Chương 36 : Sào Huyệt
Mình không có chựa chọn nào khác. Tuy nói tốt nhất là đạt tới tầng thứ ba con đường thần lực, có chín vạn lần cấp độ sinh mạng. Nhưng nếu hạo kiếp đã tới, thời gian không cho phép, mình cũng không thể đợi. Xét về mặt tương đối, từ con đường thần lực tầng thứ hai trở thành Chân Thần đã tốt hơn con đường qui luật thành Chân Thần một chút rồi.
- Cha...
Bên cạnh truyền đến một giọng nói, cắt ngang suy tư của La Phong.
La Phong quay đầu, nhìn về phía hai con trai mình. Từ trong ánh mắt hai huynh đệ La Bình, La Hải, La Phong cũng cảm giác được vẻ lo lắng và bất an của họ.
- Yên tâm.
La Phong đứng dậy, vỗ vỗ vai hai huynh đệ:
- Cha các ngươi rất tự tin!
Hai huynh đệ nghe lời của cha mà vẫn bất an. Hai người bọn họ hiểu rõ về những tin tức hạo kiếp Giới Thú lần này. Họ hiểu lần này các tộc quần khác căn bản không cản nổi. Cả Vũ Trụ Hải duy nhất có hy vọng cũng chỉ có cha họ! Áp lực như thế nào chứ, gánh nặng như thế nào chứ?
- Đương nhiên.
La Phong hai tay đặt lên vai hai huynh đệ:
- Nếu ta thất bại, phụ tử chúng ta, và cả mẫu thân các ngươi, chúng ta một nhà cũng cùng nhau chết hết, trên đường xuống suối vàng cũng xem như có bạn.
Hai huynh đệ La Bình, La Hải lại nở nụ cười.
- Ừm.
Hai người bọn họ đều gật đầu thật mạnh.
- Đi đi.
La Phong nói.
Hai huynh đệ cùng biến mất.
Trong mắt La Phong lại có nét cười. Hai con trai của mình trải qua tôi luyện vạn ức kỷ nguyên, tự nhiên có thể bình tĩnh đối mặt với tử vong.
- Nếu bại, tất cả tiêu diệt.
Trong đầu La Phong lóe lên rất nhiều hình ảnh. Sư phụ của mình Chân Diễn, còn có Hỗn Độn, và cả hảo hữu Nhung Quân, cha mẹ, vợ, nhi tử, đệ đệ, cùng với năm đó rất nhiều anh hùng hy sinh tính mạng bảo vệ Địa Cầu nhất mạch trong chiến dịch Thôn Phệ Thú năm đó...
Tất cả, chỉ cần thất bại, đều hóa thành hư vô.
Cũng giống như những thời đại trước ba thời đại luân hồi, như Kiệt Phạm Tử, ai nấy đều hóa thành hư vô. Có lẽ cũng lưu lại một vài chữ trong tam đại tuyệt địa, mới có thể chứng minh họ từng tồn tại.
Trong Tấn Chi Thế Giới xa xôi.
Bản tôn người địa cầu của La Phong đang ở trong quân doanh Đông Quân, nhưng lúc này, thần thể lại bắt đầu tiêu tan tán loạn.
“Con Giới Thú đó thoát đi, khẳng định sẽ không bỏ qua việc trả thù.”
“Bây giờ khoảng lặng trước cơn bão...”
“Bất luận là ta đột phá tới chín vạn lần, hay vẫn không đột phá, một khi hạo kiếp cuối cùng giáng lâm, ta đều sẽ lập tức trở thành Chân Thần. Còn một khi ta đột phá thành Chân Thần, rất nhiều phân thân hợp nhất, trở về bản tôn. Bản tôn người địa cầu ta tự nhiên phải trở về. “ La Phong đứng trong căn nhà đá, thần lực lại âm thầm tiêu tán.
Không ngừng tiêu tán, trở về Tấn Chi Thế Giới.
Khoảnh khắc sau.
Bản tôn người địa cầu của La Phong đã rời đi, chỉ còn lại có một thần lực phân thân ở lại nơi này.
- Bây giờ ta chỉ còn thần lực phân thân ở lại Tấn Chi Thế Giới.
Phân thân La Phong bên trong nhà đá, thầm lắc đầu:
- Tạm thời ta phải từ chối tiếp khách, không gặp bất kỳ ai.
Vũ Trụ Hải, Khuynh Phong Giới, một trong tam đại tuyệt địa. Ở hạch tâm Khuynh Phong Giới, Hôn Ám Chi Địa.
- xoạt!
Làn da đen thui bị xé vụn, máu văng tung tóe, cái đầu xấu xí điên cuồng cắn xé, nuốt chửng.
- Ha ha ha... Ha ha ha...
Giới Thú Ma La Tát điên cuồng vừa cười vừa cắn xé:
- Ma La Tát lại vẫn còn một ngày đổi đời. Ta thành công rồi!
Trên thân thể Hắn đầy vết thương. Cái đầu kia của hắn đã bị xé nát còn một nửa. Hiển nhiên cuộc chiến đấu lúc trước thảm liệt vô cùng.
Chiến đấu giữa Giới Thú, khác hẳn giữa Giới Thú và Chân Thần.
Giới Thú đáu với các Chân Thần, có thể lợi dụng sức mạnh hoàn toàn tương phản nhau mà tiêu hao, cũng có thể dễ dàng phân tách thân thể chạy trốn.
Nhưng Giới Thú chiến đấu với nhau lại khác.
Chúng có sức mạnh giống nhau, lại tương khắc nhau. Ngươi có thể chia làm chín mươi chín phân thân, ta cũng có thể phân ra! Ngươi muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!
- Ma La Tát... Ngươi ăn ta, sau này cũng sẽ bị Giới Thú khác ăn thôi.
Con Giới Thú trên ngực có một lỗ thủng khổng lồ, đầu cũng chỉ còn lại có một cái, đang bị Ma La Tát không ngừng cắn xé gầm lên vẻ không cam lòng:
- Ngươi đến cả gặp ta cũng bị đánh trọng thương, chiến thắng vô cùng khó khăn. Ngươi không sống nổi đâu.
- Đồ ngu.
Ma La Tát điên cuồng ăn, đồng thời chửi:
- Ngươi mặc dù trọng thương nhưng vẫn mạnh hơn ta một chút. Nhưng kinh nghiệm, kỹ xảo chiến đấu của ngươi kém hơn ta.
Ma La Tát từng đứng trên đỉnh cao sào huyệt Giới Thú, chỉ sau Bối Địch!
Trong chiến đấu giữa mười ức Giới Thú mà đứng ở vị trí như thế, kinh nghiệm chiến đấu của Ma La Tát quá phong phú. Cho dù về mặt cơ sở kém một chút, nó vẫn bằng vào kỹ xảo, kinh nghiệm có thể đền bù. Hơn nữa ngay từ đầu đối phương đã sợ hãi, nghĩ rằng Ma La Tát vẫn là Ma La Tát lúc trước, tất cả đã khiến cho Ma La Tát cuối cùng đạt được thắng lợi trận này!
- Ta ăn ngươi, ta sẽ bước vào bậc hai. Lấy kinh nghiệm chiến đấu của ta, khi chiến đấu với đám Giới Thú bậc hai khác, phần thắng vẫn cao rất. Tương lai ta cũng có thể trở về cấp ba.
Ma La Tát gầm lên.
- Cấp ba? Chậm một bước rồi. Chậm một bước. Ngươi nhất định không thành Vương giả cuối cùng được đâu.
Giới Thú bị cắn xé không hề có sức phản kháng. Vì thứ quan trọng nhất của nó là Giới đã bị ăn, không có Giới, cũng như không gốc, rốt cuộc không còn chút sức chiến đấu nào nữa.
- Hơn nữa lúc trước ta vừa thất bại, đã đưa tin tức ngươi truyền khắp cả sào huyệt.
Con Giới Thú đó điên cuồng nói:
- Ta nói, Ma La Tát ngươi từ ngoại giới trở về, lại lui về tới bậc một rồi. Mặc dù ăn ta, ngươi cũng chỉ là mới vừa vào cấp hai. Trong cả sào huyệt Giới Thú, ngươi vẫn chỉ là tên cực yếu. Đám gia hỏa cấp ba khác có cừu oán với ngươi nhất định sẽ cả đám xông vào giết ngươi.
- Ngươi truyền ra à...?
Ma La Tát hơi giật mình.
Nó không giật mình.
Nó sớm đã biết sẽ như vậy...
Giới Thú, từ nhỏ đã là một sinh mạng siêu hủy diệt. Nếu luôn không ra tay, e rằng tất cả Giới Thú khác cũng không biết nó đã lui về tới bậc một. Chỉ khi nào nó ra tay, đối phó với một Giới Thú khác, vậy thì các Giới Thú khác đều sẽ biết ngay. Giới Thú nếu thắng, có khả năng sẽ không công khai, chỉ khi nào thất bại, để trả thù nhất định sẽ truyền ra.
Một khi truyền ra...
Tùy tiện một con Giới Thú trong sào huyệt Giới Thú cũng đều dám công kích Ma La Tát! Đây là nguyên nhân vì sao nó điên cuống như thế khi bị La Phong đánh cho rơi xuống tới bậc một. Nó hiểu, từ bậc một muốn trèo lên, khó như lên trời.
- Sợ?
Giới Thú sắp chết cười nhạo.
- Sợ à?
Ma La Tát há mồm cắn xé:
- Nhất định chỉ có một Vương giả cuối cùng. Ta lần này lui về tới bậc một, cũng nhất định sẽ không còn cơ hội tranh giành Vương Giả cuối cùng. Tương lai vẫn chỉ có chết. Mặc dù chết sớm chết muộn thì đã sao?
Trong cơ thể Ma La Tát thiêu đốt lửa giận vô tận.
Mặc dù là chết!
Cũng muốn phải trước khi chết trả thù tên nhân loại La Phong đoạn tuyệt tất cả hy vọng của nó!
- La Phong...
Ma La Tát trong lòng lặng lẽ nhắc tên này.
- Ngươi đi ngoại giới, e rằng còn không biết một tin tức.
Giới Thú sắp chết không bỏ qua cơ hội đả kích Ma La Tát chút nào.
- Tin tức gì?
Ma La Tát lạnh lùng nhìn Giới Thú sắp chết, hỏi cụt lủn.
- Bối Địch...
Giới Thú sắp chết cười gằn nói:
- Đã bước vào bậc bốn rồi. Đây là Ba Đột Nhĩ trước khi chết truyền lại tin tức. Rất nhiều Giới Thú đều biết rồi.
- Ba Đột Nhĩ trước khi chết?
Ma La Tát giật mình:
- Chẳng trách không nói cho ta biết!
Mười ức Giới Thú sinh ra, sau đó chiến đấu với nhau. Một vài Giới Thú cường đại tự nhiên đứng trên đỉnh cao. Ma La Tát là một tên cùng cấp với Ba Đột Nhĩ, vốn cừu hận rất lớn với Ma La Tát!
Ba Đột Nhĩ đã chết, bị Bối Địch giết, ăn rồi.
Trận này cũng làm Ba Đột Nhĩ phát hiện ra Bối Địch đã là bậc bốn. Hắn đương nhiên trước khi chết sẽ truyền ra tin tức. Nhưng đối với một vài tên cừu địch, nó lại không hề truyền tin.
- Bậc bốn!
Ma La Tát lạnh mình.
Một bước sau, từng bước chậm.
Nếu muốn trở thành Vương giả cuối cùng, tuyệt đối không thể là người đầu tiên ly khai tập đoàn. Nó từng là một thành viên tập đoàn đệ nhất, chỉ là gặp phải khốn cảnh Bối Địch truy lùng giết chóc, mới quyết định ra ngoài đi tìm kỳ ngộ, nhanh chóng đạt tới cấp ba đỉnh cao, đấu với Bối Địch. Không ngờ Bối Địch đã bước vào bậc bốn rồi.
- Vương giả cuối cùng!
- Không còn hy vọng gì nữa.
- Ta... Nhất định phải chết.
- Trước khi chết, nhất định phải trả thù hủy diệt tên Nhân Loại ghê tởm cắt đứt hy vọng của ta!
Cái đầu bị thương của Ma La Tát cũng đã hoàn toàn khôi phục. Hai đầu sọ đều gục xuống, điên cuồng cắn xé.
- Ta đem tin tức này truyền cho Bối Địch. Ngươi đấu với Bối Địch vô tận kỷ nguyên. Bối Địch biết ngươi yếu đi nhất định sẽ đến truy sát ngươi. Ngươi bậc hai, Bối Địch bậc bốn, tốc độ Bối Địch vượt xa ngươi, ngươi trốn không thoát đâu.
Giới Thú sắp chết gầm lên.
Ma La Tát cúi đầu ăn, cắn nốt cái đầu còn lại của Giới Thú sắp chết.
Soạt! Xoẹt! Xoẹt!
Ăn trọn.
Độc nhãn trên hai đầu Giới Thú Ma La Tát đều lóe lên hào quang lạnh giá:
- Ta, Ma La Tát, chết cũng phải cho La Phong trả giá đắt!
Đồng thời nó cẩn thận cảm ứng phương vị những con Giới Thú khác, đặc biệt là một vài Giới Thú cường đại như Bối Địch. Một khi những con cỡ Bối Địch đến gần, Ma La Tát nhất định sẽ lập tức chạy trốn thật xa.
Sâu trong sào huyệt Giới Thú.
Trên tảng đá hoang vu trôi nổi, có một thân ảnh khổng lồ màu đen đang nằm.
Vù …
Nó đột nhiên ngồi dậy, nhìn ra xa.
Hai đầu xấu xí của nó đồng loạt nhìn về phía một phương hướng., đầu trên độc nhãn thoáng có hào quang xoay tròn, lạnh giá nhìn vào một nơi rất xa.
“Ma La Tát...”
Nó khàn giọng lẩm bẩm nói: “ Ngươi, lui về tới bậc một? Từ khi sinh ra tới giờ, ngươi vẫn tranh đấu với ta. Lần trước ngươi đại bại trọng thương ly khai sào huyệt, khi trở về đã lui về tới bậc một à.”
Bậc một đỉnh cao, giết chết một Giới Thú bậc hai trọng thương.
Có vẻ rất khó.
Nhưng Bối Địch lại không thấy có gì khó hiểu,. Bởi vì, đây là đối thủ cũ Ma La Tát của nó! Một đối thủ từng uy hiếp nó rất lớn. Chỉ là bây giờ đối thủ của nó đang khó khăn bò lên bậc hai, nhưng nó đã đạt tới bậc bốn. Nó cũng con bậc bốn duy nhất ở cả sào huyệt Giới Thú.
Càng về sau, mỗi bậc một chênh lệch càng thêm ghê gớm.
“Sinh mạng Trong Vũ Trụ Hải lại cường đại tới như vậy à? “ Bối Địch trầm thấp khàn khàn: là ai đã làm Ma La Tát như vậy. Chẳng lẽ là đệ nhất cường giả Vũ Trụ Hải Ngân Hà Lĩnh Chủ như lời của bọn Cầu Nham, Chấn Già?”