Chương 28 : Tượng Thần Chi Chủ Trở Về
Trong hư không cách Tượng Thần Tinh trên ba ngàn năm ánh sáng, một phi thuyền vũ trụ lẳng lặng lơ lửng.
“Đi, hay không đi?”
La Phong cân nhắc.
Lúc trước phái ra phân thân U Hải vào đó, mặc dù thất bại cũng vẻn vẹn chỉ mất chút năng lượng. Như vậy La Phong cũng không hề đau lòng. Nếu mặc Kim Chấn Thư Vương Khải mà ngăn cản được, La Phong cũng sẽ không quan tâm tới Kim Chấn Thư Vương Khải! Nhưng sau khi đã tự mình cảm thụ uy năng đó, hơn nữa ba đệ tử của Tượng Thần Chi Chủ đã là Vũ Trụ Bá Chủ, có mặc chí bảo chiến khải bình thường, nhưng vẻn vẹn chỉ dám bên ngoài ngọn lửa. Hai điểm này làm La Phong biết chắc
Chí bảo áo giáp bình thường là không đủ!
“Kiếp Giáp?”
“Dùng Kiếp Giáp mạo hiểm? “ La Phong nhíu mày. Hắn có hai đại chí bảo quan trọng nhất. Một là Tinh Thần Tháp, hai là Kiếp Giáp! Mặc dù tương lai trở thành Vũ Trụ Chi Chủ, thì Kiếp Giáp vẫn cực kỳ trân quý.
La Phong suy tư trên sáu giờ, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ, rồi lại bác bỏ.
“Đi!”
La Phong nghiến răng.
Một lát sau, phân thân Ma Sát Tộc dẫn phân thân Kim Giác Cự Thú, phân thân U Hải xuất phát!
La Phong có sáu món chí bảo. Tháp Châu, Tinh Thần Đồ, Thí Ngô Vũ Dực, Kiếp Giáp, Kim Chấn Thư Vương Khải, Cửu Đao Hà! Còn lần này phái ra Kim Giác cự thú, La Phong giữ lại cho mình ba món chí bảo, còn ba cái đem đi, lần lượt là Kiếp Giáp, Thí Ngô Vũ Dực và Cửu Đao Hà!
Kiếp Giáp, giúp cho phân thân Kim Giác Cự Thú có thể chống cự ngọn lửa.
Thí Ngô Vũ Dực, Cửu Đao Hà, một khi xuất hiện tình huống bất ngờ, vẫn giúp cho Kim Giác cự thú dựa vào đó mà chạy trốn!
Về phần Kim Chấn Thư Vương Khải, Tinh Thần Đồ, mang đi cũng vô dụng. Còn Tháp Châu mặc dù hữu dụng, nhưng chính là vật nhận chủ Tinh Thần Tháp, không thể sai lầm được! So với việc Kiếp Giáp, Tinh Thần Tháp chí bảo chí cường còn quan trọng với La Phong hơn nữa, do đó La Phong tự nhiên không dễ đem Tháp Châu đi mạo hiểm.
“Nếu thất bại, Kiếp Giáp mất, cho dù mất cả Thí Ngô Vũ Dực, Cửu Đao Hà, cũng không sao cả. “ La Phong thầm nghĩ.
So sánh với giá trị của Kiếp Giáp.
Cửu Hao Hà, Thí Ngô Vũ Dực cộng lại cũng chỉ là một góc nhỏ của tẹo Kiếp Giáp.
Tượng Thần Tinh, trong hư không mênh mông, những vòng xoáy không gian liên miên không nhìn thấy điểm cuối.
Phân thân Ma Sát Tộc lơ lửng giữa trời, đưa mắt ra xa, nhìn tinh cầu nhỏ bé - Tượng Thần Tinh.
“Khối kim loại đen thứ tư! Ta bắt buộc phải có nó!”
“Nếu Tượng Thần Chi Chủ về thì ta khẳng định không thể lấy được.”
“Tượng Thần Chi Chủ vừa lúc vắng mặt, mà ba Vũ Trụ Bá Chủ bọn Cửu sư huynh cũng vừa lúc nghỉ ngơi. Kỳ ngộ khó gặp, bỏ qua lần này không biết phải đợi bao lâu.”
“Do đó ta phải ra tay!”
“Cho dù thất bại, Kiếp Giáp mất, cũng không phải chuyện lớn. Tương lai ta thực lực mạnh hơn sẽ trở lại đòi. Dù sao cho dù Tượng Thần Chi Chủ tìm được Kiếp Giáp cũng căn bản không thể nhận chủ sử dụng được, nhiều nhất là bỏ giá lớn, chắc không khó đòi lại lắm. Cho dù ta không thể đòi lại, Tọa Sơn Khách sư phụ đến lúc đó cũng sẽ không một mạch bàng quan được. Kiếp Giáp là do hắn luyện chế, với thực lực của hắn, việc đòi lại Kiếp Giáp nhất định là không khó.”
La Phong cũng sau khi tính toán rất nhiều, mới xuất phát!
Kiếp Giáp tuy trọng yếu, nhưng mảnh kim loại đen thứ tư Cửu Kiếp Bí Điển còn quan trọng hơn! Một khi tìm được, mình rất có thể có thể giúp cho cấp độ gien sinh mạng phân thân Kim Giác Cự Thú đạt tới cấp độ hoàn mỹ. Lúc đó, ít nhất mình có thể thi triển bí pháp thiên phú nghịch thiên siêu tuyệt Ngã Vi Vũ Trụ.
“Có thể thi triển chiêu này, thực lực ta sẽ tăng mạnh!”
“Không có Kiếp Giáp, cho dù chết đi, với phân thân U Hải vô tận, còn có thể liên tục không dứt ngưng tụ ra những phân thân khác. Sợ cái gì.”
Vì có U Hải vô tận.
Do đó tầm quan trọng của Kiếp Giáp với La Phong tuy lớn nhưng không phải không thể thiếu. Đương nhiên nếu không phải vì khối kim loại thứ tư Cửu Kiếp Bí Điển, La Phong cũng sẽ không mạo hiểm như vậy.
Phân thân Ma Sát Tộc thuấn di một phát là đến Tượng Thần Tinh, rồi một cú thuấn di nữa tiến vào Tượng Thần Sơn.
Hắn đã vô cùng quen thuộc, vẫn làm y như trước. Bằng vào bí pháp thiên phú Vực vô cùng cẩn thận tiến vào hang động. Sau khi tiến vào hang núi, hắn lại từ từ xâm nhập, thi triển hơn trăm lần bí pháp thiên phú Vực, đã đến chỗ sâu nhất của hang núi.
Một con Kim Giác cự thú dài ước một thước lơ lửng giữa không trung, đưa mắt ra xa nhìn hồ lô màu đen nối với những sợi xích không gian. Miệng hồ lô màu đen thời khắc nào cũng phun lửa không ngừng. Ngọn lửa vô tận trên miệng hồ lô có uy năng cực mạnh, quả thực không tưởng tượng nổi. Nếu những trọng bảo bình thường, sợ là trong nháy mắt sẽ bị hóa thành tro bụi.
Kim Giác cự thú lúc này đã thi triển tất cả các thứ như Bản Tôn Thiên Địa, Thú Thần Biến, bí pháp thiên phú Cường Hóa, làm cho thực lực bản thân đạt tới một cực hạn.
Thậm chí còn mang theo một cái nhẫn Thế Giới trong thể nội, trong đó có phân thân U Hải, phân thân Ma Sát Tộc.
“Thần lực ta dù tiêu hao, phân thân U Hải cũng có thể liên tục cung cấp thần lực không dứt.”
“Phân thân Kim Giác Cự Thú, phân thân U Hải, hai thần thể khổng lồ đầy thần lực, cộng với phòng ngự của Kiếp Giáp!”
“Ta không tin, ta không lấy được khối kim loại đen thứ tư.”
Kim Giác cự thú nhanh chóng cấp tốc thu nhỏ lại, rồi thu nhỏ lại chỉ còn to bằng nắm đấm.
Vèo!
Nó bay thẳng về phía miệng hồ lô. Hồ lô đen cao ước trên ba thước, miệng hồ lô cũng đại khái to bằng đầu nhân loại đầu, liên tục phun lửa. Chỉ thấy Kim Giác cự thú bay vèo vào miệng hồ lô, rồi chui vào trong.
Bên trong hồ lô đen, trong không gian lửa.
Kim Giác cự thú vừa tiến vào đã cảm thấy nóng rực đáng sợ vô cùng. Phải biết là hồ lô đen chính là chuyên môn trích ra những ngọn lửa mạnh nhất, được Tượng Thần Chi Chủ dùng chế tạo binh khí. Về phần ngọn lửa phun ra ngoài, vẻn vẹn là một phần rất nhỏ mà hồ lô đen cố ý phun ra thôi. Ngọn lửa tích lũy bên trong qua thời gian vô tận chắc chắn mạnh hơn. Đó là những bộ trọng bảo cao cấp sợ sẽ bị thiêu cháy trong nháy mắt.
“Ầm... “ Ngọn lửa vô tận.
Kim Giác cự thú nhanh chóng khôi phục dài hơn một thước, đồng thời thiêu đốt thần thể thôi động Kiếp Giáp, để làm nó bảo trì được phòng ngự mạnh nhất.
“Ha ha ha... hay lắm. Kiếp Giáp quả nhiên lợi hại. Ngọn lửa mặc dù mạnh, nhưng sau khi được suy yếu làm Kiếp Giáp tới một phần vạn, cho dù vẫn hao tổn thần thể của ta, nhưng tốc độ đã chậm đi nhiều. Chờ khi ta lấy được miếng kim loại đen rồi ly khai, sợ cũng chưa hao tổn đến hai phần thần thể của ta.
Kỳ thật tiêu hao như vậy đã rất kinh người rồi, nhưng hiển nhiên như vậy thì La Phong cảm thấy rất nhẹ nhàng.
Vèo!
Kim Giác cự thú lao thẳng xuống phía dưới.
Thần thể cũng tại từ từ tiêu hao... 99.9%, 99.7%, 99.5%... 98.7%... nhưng vừa mới tiêu hao một ít, phân thân U Hải trong nhẫn thế giới trong thể nội của Kim Giác cự thú lại truyền tới thần lực để bổ sung, chui thăng vào thần thể của Kim Giác cự thú, làm Kim Giác cự thú trong nháy mắt khôi phục tới mức 100%. Nói về tổng số lượng thần thể, phân thân U Hải cũng không chênh lệch so với phân thân Kim Giác Cự Thú bao nhiêu.
Vèo!
Vèo!
La Phong không ngừng bay xuống...
Không gian trong hồ lô cũng không lớn, ước chừng đường kính trên vạn km thôi. Kim Giác cự thú chẳng mấy chốc đã rơi xuống tới đáy không gian đầy lửa. Nhưng khi vừa đến đáy, hắn đã cảm giác thấy quá nóng, ngọn lửa ở đáy hồ lô đen xem ra mạnh hơn rất nhiều so với ngọn lửa ở các không gian khác. Hiển nhiên do thời gian vô tận tập hợp năng lượng lửa, nhặt lấy những tinh hoa, thậm chí trong những ngọn lửa ấy còn thoáng ánh lên màu tím kỳ dị.
98% - 94% - 91% - 88%... tốc độ thần thể tiêu hao rất kinh người.
“Không ổn, chạy nhanh!”
Kim Giác cự thú vừa rơi xuống giữa khu không gian đáy chứa vật liệu, lập tức dùng lợi trảo chộp lấy, giật đi khối kim loại đen thứ tư.
“Oang...”
Mảnh kim loại đen đặt giữa vô số vật liệu ở đáy, bề ngoài thoáng có một tầng hắc quang, tương liên với hắc quang vô tận, làm Kim Giác cự thú nhất thời lại không thể giật mảnh kim loại đen ra được.
“Rống... “ Kim Giác cự thú cúi đầu nhìn xuống.
Ngọn lửa vô tận trong cả không gian lửa, kỳ thật đang có những luồng hắc quang chạy theo những hoa văn kì bí, không ngừng tiến vào đáy hồ lô màu đen, làm cả đáy hồ lô đen tích súc năng lượng càng ngày càng mạnh. Hiển nhiên đây là một loại bí pháp phong ấn đặc thù để dự trữ năng lượng, còn những vật liệu ấy cũng hoàn toàn bị phong ấn bên trong.
“Một bí pháp năng lượng phong ấn không có chủ nhân khống chế, mà cũng dám ngăn trở ta?”
“Phá!!!”
Thí Ngô Vũ Dực chém mạnh!
Phốc!
Hắc quang trực tiếp bị chặt đứt. Lúc này móng vuốt dễ dàng nắm lấy miếng kim loại đen, lập tức nuốt thẳng vào Thể Nội, dùng thần lực nhận chủ. Những tin tức từ miếng kim loại đen bắt đầu truyền lại.
“Đi!”
Kim Giác cự thú không dám chần chờ, vì chỉ để lấy đi miếng kim loại đen mà trì hoãn một lát, thần thể hắn lại tiêu hao chỉ còn lại có 62%. Phân thân U Hải vì phải bổ sung năng lượng mà hao tổn chỉ còn lại có 68%...
Vèo!
Kim Giác cự thú thu nhỏ lại thành to bằng nắm đấm, hóa thành một luồng hào quang từ không gian lửa bay ra miệng hồ lô, rồi bay ra ngoài, rơi thẳng xuống tảng đá xa xa.
“Cuối cùng cũng lấy được. “ Trong mắt Kim Giác cự thú có vẻ rất vui sướng.
- Ầm!!!
Uy áp vô tận chợt phủ xuống, như một sơn mạch vô tận áp chế, làm Kim Giác cự thú lộ ra vẻ hoảng sợ...
Không ổn! Mình chặt đứt bí pháp phong ấn, quả nhiên đã làm Tượng Thần Chi Chủ là người bày ra bí pháp phong ấn này phát hiện ra rồi, nên lập tức chạy về chỗ ở.
- Dám phá bí pháp của ta!
Một luồng thanh âm già nua vang lên.
Ầm!
Một cánh tay khổng lồ trắng như ngọc lưu ly, vượt qua tầng tầng hỏa diễm, chộp thẳng xuống. Kim Giác cự thú dưới Thời Không trói buộc nên di động rất chậm, lập tức bị cánh tay này bắt lấy! Kim Giác cự thú chỉ cảm thấy áp lực vô cùng lớn, trong nháy mắt ép lên mình. Cho dù có Kiếp Giáp làm suy yếu tới một phần vạn, vẫn làm thần thể nhanh chóng hao tổn, điên cuồng hao tổn. Lúc trước chỉ còn lại có 62% thần thể, bây giờ nhanh chóng giảm mạnh xuống, 50%... 42%... 36%...
“Bổ sung!”
“Phân thân U Hải bổ sung!!! “ Kim Giác cự thú rất bối rối. Năng lượng phân thân U Hải nhanh chóng bổ sung, làm thần thể điên cuồng khôi phục.
Khi bàn tay không còn tiếp tục bóp nữa, thần thể phân thân U Hải cũng đã cạn kiệt, còn thần thể Kim Giác cự thú cũng chỉ còn lại có 42%.
- Có thể chiu được một cú nắm toàn lực của ta mà không chết?
Từ cánh tay đá khổng lồ trắng như ngọc lưu ly nắm lấy Kim Giác cự thú vang tới những tiếng ầm ầm. Hắn là Tượng Thần Chi Chủ, cú nắm đó kỳ thật cũng chứa đựng sức mạnh ghê gớm, uy năng vô tận. Vũ Trụ Bá Chủ bình thường đều sẽ trong nháy mắt bị tiêu diệt ngay.
- Có thể chống đỡ được cú nắm toàn lực của ta, ngươi cũng vẻn vẹn chỉ lấy một khối vật liệu không có công dụng gì nhiều. Ta tha cho ngươi không chết, nhưng tội chết có thể tha, tội sống khó thoát!
Ầm ầm...
Không gian nghịch chuyển.
Lúc trước còn ở trong hang núi, bây giờ Kim Giác cự thú chỉ cảm thấy chung quanh thời không biến ảo, giật mình nhìn ra thấy mình đã ngoài hư không Tượng Thần Tinh. Chỉ thấy ở rất xa có những vòng xoáy không gian khổng lồ.
- Chung quanh Tượng Thần Tinh ta có 98200 trùng động tự nhiên. Có hai nơi thông vào tuyệt địa!
Người khổng lồ như sơn mạch, cao đạt tới ngàn vạn km, nắm chặt lấy Kim Giác cự thú nhỏ bé, ném thẳng vào vòng xoáy không gian khổng lồ. Trước vòng xoáy không gian lơ lửng một tấm bia đá, có hai chữ tuyệt địa màu đỏ tươi.
- Đỡ được cú nắm của ta...
- Ta cho ngươi chút sinh cơ.
Thanh âm ầm ầm vào óc La Phong, sau đó phân thân Kim Giác Cự Thú đã xuyên qua vòng xoáy không gian.