Chương 47 : Không muốn sống?
Chương 47 : Không muốn sống?
Bên trong động bị tàn phá, Lôi Tư Tinh bọn họ đang rơi vào thế yếu.
"Hỗn đản, hỗn đản!!!" Lôi Tư Tinh gào lên, điên cuồng giãy dụa, nhưng trường tiên màu bạc giống như rắn trói buộc lấy hắn. Thậm chí Lôi Tư Tinh còn muốn thân thể hóa thành năng lượng để chạy. Nhưng thần lực mênh mông từ trường tiên màu bạc đã phong bế xung quanh Lôi Tư Tinh. Thân thể Lôi Tư Tinh hóa thành năng lượng cũng không có cách chạy ra.
"Mã Cách Nỗ Tư, ta sẽ làm cho ngươi hối hận!" Lôi Tư Tinh gào thét.
Mã Cách Nỗ Tư liếc mắt nhìn Lôi Tư Tinh, lãnh đạm cười nói: "Lôi Tư Tinh, ngươi để lại chút khí lực đi." Nói xong, hắn liếc nhìn Lâm Lôi cùng Ô Mạn. Lâm Lôi hai người hiển nhiên bắt đầu động thủ.
Trong tay Ô Mạn trực tiếp xuất hiện một thanh lang nha bổng lớn, sáng bóng, lóe lên khí lạnh. Hắn nhếch miệng cười dữ tợn: "Lâm Lôi, ta sẽ dùng nó đập bể vỡ đầu của ngươi, để cho linh hồn của ngươi tiêu tán, chết ở trong tay của ta, chết bởi chủ thần khí, ngươi cũng có thể cảm thấy tự hào."
"Bối Bối." Lâm Lôi khẽ quát một tiếng.
"lão Đại." Bối Bối đã lén đến bên cạnh Lâm Lôi,
"Sao, cần sự trợ giúp sao?" Ô Mạn cười nhạo nói. Ô Mạn biết rõ thực lực của Bối Bối, thiên phú thần thông phệ thần mặc dù đáng sợ, nhưng ngoại trừ thiên phú thần thông, công kích của Bối Bối đối với hắn không có gì uy hiếp, "Hai ngươi có thể liên thủ, ta không ngại."
Lúc chiến đấu, hoàn toàn có thể không cần nhìn Bối Bối.
Lâm Lôi trực tiếp đem bốn huy chương thống lĩnh đặt vào tay Bối Bối, truyền âm nói: "Bối Bối, nhớ kỹ, cho dù ta chết, ngươi cũng phải đi tìm Tử Vong chúa tể."
"lão Đại." Bối Bối lo lắng nhìn về phía Lâm Lôi, đồng thời đem cả bốn huy chương thống lĩnh thu vào không gian giới chỉ.
Hoàn thành việc này, Lâm Lôi thở ra một hơi, nếu hắn chết mà cả bốn huy chương thống lĩnh cũng tổn hại thì thực sự bi thảm.
"lão Đại, nhưng ngươi ngàn vạn lần đừng có ngu ngốc, không cần liều chết với tên Ô Mạn." Bối Bối truyền âm, khuyên nhủ: "Chờ trong chốc lát, ngươi nghĩ biện pháp trốn. Ta sẽ cầm chân Mã Cách Nỗ Tư! Mã Cách Nỗ Tư không giết chết ta được, Đúng là bị đẩy đến Không Gian Loạn Lưu, người khác có thể sẽ chết. Thân thể phòng ngự của tacó thể so với chủ thần khí. Trong Không Gian Loạn Lưu sẽ không chết. Lão Đại, ngươi và ta linh hồn tương liên. Chỉ cần ngươi còn sống, sau này cũng có thể tìm Bối Lỗ Đặc gia gia. Bằng vào linh hồn tương liên, cuối cùng cũng có một ngày ta có thể đi ra ngoài."
Lúc này, bên cạnh cũng là truyền đến tiếng va chạm.
Lôi Hồng đã cùng Thiết Cách Ôn động thủ rồi.
"Lâm Lôi, thật sự run sợ sao." Ô Mạn hừ nhẹ một tiếng, cả người phảng phất một ngọn núi vọt tới Lâm Lôi.
"Vù” Lang nha bổng xé rách bầu trời bao la, đập vào đầu Lâm Lôi.
Đột nhiên, nhất thời xuất hiện hào quang màu đen đường kính trăm thước, dẫn lực cường đại tác dụng lên trên thân Ô Mạn.
Hắc Thạch Không Gian!
"Hừ." Mắt vàng lợt của Lâm Lôi nhìn chằm chằm đối thủ, long lân bao trùm, hai chân đạp mạnh xuống mặt đất, đã sẵn sàng nghênh đón.
Lưu Ảnh thần kiếm dễ dàng xé rách không gian tạo ra khe nứt. Một kiếm ẩn chứa lực công kích cực mạnh của Lâm Lôi. Nhưng chưa sử dụng lực trói buộc lớn nhất ở chiêu này. Nhìn thấy cảnh này, Bối Bối lo lắng, không khỏi nghi hoặc nhíu mày: "Sao lão Đại không sử dụng chiêu mạnh nhất, bỏ qua không gian trói buộc, dùng một kiếm toàn lực ngăn cản đối phương."
Ngoại trừ không có dẫn lực trói buộc áp bức, một kiếm có lực đâm xuyên mạnh như Thốn Địa Xích Thiên.
"cheng!" Lưu Ảnh thần kiếm cùng lang nha bổng va chạm, Lâm Lôi nhịn không được, lui về phía sau.
"Ối chao?" Ô Mạn kinh dị khi nhìn cảnh này. Lần trước, Lâm Lôi cùng hắn giao thủ, một bổng hoàn toàn có thể làm cho Lâm Lôi bị thương, thậm chí đánh cho Lưu Ảnh thần bắn ngược trở lại thân của Lâm Lôi, chiếm ưu thế hoàn toàn. Nhưng bây giờ, lực công kích của hắn chỉ hơi chiếm ưu thế thôi.
Lâm Lôi nhếch miệng lạnh lùng cười: "Cũng chỉ tương đương mà thôi."
"Bây giờ đã nói, e rằng còn quá sớm!" Ô Mạn thân hình nhoáng lên, chỉ để lại một chuỗi ảo ảnh, bay về phía Lâm Lôi.
Lôi Tư Tinh bị trói, lo lắng nhìn hai trận chiến đang diễn ra. Lâm Lôi cùng Ô Mạn thì còn tốt. Lâm Lôi dựa vào Hắc Thạch Không Gian còn có thể miễn cưỡng bảo trì không bị bại. Nhưng cuộc chiến Thiết Cách Ôn cùng Lôi Hồng thì tình hình rất hung hiểm. Lôi Hồng đã biến thân thành người khổng lồ cao mười thước.
"ầm ầm” Sơn Băng Địa Liệt.
Lâm Lôi, Ô Mạn chiến đấu mặc dù kịch liệt, nhanh, nhưng âm thanh không tính là lớn. Nhưng Thiết Cách Ôn cùng Lôi Hồng một quá thú nhỏ và một quái thú lớn, thuần túy dùng vật chất công kích liều mạng. Mỗi quyền, mỗi cước của Lôi Hồng đều làm cho núi nứt ra. Thiết Cách Ôn càng đáng sợ, mỗi quyền, mỗi cước giống như thanh đao sắc bén, lưu lại trên thân của Lôi Hồng những vết thương rất sâu.
"ầm!" Người khổng lồ Lôi Hồng giống như thiên thạch bay vào vách núi đá, vách núi vỡ nát, đá vụn bay loạn.
Ngực của Lôi Hồng lõm xuống.
"Tình huống không ổn rồi." Lôi Tư Tinh sốt ruột nóng nảy: "Lôi Hồng am hiểu vật chất công kích. Nhưng Thiết Cách Ôn vốn nổi tiếng khó chơi, có vật chất phòng ngự chủ thần khí, cũng có linh hồn phòng ngự chủ thần khí. Người khác không thể đả thương được hắn hắn! Lôi Hồng căn bản chỉ là bia ngắm cho hắn đánh. Cứ như vậy ……"
Lôi Hồng đích thực là đang bia ngắm. Lôi Hồng đã có ý định, hắn tính đến gần Lâm Lôi, hy vọng tiến vào Hắc Thạch Không Gian khu vực: "Bên trong Hắc Thạch Không Gian, ta có thể chiếm ưu thế về tốc độ." nhưng cục diện cuộc chiến đang do Thiết Cách Ôn khống chế. Thiết Cách Ôn đã đánh ra ngoài động, đang quyết chiến ở vùng hoang vu ở bên ngoài.
"Cứ như vậy thì Lôi Hồng sẽ chết!" Lôi Tư Tinh nhìn chằm chằm Mã Cách Nỗ Tư. Mai mắt đỏ gầu, dữ tợn nói: "Mã Cách Nỗ Tư, tên hỗn đản này! Ta nói cho ngươi biết, nếu bằng hữu của ta chết một người, ta nói rồi, ta sẽ không bỏ qua ngươi, nhất định sẽ không!!! Ngươi nói Thiết Cách Ôn lập tức dừng tay, lập tức!!!"
Mã Cách Nỗ Tư lạnh nhạt cười.
"Lôi Tư Tinh, ngươi ở chỗ này, nghỉ tạm thật là tốt." Mã Cách Nỗ Tư căn bản không lời uy hiếp của Lôi Tư Tinh ở trong lòng. Chủ thần cùng thần ở hai cấp độ không giống nhau.
Nếu không có nguyên nhân gì, các chủ thần cũng không hạ mình để đối phó thần, không phải chỉ có tồn tại mấy năm mà đã thành một thông lệ.
"Lâm Lôi. ngươi nhanh trốn đi, nghĩ biện pháp trốn!" Lôi Tư Tinh nóng nảy, cả truyền âm nói: "Ta cùng Bối Bối không việc gì. ngươi nhanh lên."
Nhưng Lâm Lôi nhưng không đáp lại, ngược lại chiến đầu với Ô Mạn càng kịch liệt thêm.
Tiếng nổ mạnh tiếng ầm ầm không dứt. Đá ở chân núi Dương Giác Sơn đánh vỡ vỡ vụn. Hiển nhiên Lâm Lôi đang rơi vào thế hạ phong, trên thân đã xuất hiện rồi nhiều vết thế. Hai người chiến đấu, đã ra khỏi động tới vùng hoang dã ở bên ngoài.
"lão Đại rốt cuộc nghĩ thế nào, lại không dùng tuyệt chiêu?" Bối Bối khó hiểu, bay ra khỏi động.
"Ra ngoài xem thôi." Mã Cách Nỗ Tư cầm trứ trường tiên, treo Lôi Tư Tinh, đi ra bên ngoài
Ở vùng hoang dã trên mấy ngàn thước, hai trận cuộc chiến đang diễn ra điên cuồng.
Chỉ cần chênh lệch không quá lớn, để giết chết đối phương thì rất khó.
Ví dụ như đại viên mãn bình thường không giết được đối thủ ngay. Giống Lôi Hồng cùng Thiết Cách Ôn. Biến thân của Lôi Hồng quá mạnh mẻ. Mặc dù Thiết Cách Ôn chiếm cứ ưu thế nhưng muốn giết chết đối thủ, cũng không thể làm được trong nháy mắt.
"Thực lực Lâm Lôi cũng được, nhưng kiên trì không được bao lâu nữa." Mã Cách Nỗ Tư cười bình luận: "Lôi Hồng, chắc là so với Lâm Lôi sẽ chết trước."
"hừ." Bối Bối liếc mắt nhìn Mã Cách Nỗ Tư, đáy lòng vẫn ôm hi vọng với Lâm Lôi: "lão Đại, khẳng định hắn có biện pháp, đến bây giờ, lão đại còn chưa sử dụng tuyệt chiêu mạnh mẽ nhất. Khẳng định có kế hoạch gì đó. Thời điểm mấu chốt, nhất định phải đến giúp lão đại." Bối Bối chuẩn bị sẵn sàng, thời khắc mấu chốt có thể cản trở Mã Cách Nỗ Tư.
Là Thanh Hỏa! Lúc này, tốc độ Thanh Hỏa đạt đến cực hạn, giống như thuấn di. Mỗi lần chớp động, thân hình cách vài dặm, trong nháy mắt công đã biến khỏi tầm mắt.
"Mã Cách Nỗ Tư! Lâm Lôi, ngàn vạn lần phải cầm cự."
Tốc độ của Thanh Hỏa lên đến cực hạn, tiến về phía Lâm Lôi. Thực lực của Thanh Hỏa có thể hoàn mỹ khống chế chủ thần lực. Đột phá trước Lâm Lôi, Thanh Hỏa vẫn thường xuyên thông qua chủ thần lực điều tra tình hình của Lâm Lôi. Sau khi Lâm Lôi đột phá, Thanh Hỏa đã lười điều tra.
Thỉnh thoảng ngẫu nhiên mới điều tra một lần.
Vừa rồi, hắn phát hiện Lâm Lôi gặp nguy cơ, lập tức bay tới. chỉ là các thống lĩnh chiến đấu với tốc độ quá nhanh, Thanh Hỏa còn kịp sao?
Lâm Lôi cùng Ô Mạn, một toàn xuất hiện vầng sáng màu đen và màu vàng, điên cuồng giao chiến. Ô Mạn bộc phát toàn lực, hiển nhiên Lâm Lôi rơi vào thế hạ phong: "ha ha, Lâm Lôi. Thực lực của ngươi tăng lên chút ít rồi. nhưng so ta thì còn kém xa!"
"bốp!" Lang nha bổng lại một lần nữa va chạm với Lưu Ảnh thần kiếm.
"bốp!" "bốp!"... Trên lang nha bổng hơn mười gai nhọn bắn ra, Lâm Lôi cố gắng né tránh, dùng cánh tay trái, long vĩ bổ vào một ít gai nhọn đâm, không cho mấy gai nhọn đâm này bắn vào đầu. mấy uy lực cái gai nhọn cũng không mạnh lắm, nhưng nhiều gai nhọn bắn tới, lưu lại trên thân Lâm Lôi lỗ thủng.
Trên thân Lâm Lôi toàn vết máu, mỗi lần đối mặt một chiêu này, Lâm Lôi đều bị trúng chiêu.
Tích tiểu thành đại, trên thân Lâm Lôi đầy lỗ thủng, máu tươi không ngừng chảy.
Thân thể càng mạnh, chữa trị càng chậm. hơn nữa không ngừng thương, Lâm Lôi trị liệu không kịp.
"Sao chủ thần lại nguyện ý chế tạo một món đồ chủ thần khí như vậy." Lâm Lôi đáy lòng thầm mắng. Lúc mới bắt đầu giao thủ, Ô Mạn phát hiện thực lực Lâm Lôi thay đổi mạnh mẽ, sau đó bắt đầu sử dụng chiêu này. bất quá gai nhọn bắn ra, uy lực thuần túy dựa vào chủ thần lực và chủ thần khí, không ẩn chứa huyền ảo.
Một chiêu không ẩn chứa phép tắc huyền ảo, uy lực cần so với lang nha bổng thì yêu hơn rất nhiều. Nhưng cho dù yếu đi rất nhiều, nhưng vẫn lưu trên thân Lâm Lôi lỗ thủng.
"Khoảng cách vừa đủ." Khóe mắt Lâm Lôi chú ý tới Mã Cách Nỗ Tư ở phía xa.
"Lâm Lôi, thân thể phòng ngự của ngươi thật là mạnh mẽ. Thân thể thống lĩnh bình thường bị gai nhọn đam trúng, bình thường đều không chống được và đều chết. Bất quá, thân thể của ngươi lại bị thương nhiều như vậy, mỗi một lần ngăn cản thì lực cũng yếu đi một ít. Ngươi không chống được nữa rồi rồi." Ô Mạn truyền âm cười nhạo nói.
Chiến đấu phải cần thân thể thi triển. Trên thân thể có hơn trăm một lỗ thủng, lực lượng không giảm đi mới là lạ.
"ầm ầm” Ô Mạn bổ mạnh xuống. Lúc này lang nha bổng tựa hồ uy lực càng mạnh, , không gian vỡ ra tạo thành những khe nứt nhỏ.
"Đúng là lúc này đây!" Lâm Lôi lại một lần nữa đâm một kiếm.
Sắc mặt Ô Mạn đột nhiên biến đổi. Hắn thấy rõ 108 đạo hủy diệt chủ thần lực màu đen bay tới, trong nháy mắt bao phủ hắn, một cỗ dẫn lực cường đại từ bốn phương tám hướng tác dụng lên thân hắn. Lực lượng đè ép, trói buộc cường đại, trong nhất thời làm cho Ô Mạn cảm thấy rất khó chịu.
Thời khắc mấu chốt, Lâm Lôi đâm một kiếm tới!
"A!" Trong đôi mắt của Ô Mạn tràn đầy sự hoảng sợ: "Không..." Dưới sự trói buộc, lang nha bổng không kịp ngăn trở một kiếm.
"bốp!" "bốp!" "bốp!" "bốp!"……
Trên lang nha bổng, lượng lớn gai nhọn bắn ra, đánh vào thân kiếm của Lưu Ảnh thần kiếm. Lưu Ảnh thần kiếm trực tiếp đâm tới tai của Ô Mạn.
"Cheng!" Một thời gian ngắn, lang nha bổng rốt cục nện vào Lưu Ảnh thần kiếm.
"Đúng thời điểm này!"
Ánh mắt Lâm Lôi lợi hại, cũng là lập tức thu kiếm, thân thể nhanh chóng bay vào trong đất.
"Thiếu chút nữa thì xong rồi, Lâm Lôi giấu kỹ chiêu này lâu thật." Ô Mạn sợ tới mức thân đổmồ hôi lạnh, một kiếm bay qua tai, hắn cảm giác rõ, nhưng trong nháy mắt hắn đã phản ứng.
"Lâm Lôi, hắn chạy thoát rồi?" Đang xem cuộc chiến, Mã Cách Nỗ Tư biến sắc, không để tâm đến Lôi Tư Tinh rồi, thu hồi trường tiên màu bạc, thân thể hóa thành làn khói khói xanh, trong nháy mắt bay đi. Lôi Tư Tinh có phản ứng, Mã Cách Nỗ Tư đã bay ra xa. Lúc này Bối Bối ngăn trở.
"Đừng nghĩ bắt được lão Đại của ta." Trong lòng Bối Bối giận dữ, gào lên, trực tiếp đánh về phía Mã Cách Nỗ Tư. Hắn sớm đứng ở giữa phương hướng của Mã Cách Nỗ Tư cùng Lâm Lôi.
"Cút ngay!"
Mã Cách Nỗ Tư không tránh, trực tiếp quất một roi đánh Bối Bối bay đi.
"Sao?" Muốn cực nhanh người đuổi theo, nhưng Mã Cách Nỗ Tư lại phát hiện, Bối Bối bắt lấy trường tiên, dù chết vẫn cứ cầm cầm lấy. Bối Bối phảng phất giống như kẻ điên, nhìn chằm chằm Mã Cách Nỗ Tư.
"Không muốn sống nữa sao?" Mã Cách Nỗ Tư sắc mặt lạnh lùng.
Trường tiên đột nhiên chấn động, Bối Bối dùng lực, như trước bị bay lên. Nhưng Bối Bối vì Lâm Lôi, kéo dài thời gian.
"Chạy chốn sao? Nhưng thần thức của ta đã bao trùm xung quanh." Mã Cách Nỗ Tư cười nhạt: "Xem ra phải dùng chủ thần lực rồi."