Chương 39 : Sấm đại họa liễu!
Chương 39 : Sấm đại họa liễu!
Vốn thánh vực thánh vực cường giả đang duy trì trật tự trên bờ lập tức lập tức lui về phía bờ sông. Nhưng những người đang tụ tập xung quanh xem càng lúc càng nhiều vô cùng hoảng sợ mở to hai mắt. Vừa rồi Bố Long đột nhiên bị giết chết, đều khiến cho những dân chúng bình thường phải giật mình. Bởi vì bọn họ vốn thấy Bố Long có khả năng phi hành.
Bố Long là thánh vực cường giả. Nhưng khi bị giết chết lại không có năng lực hoán thủ một chiêu.
Đối với người dân bình thường mà nói, điều này khó có thề tin được.
Người nọ chính là thánh vực cường giả!
Giờ phút này …
Khuôn mặt dữ tợn của Ba Mông Đặc mang theo tiếng rít gió trong không khí, nhằm phía Áo Lợi Duy Á xông đền. Cầm trong tay màu xanh thẫm chiến đao trực tiếp hung hăng hướng Áo Lợi Duy Á bổ đền, nhưng nghênh đón hắn cũng là một kiếm chói mắt của Áo Lợi Duy Á.
Hắc ám cùng quang minh đồng thời tồn tại !
"Bồng !"
Chiến đao cùng Huyền băng trường kiếm giao kích. Lực phản chấn đáng sợ hướng xuống Bác Sa đại đê mà bộc phát khiến cho tầng tấng đất đá trong một thước tất cả đều hóa thành nát bấy, lộ ra bên trong Bác Sa đại đê một thạch chất ngăm đen kì lạ.
Bác Sa đại đê ngàn năm không suy siển. Nguyên nhân có thể là do loại đá kì lạ này.
Lực phản chấn còn chưa ngừng lại, tiếp tực đánh sâu vào lòng Ngọc Lan hà bạo liệt ra vô số bọt nước bắn ra bốn phương tám hướng. Bọt nước giống như một mũi tên nhọn bắn vào những người bình thường vây xem xung quanh, những người đó đều kêu lên một cách thông khổ, máu tươi tuôn ra.
Nhất thời. Dân chúng vây xem xung quanh trên bờ đều hoảng sợ, không ngừng lui về phía sau.
"Ông" Một tầng quang mang màu trắng tạo thành từng đợt sóng từ não bộ của Đức Tư Lê bắn ra, những cơn sóng bạch quang này tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã phủ lên người Ba Mông Đặc, Ba Mông Đặc có chút thống khổ, gầm nhẹ một tiếng.
"Khốn kiếp" Ba Mông Đặc nhìn chằm chằm Đức Tư Lê cùng Áo Lợi Duy Á ở phía xa.
Thực sự phán đoán sai!
Vốn Ba Mông Đặc cho rằng Đức Tư Lê cùng Áo Lợi Duy Á đều vừa mới thành thần. Thực lực hẳn là rất tầm thường. Giải quyết hai người này không khó. Nhưng không ngờ… vừa rồi một kiếm của Áo Lợi Duy Á lực công kích so với một đao của hắn còn muốn mạnh hơn, về phần Đức Tư Lê lại có công kích linh hồn quỷ dị.
"Tưởng có thể giết chúng ta à? Nằm mơ." Áo Lợi Duy Á sắc mặt lạnh như băng.
Lâm Lôi giờ phút này liết mắt nhìn Đức Tư Lê một cái, trong lòng thầm than: " Đức Tư Lê tu luyện chính là quang minh nguyên tố pháp tắc. Về phương diện linh hồn một khi thành thần, linh hồn công kích càng trở nên khó lòng phòng bị, ngay cả như Ba Mông Đặc cũng phải chịu chút ủy khuất."
Đức Tư Lê… am hiểu nhất chính là linh hồn !
"Lâm Lôi. Ba Mông Đặc này chỉ một mình ta là có thể giải quyết." Áo Lợi Duy Á linh hồn truyền âm nói, hắn tự tin mười phần, lập tức hóa thành một đạo ánh sáng, trong nháy mắt như xẹt qua không gian, tới trước người Ba Mông Đặc.
"Bồng !"
Bên ngoài thân Ba Mông Đặc lập tức xuất hiện một tầng khí lưu màu xám xoay tròn thành từng gợn. Trong nháy mắt bao phù mấy chục thước khu vực xung quanh.
"Vù" Áo Lợi Duy Á lập tức bay ngược trở lại.
Áo Lợi Duy Á sắc mặt xám trắng. Lập tức linh hồn truyền âm nói: "Cẩn thận, bên ngoài hắn dường như là trung vị thần lực, ẩn chứa lực lượng quỷ dị. Khi ta tới gần toàn thân như mất hết khí lực, rất quỷ dị" Áo lợi duy á thâm hô hấp, hít thở. Sắc mặt dần dần khôi phục.
Đức Tư Lê, Lâm Lôi trong lòng thất kinh.
Lâm Lôi cũng biết. Đạt đến thần cảnh giới lâu như vậy, Ba Mông Đặc dám chắc có một chút công kích lợi hại.
"Ha ha…" Ba Mông Đặc phát ra tiếng cười càn rỡ, nhìn chằm chằm Lâm Lôi bọn họ ba người, trong ánh mắt, chứa đầy sát khí. "Xem ra ta đã quá coi thường các ngươi. Không xuất ra bản lãnh thật, muốn giết các ngươi thật co chút khó khăn. Bây giờ thìi chết đi!”
Nói xong. Khí lưu màu xám bên ngoài Ba Mông Đặc cuồn cuộn vận chuyển, Ba Mông Đặc bản thân trực tiếp vọt về phía trước. Mục tiêu của hắn cũng như trước là Áo Lợi Duy Á va Đức Tư Lê.
Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê lê sắc mặt trịnh trọng.
"Ông" Từ trên não bộ của Đức Tư Lê lại bắn ra từng hợn sóng bạch quang kỳ lạ. Bao phủ Ba Mông Đặc.
Nhưng lúc này Ba Mông Đặc hoàn toàn vô sự không chịu chút ảnh hưởng của bạch quang, đồng thời trong tay tràn ngập quang mang màu xám, ánh mắt cùng chiến đao như tia chớp, trực tiếp bổ về phía Áo Lợi Duy Á.
"Hây!" Áo Lợi Duy Á phẫn nộ quát một tiếng bên ngoài thân quang minh hắc ám thần lực hình thành vòng bảo hộ phòng ngự. Toàn lực xuất ra một kiếm có đủ hai màu hắc bạch, không gian lập tức xuất hiện cái khe. Hắc bạch kiếm quang cùng chiến đao màu xanh đánh xuống. Chỉ nghe tiếng va chạm liên tục vang lên.
"Bất hảo !" Lâm Lôi thấy được tình hình cực kỳ không tốt.
Một đạo thân ảnh màu xanh nhạt đột nhiên vọt đến.
Vô số kiếm quang màu tím yêu dị phát ra tạo thành vô số vết nứt không gian, chính là phong ba động thứ nguyên trảm! Vô số tử quang, mỗi một đạo đều là thứ nguyên trảm, vô số kiếm ảnh đống loạt phát ra. Ba Mông Đặc dù thế công cường hãn cũng bị kiềm hãm lại một chút.
"Thật quỷ dị" Lâm Lôi đáy lòng run lên.
Có cảm giác lúc này chiến đao trong tay Ba Mông Đặc như biến thành từng đạo thủy triều cuồn cuộn mà đến, cảm giác chình mình biến thành một con thuyền nhỏ lạc vào vòng nước xoáy. Hơn nữa trong “Sóng triều chiến đao” này hàm chứa tử khí quỷ dị, không ngừng công kích vào linh hồn của mình. Nếu lình hồn yếu, hoàn toàn có thể bị tử khí ảnh hưởng, toàn thân sẽ không còn lực phản kháng.
"Lui" Lâm Lôi sau khi chém ra 'Phong Ba Động', lập tức nắm lấy Áo Lợi Duy Á bay ngược ra phía sau.
Áo Lợi Duy Á sắc mặt xám trắng. Linh hồn của hắn không mạnh mẽ bằng Lâm Lôi, ảnh hưởng của tử khí đối với hắn vô cùng lớn. Mà Đức Tư Lê càng giật mình, công kích của mình hoàn toàn không ảnh hưởng đến Ba Mông Đặc.
Ngọc Lan hà, trên bầu trời Bác Sa đại đê, Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á ba người sóng vai huyền phù giữa không trung, bọn họ đều có cảm giác rời vào tình huống không hay.
"Tiếp tục chiến đấu với hắn, chỉ có con đường chết" Đức Tư Lê linh hồn truyền âm với Lâm Lôi và Áo Lợi Duy Á.
Lâm Lôi cũng không có nói gì, Đức Tư Lê am hiểu nhất chính là linh hồn công kích, nhưng đối phương lại có thể dễ dàng ngăn cản, như vậy Đức Tư Lê có thể làm sao bây giờ? Lâm Lôi nhìn về phía Áo Lợi Duy Á, linh hồn truyền âm nói: " Áo Lợi Duy Á., ngươi có biện pháp nào tiêu diệt Ba Mông Đặc không?"
Áo Lợi Duy Á hai chân mày dựng đứng lên, linh hồn truyền âm nói: "Còn có một kích cực mạnh, nhưng sau khi sử dụng, tinh thần lự sẽ tiêu hao không còn, linh hồn cũng sẽ rất yếu, sẽ không phát động công kích được nữa.”
Lâm Lôi âm thầm gật đầu.
"Các người muốn giết ta ?" Ba mông cuồng tiếu: "Cái linh hồn công kích kia. Ngươi đem sử dụng với người khác thì còn chút tác dụng, con với Ba Mông Đặc ta, ngay cả Đại vu sư ta còn không sợ, lẽ nào lại sợ linh hồn công kích của ngươi ư? Năng lực công kích của ngươi so với Đại vu sư còn kém rất xa!!!"
Lâm Lôi chợt hồi tưởng lại công kích của Đại vu sư.
Nếu không phải có kiện chủ thần khí bị tàn phá bảo hộ. Nếu không phải nhờ giọt nước màu xanh biếc kia, đối mặt với một kích cuối cùng liều mạng của Đại vu sư, bản thân mình hoàn toàn không thể chống đỡ.
"Về phần ngươi, tiểu tử tóc đen trắng kia" Ba Mông Đặc tự tin co thể nắm chắc phần thắng nói: "Quang minh thần lực, hắc ám thần lực đồng thời sử dụng, quả thật là một chuyện lạ. Nhưng nếu một kiếm đơn giản của ngươi Ba Mông Đặc ta mà còn không đỡ được, thì tại vị diện ngục giam đã chết không biết bao nhiêu lần".
"Một kiếm đơn giản, hừ, dù chỉ là một kiếm cũng đủ để giết ngươi" Áo Lợi Duy Á cắn răng tức giận.
Liều mạng cùng hắn.
"Ha ha ……" Ba Mông Đặc cười một cách giận dữ "Tốt, muốn chết, ta sẽ thanh toàn cho ngươi" Lực lượng màu xám bên ngoài Ba Mông Đặc đột nhiên đại thịnh, giống, tựa như vô tận thủy triều trực tiếp hướng tới bao trùm Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á ba người vào bên trong.
Lâm Lôi đáy lòng sát niệm bốc lên.
"Giết!"
Áo Lợi Duy Á sắc mặt dữ tợn cầm trong tay Huyền băng trường kiếm lách qua Lâm Lôi đang chắn phía trước xông lên. Lâm Lôi không chút do dự lao sát theo, cùng nhau đồng thời vọt tới. Bất kể Lâm Lôi hay Áo Lợi Duy Á giờ phút này đều quyết tâm sử ra chiêu mạnh nhất của mình.
"Ha ha " Ba Mông Đặc cười một cách cuồng vọng. Đồng thời huy động chiến đao màu xanh thẫm của mình.
Chiến đao màu xanh thẫm hóa thành vô số đao ảnh, hình thành nên sóng triều tịch quyển, đồng thời hai mắt Ba Mông Đặc đột nhiên trở nên đỏ đậm. Chiến đao màu xanh thẫm ẩn chứa một tia màu đỏ nhàn nhat giữa từng đợt sóng triều.
Lâm Lôi mặc dù xuất phát cùng lúc với Áo Lợi Duy Á, nhưng mà tốc độ Lâm Lôi so với Áo Lợi Duy Á lại nhanh hơn, trước một bước cùng với Ba Mông Đặc giao thủ.
"Giết tên hắc bạch tiểu tử kia trước, chỉ làm Lâm Lôi trọng thương là được" Ba Mông Đặc giờ khắc này không hề lưu thủ, nhưng Ba Mông Đặc giật mình phát hiện, thanh Tử huyết nhuyễn kiếm phi thường đẹp đẽ trong tay Lâm Lôi lại phát ra âm thanh, nghe như thanh âm mềm mại của một cây sáo.
Thanh âm vô cùng hay, vô cùng dễ nghe.
Giờ khắc này cả thế giới như an tĩnh, im lặng. Chỉ có âm thanh nhẹ nhàng của sáo vang lên.
"Cảng!"
Tử huyết nhuyễn kiếm cùng với sóng triều đao ảnh va chạm với nhau, chính lúc này một kiếm ảnh màu đỏ từ thân Tử huyết nhuyễn kiếm bắn ra, trực tiếp truyền vào trong não của Ba Mông Đặc, linh hồn của Ba Mông Đặc phi thường cường đại, hơn nữa tinh thần lực một khi khống chế sẽ biến thành một tường thành phòng ngự chắc chắn.
Vì vậy khi đối mặt với tuyệt chiêu của Đại vu sư. Ba Mông Đặc đủ tự tin bảo trì ít nhất không chết.
Nhưng là…
Thanh âm của tiếng sáo làm cho Ba Mông Đặc chìm vào đó trong chốc lát, khiến cho hắn không khống chế tinh thần lực hình thành bức tường ngăn cản. Một chút thời gian quý hiếm này cũng đủ cho Lâm Lôi công kích. Huyết sắc kiếm ảnh hư ảo cũng chính là lúc này bắn ra.
Huyết sắc kiếm ảnh hư ảo dễ dàng đâm thủng tinh thần lực hải dương của Ba Mông Đặc không có sự phòng hộ.
"A" Lúc huyết sắc kiếm ảnh phá tan tinh thần lực hải dương Ba Mông Đặc mới bừng tỉnh trở lại.
Nhưng lúc này đã không còn kịp nữa rồi.
Huyết sắc kiếm ảnh hư ảo trực tiếp đâm vào thần cách của Ba Mông Đặc, thần cách một trận chấn động dưới sự công kích của huyết sắc kiếm ảnh cuối cùng trực tiếp bạo liệt ra …… linh hồn ẩn bên trong thần cách trực tiếp bị chấn vỡ, Ba Mông Đặc ánh mắt nhất thời ngốc trệ .
Hồn phi phách tán !
Tự nhiên sóng triều đao ảnh cũng vì đó mà đình trệ.
Tốc độ áo nghĩa – một tiếng gió khẽ trong không khí !
"Chết !" Cách Lâm Lôi chỉ trong chốc lát công kích cực mạnh của Áo Lợi Duy Á cũng đã đến. Thần cấp cao thủ giao chiến, đặc biệt là hắn cùng Lâm Lôi trước sau chỉ là cách nhau một cái nháy mắt. Ngay khi Ba Mông Đặc vừa mới chết, một kiếm của Áo Lợi Duy Á cũng vừa đến.
Quang mang hắc bạch bao phủ Huyến băng trường kiếm, hình thành vô số khe nứt không gian.
Một kiếm này của Áo Lợi Duy Á khi thành thần tuyệt đối là một kiếm cực mạnh.
"Phập!"
Hắc bạch kiếm quang trực tiếp đánh bay chiến đao, kiếm quang bay ra dễ dàng đem thân thể Ba Mông Đặc từ đầu đến chân chém thành làm hai. Nhưng rất rõ ràng, hặc bách kiếm quang đem thân thể Ba Mông Đặc chém ra làm hai, một chút năng lượng cũng không giảm, tiếp tục lao xuống phía dưới.
"Phụp !"
Phảng như một cự phủ chém vào đại thụ, hắc bạch kiếm quang khó khăn bổ vào thạch chất ngăm đen của Bác Sa đại đê. Một kiếm này của Áo Lợi Duy Á quá mạnh mẽ, dưới một kiếm này, Bác Sa đại đê ngàn năm đứng vững bị cắt thành hai.
"Không đúng." Áo Lợi Duy Á giờ phút này mặc dù tinh thần lực tiêu hao không còn, nhưng hắn vẫn còn tỉnh táo giật mình nhìn về phía Lâm Lôi.
Khi công kích của hắn đem Ba Mông Đặc dễ dàng cắt thành hai nữa, Áo Lợi Duy Á á mới phát hiện …… Ba Mông Đặc đã chết.
Rất hiển nhiên, Ba Mông Đặc đã chết không còn lực hoán thủ, một kiếm của Áo Lợi Duy Á đem Ba Mông Đặc chém ra làm hai, năng lượng cơ hồ không có gì tiêu hao.
"Lâm Lôi, là ngươi giết hắn?" Áo Lợi Duy Á giật mình nói.
"Chỉ nhanh hơn một chút so với ngươi mà thôi" Lâm Lôi vung tay lên, đem thần cách, thần khí cùng với không gian giới chỉ của Ba Mông Đặc thu vào trong tay.
Đức Tư Lê cũng đã bay lại gần trên mặt tràn đầy vẻ tươi cười: "Lâm Lôi, các ngươi…" Ngay khi Đức Tư Lê chưa nói hết câu.
"Oanh !" Bác Sa đại đê phía dưới bị Áo Lợi Duy Á cường mãnh cắt thành hai nửa mạnh mẽ bạo liệt biến thành vô số đá vụn, Bác Sa đại đê dưới một kiếm toàn lực của Áo Lợi Duy Á, khó khăn tạo ra một khe hở. Giờ phút này đột nhiệt bạo liệt.
"Ha ha, nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng thoát được !!!"
"Ngọc Lan đại lục, mới đó đã hơn trăm ngàn năm rôi. Ngã Ta Lạp ta đã trở về, ha ha "
"Ngọc lan đại lục, đã trở về, !"
"Đã trở về!"
"Đã trở về!!!"
Phảng phất như châu chấu, vô số bóng người tòng từ phía dưới Bác Sa đại đê điên cuồng vọt ra, hướng bốn phương tám hướng bay đ.
"Cám ơn các ngươi, tiểu tử kia." Thanh âm của một người vang lên trong đầu của Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á. Tràn cảnh này làm cho Lâm Lôi, Đức Tư Lê, Áo Lợi Duy Á ngây người, vô số khí tức của cường giả khiến cho Lâm Lôi vô cùng kinh hãi.
"Oanh !" Một người áo đen xuất hiện trên bầu trời.
Nhất thời, không gian yên lặng.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân" Lâm Lôi trong nháy mắt phát hiện thân ảnh vừa xuất hiện chính là Bối Lỗ Đặc, Bối Lỗ Đặc giờ phút này sắc mặt đại biến, chỉ thấy tay phải phất lên một cái, biến thành hắc sắc cự hình thủ chưởng trực tiếp đánh xuống. Cự hình thủ chưởng trực tiếp đánh vào Bác Sa đại đê phía dưới.
Từ Bác Sa đại đê phía dưới bóng người cuồn cuộn không dứt lao ra, phảng phất nước sông đều bị chặn lại.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân" Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê ba người đều một trận mờ mịt.
Bối Lỗ Đặc sắc mặt ngưng trọng, nhìn về phía Lâm Lôi, Áo Lợi Duy Á, Đức Tư Lê người: "Các ngươi gây ra đại họa rồi!!!"