Chương 11 : Giác Ám Đại Lục
Trên bầu trời cao vô tận, có vầng sáng bảy sắc rực rỡ, tạo thành lực cản rất mạnh. La Phong tự nhiên có thể dễ dàng xuyên qua. “ Lực cản này theo đánh giá thì phải cấp Giới Chủ mới có thể xuyên thấu.”
La Phong khẽ gật đầu, lập tức lao xuống phía dưới. Chỉ cần ở trong không trung cũng đã làm La Phong cảm giác được một lực hút siêu cường. Lực hấp dẫn mạnh đếm mức làm La Phong cũng thầm giật mình: “ Lực hấp dẫn mạnh thật. Sợ là phải cấp Vũ Trụ mới có thể phi hành được. “ Chỉ lóe lên giữa không trung một chút là hắn đã rơi xuống mặt đất mênh mông. Vừa xuống tới mặt đất, hai chân đạp lên mặt đất, thì luồng lực hấp dẫn trong nháy mắt đã suy yếu mức tới gần như có thể quên đi. La Phong lẩm bẩm: “ Viên Áo Chi Chủ làm ra vùng đại lục này thật sự phải bỏ ra rất nhiều tâm lực.”
“Mặt đất được bao phủ vầng sáng bảy sắc. Khi bay giữa hai lớp, nhất định gặp phải sức đẩy cường đại. Khi rơi xuống mặt đất mới không bị sức đẩy đó nữa? “ La Phong không khỏi tán thưởng kỹ năng của Viên Áo Chi Chủ, một nhân vật sinh ra rất sớm khi vũ trụ sinh ra. Ít nhất muốn sáng tạo được 12 vùng đại lục này, sợ cũng mất rất nhiều tâm tư.
La Phong quét mục quang nhìn bốn phía. Đây là một cánh đồng hoang vu đen tối. Liếc mắt nhìn quanh, trên cánh đồng hoang vu vẫn còn lưu lại những xương cốt rải rác. Rất nhiều xương cốt đã mục nát. Nhưng cũng có những bộ vẫn rất còn nguyên, hiển nhiên chết chưa lâu lắm. “ Vùng chiến trường này đại khái có phạm vi trên vạn km, hài cốt trong đó có đủ loại thực lực, cao nhất cũng vẻn vẹn chỉ là Giới Chủ.”
La Phong thầm nghĩ. Hắn dùng thần lực hư hóa dò xét cả chiến trường, tổng cộng cũng chỉ phát hiện ra ba hài cốt Giới Chủ. Một bộ chôn sâu dưới lòng đất, còn hai bộ phơi trong thâm sơn. Hai bên bờ chiến trường có những thành trì vô cùng hùng vĩ cổ xưa. Trên tường thành liên miên trên vạn km cũng có hàng loạt chiến sĩ tuần tra. Nhìn hình dạng những chiến sĩ ấy có thể thấy họ đến từ những chủng tộc khác nhau. Còn mùi máu tanh trên tường thành cũng kể lại sự tàn khốc của chiến tranh.
“Chiến trường? Đây là một cửa quan ải sao? “ La Phong nhanh chóng phát sinh biến hóa. Đôi cánh biến thành màu xanh sẫm, tóc biến thành tóc ngắn màu đỏ rực, da biến thành màu xanh sẫm. Bộ dáng này thật ra rất giống như những binh lính mà thần lực hư hóa của hắn dò xét ra.
“Ta nhận không ra chủng tộc này. “ Ý thức nhanh chóng thông qua Vũ Trụ Giả Định tiến hành dò xét, nhưng vừa điều tra, La Phong đã giật mình. “ Tạp Thứu Tộc? “
“Loại tộc quần nhỏ yếu này rất lâu rồi đã biến mất trong vũ trụ. Chỉ còn lại vài nơi trong Viên Áo Bí Cảnh là còn sót lại. “ La Phong thầm cảm thán “ Năm đó Viên Áo Chi Chủ trắng trợn cướp đoạt. Không ngờ thật ra đã lưu lại Tạp Thứu Tộc nhất mạch. “
Xoát!
La Phong bước một bước lướt qua toà biên thành hùng vĩ, ra xa trên một ức km.
Đó là một thành trì vô cùng xa hoa rộng lớn. Hơn một ngàn vạn dân chúng trong thành trì náo nhiệt vô cùng
La Phong xuất hiện trên bầu trời nhưng những sinh mạng bình thường đó căn bản không thể thấy La Phong.
“Vẫn màu xám. “ Lòng bàn tay trái La Phong có một con Cóc Vàng. Đôi mắt con cóc vẫn màu xám.
“Mỗi một đại lục đều vô cùng khổng lồ. Ta phải đến gần mục tiêu cỡ 1 ức km mới có thể cho phép con cóc cảm ứng. Như vậy cần bao lâu đây?”
La Phong bước một bước, ra ngoài 1 ức km, rồi tiếp tục dò xét
La Phong bắt đầu những ngày dò xét đằng đẵng. Phải biết là xxx vùng đại lục này, cái nhỏ thì đường kính trên 1 năm ánh sáng, cái to đại đường kính gần 8 năm ánh sáng! La Phong mỗi lần thuấn di bảo trì 1 ức km, cho dù một ngày thuấn di 1 vạn lần, thì mười ngày cũng mới chỉ xuyên qua được một đại lục đường kính một năm ánh sáng. Phải biết là chiều rộng cũng phải 1 năm ánh sáng... “ Muốn dò xét khắp 12 vùng đại lục, sợ cả vạn năm. “
“Kệ, việc dò xét chỉ cần bỏ ra chút sức lực thôi. “ La Phong chỉ phân ra chút ý thức bắt đầu hành trình dò xét đằng đẵng, còn phần ý thức khác lại hoàn toàn đầu nhập vào đạo Thần Thú và trường phái đồ hình hoa văn. Đảo mắt, La Phong đã ở trên vùng đại lục này trên nửa năm.
“Không có.”
“Nơi này cũng không có. “
“Nơi này... Ủa! Đỏ rồi! “
La Phong lần lượt thuấn di, rồi đột nhiên dừng lại, trong tay lại xuất hiện con Cóc Vàng. Hai mắt con cóc đã trở nên màu đỏ rực. Nửa năm thăm dò, đây là lần đầu tiên hai mắt Cóc Vàng đỏ lên, làm La Phong hơi giật mình, các phân thân đều tạm thời đình chỉ tu luyện.
“Về hướng đó. “ La Phong ngẩng đầu nhìn nhìn ra xa, sau đó thuấn di đã tới cách mục tiêu ước trăm vạn km. Sau đó La Phong bắt đầu phi hành
“Trăm vạn km chỉ khoảnh khắc là bay đến. “
“Ta phải tra xem, chung quanh mục tiêu rốt cuộc có tình huống gì. Lại có thể làm một thế lực lớn nhất trong vũ trụ là Tổ Thần phải trọng thị như vậy, còn nói là sẽ phát sinh việc bất lợi cho Vũ Trụ Nguyên Thủy.”
La Phong không dám sơ ý chút nào. Tổ Thần cũng nói, việc này bất lợi cho Vũ Trụ Nguyên Thủy, sợ không đơn giản như vậy. Phi hành trên không, thần lực hư hóa dò xét mười vạn km chung quanh. La Phong cũng không dám dò xét quá xa, phòng ngừa đả thảo kinh xà, làm mục tiêu chạy thoát. Đây cũng là lần đầu tiên La Phong tìm được mục tiêu trên đại lục mênh mông này.
Nhất thời thấy những tràng cảnh, những việc ái hận tình cừu phát sinh trên vùng đất này. Giác Ám Đại Lục, cùng các văn minh khác nhau cũng triển lộ trước mặt La Phong, làm cho La Phong hơi mừng. “ Có một tên tiểu gia hỏa, tên tiểu gia hỏa xui xẻo. “ La Phong thần lực hư hóa đột nhiên tập trung xuống một chỗ phía dưới.
- Uy Diễm Gia Tộc chờ xem! Bố A ta nhất định sẽ trở thành Thánh Giả vĩ đại, san Uy Diễm Bảo thành bình địa!
Kỵ sĩ hùng tráng có ma thú khổng lồ. Kỵ sĩ cao lớn lực lưỡng, toàn thân mặc áo giáp dày, có hai chiến phủ huyết sắc khổng lồ, lộ mặt, trên mặt có vết đao sẹo lớn, chém ngang nửa bên mặt, khiến cho hắn có vẻ càng thêm dữ tợn.
- Lại vũ nhục ta như vậy! Ta cống hiến sức lực cho hắn, chiến đấu sinh tử cho hắn, hắn lại dám vũ nhục ta như vậy, đến cả thị nữ của ta cũng bị cướp đi, đưa cho người khác.
- Ta nhất định sẽ báo thù, nhất định! Ta sẽ một lần nữa trở về, nhất định sẽ trở thành Thánh Giả vĩ đại, đạp bằng cả Uy Diễm Bảo.
Kỵ sĩ cưỡi ma thú mắng chửi, bốn vó ma thú chạy như bay.
Ầm ầm...
Phía sau có tiếng vó ầm ầm. Kỵ sĩ ma thú nhìn về phía sau, nhất thời trừng mắt, mặt trắng bệch
Chỉ thấy phía sau có trên trăm ma thú kỵ sĩ chạy như bay:
- Cạc cạc cạc cạc..
Giữa trời cao còn có những tiếng rít chói tai, khiến cho kỵ sĩ cưỡi ma thú Bố A quay đầu nhìn lên. Giữa không trung đang có một con dị thú khổng lồ con dị thú đó toàn thân màu đỏ rực, bên bờ đôi cánh lân giáp có ngọn lửa vờn quanh.
- Hỏa Dực Long! Uy Diễm Bảo tổng cộng chỉ có chín con Hỏa Dực Long. Để giết ta, một kỵ sĩ bậc năm lại sử dụng một con Hỏa Dực Long và trăm tên ma thú kỵ sĩ à.
Trong mắt Bố A lộ ra vẻ điên cuồng, chộp lấy cây trường thương kỵ sĩ cắm trên lưng ma thú, dài chừng mười hai thước. Hai tay hắn cầm trường thương chĩa về phía con Hỏa Dực Long giữa trời cao đang cấp tốc bay tới. Mặt Bố A không ngừng đổ mồ hôi, toàn thân khẽ phát run, nghiến răng nhìn chằm chằm lên trời.
Không phải hắn sợ, mà trên bầu trời, sức ép của Hỏa Dực Long quá mạnh. Hỏa Dực Long, cần phải những Thánh Giả, kỵ sĩ bậc chín, mới có thể địch nổi. Hắn chỉ là một kỵ sĩ bậc năm, cho dù có ngàn người cũng đánh không lại một con Hỏa Dực Long!
Ầm!
Ma thú sụp xuống, đầu gối mềm nhũn ngã lăn ra, làm Bố A quay cuồng trong không trung rồi rơi xuống đất. Mặc dù hắn quay cuồng rơi xuống đất, nhưng trường thương khổng lồ trong tay vẫn chĩa lên không trung.
- Uy Diễm Gia Tộc! Uy Diễm Gia Tộc! Ghê tởm! Bố A đại gia ta dù chết cũng sẽ hóa thành ác quỷ kỵ sĩ tới tìm các ngươi.
Bố A gầm lên.
- Ha ha ha...
- Ác quỷ kỵ sĩ?
- Nằm mơ đi.
Hỏa Dực Long trên bầu trời bay vòng vòng, những kỵ sĩ ma thú khác nhanh chóng đã bắt kịp, chẳng mấy chốc vây chặt Bố A.
Từ giữa trời cao, La Phong phán đoán hẳn đám này đến từ ba tộc quần khác nhau. Nói về thực lực, con dị thú phi hành hẳn là cấp Hằng Tinh cấp bảy cấp tám. Tuy nói bình thường phải là cấp Vũ Trụ mới có thể phi hành, nhưng những con dị thú này bằng vào đôi cánh mượn lực và kĩ năng bản thân cũng có thể phi hành. Về phần những kỵ sĩ khác?
Họ đều là trình độ cấp Hành Tinh, người cao nhất cũng là cấp Hành Tinh cấp chín thôi.
- Bố A, ta không bắt nạt ngươi. Thủ hạ của ta sẽ không động thủ. Chỉ một mình ta đấu với ngươi.
Kỵ sĩ mặc áo giáp hoa lệ nhất, cưỡi một con dị thú một sừng toàn thân trắng như tuyết.
- Đến đây đi, đến đây đi, để Bố A đại gia đánh ngươi vỡ mông.
Bố A cầm trường thương khổng lồ nhếch miệng cười, trông như điên dại. Hắn nhìn chằm chằm vào kỵ sĩ tuấn mỹ.
Hắn hiểu, trước mặt Uy Diễm Gia Tộc, hắn chỉ là một con kiến. Biết rõ phản kháng sẽ chết, nhưng hắn vẫn không chịu nhịn nhục. Đột nhiên, thiên địa đều yên lặng lại. Thời gian như đình trệ, cỏ dại bên đường bị gió thổi lắc lư chợt ngừng lại. Những kỵ sĩ ấy và con dị thú giữa không trung cũng đình trệ bất động.
- Sao, chuyện gì thế?
Bố A cầm trường thương hoảng sợ vạn phần. Một bóng người từ từ đi tới, mặt mỉm cười, nhìn Bố A.
- Chọn ngươi thôi.
Nam tử này có cặp cánh màu xanh sẫm, nhìn hắn mà nói, rồi một sức mạnh vô hình trói buộc chặt Bố A.
Xoát!
Ở một vùng hoang dã cách đó hơn một ngàn km, Bố A ngã trên mặt đất. Hắn lập tức đứng lên, miệng lẩm bẩm:
- Gặp quỷ rồi. Bố A đại gia gặp phải ma quỷ rồi? Ừm... Hỏa Dực Long đâu? Nơi này là nơi nào,..
Con người cao to khỏng lồ hoảng sợ nhìn bóng người đứng phía trước. Bóng người đó mặc áo choàng màu đen nhìn như đơn giản, có cánh màu xanh sẫm, da màu xanh sẫm, tóc ngắn đỏ rực, cả người thoáng có một luồng khí tức kỳ dị tà mị.
- Đại nhân.
Bố A vội khom người.
- Ta đi vừa tới thế giới này, cần tìm một sinh mạng để hỏi vài việc, ngươi, được ta chọn trúng.
La Phong nhìn Bố A:
- Ta biết ngươi đang sợ hãi Uy Diễm Gia Tộc. Yên tâm, đội quân truy ngươi sát chỉ nghĩ rằng ngươi đã chạy trốn ra rất xa. Hả? Ngươi đang đoán thân phận ta sao? Thánh Giả? Truyền Kỳ? Bán Thần?
Bố A càng thêm hoảng sợ nhìn nhân vật trước mắt, nhân vật hoàn toàn biết hắn đang nghĩ gì. La Phong nở nụ cười. Một cấp Vũ Trụ có thể dễ dàng sưu hồn một cấp Hành Tinh. Uy năng của hắn bây giờ, gặp một tiểu gia hỏa yếu ớt trước mắt, làm sao mà có khả năng tránh dò xét. La Phong tùy ý nói chuyện với tên tiểu gia hỏa này, đồng thời cũng nhanh chóng quét qua ký ức của hắn, cẩn thận tìm kiếm một lần.
- Thế giới này rất thú vị.
- Tiểu gia hỏa thú vị.
La Phong nhìn Bố A, đồng thời quay đầu xa xa nhìn về phía sơn mạch đằng xa:
- Phương vị Khiến cho đôi mắt Cóc Vàng biến đỏ, lại là một Truyền Kỳ sống ở nơi thổ dân thế này sao?
- Ta rất hâm mộ tâm tính ngươi. Chỉ là ta rất tò mò, nếu có sức mạnh cường đại, ngươi sẽ biến thành thứ gì.
La Phong nhìn Bố A trước mặt hơi hoảng sợ, thấp thỏm không yên cười cười
Nhất thời La Phong lấy trong nhẫn Thế Giới chưa những vật liệu rất bình thường ra một trái cây kỳ dị. Trái cây xuất hiện lòng bàn tay La Phong, rồi trong nháy mắt hóa thành một luồng lưu quang màu xanh lá, bao phủ lấy Bố A.
- A!
Bố A kinh hãi, trong nháy mắt bị quang mang màu lục bao phủ toàn thân. Được thần lực La Phong khống chế rất tỉ mỉ, làm thân thể Bố A không ngừng hấp thu tinh hoa năng lượng, lần lượt đột phá. Gien sinh mạng đang tăng vọt với tốc độ đáng sợ. Năng lượng trong người không ngừng đột phá. Khoảnh khắc sau, một cấp Vũ Trụ bậc chín đã được sinh ra.
Còn La Phong mỉm cười nhìn cảnh này. Đã tìm được tin tức hắn cần, cũng chỉ giúp cho Bố A này theo hứng. Đối với một Vũ Trụ Chi Chủ vĩ đại, giá trị mấy thứ trái cây bình thường trong vũ trụ như vậy, có thể không quan tâm. La Phong lập tức quay người, bước một bước rời đi.