Chương 59 : Tinh hà quyết chiến
Chương 59 : Tinh hà quyết chiến
Có thể đạt tới đại viên mãn, không phải cứ bằng vào thiên tư trác tuyệt là đủ, còn phải là người có đại nghị lực, đại hùng tâm. Có thể đạt tới đỉnh cao tột bậc, bọn họ vốn đã có thói quen được người khác cung kính, ngưỡng mộ. Kể cả khi gặp chủ thần, bọn họ cũng không cần quỳ xuống, chỉ cần thoáng khom người là đủ. Như thế có thể hình dung ngạo khí trong lòng đại viên mãn cường giả cấp bậc lớn đến thế nào.
“Người ta muốn giết, ngươi ngăn không được”
Lời nói lạnh lùng của Lâm Lôi, cùng với ánh mắt đi kèm, khiến Mã Cách Nỗ Tư vốn đã sớm sôi máu vì bằng hữu vừa bị sát tử, trong khoảnh khắc hai mắt trở nên đỏ sậm.
Mã Cách Nỗ Tư buông thi thể Lạp Mỗ Sâm ra, chậm dãi đứng lên, lạnh lẽo nhìn Lâm Lôi.
Lâm Lôi không một chút sợ hãi, cũng lạnh nhạt nhìn Mã Cách Nỗ Tư.
“Rầm, rầm ....” Chung quanh tiếng gầm rú không ngừng, trận giết chóc vẫn không lúc nào ngừng, binh lính thuộc hắc ám trận doanh cùng quanh minh trận doanh điên cuồng chém giết, máu bắn đầy trời, thần cách liên tục rớt ra, mỗi khoả huy chương đều bị một đám lớn binh sĩ lao vào cướp đoạt. Tinh hà thông đạo lúc này, chính là nơi tối điên cuồng.
Giữa địa ngục cuồng dại này, Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư cùng giáp mặt đối đầu, thân hình cả hai không nhúc nhích.
Tựa hồ đối với bọn họ mà nói thì hàng vạn ngàn binh lính đang chém giết xung quanh đều chỉ là hư vô.
“Nhằm thẳng gã mặc ngân bào trắng đang đứng bất động, Linh hồn công kích” Một đội nhân mã một trăm người chợt cùng nhắm tới Mã Cách Nỗ Tư, theo hiệu lệnh của đội trưởng vừa dùng thần thức truyền âm, cùng lúc bảy mươi lăm người trong đội ngũ này đồng loạt thi triển các loạt công kích vô hình vô ảnh, đánh về phía Mã Cách Nỗ Tư.
Vốn đang căm hận Lâm Lôi ngút trời, Mã Cách Nỗ Tư không khỏi quay đầu nhìn lại. “Hừ” một tiếng, ánh mắt hắn phát lạnh.
Từ đôi mắt lạnh lẽo như băng của Mã Cách Nỗ Tư, một đạo kiếm quang mênh mông bắn ra giống như hàng trăm mũi tên vút tới. “véo” “véo” .... trong khoảnh khắc vút qua không gian đánh bật những đòn công kích linh hồn đang đánh tới. Sự va chạm với các đòn công kích linh hồn hoàn toàn không làm tốc độ những mũi tên vô hình vô ảnh chậm đi, chớp mắt đánh vào thân thể nhóm binh lính trong đội một trăm người kia, cả trăm ánh mắt chợt tràn ngập kinh hoàng.
Không một tiếng động.
Bảy mươi lăm cỗ thi thể trực tiếp gục xuống, thần cách cùng với huy chương cũng rớt xuống theo.
Chỉ một ánh mắt, diệt sát bảy mươi lăm thượng vị thần.
“Như thế nào có thể?” một đám binh lính chứng kiến cảnh này, sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Nhưng lúc này trận chiến trong tinh hà thông đạo đang vô cùng hỗn loạn. Cũng chỉ có khoảng mười binh lính quan sát được cảnh Mã Cách Nỗ Tư hiển lộ thần uy, còn đại bộ phận binh lính khác đều không để ý tới. Dù sao tại mọi nơi trong thông đạo, đều không ngừng có người tử vong, nên nhóm bảy mươi lăm người vừa chết cũng không gây quá nhiều chú ý.
“Lão đại” bọn Bối Bối thoáng lo ngại.
“Yên tâm, các ngươi trước hết lui lại cả đi” Lâm Lôi truyền âm nói: “Đối với gã Mã Cách Nỗ Tư này, ta tuy không có mười phần chắc chắn sẽ thắng hắn, nhưng cũng nhất quyết sẽ không thua”
“Lâm Lôi, gã Mã Cách Nỗ Tư dù sao cũng là đại viên mãn cường giả, người đừng quá chủ quan. Hơn nữa, hắn còn có cả chủ thần khí” Lôi Tư Tinh truyền âm nói. Đoạn cả ba người Lôi Tư Tinh, Bối Bối và Lôi Hồng đều lui về phía sau. Bọn họ đều biết, lần Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư giao đấu này, không thể so sánh với tình huống lúc Lâm Lôi giao đấu giao hữu với Thanh Hoả.
Cao thủ cấp bậc đại viên mãn chém giết lẫn nhau, lực công kích tản ra đều có khả năng huy hiếp cường giả cấp bậc thống lĩnh.
Giờ phút này, trong mắt Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư hoàn toàn không chú ý đến bất cứ ai khác. Phảng phất giống như thế giới này chỉ tồn tại duy nhất một mình đối phương.
Mã Cách Nỗ Tư nhìn chằm chằm Lâm Lôi, trầm giọng: “Ngươi vẫn chưa chết”
“Sao, hối hận à?” Lâm Lôi lạnh lẽo cười nhạt. Trong nụ cười thoáng có một tia giễu cợt.
“Tuyệt không hối hận” Mã Cách Nỗ Tư khôi phục vẻ trấn tĩnh: “Vì ta biết rõ điều này, lần trước ngươi không chết nhưng lần này ngươi hẳn phải chết”
“Ngươi rất tự tin” Lâm Lôi nhìn thẳng vào Mã Cách Nỗ Tư, lạnh lẽo bình phẩm: “Đúng là thế, lần trước ngươi cũng rất tự tin, cho rằng ta trúng một chiêu cực mạnh của ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ. Kết quả thế nào đây? Đã một lần ta làm sụp đổ lòng tin của ngươi, thì lần này... ta cũng sẽ đập vụn lòng tin của ngươi”
Sắc mặt Mã Cách Nỗ Tư tím lại.
“Ha ha...” Mã Cách Nỗ Tư đột nhiên cất giọng người lạnh: “Khoác lác thì kẻ nào cũng có thể làm. Hôm nay ta sẽ cho ngươi thấy sự chênh lệch giữa ngươi và đại viên mãn là thế nào” Mã Cách Nỗ Tư thực vẫn không cho rằng Lâm Lôi đã đạt tới đại viên mãn, vì lần trước hắn cùng Lâm Lôi giao thủ, hắn xem ra Lâm Lôi so với đại viên mãn còn thua quá xa.
Thống lĩnh thông thường, trước mặt đại viên mãn, đều chỉ là chịu chết.
“Rầm” tiếng cười chưa dứt, thân thể Mã Cách Nỗ Tư đã động, trong khoảnh khắc đã đạt tới cực hạn, giống như một đạo huyễn ảnh trực tiếp vọt tới Lâm Lôi. Cùng lúc tay phải của Mã Cách Nỗ Tư đeo một bao tay màu đen chớp lên, trảo ảnh nhằm đầu Lâm Lôi chộp tới. “Véo, véo” không gian không ngừng rúng động kịch liệt.
Một trảo đánh ra, không gian rúng động.
“Lớn mật” Một tiếng thét vọng khắp tinh hà thông đạo
“Rầm”
Chỉ thấy một đạo kiếm ảnh màu đen bộc phát, nhắm tới trảo ảnh của Mã Cách Nỗ Tư. Trời rung đất chuyển, cả thân hình Mã Cách Nỗ Tư không kìm được bắn vọt về phía sau. Một đòn giao kích vừa rồi khiến không gian nhất thời vỡ nát thành vài đạo khe nứt. Nhất thời đám khe nứt đáng sợ này giống như quái vật nuốt chửng hơn mười binh lính xung quanh, rồi sau đó tan biến.
“Là khe nứt không gian, khe nứt không gian lớn đến vậy?” Dù đám binh lính đang điên cuồng chém giết, nhưng số binh lính chung quanh Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư, rốt cuộc cũng nhận ra ở đây đang có hai siêu cấp cao thủ.
Bọn họ dù nhận ra nhưng cũng là vô dụng, dù sao binh lính hai bên hắc ám trận doanh và quanh minh trận doanh vẫn không ngừng đẩy nhóm lính phía trước mình tiến lên, chém giết không ngừng.
“Ngươi, ngươi....” Mã Cách Nỗ Tư thất kinh nhìn Lâm Lôi: “Ngươi đã đạt tới đại viên mãn cấp bậc?”
“Thật quá kiêu ngạo” Lâm Lôi không khỏi cười khinh bỉ.
Với khả năng khống chế thiên địa của Lâm Lôi, có thể cảm nhận được rõ ràng, đòn vừa rồi Mã Cách Nỗ Tư xuất chiêu căn bản không dùng đến chủ thần lực. Cường giả cấp bậc đại viên mãn, dù cho không dùng chủ thần lực thì cũng có thể sát tử cường giả cấp thống lĩnh dễ dàng. Nhưng, nếu là dùng cách đó để đối phó với Lâm Lôi, thì đã quá tự cao rồi.
“Ngươi thực đã đạt tới cảnh giới đại viên mãn?” Mã Cách Nỗ Tư không thể tin nổi, nhưng thực lực Lâm Lôi vừa biểu hiện không hề là giả.
“Ta có lẽ phải cảm tạ tuyệt chiêu toàn lực của ngươi lần trước” Lâm Lôi cười nhẹ: “Nếu không phải do lần trước ngươi muốn giết ta, khiến ta lâm vào cảnh thập tử nhất sinh, có lẽ ta cũng sẽ không đạt được tiến bộ lớn đến thế” Lâm Lôi dù không tự mình thừa nhận đã đạt tới đại viên mãn, nhưng Mã Cách Nỗ Tư nghe vậy lại mặc nhiên cho rằng Lâm Lôi thừa nhận.
“Thật khó trách lại cuồng ngạo đến thế, nguyên là đã đạt tới đại viên mãn” Mã Cách Nỗ Tư sắc mặt trầm xuống: “Nhưng dù Lâm Lôi ngươi đã đạt tới đại viên mãn, Mã Cách Nỗ Tư ta hôm nay cũng muốn cho ngươi biết.... bằng hữu của ta, ngươi không có tư cách để giết”
Tiếng nói vừa dứt, Mã Cách Nỗ Tư một lần nữa động thân.
“Rầmmmmmmmmmmmm”
Trong đáy mắt Lâm Lôi, hiện lên một quyền đầu che kín tầm nhìn đi kèm khí tức cuồng bạo của vận mệnh chủ thần lực. Lâm Lôi có cảm giác, tựa hồ cả không gian đều ập tới phía mình, một quyền này giống như có thể huỷ thiên diệt địa, tưởng chừng không thể ngăn cản.
“Không dùng linh hồn công kích mà là dùng vật chất công kích sao?” Lâm Lôi không một chút chần chừ, một kiếm toàn lực đánh ra nghênh tiếp.
“Hống” 108 đạo hắc sắc thương long cùng bắn vọt ra cùng lưu ảnh thần kiếm, chụp tới Mã Cách Nỗ Tư, trong một thoáng Mã Cách Nỗ Tư tựa hồ nghe thấy tiếng rồng gầm, rồi thấy lực trói buộc ngất trời đè tới. Cỗ lực lượng trói buộc này, khiến đòn công kích của hắn bị ảnh hưởng không ít.
Một kiếm của Lâm Lôi. Trảo ảnh của Mã Cách Nỗ Tư.
Giao kích!
”Phốc” một âm thanh trầm thấp vang lên.
Không gian tức khắc nát vụn, vài trăm đạo khe nứt không gian xuất hiện, hàm chứa uy lực ý chí và chủ thần lực tản rộng ra khắp bốn phương tám hướng. Cỗ năng lượng bạo phát tản ra, giống như hàng nghìn vạn mũi tên dễ dàng xuyên thấu thân mình đám binh lính xung quanh.
Hơn một trăm binh lính đứng gần Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư là thê thảm hơn cả, thân hình toàn bộ bị chấn nát thành bột phấn. Một đám binh lính phía sau, thì hoặc bị xuyên thủng ngực, hoặc bị xuyên thủng đùi, một số không may thì bị xuyên thủng đầu. Tất cả không cách nào né tránh do năng lượng tản ra quá mức dày đặc.
Trong nháy mắt, trong phạm vi một trăm thước xung quanh, mấy trăm cỗ thi thể gục xuống.
“Như thế này, như thế này là sao?” Đám lính vốn đang điên cuồng chiến đấu bỗng nhiên toàn bộ ngây người, tự giác dừng tay tự hỏi rốt cuộc là cái gì khiến cho nhiều người đến thế cùng lúc chết đi. Tại nơi Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư giao chiến, xung quanh không còn ai sống sót.
Tinh hà thông đạo cũng không quá rộng, binh lính trên chiến trường lập tức bị trận kịch chiến giữa hai người thu hút.
“Rầm”.....”Bốp”.......
Hai đạo ảo ảnh tốc độ lên đến cực hạn liên tục giao kích, không gian không ngừng băng liệt. Vô số khe nứt tản ra, chủ thần lực cũng tản ra khiến không ít binh lính chết ngay lập tức.
“Lui, mau lui ngay” Đám lính nhất thời thất kinh hồn vía vội tận sức tháo lui, cố gắng chạy ra xa Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư.
“Tốc độ đáng sợ đến thế” Binh lính hết thảy đều run sợ: “Bọn họ chẳng lẽ là .....”
Số binh lính này, nếu ở địa ngục và minh giới cũng đều có thể gọi là cường giả, kiến thức cũng không quá tệ. Chứng kiến cảnh chấn động do Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư giao thủ bọn họ đều thất kinh. Chỉ năng lượng toả ra xung quanh cũng đã dễ dàng giết chết lục tinh ác ma? Đây là lực lượng lớn đến thế nào chứ?
Không gian vị diện chiến trường là thế, mà cũng dễ dàng bị chấn nát thành hàng trăm khe nứt dài hàng trăm thước? Lực công kích ở đẳng cấp nào chứ?
Tất cả đều bị doạ đến ngây người. Trường chiến tranh tại thông đạo, cả hai phía đều muốn đánh bạo đối phương để chiếm lấy đầu thông đạo bên kia. Chỉ khi chiếm được cả hai đầu thông đạo mới có thể tính là thắng, bằng không chỉ coi như hoà.
Nhưng lúc này, trận đại chiến giữa Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư gây chấn động quá lớn.
Chỉ thoáng chốc tất cả dùng tốc độ nhanh nhất chạy lui.
Trong vòng một ngàn thước xung quanh không ai dám đến gần.
Chính giữa tinh hà thông đạo, tự nhiên hình thành một địa phương trống trải. Điều này cũng khiến cuộc chiến tại tinh hà thông đạo tự nhiên bị đình chỉ, hầu hết thống lĩnh và binh lính đều chú tâm quan sát trận chiến khốc liệt này.
“Có phải là bọn họ? Mã Cách Nỗ Tư.... còn có, có phải là gã bằng hữu bên cạnh Lôi Tư Tinh không? Gã thống lĩnh tam nhãn nhất thời thất sắc.
Không ít thống lĩnh cường giả, lúc này cũng phát hiện chấn động phía xa.
“Như thế nào có thể, có phải chính là gã Lâm Lôi đó không? Ách Đặc Lí Kỳ khiếp sợ nhìn cảnh Lâm Lôi đại chiến với Mã Cách Nỗ Tư phía xa: “Mã Cách Nỗ Tư và Lâm Lôi, cả hai bất phân thắng bại?” Nhìn cảnh trời sụp đất tàn phía xa, Ách Đặc Lý Kỳ thật không tin nổi rằng Lâm Lôi vốn bị mình xem thường, nhưng lại có thể cùng đại viên mãn cường giả bất phân thắng bại. Lắc lắc mạnh đầu, Ách Đặc Lý Kỳ vẫn không thể tin vào mắt mình.
“Chính là Lâm Lôi sao?”
Đám người bên hắc ám trận doanh vốn đều không để ý đến Lâm Lôi, nhưng phần lớn đều biết tên. Giờ phút này phát hiện sự chấn động quá lớn đang diễn ra, hết thảy đều kinh ngạc.
“Lâm Lôi này, thật quá đáng sợ”
Thiết Cách Ôn may mắn thoát chết bên phía quang minh trận doanh, vẫn còn không hết bàng hoàng.
“Là ai vậy?” Không ít thống lĩnh bên phía quang minh trận doanh, vẫn còn chưa biết Lâm Lôi.
“Ha ha... ta sớm đã nói qua hắn rất mạnh, giống như đại viên mãn” Hắc Mặc Tư nhìn trận chiến phía xa không khỏi cười ha hả: “Cả đám các ngươi đều không tin ta. Ha ha.... tự nhìn đi”
Trận chiến tại thông đạo nhất thời đình chỉ.
“Nhanh, mau quay lại, hỗ trợ trận chiến tại thông đạo khác. Mau chớp thời cơ, chiếm lấy một thông đạo khác” Lập tức có thống lĩnh rất nhanh nhận ra trận chiến tại thông đạo này phải tạm dừng, liền an bài nhân mã chuyển sang trợ giúp trận chiến tại một thông đạo khác. Trước hết cứ giành một trận thắng rồi mới tính sau.
Lâm Lôi và Mã Cách Nỗ Tư đại chiến tại chính giữa tinh hà thông đại. Binh lính thuộc trận doanh hai bên cũng tạm thời đình chỉ chiến đấu.
Không ai dám lại gần hai người bọn Lâm Lôi.
Ẩn chứa uy năng ý chỉ chủ thần lực, bạo phát ra ngoài, uy lực đó đến thống lĩnh còn không dám đương đầu. Có ai dám lại gần?
Nhất thời, cả vạn binh lính và một số đông thống lĩnh, đều kinh hãi nhìn cảnh đại chiến dữ dội đang diễn ra. Rất nhiều trong số họ, hôm nay mới thật sự cảm nhận được sự đáng sợ của đại viên mãn cường giả.
"Ba!"
Đám thống lĩnh cùng binh lính chỉ chợt thấy một ảo ảnh, hai thân hình thoáng chớp giao nhau trên mặt đất rồi tách ra. Mã Cách Nỗ Tư lơ lửng giữa không trung, khoé miệng rỉ ra một vệt máu, nhưng ngay lập tức tiêu biến.
Còn trên mặt đất sừng sững một thân ảnh toàn thân long lân màu vàng ánh xanh, gai nhọn dựng đứng trên lưng --- chính là Lâm Lôi. Hai tròng mắt vàng lợt của Lâm Lôi nhìn thẳng lên trời: “Mã Cách Nỗ Tư .... thân là vận mệnh đại viên mãn như ngươi mà dám so vật chất công kích với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách”