Chương 20 : Cầu Thả Nguyên Tổ
Trong hư không, một con Giới Thú dữ tợn nhìn sinh mạng xương xẩu trước mắt!
- Hài Chủ?
- Đình!
Mấy ngàn Giới Thú đều có thể tâm linh trao đổi với nhau, trong nháy mắt đều dừng lại.
- Dựa theo kế hoạch. Chúng ta hẳn là thu nhận một nô lệ. Hai tên ngu ngốc Chấn Già và Cầu Nham căn bản không biết tin tức mới nhất.
- Chúng ta thu Hài Chủ đi.
- Nhận hắn.
Chín mươi vạn Giới Thú đều được truyền âm, nhanh chóng đàm phán xong.
- Đã nguyện ý thần phục chúng ta.
Giới Thú đen huyền xấu xí nói thẳng:
- Ta cho ngươi một cơ hội.
Trong mắt Hài Chủ có vẻ khổ sở, nhưng vẫn cảm kích tuân lệnh.
- Đừng phản kháng.
Giới Thú lạnh lùng nhìn hắn.
- Dạ.
Hài Chủ cung kính đáp.
Nhất thời hai độc nhãn của con Giới Thú này bắt đầu hiện ra huyết sắc văn đồ. Hai bộ huyết sắc văn đồ xoay tròn. Hài Chủ vừa nhìn thấy hai phúc văn đồ của Giới Thú, đều cảm thấy linh hồn thoáng rung động.
- Không.
- A.
- Cha.
Chỉ thấy những vị diện không gian trong Vũ Trụ Nhỏ bắt đầu tan vỡ. Bản nguyên Vũ Trụ Nhỏ đã nhanh bị ăn sạch. Tự nhiên tất cả không gian cả Vũ Trụ Nhỏ đều bắt đầu tan vỡ chôn vùi. Chẳng mấy chốc, bản nguyên đã toàn bộ đồng biến mất. Tất cả các vị diện không gian đều vỡ tan như thủy tinh, tất cả sinh linh đều bị tiêu diệt.
- Giới Thú, Giới Thú, Giới Thú!!!
Một nam tử có ba cặp cánh đen đứng xa xa trong hư không đau đớn gào lên. Vừa rồi Vũ Trụ Nhỏ của hắn đã mất, tộc quần cũng chết sạch.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ ngươi rõ là vô dụng. Chúng ta tin ngươi như vậy. Tộc ta phải đi trước một bước. Nhân Loại các ngươi cũng nhất định sẽ bị diệt sạch!
Một Chân Thần kim giáp Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị gầm lên. Hắn không lựa chọn chạy trốn, mà ở lại Vũ Trụ Nhỏ của mình, cùng tồn vong với tộc nhân của mình.
Tộc diệt, vũ trụ diệt, hắn cũng không có khả năng siêu thoát Luân Hồi nữa. Đợi cho ba thời đại luân hồi này hết, hắn vẫn chết.
Cùng với tương lai chết một mình, còn không bằng bây giờ chết luôn.
- Ta là Thần Nhãn Chân Chủ. Một trong bát hùng Vũ Trụ Hải, cũng là đệ nhất cường giả Vũ Trụ Hải hồi trước. Ta biết rất nhiều tin tức! Ta nguyện thần phục các ngươi.
Thần Nhãn Chân Chủ cũng đứng trong hư không, cũi đầu cầu Giới Thú.
- Thần phục?
Xa xa con Giới Thú dữ tợn suy nghĩ một chút.
Đồng thời mấy ngàn con Giới Thú cùng nhau ăn Vũ Trụ Nhỏ này cũng dừng lại.
- Được.
Con Giới Thú này gật đầu:
- Ta cho ngươi một cơ hội.
Thần Nhãn Chân Chủ thở phào một hơi.
- Nhớ kỹ, không được phản kháng chút nào.
Giới Thú nhìn hắn.
Thần Nhãn Chân Chủ cung kính đáp.
Ngoài thân Giới Thú tóe ra những luồng quang tuyến màu đen, trong nháy mắt thâm nhập vào trong cơ thể Thần Nhãn Chân Chủ. Áo giáp ngoài thân Thần Nhãn Chân Chủ không thể ngăn trở. Hắn lúc này cũng không dám phản kháng chút nào.
- Hút vào.
Giới Thú lập tức điên cuồng hút vào.
Giới Thú ăn Chân Thần, mặc dù họ kiệt lực phản kháng, cũng sẽ bị hút cực nhanh. Chứ đừng nói khi không phản kháng.
Cơ hồ trong nháy mắt, thần thể Thần Nhãn Chân Chủ đã bị ăn hơn phân nửa.
- Đây là...
Thần Nhãn Chân Chủ kinh hãi.
- Đừng phản kháng.
Giới Thú cả giận nói:
- Phải làm cho thần lực ngươi tiêu hao tới cơ hồ hầu như không còn, mới có thể chuyển hóa ra một bộ phận Lực Giới Thú, mới có thể thần thần phục Giới Thú được.
Thần Nhãn Chân Chủ hơi chần chờ, lập tức nghiến răng. Hắn cược.
Chỉ một lát sau.
Khi thần lực gần như bị ăn sạch, vào lúc trước khi chết, Thần Nhãn Chân Chủ đã hiểu ra. Hắn chỉ lộ ra nụ cười khổ sở, lẩm bẩm nói:
- Hạo kiếp!
Sau đó hắn bị hủy diệt hoàn toàn, chỉ còn lại có mấy món bảo vật trôi.
- Đồ ngu.
Một Giới Thú lạnh lùng cười khẩy:
- Còn bảo một trong bát hùng? Chúng ta có Hài Chủ làm nô lệ, hà tất thêm một nô lệ khác nữa!
Lập tức nó há miệng lớn ra, nuốt toàn bộ bảo vật Thần Nhãn Chân Chủ để lại sau khi chết vào bụng.
Binh khí các Chân Thần dùng, thì Giới Thú cũng không thể dùng được! Vì sức mạnh của chúng hoàn toàn tương phản với các Chân Thần. Tự nhiên không thể nhận chủ, thôi phát. Nhưng nếu cầm làm làm hình dáng thì cũng được. Tỷ như cầm một cây búa, sử dụng như vật chết thì cũng tạm được. Chỉ là không có cách nào cho nó lớn lên, không có cách nào khu sử được hoa văn kì bí.
Các tộc Vũ Trụ Hải đều kinh hoàng.
Trong Đông Đế Thánh Địa.
- Đông Đế Thủy Tổ, sau này phải làm sao?
- Chúng ta đánh ra ngoài.
- Giết Giới Thú.
Đông Đế Thủy Tổ đứng trên cây Thủy Tổ cao cao, nhìn tộc nhân phía dưới, lắc đầu nói:
- Bất tất vùng vẫy, chờ đợi vận mệnh cuối cùng đi.
Phía dưới rất nhiều tộc nhân ai nấy đều tuyệt vọng, không cam lòng, nhưng căn bản không có biện pháp gì.
- Ai...
Đông Đế Thủy Tổ lắc đầu. Cái hắn có thể làm là dùng ý chí của mình gia trì bản nguyên, chống cự lực hút. Ý chí của hắn sớm đã là Vĩnh Hằng Chân Thần đỉnh cao! Một khi gia trì, đích xác làm tốc độ ăn của Giới Thú chậm bất thường, mà bản nguyên Vũ Trụ Nhỏ của hắn cũng mạnh hơn Tử Nguyệt Thủy Tổ một chút.
- Hả?
Đông Đế Thủy Tổ đột nhiên cả kinh:
- Dừng lại rồi à?
Hắn rõ ràng cảm giác được mấy ngàn Giới Thú ngoại giới đang đình chỉ.
- Ta có được đại cơ duyên, còn chưa chính thức cường đại. Chẳng lẽ cứ như vậy mà chết đi? Ta không cam lòng, không cam lòng!
Tử Nguyệt Thủy Tổ đứng trong bản nguyên Vũ Trụ Tử Nguyệt Thánh Địa của mình, nhìn quanh, gào lên đau đớn. Đột nhiên hắn vẻ mặt ngạc nhiên, vừa mừng vừa sợ:
- Dừng rồi à?
Đám Giới Thú hành động mênh mông cuồn cuộn.
- Bản nguyên hai Đại Thánh Địa quá khó ăn. Sự chống cự của Đông Đế Thánh Địa là mạnh nhất, Tử Nguyệt Thánh Địa chống cự kém hơn một chút, cũng vượt xa Vũ Trụ Nhỏ của những Chân Thần.
Đám Giới Thú truyền lại tin tức:
- Phải ăn rất lâu mới có thể ăn hết được. Hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ sẽ không có ảnh hưởng gì tới chúng ta, tạm thời buông tha cho chúng. Chúng ta bây giờ thời gian rất trọng yếu, phải tranh thủ thời gian. La Phong mới là địch nhân lớn nhất của chúng ta.
- Tiếp tục xuất phát.
- Trước hết càn quét sạch Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất và Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị.
Đám Giới Thú vô cùng thống nhất.
Rất nhiều Vũ Trụ Nhỏ của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị bắt đầu bị tiêu diệt. Rất nhiều tin tức cầu viện, tin tức chửi bới, tin tức mắng mỏ, tất cả đều truyền vào trong Vũ Trụ Nguyên Thủy. Còn các tộc Vũ Trụ Nguyên Thủy, kể cả đám người La Phong, cũng chỉ có thể trầm mặc, họ không thể làm gì được.
Vì thần lực hóa thân của mình từ trước đến nay vẫn ở cùng Ma La Tát, do đó hắn hiểu rõ, chín mươi vạn Giới Thú đang chia ra tiến về phía Vũ Trụ Nguyên Thủy! Mặc dù chúng ăn Vũ Trụ Nhỏ, cũng cố ở cách nhau trên trăm vạn năm ánh sáng! Tuyệt đối không để cho La Phong có cơ hội tận diệt.
Cầu cứu, mắng, oán hận, nhiều tin tức không ngừng truyền lại.
Các tộc thời đại Vũ Trụ Nguyên Thủy cũng kinh hoàng, nặng trịch.
Những tộc quần liên tiếp bị tiêu diệt...
- Tổ Thần Giáo.
La Phong và Hỗn Độn Thành Chủ lại xuất hiện ở Tổ Thần Bí Cảnh. Hai người bọn họ có thể nói bây giờ là người đứng đầu trong Vũ Trụ Nguyên Thủy. Khi đám Giới Thú liên tiếp diệt Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị, xuất phát về phía Vũ Trụ Nguyên Thủy, họ lại đi tới chỗ Tổ Thần Giáo.
Vèo! Vèo!
Hai người bọn họ đi thẳng tới Tổ Thần Điện. Ba vị Tổ Thần cũng cảm ứng được hai người bọn họ đi tới, cố ý giải khai phong tỏa, để cho họ thuấn di thẳng đến nơi.
- Ba vị Tổ Thần.
La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ sóng vai bước vào Tổ Thần Điện.
Tổ Thần Thiếu niên, Tổ Thần già nua, Song Diện Tổ Thần, đều ngồi trên vương tọa
Tổ Thần già nua mở lời:
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, Hỗn Độn Thành Chủ, bây giờ chính là thời điểm mấu chốt nhất, phỏng chừng một hai ngày nữa là Giới Thú sẽ tới. Thời điểm mấu chốt như thế, hai vị sao đi tới nơi này? Chờ một lát, ta cũng sẽ an bài một vài cường giả Tổ Thần Giáo ta đi tới Ngân Hà Thánh Địa mà.
- Ba vị.
Hỗn Độn Thành Chủ nói thẳng:
- Giới Thú tập kích, số lượng chúng rất nhiều, ăn bản nguyên tự nhiên cũng đáng sợ hơn nữa. Ta và Ngân Hà đến đây là hy vọng ý chí Bản Nguyên thả Nguyên Tổ ra! Nếu không có ý chí Nguyên Tổ gia trì, Vũ Trụ Nhỏ e rằng sẽ trong nháy mắt bị ăn sạch.
Bình thường Vũ Trụ Nhỏ của Chân Thần bị mấy ngàn Giới Thú ăn, còn có thể kiên trì được vài phút.
Nhưng Vũ Trụ Sơ Khai không có ý chí Chân Thần gia trì, chỉ trong nháy mắt sẽ tan biến.
- Xin ý chí Bản Nguyên thả Nguyên Tổ ra.
La Phong cũng nói.
- Thả Nguyên Tổ?
Ba vị Tổ Thần nhìn nhau.
Nếu bình thường, hai người bọn họ sớm đã cự tuyệt thẳng La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ. Dù sao lúc trước Nguyên Tổ khiêu khích ý chí Bản Nguyên, bị trấn áp. Ý chí Bản Nguyên sao lại dễ dàng thả ra? Nhưng bây giờ rõ ràng không giống như bình thường. Có thể nói là thời khắc tồn vong của các tộc cả Vũ Trụ Nguyên Thủy
- Chúng ta liên lạc với ý chí Bản Nguyên.
Tổ Thần già nua nói.
- Được.
- Chúng ta chờ.
Hỗn Độn Thành Chủ, La Phong cùng đáp, nhưng ngữ khí hai người bọn họ hiển nhiên đang thúc ép!
Bất luận như thế nào đi nữa, cũng phải để Nguyên Tổ được thả ra. Nếu không, Vũ Trụ Sơ Khai cơ hồ nhất định sẽ bị tiêu diệt.
Ầm...
Một luồng uy áp vô hình ngập trời giáng lâm. Ý chí Bản Nguyên đã giáng lâm. Ba vị Tổ Thần đều nhắm mắt lại lắng nghe lời của ý chí Bản Nguyên. Hồi lâu, ba người đều mở mắt, áy náy nhìn về phía La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ.
Ánh mắt áy náy bất lực, cũng làm cho La Phong thầm run lên, không ổn rồi!
- Ý chí Bản Nguyên có thể thả Nguyên Tổ ra không?
Hỗn Độn Thành Chủ xanh mặt.
La Phong cũng nhìn chằm chằm vào ba vị Tổ Thần.
Ba vị Tổ Thần nhìn nhau, lập tức Tổ Thần Thiếu niên mở lời:
- Ý chí Bản Nguyên đã cáo tri cho chúng ta. Nguyên Tổ khẳng định không thể phóng thích được. Nhưng, ý chí Bản Nguyên cũng không còn áp chế ý chí, hắn có thể ngưng tụ một thần lực hóa thân bên trong Vũ Trụ Sơ Khai, cũng có thể dùng ý chí gia trì Vũ Trụ Nhỏ.
- Chuyện gì thế?
La Phong nhíu mày:
- Đã không còn áp chế ý chí nữa, vì sao không trực tiếp thả ra?
Nguyên Tổ bị trấn áp, thì ý chí cũng bị trấn áp.
Nguyên Tổ thậm chí không thể ngưng tụ ra thần lực hóa thân bên ngoài. Nếu không lúc trước Vũ Trụ Sơ Khai cũng bất tất phải bảo Hỗn Độn Thành Chủ đến quản. Nguyên Tổ vẻn vẹn chỉ dựa vào chiêu thức bí pháp Vũ Trụ Giả Định, bí pháp này rải rác phạm vi rộng lớn, hắn mới có thể dựa vào bí pháp đó mà cho phép mình cảm ứng được các nơi.
Nhưng bản tôn, ý chí, vẫn bị trấn áp.
- Ngân Hà.
Tổ Thần già nua thở dài:
- Nguyên Tổ thực lực lúc trước đã vô cùng cường đại. Hiện nay lại mượn tay các ngươi, tìm được truyền thừa văn minh viễn cổ, thực lực mạnh hơn nữa! Nếu hắn ra ngoài, dựa vào bảo vật dòng cơ giới, sợ là không kém Ngân Hà ngươi bao nhiêu. Thực lực như vậy, nếu chống cự với Giới Thú, tự nhiên có thể làm cho phe Vũ Trụ Nguyên Thủy chúng ta tăng lên sinh cơ. Nếu có thể thả, ý chí Bản Nguyên sớm đã thả rồi. Hai người các ngươi cứ an tâm, nói thật, Nguyên Tổ năm đó mạo phạm quy tắc chí cao, bị quy tắc khống chế. Do đó ý chí Bản Nguyên mới trấn áp hắn, cũng không có quyền thả hắn. Nếu ngươi có thể giải quyết hạo kiếp Giới Thú, có đại cống hiến, lúc đó mới có thể thả Nguyên Tổ ra.