, Lâm Lôi vẫn còn chưa long hóa, đương nhiên Lâm Lôi đạt tới thượng vị thần, hơn nữa lại sử dụng thần cách binh khí. Do vậy có thể tưởng tượng ra hôm nay, Lâm Lôi sử dụng vật chất công kích đáng sợ như nào.
"Chuẩn. Đại bá thật là lợi hại." Y Na đứng ở xa, mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Lâm Lôi sử dụng kiếm.
Vào lúc này -"Ông "
Một cổ thiên địa pháp tắc ba động đột nhiên phủ xuống đúng lúc Lâm Lôi thử kiếm, Lâm Lôi không khỏi dừng lại, quay đầu hướng về phía vị trị thiên địa pháp tắc ba động phủ xuống nhìn lại: "Sao? Là chỗ của Bối Bối? Chẳng lẽ là Bối Bối đột phá?"
Lâm Lôi trong đầu còn nhớ rõ câu nói của Bối Bối - " Chờ lúc ta đạt tới thượng vị thần, nói không chừng còn cường đại hơn ngươi."