Chương 20 : Động thủ, giết!
Chương 20 : Động thủ, giết!
“Quang Minh thần vị diện? Phải.” Lâm Lôi truyền âm cười đáp. “Vừa rồi xem hai vị quy tắc chúa tể tỉ thí, cũng đã mất một chút thời gian.”
“Chúng ta bây giờ xuất phát thôi.” Áo Cổ Tư Tháp tươi cười thân thiết, cử chỉ như đối đãi với bằng hữu chí thân. Mà Lâm Lôi với Áo Cổ Tư Tháp hiển nhiên hai người có thâm thù đại hận.
Thứ nhất, lão tổ tông do chính Áo Cổ Tư Tháp sát hại. Thứ hai, Bối Lỗ Đặc với Áo Cổ Tư Tháp cũng có đại cừu. Thứ ba, khi Lâm Lôi còn là thượng vị thần, Áo Cổ Tư Tháp đã từng cậy uy mà bức Lâm Lôi giao ra cửu khối linh châu, thiếu chút nữa động thủ giết chết Lâm Lôi. Cũng may mà Hủy diệt chúa tể ra mặt.
Vậy mà giờ phút này, cả hai người tựa hồ đã quên hết thảy quá khứ.
“Ha ha, chúng ta đi thôi.” Lâm Lôi cười dài, cùng với Áo Cổ Tư Tháp hướng về dãy Lưu Phong sơn xa xa mà lướt tới.
“Áo Cổ Tư Tháp.” Thanh âm vang vọng, một bóng người như tia chớp trong nháy mắt phi tới.
Lâm Lôi quay đầu nhìn lại. Mái tóc dài vàng óng, mi tâm có ấn ký hình tia sét, chẳng phải Lôi hệ chúa tể thì còn ai. Lôi hệ chúa tể cười vang.
“Áo Cổ Tư Tháp, ngươi trở về? Thật là tình cờ, ta cũng có một chuyện trọng yếu, cũng cần đến quang minh thần vị diện của ngươi.”
“Hả?” Áo Cổ Tư Tháp trong thâm tâm thoáng chuyển biến, mỉm cười bảo: “Lâm Lôi hắn cũng tới, vậy chúng ta cùng đi.”
Lâm Lôi trong bụng không khỏi kinh ngạc, thoáng nhìn Áo Cổ Tư Tháp, vẻ nghĩ ngợi tự nhủ: “Áo Cổ Tư Tháp kẻ này ỷ vào chí cao thần khí mới mạnh như thế, nhưng Lôi hệ chúa tể cũng còn có chủ thần phân thân khác. Luận về ý chí uy năng so với Áo Cổ Tư Tháp còn cao hơn một bậc, lại là chủ thần lôi hệ, tốc độ dám chắc cực nhanh. Hắn xen vào chuyện này, chẳng lẽ Áo Cổ tư Tháp tự tin có thể ứng phó được?”
Lôi hệ chúa tể mặt tươi như hoa, nối gót Lâm Lôi và Áo Cổ Tư Tháp hai người cùng bay về hướng Lưu Phong.
Bay được nửa đường, trong đầu Lâm Lôi chợt vang lên một giọng nói: “Lâm Lôi, bây giờ đằng sau ngươi có năm vị chúa tể đang đuổi theo. Mà hiện tại bên cạnh ngươi còn có hai vị. Xem ra bảy vị pháp tắc chúa tể đối với chí cao thần khí của ngươi đều có chút dã tâm a! Hay là, ngươi đến Minh giới của ta đi.”
Người truyền âm đích thị là Tử vong chúa tể.
Lâm Lôi không khỏi mỉm cười. Thần thức của hắn đã vượt qua tất cả các chúa tể. Hắn đã sớm phát hiện năm vị chúa tể đuổi sau lưng. Nhưng điều làm Lâm Lôi kinh ngạc nhất chính là phong hệ chúa tể Đế Á cũng dám đuổi theo.
“Chúa tể, cảm ơn. Nhưng chuyện này một mình ta hoàn toàn có thể ứng phó.” Lâm Lôi truyền âm nói.
“Ah? Xem ra ngươi đối với bản thân rất tự tin! Nếu ngươi đã nói vậy, sau này có hối hận thì đã quá muộn.” Tử vong chúa tể sau khi truyền âm cũng chẳng quản chuyện của Lâm Lôi nữa, tăng tốc hướng về truyền tống trận ở Lưu Phong sơn, rời khỏi phong hệ thần vị diện mà trở về Minh giới.
Lâm Lôi cười cười.
Luận về thực lực, hắn e dè người nào? Trong số mười một vị chúa tể, nếu nói ai đó làm cho Lâm Lôi phải sợ hãi thì cũng chỉ có một người mà thôi – Hủy diệt chúa tể!
“Ta một khi sử dụng dung hợp thần lực, thực lực tăng vọt gấp trăm lần. Pháp tắc chúa tể cũng chả cần quan tâm. Mà tứ đại quy tắc chúa tể, tử vong với tánh mạng hai vị chúa tể tốc độ phi hành cũng chưa chắc đã hơn được ta. Mà Vận mệnh chúa tể, hắn có thể kháng cự được chiêu Thời không thác loạn chính vì có linh hồn phòng ngự chí cao thần khí chứ cũng không phải vì hắn quá mạnh. Vì vậy luận thực lực, hắn so với các chúa tể khác cũng không mạnh hơn nhiều lắm. Dù sao hắn cũng không có công kích chí cao thần khí! Chạm mặt hắn ta cũng nắm chắc bảo vệ được tính mạng. Chỉ có Hủy diệt chúa tể!”
Tuyệt chiêu Thời không thác loạn của hắn thật đáng sợ! Chiêu này một khi thi triển uy lực linh hồn công kích tăng mạnh cả ngàn lần! Đối đầu với chúa tể hắn hẳn phải chết không còn nghi ngờ. Chí có Vận mệnh chúa tể là có thể chống lại.
“Bất quá cũng chẳng cần lo lắng.” Lâm Lôi thập phần tin tưởng. “Thứ nhất, đối thủ trong mắt Hủy diệt chúa tể phỏng chừng cũng chỉ có một mình Vận mệnh chúa tể. Thứ hai, một khi ta đem bốn loại pháp tắc bất đồng hoàn toàn dung hợp được, đến lúc đó, với thực lực của ta ngay cả Hủy diệt chúa tể cũng chẳng làm gì nổi ta.”
Lâm Lôi rất tự tin. Bản thân hắn linh hồn lực cực mạnh. Nếu dung hợp được bốn chủng loại pháp tắc bất đồng thì sợ gì đòn công kích của Thời không thác loạn?
Kỳ thật, tiềm lực của Lâm Lôi không chỉ dừng lại ở đây, bởi vì Lâm Lôi không có ý định giết chủ thần ! Cho dù huyền ảo của Lâm Lôi không có đột phá, nếu hắn tiếp tục luyện hóa thêm một viện hỏa hệ hạ vị thần cách thực lực có thể đề thăng thêm 100 lần! Lâm Lôi một bước nữa uy hiếp tới tứ đại quy tắc chúa tể.
Chỉ là, nếu người không phạm hắn, Lâm Lôi cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi giết một gã chủ thần.
“Quang minh thần vị diện.” Quang minh chúa tể tiện tay lấy ra một khối chủ thần lệnh bài. Các chủ thần khi sử dụng truyền tống trận thường thường cũng không muốn tiết lộ thân phận chính thức.
Tỏa ra ánh sáng che mờ tầm mắt, truyền tống trận bắt đầu khởi động. Tại thời khắc này, trên mặt Lâm Lôi ánh lên nét cười, mà vẻ mặt Áo Cổ Tư Tháp cũng lộ vẻ đắc ý chẳng kém.
Mấy người nhóm Lâm Lôi vừa rời đi, năm thân ảnh ngay lập tức từ trên trời bay xuống, dĩ nhiên chính là năm vị chúa tể kia.
“Hừ, Áo Cổ Tư Tháp và Hồ Nhĩ Lôi, thực lực bọn họ đều vượt qua năm người chúng ta. Tâm tư mỗi người chúng ta, mọi người đều hiểu được. Lúc này đây nếu chúng ta phân tán, sợ rằng chẳng ai trong chúng ta có cơ hội đoạt được chí cao thần khí.” Phong hệ chúa tể Đế Á nói với bốn người còn lại. “Cho nên, tốt nhất là chúng ta ngay từ đầu liên thủ, một khi có cơ hội sẽ dùng thực lực đi đoạt chí cao thần khí.”
Bốn vị chúa tể kia cũng gật đầu đồng ý. Ý nghĩ ấy có ai mà không rõ?
Nếu Lâm Lôi sau khi có được chí cao thần khí thực lực có thể so sánh được với Quang minh chúa tể, phỏng chừng mấy chúa tể cũng không dám để ý niệm này trong đầu. Nhưng Lâm Lôi với chí cao thần khí cũng chỉ tương đương với phong hệ chúa tể, đương nhiên mọi người không còn sợ nữa. Phong hệ chúa tể trong số pháp tắc chúa tể được đánh giá khá thấp.
“Quang minh thần vị diện.”
Năm vị chúa tể cũng tiến vào truyền tống trận. Phong hệ chúa tể Đế Á lạnh lùng nói, đồng thời cũng lấy ra một cái chủ thần lệnh bài.
“Vâng, thưa đại nhân.” Đám binh lính lại truyền tống một lần nữa.
Nháy mắt, năm vị chúa tể liền được truyền tống đi. Bọn lính ở đỉnh Lưu Phong Sơn này cũng tỏ vẻ nghi hoặc.
“Thật sự là quái lạ quá! Trước sau hai nhóm người đều cầm trong tay chủ thần lệnh bài, xem ra bọn họ đa số đều là chủ thần sứ giả. Đại nhân vật nhiều như vậy đều nhắm quang minh thần vị diện rốt cuộc là định làm gì đây?”
“Nhiều chủ thần sứ giả như vậy cùng tới, sợ rằng có bảo vật gì đó chắc.”
Bọn lính rỗi hơi thuận miệng bắt đầu bàn tán chuyện này. Bọn họ làm sao có thể ngờ rằng, tám người vừa rồi đều là cường giả cấp bậc chúa tể!
Ba người Lâm Lôi từ một hòn đảo bay ra.
“Lâm Lôi, ngươi định đi đâu?” Áo Cổ Tư Tháp cười nói rất nhiệt tình.
“Ta? Ha ha … thú thật, ta tuy lần đầu ghé quang minh thần vị diện, bất quá thần thức của ta cũng phát hiện được người ta muốn tìm. Hướng chính nam.” Lâm Lôi cười chỉ hướng nam, “Bất quá, vị bằng hữu này, hắn là một thiên sứ!”
“Thiên sứ?” Áo Cổ Tư Tháp ngẩn ra.
“Đúng thế, cho nên ta mời ngươi hỗ trợ để cho vị bằng hữu này khôi phục tự do.” Lâm Lôi cười nói.
“Thiên sứ tất cả đều từ Thiên Sứ Chuyển Sanh Trì (cái ao chuyển sanh của thiên sứ - người dịch) mà đản sanh, nếu muốn khôi phục tự do, khó lắm a!
“Rất khó?” Lâm Lôi cười hỏi lại.
“Khó gì mà khó, ta biết một biện pháp đơn giản nhất!” Lôi hệ chúa tể đứng bên cười sang sảng.
“Biện pháp gì?” Lâm Lôi quay đầu nhìn.
Lôi hệ chúa tể cười ha hả: “Thiên Sứ Chuyển Sanh Trì chính là cùng với chủ thần có linh hồn tương liên. Chỉ cần giết chết chủ thần khống chế Thiên Sứ Chuyển Sanh Trì, các thiên sứ bị khống chế đều được khôi phục tự do.”
“Hồ Nhĩ Lôi!” Áo Cổ Tư Tháp nhướng mày nhìn về phía hắn, cau mày lạnh giọng nói: “Ngươi tới Quang minh thần vị diện của ta, rốt cục là có chuyện gì?” Kỳ thật Áo cổ Tư Tháp làm gì mà chẳng hiểu tâm địa của Lôi hệ chúa tể Hồ Nhĩ Lôi. Cũng giống như bản thân hắn, ai chả biết vì chí cao thần khí.
“Ta … “ Lôi hệ chúa tể khẽ nhướng mày, cười mà rằng. “Ta cũng là tìm kiếm bằng hữu đấy! Bạn ta mặc dù không phải là thiên sứ nhưng vừa khéo thế nào hắn cũng ở phương nam.” Hán vừa nói vừa chỉ tay.
Áo Cổ Tư Tháp trong lòng cười lạnh.
Tìm bằng hữu?
Bất kể là Lâm Lôi hay Hồ Nhĩ Lôi phỏng chừng đều chẳng hề đơn thuần tìm bạn bè.
“Hồ Nhĩ Lôi” Lâm Lôi quay đầu nhìn lại, ra vẻ kinh ngạc hỏi “Ngươi vừa rồi nói, để cho thiên sứ khôi phục tự do, chỉ cần giết chết chủ thần là được?”
“Đúng thế!” Hồ Nhĩ Ngươi cũng cố ý cười bảo, “nhưng mà quang minh thần giới có bảy vị chủ thần đấy. Dĩ nhiên với thực lực của Lâm Lôi ngươi giết chết sáu vị kia không khó. Nhưng mà nan giải nhất chính là vị ngay ở trước mắt này! Áo Cổ Tư Tháp hắn lợi hại lắm. So với Đế Á ngươi từng đối phó lợi hại hơn nhiều.”
Áo Cổ Tư Tháp cũng hiểu được, có điều gì đó không ổn.
“Hôm nay có chuyện gì xảy ra vậy? Tự dưng hai ngươi đến tìm bằng hữu, hơn nữa năm vị chúa tể khác cũng đến, chẳng lẽ bọn họ cũng đi tìm bằng hữu?” Áo Cổ Tư Tháp cười chế nhạo.
Lâm Lôi quay đầu lại liếc mắt một cái. Năm vị chúa tể này hắn cũng chẳng thèm để vào mắt.
“Áo Cổ Tư Tháp.” Lâm Lôi nhìn Áo Cổ Tư Tháp, cười với vẻ mặt bất đắc dĩ rồi nói, “Vì bằng hữu của ta, vậy…”
“ … chỉ có thể là ngươi phải chết!”
Thanh âm của Lâm Lôi còn chưa dứt, trong tay hắn đột ngột xuất hiện một thanh trường kiếm xanh biếc, chính là tính mạng chí cao thần kiếm. Tay cầm tính mạng chí cao thần kiếm, Lâm Lôi chẳng chút do dự hướng về quang minh chúa tể Áo Cổ Tư Tháp trước mặt mà đâm ra một kiếm, nhằm thẳng vào đầu!
Lục sắc dung hợp chủ thần lực trong nháy mắt khởi động!
”Oanh long long!” Dung hợp chủ thần lực quán nhập vào chí cao thần kiếm trong nháy mắt khiến trời long đất lở.
“Hừ hừ.” Đối mặt với một kiếm bất chợt này, vẻ mặt thập phần tự tin của Áo Cổ Tư Tháp đột nhiên đại biến. Trong tay hắn lập tức xuất hiện một thanh kiếm, xẹt qua một đường huyền ảo ngăn cản một kiếm này.
Oanh!
Giống như vô vàn quả núi một lượt đè xuống.
Phốc! Vốn có chút ứng phó không kịp, kiếm của Áo Cổ Tư Tháp bị chấn dội trở lại thân mình, cả người chấn động, miệng phun ra một ngụm máu tươi lớn.
Hoa!
Trong phạm vi ngàn dặm không gian hoàn toàn sụp đổ, xuất hiện một lỗ thủng khổng lồ vô cùng đáng sợ, bản thân Áo Cổ Tư Tháp cũng trực tiếp bị đánh bay vào không gian loạn lưu.
Một kiếm đáng sợ này làm ngàn dặm không gian chung quanh sụp đổ, mà trong phạm vi mười ngàn dặm vì không gian chấn động, hết thảy sinh vật toàn bộ chết sạch, ngay cả hòn đảo nhỏ cách đó không xa cũng trong chớp mắt hóa thành cát bụi, một chút tàn tích cũng chẳng còn.
Tại chính thời điểm Lâm Lôi xuất kiếm công kích Áo Cổ Tư Tháp, trong tích tắc …
“Chính là lúc này đây!” Đứng quan sát Lâm Lôi cách đó không xa, lôi hệ chúa tể Hồ Nhĩ Ngươi đồng thời đánh về phía Lâm Lôi.
Một thanh tiêu thương.
Một thanh tiêu thương với vô số lôi điện quấn quanh trực tiếp từ trong tay lôi hệ chúa tể bắn ra. Động tác phóng tiêu thương này có thể nói là tuyệt mỹ. Tiêu thương trong nháy mắt xẹt qua khoảng không, đâm thẳng vào vị trí mi tâm của Lâm Lôi. Xuy xuy – trong không gian chỉ là có một chút dao động mơ hồ.
Hiển nhiên, lực công kích cũng đã ngưng tụ đến cực điểm.
Lâm Lôi sau khi xuất một kiếm đánh trọng thương Áo Cổ Tư Tháp cũng quay đầu về phía Hồ Nhĩ Lôi. Nhìn thấy chuôi tiêu thương này bay thẳng đến mi tâm của mình, thậm chí đã đến nơi, Lâm Lôi không khỏi sắc mặt trầm xuống, khẽ quát một tiếng: “Muốn chết!”
Thanh âm Lâm Lôi như tiếng sấm vang vọng giữa đất trời. Đồng thời, Lâm Lôi trở tay chém tới một kiếm trông như tiện tay mà đánh.
Ba!
Chí cao thần kiếm ẩn chứa dung hợp thần lực bổ vào thân tiêu thương.
Bồng!
Tiêu thương nháy mắt biến thành vô số mảnh vụn, tung tóe bốn phương.
“Không xong!” Sắc mặt lôi hệ chúa tể Hồ Nhĩ Lôi nhất thời đại biến. “Không đúng, thực lực thật sự của Lâm Lôi không đúng a! Hắn sử dụng chí cao thần khí nếu chỉ tương đương Đế Á, làm thế nào có thể phá hủy chủ thần khí của ta? Làm sao có thể dễ dàng đánh trọng thương Áo Cổ Tư Tháp? Hắn … hắn ẩn giấu thực lực!”
Hồ Nhĩ Lôi cũng biết là không ổn.
Nhưng đã quá muộn!
Liệu tốc độ có nhanh bằng chí cao thần kiếm?
“Ahhhh …” lôi hệ chúa tể không cam lòng, cuồng nộ gầm lên một tiếng, thân thể đột ngột phân đôi chia hai ngả điên cuồng đào tẩu.
Bồng!
Chí cao thần kiếm trong tay Lâm Lôi bổ ra, một đạo kiếm khí xẹt qua một trong hai thân thể. Thân thế đó lập tức vỡ vụn, chỉ còn lại một khối tinh thể tỏa ra quang mang màu vàng đất đang trôi nổi trong không gian.
“Hừ, coi như ngươi có số chạy thoát.” Lâm Lôi liếc nhìn lôi hệ chúa tể đã đào thoát đi rất xa, nhẹ nhàng thu khối chủ thần cách to bằng nắm đấm vào trong tay. Hiển nhiên vừa rồi hắn đã giết chết đại địa chủ thần phân thân của Hồ Nhĩ Ngươi.
Lôi hệ chúa tể Hồ Nhĩ Ngươi lúc này đang chạy trối chết trên đường đào tẩu. Tổn thất đại địa chủ thần phân thân, hắn ngay cả quay đầu lại nhìn một cái cũng chẳng dám!