Chương 31 : Bảo Vật Dòng Cơ Giới Của La Phong
Ngột Hách bị La Phong nhìn chằm chằm vào, dá, cũng nghiến răng rốt cục lấy ra bảo vật quan trọng nhất mà nó lần này mang đến khi gia nhập quân đội. Một món bảo vật xuất hiện trên mảng đất trống, nhất La Phong thời lộ ra vẻ vui mừng.
...
Một lát sau, giao dịch hoàn thành.
- Ngân Hà, ta không quấy rầy ngươi nữa.
Ngột Hách tìm được thi thể Chân Thần, lúc này rời đi.
- Được được.
La Phong gật đầu mỉm cười, thái độ rất hữu hảo.
Ngột Hách hóa thành lưu quang, sau đó thuấn di, rời đi.
La Phong không kìm được lắc đầu than thở:
- Không hổ là hài tử của chủ nhân Bắc Chân Hải, đúng là không bình thường. Khoản giao dịch này khá quá!
Lần này giao dịch, La Phong bỏ ra một thi thể Chân Thần.
Còn Ngột Hách, bỏ ra một chiếc chiến giáp cấp Chân Thần, hàng loạt áo giáp binh khí của Pháp Tắc Chi Chủ cùng với một chiếc bảo vật dòng cơ giới! Bảo vật dòng cơ giới này tên là ‘Thất Văn Phi Giáp’. Mọi mặt đều bình thường, sở trường nhất là bảo vệ tính mạng chạy trốn, cực sở trường trong việc biến hướng né tránh Dvân vân. Muốn đổi ở điểm quân bị, cũng cần trả 12 vạn quân công.
Đương nhiên ‘Thất Văn Phi Giáp’ đưa đến điểm quân bị, lại chỉ có thể đổi được 10 vạn quân công. Có thể thấy được sự ‘đen tối’ của điểm quân bị.
10 vạn quân công, có thể dùng ‘Cấn trừ công tội’, bảo trụ một mạng. Hơn nữa không hoàn thành nhiệm vụ cũng không có được quân công.
Trên thực tế Ngột Hách lấy được ‘Thi thể Chân Thần ‘ từ La Phong, vừa bảo vệ tính mạng, lại có được một vạn quân công, cũng tương đương với 11 vạn quân công rồi. Kỳ thật cũng là Ngột Hách sơ ý. Hắn vốn cho rằng có nhiều bảo vật trong người, nhiệm vụ cấp Tai Nạn hẳn vẫn có thể chịu đựng vượt qua. Nhưng đến khi nhiệm vụ bắt đầu, hắn mới trợn tròn mắt.
Đầu tiên là đại hỗn chiến, hắn vẻn vẹn chỉ tập hợp được một bộ phận quân công thôi.
Sau khi hỗn chiến, Ngột Hách hiểu rõ, Huyễn Dục Sơn và Cửu Yên Trạch sau một hồi đại quyết chiến, khẳng định sẽ vô cùng cảnh giác. Muốn ở vùng ven Cửu Yên Trạch từ từ giết mấy ngàn Pháp Tắc Chi Chủ? Kia quả thực là nằm mơ! Về phần lấy một bộ phận binh khí áo giáp từ tay đám đội trưởng, Khố Pháp, Ngư La, hắn vẻn vẹn chỉ có một mình, ba đội quân sĩ kia đều có cả một đám. Một khi xông vào, hắn nhất định sẽ bị giết chết.
Điểm chết người chính là!
Trước khi chưa hoàn thành nhiệm vụ, căn bản không có cách nào tiến hành giao dịch ở điểm quân bị, cũng không thể dùng ‘Thất Văn Phi Giáp’ đổi quân công.
Do đó...
Chỉ có thể cầu La Phong!
...
Sau khi giao dịch với Ngột Hách, La Phong có trên 30 thi thể Chân Thần, cũng không vội vã đi tới điểm quân bị đổi bảo vật.
- Ngân Hà, van ngươi, giúp ta một lần. Ta tuyệt sẽ không quên đại ân này. Ta nguyện đưa hết bảo vật khác trên người hiến cho ngươi, đổi lấy một thi thể Chân Thần.
- Ngân Hà... Chỉ cần ngươi giúp ta, sau này ta sẽ chỉ nghe mệnh lệnh ngươi. Ngươi bảo ta giết đội trưởng, ta cũng làm.
- Ngân Hà...
Truyền tấn lệnh bài La Phong, luôn có được quân sĩ của tiểu đội liên lạc. Họ luôn không bỏ qua mong muốn lấy được một thi thể Chân Thần từ tay La Phong. Còn bây giờ La Phong đang ở quân doanh, đừng ai nghĩ tới việc giết hắn. Chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu giao dịch với hắn.
- Một câu, xuất ra bảo vật trị giá mười vạn quân công đổi lấy một thi thể Dị Thú Chân Thần. Nếu không có bảo vật trị giá mười vạn quân công, ta thèm vào quản chết sống của các ngươi!
La Phong trả lời đặc biệt đơn giản.
Đám quân sĩ này lúc trước không quan tâm tới chết sống của hắn.
Hắn hà tất phải quan tâm tới chết sống của đám lính này.
Đương nhiên, nếu có thể xuất ra bảo vật trị giá mười vạn quân công, thì cũng có thể được. Dù sao mình còn phải phấn đấu cho tộc Nhân Loại chứ.
La Phong thì tham lam, còn đám lính thì khốn cùng.
Đám lính nghèo này căn bản không thể có bảo vật trị giá mười vạn quân công, đương nhiên đội trưởng có thể có, nhưng bản thân đội trưởng đã có thi thể Chân Thần rồi.
Do đó...
La Phong vừa tu luyện vừa chờ đợi. Chờ đợi hết một năm, cũng không hề có một giao dịch nào thành công.
- Ngân Hà, ngươi quá tham lam.
- Chết tiệt Ngân Hà.
- Đáng hận...
Không có được thứ mình muốn, kia đám lính cũng phẫn nộ, thậm chí còn cừu hận La Phong.
- Ta quản gì các ngươi!
La Phong không thèm quan tâm chút nào.
La Phong hoàn thành nhiệm vụ quân đội qua năm thứ ba, hắn mới một lần nữa đi tới điểm quân bị, đổi ‘Thất Văn Phi Giáp’ lấy quân công, rồi hắn cũng đổi 33 thi thể Chân Thần lấy quân công, bắt đầu đổi lấy bảo vật.
Chủ yếu là đổi một món bảo vật dòng cơ giới - ‘Kim Trảo Thần’, mất 40 vạn quân công!
Quân công còn lại đổi lấy một món chí bảo chí cường loại khu vực (cấp Chân Thần ), bỏ ra 3 vạn quân công.
“Kim Trảo Thần!”
La Phong đứng trên đảo của mình, trong đại sảnh nhà đá khổng lồ.
Trong đại sảnh trống không, đang có một bức trượng kim sắc đứng sừng sững. La Phong đang nhìn chăm chăm vào bức trượng kim sắc.
“Kim Trảo Thần? “ La Phong nhẹ giọng lẩm bẩm, “ Loại máy móc đơn thể, xem như cùng chủng loại với ‘ Ô Khải Thần thần bí '. Chỉ là uy năng thấp hơn nhiều.”
Nói là vì thấp hơn nhiều, nhưng cũng chỉ là so với Ô Khải Thần thôi.
Dù sao đây là bảo vật dòng cơ giới mất 40 vạn quân công mới đổi được, tuyệt đối mạnh hơn loại Hắc Vân Dực.
“Phòng ngự, công kích, tốc độ... cái nào cũng mạnh. “ La Phong khẽ gật đầu, “ Rất hoàn thiện.”
Cái nào cũng mạnh, đại biểu cho việc cái nào cũng chẳng thể gọi là nghịch thiên, nhưng cũng không phải là yếu.
Sâu trong nội tâm...
La Phong kỳ thật ngắm nghía ‘Ô Khải Thần’, do đó lấy bản đơn giản hoá của Ô Khải Thần - Kim Trảo Thần. Hơn nữa trong lòng La Phong cũng thích loại không bảo vật dòng cơ giới không có điểm yếu này. Lúc trước không đủ quân công, khi bán Thất Văn Phi Giáp, bây giờ hắn tập hợp đủ rồi.
“Thử xem. “ La Phong động tâm ý, bức trượng kim sắc liền bay vèo lên trên người La Phong.
Rào...
Kim quang lưu động, trong nháy mắt bao trùm toàn thân La Phong. Trong nháy mắt, La Phong đã biến thành một quái vật kim sắc đeo mặt nạ cao lớn. Con quái vật kim sắc hình người, hai tay thành trảo, hai chân cũng thành trảo, đầu thành hình tam giác, tản ra khí tức dã tính dữ tợn vô tận.
Vì mặc ‘Kim Trảo Thần’ trên người, nên chiến giáp đồng phục Mãng Hà Quân tạm thời phải bỏ ra, hai thứ không thể cùng tồn tại.
La Phong chỉ cảm thấy như mình đổi một món chiến giáp chí bảo chí cường khác thôi.
“Thiêu đốt thần lực! “ La Phong động tâm ý.
Ầm.....
Thần lực thiêu đốt nhanh chóng dung nhập vào chiến giáp Kim Trảo Thần. Năng lượng cường đại lập tức thông qua một nơi hoa văn kì bí trong ‘Kim Trảo Thần’. Nhưng kết quả lại là - Không thể khống chế! Hiển nhiên hoa văn kì bí nội bộ quá khó, La Phong chỉ có thể tạm thời đình chỉ thiêu đốt thần lực, đầu tiên là cẩn thận tìm hiểu hoa văn kì bí.
Với cấp độ bí pháp của La Phong, phải suy nghĩ tới hơn ba ngày, cuối cùng cũng hiểu được cách khống chế cả Kim Trảo Thần. Chẳng mấy chốc nương theo vô số thiêu đốt thần lực quán thâu, theo vô số hoa văn kì bí, liên hợp tinh xảo, cuối cùng tập hợp vào một điểm trên lưng chiến giáp, hai điểm trên vai, hai điểm ở đầu gối Kim Trảo Thần.
Tổng cộng năm đầu mối.
Năng lượng chuyển hóa!
Ti ti...
Những sợi tơ năng lượng kim sắc cứng rắn, trải qua chuyển hóa, nhanh chóng truyền tới từng chỗ một Kim Trảo Thần. Năng lượng dạng tơ kim sắc vô cùng phù hợp với ‘Kim Trảo Thần’, uy năng nhất thời tăng vọt.
“Quả nhiên khác hẳn. Vẻn vẹn chỉ một lần chuyển hóa, uy năng đã tăng lên hai cấp độ. “ La Phong mừng rỡ, “ công kích của ta là cấp chín. Nếu thông qua Kim Trảo Thần thi triển, sẽ là công kích cấp mười một?”
La Phong thật sự cảm giác được sự lợi hại của bảo vật dòng cơ giới.
“có bảo vật!”
“Ta vốn là đứng trên đỉnh Vũ Trụ Hải, có văn minh viễn cổ ‘Kim Trảo Thần’, còn ai là đối thủ ta ở Vũ Trụ Hải đây? “ La Phong vô cùng thoải mái. Luận chiến lực, mình còn cường đại hơn cả Nguyên Tổ năm đó!
Đương nhiên, một là do Nguyên Tổ không hiểu bí thuật thiêu đốt thần lực, hai là Nguyên Tổ không có bảo vật dòng cơ giới.
Tin rằng khi các thế lực lớn Vũ Trụ Hải tiến vào ‘Tấn Chi Thế Giới’, chiến lực cả Vũ Trụ Hải cũng sẽ tăng lên. Nhưng, bảo vật dòng cơ giới bình thường phải là quân sĩ quân đoàn đặc thù mới có tư cách đổi. Mà cần đến rất nhiều quân công. Sợ là trong thời gian ngắn, các thế lực lớn Vũ Trụ Hải muốn đổi được bảo vật dòng cơ giới cũng rất khó khăn.
...
Mua được Kim Trảo Thần, La Phong tự nhiên sẽ chuyên tâm nghiên cứu, thậm chí chuyên môn mặc Kim Trảo Thần tiến vào ‘ Truyền Thừa Không Gian trong Mộ Lăng Chi Chu ' để tiến hành tu luyện.
Lần lượt tu luyện, làm La Phong càng thêm cảm khái.
Chẳng trách trong ghi chép của văn minh viễn cổ, họ rất tán thưởng bảo vật dòng cơ giới. Ngoại trừ những tồn tại đỉnh cao văn minh viễn cổ, bình thường các cường giả sử dụng bảo vật dòng cơ giới đều có thể bộc phát ra thực lực vượt xa bản thân. Như mình, vẻn vẹn chỉ dùng một Kim Trảo Thần rất toàn diện, cũng có thể tăng vọt uy năng lên hai tầng.
- Mà đây vẻn vẹn chỉ là máy móc đơn thể. Như loại bảo vật dòng cơ giới quần thể, trên vạn Chân Thần, thậm chí trên trăm vạn Chân Thần khống chế...
La Phong cảm khái.
Chiến tranh đại quy mô chính là như thế.
Trên trăm vạn Chân Thần khống chế một chiếc bảo vật dòng cơ giới, hoàn toàn dám đuổi theo đánh một Vĩnh Hằng Chân Thần!
Thời gian trôi qua.
La Phong đi tới Tấn Chi Thế Giới chừng 5600 năm. Ngột Hách lúc này lẳng lặng đi tới hòn đảo La Phong.
- Ngân Hà, Ngân Hà, ngươi biết gì chưa? Đám đội trưởng trở lại rồi.
Ngột Hách nhìn có vẻ hả hê.
- Hả?
La Phong kinh ngạc. Nửa kỷ nguyên đã qua, mình cũng quên mất đám đội trưởng rồi.
- Như thế nào?
- Còn sao nữa? Đương nhiên rất thảm.
Ngột Hách lắc lư cái đầu xấu xí của nó.
- Ba đội lính đã chết trên một nửa, thậm chí đến cả Ngư La cũng đã chết! Khố Pháp thật ra còn sống.
- Ngư La đã chết à?
La Phong kinh ngạc.
Ngư La, là người đứng đầu một đội, tập hợp đủ quân công hẳn là không khó.
- Ai biết, nghe nói đấu nhau dữ lắm.
Ngột Hách cảm khái.
- Vốn một nhiệm vụ cấp Tai Nạn, cũng không chết nhiều như vậy đâu. Nghe nói đội trưởng ghê gớm lắm, làm cho Khố Pháp và Ngư La cuối cùng nổi cơn điên. Ngư La đã chết, Khố Pháp may mắn sống sót. Nhưng đội trưởng thu hoạch tựa hồ không nhỏ.
Lần này những lão binh tổn thất thảm trọng. La Phong và Ngột Hách là hai tân binh cũng chẳng hề thông cảm.
Những binh lính đó sống sót, có người hận La Phong, thậm chí khi bay qua hồ nước La Phong còn phẫn nộ quát mắng. Họ chỉ cho rằng La Phong di động né tránh lợi hại, cũng không sợ La Phong. Nếu họ thấy La Phong giết Chân Thần, e rằng họ cũng không dám làm vây. Đáng tiếc chỉ có đội trưởng từng thấy, mà đội trưởng lại căn bản không công khai việc này.
Đương nhiên ngoài bộ phận lính cừu hận La Phong, còn có cả một bộ phận không để ý tới. Một bộ phận cuối cùng thậm chí còn chủ động muốn kết giao với La Phong.
“ầm ĩ đi.”
“Ta chỉ là một lữ khách mà thôi. Hy vọng trước khi ta rời khỏi Tấn Chi Thế Giớid tiền, các ngươi vẫn còn sống. “ La Phong căn bản không quan tâm tới đám lính. Hơn nữa trong thời gian an tĩnh này, cũng đi tới điểm quân bị xin ‘Nhiệm vụ Phong Hào’.
Đạt được phong hào, là rất nguy hiểm.
Mà lại chỉ sống sót có 10%. La Phong tự nhận mình tuyệt đối là loại mạnh nhất trong số các quân sĩ tinh anh, việc sống sót hẳn là không khó. Huống chi mình có khả năng phân thân. Sao lại không đi thử nhiệm vụ Phong Hào chứ?
Thời gian cứ thế trôi qua. Đảo mắt, La Phong đi tới Tấn Chi Thế Giới đã qua được một kỷ nguyên.