Chương 2 : Mặc thạch
Chương 2 : Mặc thạch
Kính Nguyệt nhai, khu đất trống ở giữa tòa thành màu tím tụ tập mấy trăm người áo tím, làm cho hơn trăm sinh vật vừa mới tới địa ngục cảm thấy sợ hãi.
"Sao cường giả lại nhiều như vậy? Người nào tối thiểu cũng là trung vị thần, còn mấy người nhìn như là thủ lĩnh, rất có thể là thượng vị thần!" Bối Bối đôi mắt đảo liên tục, đồng thời dùng linh hồn trao đổi với Lâm Lôi. Lâm Lôi cũng dùng linh hồn truyền âm lại: "Bối Bối, đừng động đậy nhiều, cứ từ từ mà đợi. Bây giờ trời cũng đã sáng, bọn họ cũng nên đưa chúng ta đi".
Lâm Lôi rất rõ, đối phương thực lực quá mức cường đại.
Đặc biệt khí tức mỗi người mặc đồng phục màu tím tỏa ra rất rõ khiến trong lòng Lâm Lôi cảm thấy một nỗi sợ hãi khó hiểu.
"Im lặng!" Một thanh âm hùng hậu vang lên, tất cả những người áo tím đều im lặng không dám lên tiếng, đồng thời mấy trăm người áo tím này đều tập trung lại một cách có trật tự, lúc này đột nhiên xuất hiện thêm sáu người áo tím nữa.
"Sáu người này hẳn là nhân vật thủ lĩnh" Lâm Lôi đã gặp qua A Đức Kim Tư, Tát Địch Tư Tháp, cũng đã gặp qua Thanh Hỏa. Hắn cảm giác được, sáu người áo tím này cho hắn cảm giác tương tự.
Sáu người áo tím này trong đó có bốn nam, hai nữ.
"Lần này từ các bề mặt vật chất tới, tố chất không tệ, ngay cả trung vị thần cũng có hai người" Một người phụ nữ trong đó vóc dáng cao cao, tóc cắt ngắn liếc đám người Lâm Lôi một cái, rồi nhìn về phía năm người bên cạnh cười nói, "Lần này, hẳn là do ta đưa đi".
"A Mễ Lỵ Á, không ai giành với ngươi đâu!" Một nam nhân to mập trong số đó cười to nói.
A Mễ Lỵ Á này nhoẻn miệng cười. rồi sau đó lớn tiếng nói: "Kính nguyệt đội số hai, chuẩn bị xuất phát!"
"Vâng, đội trường!" Một bộ phận trong mấy trăm người lớn tiếng đáp.
A Mễ Lỵ Á quay đầu nhìn về phía cánh cửa ở xa xa, chỉ thấy một nam tử mặc đồ vàng từ cửa viện đi ra, rất nhanh đã đi tới trước mặt A Mễ Lỵ Á, lập tức trực tiếp quỳ xuống, cung kính nói: "Chủ nhân!"
"Chuẩn bị xuất phát đi" A Mễ Lỵ Á nói.
"Vâng. Chủ nhân!" Nam tử mặc đồ vàng này đáp.
Lập tức, nam tử áo vàng này trực tiếp bay lên trời, bay đến trên không tòa thành màu tím. Chỉ thấy một đạo kim quang lóe lên, nam tử áo vàng này trực tiếp biến thành một con rồng vàng khổng lồ dài cả trăm thước, dưới ánh mặt trời huyết sắc chiếu rọi xuống, màu vàng trên vảy rồng tản ra ánh sáng chói mắt, con rồng vàng này uốn lượn xoay quanh trên không trung của tòa thành màu tím.
"Hô!"
Con rồng màu vàng này dwosi bụng đột ngột xuất hiện một cái động lớn cỡ mười thước.
Đám người mạnh kể cả Lâm Lôi ở trong đó đều bị dọa đến nhảy dựng. Lâm Lôi chăm chú nhìn nói: "Vừa rồi là nam tử áo vàng, rõ ràng chỉ là cấp bậc thánh vực. Bây giờ lại biến thành kim long, hơn nữa bụng lại xuất hiện một cái động?"
Lâm Lôi tận đáy lòng tràn đầy sự nghi hoặc.
"Những ai từ các mặt vật chất, đều đi vào đó" A Mễ Lỵ Á nói.
Nhất thời có bốn mươi chín người áo tím từ trong đám đông đi ra, hướng tới bọn người Lâm Lôi, trong đó nam tử cầm đầu râu ria rậm rạp nói: "Các ngươi ngoan ngoãn đi vào đi, nếu không, chúng ta sẽ dùng sức mạnh" Thanh âm chấm dứt..
Trong nhóm người Lâm Lôi người mạnh thì có hơn mười người trực tiếp bay về phía bụng của kim long, kể cả ba người Lâm Lôi.
Khi bay vào bên trong bụng của kim long, mấy người Lâm Lôi cùng chấn động… Thì ra. Trong bụng kim long này, bố trí giống như là một phủ đệ. Không chỉ có bàn ghế, thậm chí còn có một ít trang trí như giả sơn, hoa lá vân vân.
Quả thực kỳ diệu vô cùng.
"Oa!" Tiến vào trong đó không ít người mạnh đều sợ hãi than thở không thôi. Quái vật cùng chủng loại với viên hầu cũng trợn to mắt.
"Lão Đại, đây là kim chúc sanh mạng" Bối Bối và Lâm Lôi dùng linh hồn trao đổi, "Giống như là kim chúc thành bảo của Bối Lỗ Đặc gia gia, kim chúc sanh mạng có thể biến ảo thành các loại bộ dáng. Bất quá kim chúc sanh mạng biến hình thể tích có hạn chế, so với kim chúc thành bảo của gia gia thì không lợi hại bằng".
Lâm Lôi thầm bội phục Bối Lỗ Đặc đại nhân.
Đến hôm nay. Hắn mới hiểu được, Bối Lỗ Đặc bản thân ở lại kim chúc thành bảo nọ dĩ nhiên là không có gì phàn nàn. Nói về thể tích… thể tích kim long này so với kim chúc thành bảo nhỏ hơn cả chục lần.
“Đừng có đứng ngây ra đó. Ngồi hết xuống cho ta" A Mễ Lỵ Á quát lạnh.
Nhất thời đám đội viên áo tím mắng: "Hai người các ngươi ngồi ở ngoài đây, ba người các ngươi ngồi vào bên kia. Nhanh lên một chút, con mẹ nó, chậm chạp, lão tử tặng ngươi một cước đá bay ra ngoài bây giờ" Mấy tên đội viên áo tím này thật không biết lễ phép.
Rất nhanh, đám người Lâm Lôi cùng hơn trăm người khác đến từ các bề mặt vật chất đều ngồi theo sự sắp xếp.
"Đội trưởng, đám phế nhân này đưa đến cho chúng ta sao?" Một gã thanh niên áo tím gầy gò dò hỏi.
A Mễ Lỵ Á liếc mắt nhìn hắn một cái, lạnh nhạt nói: "Lúc này… phải đi Diệp Mộ phủ thôi!" Lập tức kim chúc sanh mạng này bắt đầu phi hành, dùng tốc độ cực kỳ kinh người đưa mọi người bay về phía hải dương.
"Xoẹt xoẹt…”
Rất quỷ dị, trong bụng kim long có hai luồng ánh sáng lưu chuyển, khiến cho trong bụng kim long có hai vệt trong suốt, ngồi ở bên trong đám người Lâm Lôi hoàn toàn có thể nhìn xuyên thấu qua kim chúc này để xem bên ngoài. Cũng giống như thủy tinh tại Ngọc Lan đại lục.
"Thật kỳ lạ" Lâm Lôi trong lòng thầm khen.
Có một kim chúc sanh mạng như vậy thật sự là tiện lợi, Bối Bối, Địch Lỵ Á bên cạnh cũng đều nhìn xuyên qua bụng kim long mà nhìn thế giới beê ngoài.
"Ồ?" Lâm Lôi có chút kinh ngạc, dùng thần thức truyền âm cho Bối Bối, Địch Lỵ Á bên cạnh, "Kim chúc sanh mạng này tốc độ thật nhanh" Đám người Lâm Lôi thấy tốc độ di chuyển của cảnh vật ở bên dưới, có thể cảm giác được tốc độ di chuyển của kim long này.
Đây chính địa ngục, không phải là các vị diện vật chất.
Nơi này lực hút của mặt đất cao hơn gấp trăm lần, chính là Lâm Lôi dùng toàn lực, cũng không có khả năng bay nhanh như vậy. Phải biết rằng… kim chúc sanh mạng này chỉ là cấp bậc Thánh vực. "Ngươi hãy giảng giải cho những kẻ mới vào địa ngục này đại khái sự tình" A Mễ Lỵ Á nói với thanh niên áo tím gầy gò bên cạnh.
"Vâng. Đội trưởng".
Thanh niên áo tím gầy gò lập tức đứng lên, nhìn đám người Lâm Lôi, "Các ngươi đều là từ vị diện vật chất đi tới địa ngục, ta bây giờ sẽ đại khái nói sơ qua cho các ngươi về chuyện tại đia ngục, địa ngục một trong tứ đại chí cao vị diện, tự nhiên là cường giả như mây, các ngươi mới tới địa ngục. Tốt nhất là hãy tìm một bộ lạc hoặc là gia tộc để gia nhập".
"Trong địa ngục. Chủ yếu là có năm đại lục vô cùng lớn, phân biệt là Tử Kinh đại lục, Khách Lạc Sa đại lục, Mục Á đại lục, Huyết Phong đại lục, Bích Phù đại lục".
Nói đến đây. Lâm Lôi, Bối Bối, Địch Lỵ Á trong lòng đều rung động.
Mục tiêu của Lâm Lôi lần này chính là Huyết Phong đại lục U Lam phủ!
"Trong năm đại lục, ở phía Bắc là Tử Kinh đại lục và ở phía Tây là Khách Lạc Sa đại lục đều là giới hạn. Nói cách khác… Tử Kinh đại lục là bờ cuối của phía Bắc, Khách Lạc Sa đại lục là bờ cuối của phía Tây".
"Ngoại trừ năm đại lục này, các nơi khác đều là biển. Năm đại lục cơ hồ cơ hồ có sự liên kết, đó chính là Tinh thần vụ hải, Tinh thần vụ hải phạm vi cực lớn, lớn hơn nhiều cả năm địa lục, Tinh thần vụ hải xem như là biển bên trong, mà cũng là biển bên ngoài. Cũng chính là bên ngoài khu vực của năm đại lục, chủ yếu là tại năm đại lục hình thành bao bọc phía Nam, phía Đông , biển bên ngoài này được gọi là Hỗn loạn chi hải. Hỗn loạn chi hải phạm vi rộng lớn nhất!"
Thanh niên áo tím gầy gò này nói đến đây, lạnh nhạt cười, "Đương nhiên, đối với các ngươi có ý nghĩa không lớn. Mỗi đại lục phạm vi cũng phi thường kinh người, có nhiều kẻ mạnh cả đời cũng chỉ ở trên một đại lục. Đại lục chúng ta đang ở, gọi là Tử Kinh đại lục!"
Tử Kinh đại lục?
Lâm Lôi đáy lòng trầm xuống! Mỗi đại lục tại địa ngục này diện tích đều kinh người. Không đơn giản như Ngọc Lan đại lục.
"Lão Đại. Làm sao bây giờ, chúng ta làm sao đến Huyết Phong đại lục được?" Bối Bối không khỏi dùng linh hồn để trao đổi.
"Chúng ta đến địa ngục. Ngoại trừ về lại tông tộc xem sao, quan trọng nhất cũng là xông pha địa ngục một lần, cứ xông pha một phen, sau quay lại tông tộc cũng không muộn" Lâm Lôi dùng linh hồn truyền âm. Lâm Lôi mặc dù nghĩ như vậy, nhưng vẫn cảm thấy bất đắc dĩ.
Thanh niên áo tím gầy gò tiếp tục nói: "Tại địa ngục, có năm đại lục, hai đại hải dương. Ở đây phân biệt có bảy vị quân chủ khống chế! được người trong địa ngục xưng là Địa ngục Thất Quân chủ".
Địa ngục Thất Quân chủ?
Đám người Lâm Lôi đều âm thầm nhớ kỹ cách xưng hô này.
"Nghe ý hắn nói, vậy bảy vị quân chủ, phân biệt chưởng quản năm đại lục, hai đại hải dương. Rốt cuộc là nhân vật nào, lại có thể như vậy?" Lâm Lôi trong đáy lòng thầm nghĩ.
Thanh niên áo tím gầy gò nọ trong mắt có vẻ sùng kính: “Địa ngục Thất Quân chủ vĩ đại, cũng là bảy vị chủ thần vĩ đại tu luyện hủy diệt quy trung!"
"Bảy vị chủ thần?" Lâm Lôi thất kinh. Đó chính là sự tồn tại đỉnh điểm.
"Đương nhiên, chủ thần vĩ đại khinh thường việc quản lý tầm thường, bình thường các chuyện này đều do các vị Phủ chủ quản lý, khu vực lần này các ngươi tới, đó là Diệp Mộ phủ! Diệp Mộ phủ phương viên hơn mười ức dặm (một ngàn vạn), là một phủ trung bình!"
Lời này vừa nói ra, làm cho Lâm Lôi trợn mắt há hốc mồm.
Phương viên một ngàn vạn dặm?
Tại quê mình, cả Ngọc Lan đại lục cũng chỉ khoảng hai mươi ba mươi ngàn dặm mà thôi. Chênh lệch quá sức lớn. Bản thân tại Ngọc Lan đại lục cho dù phi hành không ngừng, một ngày hai mươi bốn giờ cũng chỉ hơn mười ngàn dặm. Nhưng đây là địa ngục, lực hút gấp trăm lần, tốc độ nhất định phải giảm đi.
Chỉ đơn giản một Diệp Mộ phủ, sợ rằng sẽ phi hành rất lâu.
Càng huống chi, đây là địa ngục, ngươi sẽ an tâm phi hành sao?
"Chuyến này cực kỳ khó khăn và nguy hiểm rồi" Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ.
"Oành!" Có tiếng nổ từ phía xa xa truyền đến.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn qua cửa sổ trong suốt ra ngoài, chỉ thấy ở xa xa có hai đám nhân mã đang ở giữa không trung chém giết lẫn nhau, chỉ thấy lôi quang lóe lên, cuồng phong gào thét, đại địa băng liệt… Hơn trăm kẻ mạnh thần cấp chiến đấu, cục diện đích xác kinh người.
"Cút ngay!" Tiếng quát lạnh lùng phẫn nộ từ miệng A Mễ Lỵ Á truyền ra, trực tiếp từ bên trong kim long truyền ra ngoài, vang vọng trong thiên địa.
Hơn trăm kẻ mạnh đang điên cuồng chém giết nọ vừa nhìn thấy kim long, đặc biệt là đồ án ở trước đầu kim long, đó là một đóa Tử Kinh hoa xinh đẹp!
"Là Tử Kinh quân!"
"Mau chạy trốn!" Mấy trăm kẻ mạnh thần cấp này sợ đến nhảy dựng lên, bất chấp cừu hận gì, đều tản ra bốn phương tám hướng mà chạy trốn. Chỉ nháy mắt, cả bóng người cũng biến mất không thấy nữa.
Trên đường đi, mấy người Lâm Lôi gặp phải hàng trăm cuộc chiến như vậy, nhưng lợi hai là những kẻ mạnh này khi gặp kim long này bay đến, đều sợ đến lập tức chạy trốn. Lúc này đây kim long đã bay khá lâu rồi, đại khái khoảng chừng một năm rồi.
Với tốc độ kinh người của kim long, bay thẳng một đường trong một năm, khoảng cách này xa cỡ nào?
"Đến Diệp Mộ phủ rồi!" A Mễ Lỵ Á đứng lên, thư giãn cơ thể cười nói, "Diệp Mộ phủ chúng ta may mắn là cách Kính Nguyệt nhai tương đối gần, chứ mà đến Tuyết Hồ phủ ở biên giới phía Bắc, bay cũng phải đến vài chục năm".
Thanh niên áo tím gầy gò nọ đứng lên nói: "Chín người đạt tới thần cấp đứng lên".
Chín người trong đám người Lâm Lôi lập tức đứng lên.
Thanh niên áo tím gầy gò tay vừa lật, trong tay đã xuất hiện chín mảnh đá lớn bằng đầu ngón tay: "Các ngươi mỗi người một viên, viên mặc thạch này là đồ tốt, cố giữ cho tốt. Chỉ có đạt tới thần cấp mà đi tới địa ngục, mới có" Sau đó phân cho chín người mỗi người một viên.
"Mặc thạch?"
Lâm Lôi kinh dị nhìn viên mặc thạch trong tay.
Mặc thạch, có hình lập phương, chỉ lớn vài ly. Thoạt nhìn chỉ là quáng thạch rất bình thường, chỉ là Lâm Lôi từ trong cảm giác thấy được một cổ khí tức đáng sợ trong đó.
"Hô!"
Bụng kim long đột nhiên xuất hiện cái động lớn, mấy chục kẻ mạnh đến từ các mặt vật chất bị đẩy ra ngoài. Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người còn đang ở trong bụng kim long, bọn họ cũng hơi giật mình. Thanh niên áo tím gầy gò cười nói: "Đừng nóng vội, đợi lát nữa các ngươi sẽ ra".
Kim long không ngừng phi hành, một lát sau lại đẩy ra mấy chục người.
Tới nhóm thứ tư, rốt cục đã đến phiên đám người Lâm Lôi.
"Hô!" Phía dưới chỗ ngồi biến mất, phía trên xuất hiện một cổ khí lưu cực mạnh trực tiếp đẩy mấy chục người Lâm Lôi bay xuống, Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người nhanh chóng khống chế thân hình, sau đó liền nhìn kỹ lại phía dưới.
"Trời ơi, đó là cái gì!"
Đó là một ngọn núi, mà trên ngọn núi lại nổi lên hàng trăm cái lằn màu đen, nhìn sơ qua, tuyệt đối là có tới mấy ngàn cái lằn đen như vậy. Mấy ngàn lằn đen này bố trí dày đặc, cơ hồ che kín cả thị giác của Lâm Lôi. Ngay lúc này một bóng người từ trong những cái lằn đen này bay lên cực nhanh.
Đây là một vị lão giả tóc bạc, hắn cười nói: "Ba vị, các ngươi là người mới đến địa ngục. Hoan nghênh các ngươi tới Hắc long bộ lạc! Nếu muốn gia nhập bộ lạc Rồng đen chúng ta, mỗi người xin giao ra một khối Mặc thạch. Chúng ta sẽ phụ trách bảo vệ các ngươi, nếu không muốn tự mình xông pha tại chốn địa ngục này!"
Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người không khỏi kinh ngạc.