Chương 22 : Cự Phủ
Vượt qua luân hồi, là có thể tồn tại vĩnh hằng?
La Phong lẩm bẩm. Cái gọi là Xông Vào Luân Hồi e rằng cũng là một đại bí mật của Vũ Trụ Hải.
“Nhưng, ta còn cách nó rất xa.”
“Ba vòng luân hồi Vũ Trụ, ta bây giờ mới sống bao lâu đâu... “ La Phong sau đó dằn tất cả những việc này xuống đáy lòng, thông qua Quốc Độ Kim Sắc, không phát hiện thấy bất kỳ một đặc thù gì trong không gian hạt sạn nữa. Vì vậy, La Phong đáp Tinh Thần Tháp ly khai không gian hạt sạn.
Đầu tiên là dò xét một lát trong vùng dung nham, nhưng rốt cuộc cũng không có được vận khí tốt nữa. Hơn nữa từ những gì mà cường giả từ thời đại luân hồi nảo nào đó ‘Kiệt Phạm Tử’ nhắn lại, hiển nhiên vùng dung nham này đã là phạm vi vùng trung tâm. Trong vùng này, đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng có thể chết.
“Ta có thể may mắn phát hiện ra di vật do Kiệt Phạm Tử để lại, đã là may lắm rồi. Vùng trung tâm, không phải là thứ mà ta bây giờ có thể xông loạn. Một khi không cẩn thận Tinh Thần Tháp bị hãm vào một nơi, vĩnh viễn không thể ra, thì hối hận cũng không kịp. “ La Phong lúc này quay đầu trở về, dọc theo huyệt động lúc trước mà đi.
Lần này rất nhẹ nhàng:
Lúc trước hắn đã minh xác ghi lại con đường. La Phong đáp Tinh Thần Tháp đương nhiên chẳng mấy chốc đã về tới không gian cánh chim. Hắn căn bản cũng không để ý tới ' Linh của Cánh Chim Trắng đang kêu gào chửi bới, cứ tiếp tục phi hành thêm hai tháng, xuyên qua cả không gian cánh chim, sau đó rốt cục trở lại huyệt động lúc trước.
Đến vùng Thủy Vực, La Phong không còn tâm tư thăm dò bảo vật, mà lập tức bắt đầu phản hồi về Vũ Trụ Nguyên Thủy:
Một tháng sau, Vũ Trụ Nguyên Thủy, lãnh thổ nhân loại, Địa Cầu.
Trong một thành phố ở Á Hồng Đại Lục, ở một góc nhà hàng, đang có một thanh niên tóc đen mặc quần áo đơn giản ngồi đó, trước mặt bày biện một hồ trà và một chén trà, tự châm tự uống:
- Lần này đầu tư vào Mặc Á Tinh Hệ. Lúc trước liên thủ với tên chủ tinh hệ đó, là hy vọng rất nhiều việc sẽ dễ dàng hơn. Giao cho hắn quản công ty cổ phần căn bản là một đại sai lầm! Tên vua tinh hệ đó sự quá tham lam, thường xuyên tham nhũng. Hừ hừ, thật sự nghĩ rằng vì chúng cách Càn Vu vũ trụ quốc chúng ta quá xa xôi, chúng ta sẽ không làm gì được hắn. Hừ, muốn chơi chết hắn là quá dễ dàng! Nếu không phải vì lần này gia tộc khảo nghiệm, mọi thao tác của ta đều ở gia bị tộc sát hạch, ta sớm đã thông qua lãnh đạo chơi chết hắn rồi.
- Còn thiếu một chút, còn thiếumột chút mới có thể thành Vực Chủ.
- Dễ dàng thôi. Để có thể sinh hài tử trên địa cầu, ta đưa ra ba tinh cầu có sinh mạng!
Trong nhà hàng đủ loại tiếng ồn
La Phong nghe mà không khỏi cười. Có thể sống trên Địa Cầu, đều là những đại gia tộc rồi Địa Cầu nhất mạch. Chỉ từ những gì nghe trong một nhà hàng cũng có thể đưa ra kết luận này rồi.
- A Phong.
Một thanh âm vang lên.
La Phong ngẩng đầu.
Một nam tử trung niên có vẻ rất khiêm tốn nhã nhặn đi tới, cười với La Phong, rồi ngồi đối diện La Phong.
- Ngụy Văn.
La Phong cũng cười.
- Họ không nghe được chứ?
Ngụy Văn vội nhìn quanh bốn phía.
- Chúng ta cứ nói chuyện, trong trí nhớ của họ cũng không hề tồn tại chúng ta.
La Phong nói thẳng.
- Lợi hại.
Ngụy Văn giơ ngón tay cái lên.
- Cũng không xem ta là ai sao.
La Phong cười nói.
- Ngươi trâu bò lắm:
Ngụy Văn nói:
- Ai chẳng biết La Phong ngươi trâu bò
- Sao lại chọn nơi này?
Ngụy Văn hỏi.
- Nghe nghe một chút, nhìn nhiều một chút. Sống trên Địa Cầu đều là những tinh anh của Địa Cầu nhất mạch. Từ một vài việc mà họ nói cũng có thể cảm nhận được tình huống cả Địa Cầu nhất mạch.
La Phong đáp.
Ngụy Văn gật gật đầu.
- Ngụy Văn, ngươi sao vẫn còn là Vực Chủ bậc chín? Tài nguyên ta cho ngươi, ngươi tu luyện tới Bất Hủ hẳn cũng rất dễ dàng mà.
La Phong nói
Ngụy Văn và mình là bạn nối khố, cảm tình rất sâu, tương tự như mình và La Hoa. Lúc trước mình còn đảm nhiệm chứ Đặc Sứ Giám Sát của phân bộ Càn Vu, Ngụy Văn đã là cấp Hằng Tinh. Sau đó chẳng mấy chốc đã vượt lên cấp Vũ Trụ. Về việc cung ứng tài nguyên, La Phong xem như cung ứng vô tận cho cha mẹ, thê tử, huynh đệ La Hoa, Ngụy Văn. Ít nhất cam đoan họ đều có thể đạt tới Bất Hủ. Ngược lại như nhi tử La Bình, La Hải, yêu cầu sẽ hà khắc hơn.
Về phần các cháu trai cháu gái, các con cháu La gia, họ đều phải dựa vào chính mình.
Không có cung ứng vô hạn. Như vài huynh đệ mà La Phong năm đó kết giao trên địa cầu, đều dựa theo quan hệ xa gần, tuy có trợ giúp nhưng cũng chỉ có hạn.
- Cũng không cần gấp. Vực Chủ có thể sống trăm vạn năm. Ta bây giờ còn sớm. Rồi rồi, trở về ta sẽ tu luyện tới Giới Chủ là được.
Ngụy Văn nói.
- Như vậy mới đúng chứ.
Tuy địa vị không ngừng tăng lên, nhưng với huynh đệ, La Phong lại không hề lên mặt. Vì luôn đối đãi ngang hàng, do đó Ngụy Văn biết rõ La Phong bây giờ địa vị siêu cao, nhưng vì đã kết giao quen rồi, hơn nữa hắn vẫn xem La Phong như một người bình thường, nhưng có thể trò chuyện rất tùy ý.
Sau khi nói chuyện chơi với Ngụy Văn một lát, đợi đến lúc trời tối, họ mới chia tay.
Đi trên đường, La Phong lại suy nghĩ vẩn vơ đủ thứ.
“Ta bây giờ có ba việc.”
“Một là Cánh Chim Trắng cần phải thu về. Nhưng phải tôi luyện ý chí, đạt tới mức ý chí Vũ Trụ Tối Cường Giả mới có thể làm được. Tam đại tuyệt địa đều có những nơi để tôi luyện ý chí...”
“Hai là di bảo của Kiệt Phạm Tử. Kiệt Phạm Tử, ta biết ngươi thực lực mạnh, ngươi đặt bản đồ tín vật ở vùng trung tâm Khuynh Phong Giới thì thôi. Ngươi lại để di vật bảo tàng ở sâu trong Thuyền Vũ Trụ, không phải hành hạ ta sao?”
“Ba là Tọa Sơn Khách sư phụ. Từ việc Cánh Chim Trắng tổn hại, rồi Kiệt Phạm Tử và Chân Sương từ thời đại luân hồi xa xôi phải xông vào Luân Hồi, tổng hợp mọi thứ, xem ra Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng có nhiều phiền não. Tọa Sơn Khách sư phụ trong loại tình huống này mà còn mất nhiều tinh lực để bồi dưỡng đệ tử, thậm chí còn đem một chiếc chí bảo chí cường cho đệ tử, nếu nói không có mưu đồ gì thì ta cũng không tin. “ La Phong thầm nói.
La Phong âm thầm nhớ tận đáy lòng mưu đồ của Tọa Sơn Khách.
Mặc dù tôn trọng Tọa Sơn Khách, tín nhiệm Tọa Sơn Khách, nhưng hắn cũng có một phần cảnh giác. Không thể bị người khác bán đi mà còn giúp người ta tiền bạc.
“Việc của Tọa Sơn Khách sư phụ còn rất xa xôi, bất luận như thế nào, thực lực càng mạnh càng có thủ đoạn ứng phó với khốn cảnh... “ La Phong thầm nói: “ Bây giờ chính là lúc tăng cường thực lực.”
“Thu phục Cánh Chim Trắng. Nhưng Cánh Chim Trắng đã tổn hại, cần thôn phệ vô số vật liệu trân quý để khôi phục. Bảo tàng Kiệt Phạm Tử để lại chắc dùng để khôi phục Cánh Chim Trắng. “ La Phong thật ra đã lập ra kế hoạch rất tốt. Chỉ là hiển nhiên Cánh Chim Trắng và bảo tàng Kiệt Phạm Tử đều không dễ dàng có được. Lúc trước tín vật của Kiệt Phạm Tử kỳ thật cũng rất nguy hiểm.
Là ở trung tâm của Khuynh Phong Giới. May mà La Phong vận khí tốt, đáp Tinh Thần Tháp dọc theo huyệt động nghịch lưu đi lên, vừa vặn phát hiện ra nó
Nhưng muốn lấy được bảo tàng ở Thuyền Vũ Trụ, cũng không có đường tắt như vậy.
Có bản đồ, nên thử xem!
“Ừm!”
“Cứ như thế. Ta cũng cần nơi tôi luyện ý chí, cũng thuận tiện chọn Thuyền Vũ Trụ đi. “ La Phong thầm nói: “ Trước khi hành động, cần thu thập tư liệu Thuyền Vũ Trụ nhiều hơn. Đó chính là tam đại tuyệt địa. Đi sâu vào bên trong, đến cả Hỗn Độn Thành Chủ sư phụ cũng có thể chết. Ta cũng không thể xông loạn.”
Kiệt Phạm Tử để lại bảo tàng, kỳ thật tuyệt không phải là cho đệ tử, mà hiển nhiên là cho một cường giả đồng cấp độ.
Vì địa điểm bày biện, bất luận là vùng trung tâm Khuynh Phong Giới, hay sâu trong Thuyền Vũ Trụ, cho dù với kĩ năng của Hỗn Độn Thành Chủ cũng chẳng nắm chắc.
“Luân hồi.”
“Xem ra, sâu trong Khuynh Phong Giới có luân hồi.”
“Có lẽ có không ít Vũ Trụ Tối Cường Giả để lại bảo tàng, hoặc xông vào Luân Hồi thất bại, cũng để lại bảo vật. “ La Phong cũng đoán ra. Vùng trung tâm sợ có không ít di vật của các thế hệ Vũ Trụ Tối Cường Giả, nhưng chỉ không dám tùy ý đi tìm.
La Phong bắt đầu thu thập tư liệu về Thuyền Vũ Trụ.
Vũ Trụ Hải mênh mông, khu trong núi chủ Khuynh Phong Giới, gió lạnh rít lên trong hư không,
Lúc này đang có hai bóng người.
- Hỗn Độn Thành Chủ, hôm nay ngươi không đánh cũng phải đánh.
Một thân ảnh áo giáp kim sắc, có ba mặt tám tay, tám cánh tay có một thần chùy, những thần chùy này hoặc to hoặc bé, dẫn động một bí pháp khác nhau, làm phía sau áo giáp kim sắc xuất hiện một hư ảnh cự chùy khổng lồ.
- Bí pháp hư ảnh?
Hỗn Độn Thành Chủ mặc kim bào nhìn ra xa.
- Ngươi là Tử Nguyệt Thánh Địa. Ta chưa gặp ngươi, cũng không nghe nói về ngươi, ngươi hẳn là lần đầu tiên ra khỏi Thánh Địa Vũ Trụ thí luyện. Chẳng lẽ ngươi tuyển ta làm đối thủ trong trận chiến này?
Vũ Trụ Hải, hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, trong đó cái nhỏ hơn được gọi là Tử Nguyệt Thánh Địa.
- Không hổ là Hỗn Độn Thành Chủ. Đúng, cuộc chiến thí luyện của ta chính là tuyển ngươi làm đối thủ.
Cường giả kim giáp ba mặt tám tay, phân ra một gương mặt dữ tợn, gương mặt hiền lành mặt, gương mặt lạnh lùng. Gương mặt dữ tợn đang nhìn Hỗn Độn Thành Chủ.
- Muốn chọn, ta cũng không muốn lựa chọn những Vũ Trụ Chi Chủ yếu kém
- Rõ là khó đối phó. Động thủ đi.
Hỗn Độn Thành Chủ nói.
- Tốt, ta cũng muốn xem thử, Hỗn Độn Thành Chủ danh khí cực lớn trong các cường giả Vũ Trụ Chi Chủ, rốt cuộc lợi hại như thế nào.
Cường giả kim giáp trong nháy mắt đã hóa thành hư vô, bắt đầu công kích.
- Ầm ầm...
Như một bánh xe khổng lồ từ từ lăn tới, tám thanh thần chùy hoặc lớn hoặc nhỏ, tất cả đều hóa thành hư ảnh mơ hồ. Vốn phía sau kim giáp cường giả có hư ảnh cự chùy đã hai làm một, hư ảnh ngưng thực, biến thành một thần chùy vô cùng khổng lồ! Thần chùy từ từ phi hành, nghiền nát tấc tấc không gian, làm mỗi một tấc không gian đều bị tiêu diệt.
- Ra tay đã dùng bí pháp tối cường.
Hỗn Độn Thành Chủ khẽ lắc đầu.
- Hỗn Độn, khai.
Hỗn Độn Thành Chủ một chưởng vung lên nghênh đón.
Bàn tay nhanh chóng lớn lên, biến thành một bàn tay ánh vàng rực rỡ khổng lồ. Trong bàn tay có một vũ trụ dần dần sinh ra. Hỗn Độn phân ra Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi Điện Quang, rất nhiều loại năng lượng lần lượt sinh ra.
- Bành!
Bàn tay kim sắc khổng lồ đánh vào thần chủy khổng lồ.
Ầm ầm..
Thần chùy khổng lồ vỡ tung tán loạn, biến thành cường giả kim giáp. Cường giả kim giáp ba mặt tám tay cầm tám thanh thần chùy, bị ném văng ra xa, rồi một cơn gió lạnh lướt tới, đông cứng cả người hắn. Sau đó một một tiếng ầm ầm, khối băng vỡ vụn. Cường giả kim giáp từ trong bước ra, gầm lên nói:
- Lợi hại, lợi hại, không hổ là Hỗn Độn Thành Chủ, không hổ là người được Thủy Tổ gọi là người có hy vọng trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả nhất. Với chưởng, chỉ, quyền của ngươi, ta đã thất bại. Là ta tự đại!
Vù!
Một luồng hào quang lóe lên, cường giả đó đã rời đi.
“Người có hy vọng trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả nhất? “ Hỗn Độn Thành Chủ nhẹ giọng tự nói, lắc đầu thán nói: “ Thủy Tổ của hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ, chưa ai trong tam đại thời đại luân hồi gặp họ cả. Thủy Tổ của Tử Nguyệt Vũ Trụ lại nói ta như vậy, làm đám Vũ Trụ Chi Chủ trong Tử Nguyệt Thánh Địa cứ thường xuyên tìm ta thí luyện.”
Quá bình thường.
Hỗn Độn Thành Chủ thường xuyên chạm mặt người của hai Đại Thánh Địa tìm hắn. Nói về thần thể, hắn thua xa Tinh Hà Chi Chủ. Thần thể hắn chỉ có thể xem như một thể tích rất bình thường, không thể so được với sinh mạng đặc thù.
Nhưng sức chiến đấu của Hỗn Độn Thành Chủ lại cường đại vô cùng! Lại được cho rằng rất có hy vọng trở thành Vũ Trụ Tối Cường Giả.
- Hỗn Độn, Hỗn Độn.
- Ha ha ha, ta gặp đại vận. Cơ duyên xảo hợp lấy được một chí bảo chí cường ‘Cự Phủ’, đã thành công nhận chủ. Ha ha, nói cho các Vũ Trụ Chi Chủ khác của nhân loại biết đi. Đây là đại hỉ sự của tộc nhân loại ta. Ha ha ha...
Ngay lúc này, Người Sáng Lập Cự Phủ trong Vũ Trụ Giả Định đã nhắn cho Hỗn Độn Thành Chủ như vậy.
- Chí bảo chí cường? Cự Phủ lấy được chí bảo chí cường?
Hỗn Độn Thành Chủ nhất thời kích động vạn phần. Đây chính là việc trọng đại của toàn bộ tộc quần nhân loại. Bất chấp mọi việc khác, hắn vội đem tin tức này nói cho các Vũ Trụ Chi Chủ nhân loại khác.
Chẳng mấy chốc, La Phong, Hắc Ám Chi Chủ, Hư Kim Chi Chủ đều nhận được tin tức, ai nấy đều hơi kích động!