Chương 43 : Đại Càn Quét
Thần Nhãn giữa trời cao tản ra công kích ý chí không ngừng tăng lên, làm đám lính chống cự càng khó khăn hơn.
- Không.
Tu Chung cảm thấy một cú công kích cực mạnh, ý chí của mình đã dần dần mơ hồ:
- Thanh tỉnh. Tỉnh táo lại cho ta!
Hắn nhìn thoáng qua phía sau. Phía sau có một bóng đen Kim Trảo Thần hóa thành lưu quang đen vẫn đuổi theo phía sau, không giảm bớt chút nào.
- Thanh tỉnh, thanh tỉnh.
Tu Chung lo lắng đến cực hạn. Nhưng công kích ý chí ngược lại vẫn tăng cường, làm hắn dần dần có dấu hiệu tan vỡ.
- Ngân Hà! Là ta sai lầm, tha cho ta, tha cho ta.
Tu Chung vào thời khắc cuối cùng truyền âm nói. Vì ý chí công kích Dhạ, quỹ tích phi hành của hắn cũng không còn hoàn mỹ.
Rào!
Phía sau Kim Trảo Thần La Phong toàn thân đen kịt, đuổi sát theo.
- Chết đi!
La Phong một trảo lãnh khốc. Một trảo đã đánh cho con chim to màu trắng rơi thẳng xuống dưới
Ầm ầm...
Con chim to màu trắng rơi xuống trên thảo nguyên. La Phong cũng đáp xuống một bên.
La Phong nhìn con Hài Điểu ngã quỵ trên trên thảo nguyên, đã nằm rạp xuống, tựa hồ mất đi ý thức. Xa xa các quân sĩ khác đang chiến đấu nhìn lại
Họ cũng đều biết, quân sĩ nằm đó hiển nhiên đã bị ý thức tan vỡ, chẳng mấy chốc sẽ bị Thần Nhãn hủy diệt ngay. Nhất định sẽ để lại bảo vật. Nhưng nhìn thấy Kim Trảo Thần La Phong đứng một bên, nhất thời không một ai dám đi đoạt thức ăn trên miệng hổ.
Xoát!
Một luồng tử quang từ trong Thần Nhãn bắn ra. Bắn thẳng vào con Hài Điểu màu trắng. Nhất thời Tu Chung dưới sự bảo vệ của bảo vật dòng cơ giới trong nháy mắt vẫn bị tiêu diệt, chỉ để lại mấy thứ áo giáp, vòng tay không gian, bảo vật máy móc.
La Phong vung tay lên, thu hồi ngay, rồi lập tức nhảy vọt lên, hóa thành lưu quang vọt tới đám chiến đấu đang quân sĩ!
Số lượng quân sĩ đang giảm mạnh.
28 vị... 26 vị... 23 vị...
Số quân sĩ bị chết, hoặc là bị Thần Nhãn giết chết, hoặc là bị những quân sĩ khác giết chết.
- Cút ngay!
Tiếng gầm như sấm, ầm ầm truyền đến. Kim Trảo Thần La Phong hóa thành lưu quang nhằm thẳng về phía bảo vật do một quân sĩ vừa bị Thần Nhãn đánh chết để lại.
- Là quân sĩ Ngân Hà.
- Là quân sĩ Ngân Hà.
Đồng thời ba quân sĩ cũng đáp xuống chỗ có bảo vật, vừa thấy La Phong, đều vội thay đổi phương hướng thành một vòng cung thoát đi.
Nếu họ cách chỗ bảo vật rơi xuống rất gần, có lẽ còn có thể lấy được bảo vật. Nhưng bản thân họ cũng cách bảo vật khá xa, cho dù có thể lấy được sớm một bước, e rằng cũng sẽ bị quân sĩ Ngân Hà đuổi theo. Như vậy đúng là một cơn ác mộng.
Trong đám quân sĩ này, có hai người tìm được nhiều bảo vật nhất. Một là La Phong, một người là quân sĩ sinh mạng thực vật! Tính ra, sinh mạng thực vật tìm được bảo vật nhiều nhất!
Phải biết là cả quang vực chỉ có đường kính mười ức km. Còn quân sĩ sinh mạng thực vật có độ cao đạt tới gần ức km. Những cành lá lan ra cả khu vực, nó tự nhiên ỷ vào ưu thế này mà tìm được không ít bảo vật.
- Không!
- Ta không cam lòng!
- Chết đi, chết đi, chết nhanh đi.
Đóa hoa diễm lệ trên người quân sĩ sinh mạng thực vật phát ra một thanh âm thê lương.
Thực lực nó rất mạnh.
Nhưng Thần Nhãn giữa trời cao liên tục công kích ý chí, làm nó phải cố hết sức! Vốn là sinh mạng thực vật, lúc chiến đấu, nó rất có ưu thế. Do đó về phương diện tôi luyện ý chí thì vốn cũng kém một chút. Tuy nói ý chí của nó đã đạt tới cấp độ Chân Thần, nhưng giữa đám quân sĩ tinh anh này, hắn chỉ có thể xếp hạng trung bình!
- Không... Không...
Quân sĩ sinh mạng thực vật cảm giác thấy mình sắp không kháng cự được nữa, ý chí thậm chí bắt đầu muốn tan vỡ rồi.
- Nó sắp chết rồi.
- Nó không chịu được nữa.
Đám lính xa xa đều nhìn lại. Mỗi người đều tránh xa. Trong mắt ai cũng có vẻ tham lam. Vì ai nấy đều biết quân sĩ sinh mạng thực vật có nhiều bảo vật dòng cơ giới nhất. Việc này khiến mỗi một quân sĩ đều rất muốn có được nó.
La Phong cũng lơ lửng giữa không trung nhìn ra xa.
- Không! Chết, các ngươi chết hết đi.
Quân sĩ sinh mạng thực vật gầm lên, tùy ý điên cuồng phất những cành lá của nó. Mỗi một cành lá đều bắn ra những luồng kim quang, quét ra chung quanh, muốn giết nhiều quân sĩ hơn nữa. Nhưng mỗi quân sĩ đều tránh xa nó, cách nó càng xa càng tốt.
Hơn nữa lúc này những quân sĩ còn sống ai nấy đều ít bị tổn thất thực lực, cho dù bị sinh mạng thực vật vây khốn, trong thời gian ngắn cũng sẽ không chết.
- Không --
Tiếng gào rú thê lương.
Những sợi dây bay múa, bây giờ tất cả đều vô lực rũ xuống, hiển nhiên đã mất đi ý thức.
- Hả?
La Phong sáng mắt lên, lúc này hóa thành lưu quang, tốc độ nhanh chóng tăng vọt, nhằm thẳng về phía sinh mạng thực vật
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Cả đám lính, đồng loạt lao về phía đó. Ai nấy đều khát vọng tìm được vô số bảo vật dòng cơ giới. Cho dù mình không dùng đến, cũng có thể đi đổi thành quân công. Sau đó dùng quân công đổi lấy một món thích hợp với mình.
Rào!
Tử quang lạnh giá hạ xuống, rơi vào sinh mạng thực vật. Trong nháy mắt lệnh sinh mạng thực vật đã bị tiêu diệt hóa thành hư vô, chỉ để lại một đống bảo vật.
- Là... của ta.
Một quân sĩ dị thú có hai cánh, đầu tam giác, nhanh như chớp rít lên bay tới. Trong số rất nhiều quân sĩ đang vọt tới trung, tốc độ của nó là nhanh nhất.
- Vù!
Lướt trên thảo nguyên, trong nháy mắt đã hốt lấy toàn bộ bảo vật trên thảo nguyên.
- Muốn chết!
Một tiếng gầm truyền đến.
Quân sĩ dị thú hình chim đưa mắt nhìn ra xa, cười khẩy truyền âm nói:
- Quân sĩ Ngân Hà, nói về thực lực thì ta không bằng ngươi. Nhưng nói về tốc độ phi hành thì ta không sợ ngươi.
Ầm!
La Phong rít lên lướt đến.
- Thế à?
Vốn La Phong Kim Trảo Thần toàn thân đen kịt nhất thời thay đổi. Kim Trảo Thần biến mất. Chỉ thấy La Phong trong nháy mắt biến thành một con phi cầm màu trắng bạc -- Hài Điểu!
- Hài Điểu!
Quân sĩ phi cầm dị thú kinh hãi.
Rào!
Chỉ thấy Hài Điểu La Phong, tốc độ trong nháy mắt tăng vọt, rõ ràng vượt qua cả quân sĩ dị thú phi cầm một bước dài, đuổi thẳng tới.
Trong mắt La Phong đầy giá lạnh. Đùa à. Lúc trước Tu Chung vừa chết, mình tìm được Hài Điểu, vốn đã có ý muốn ở trong tầng thứ ba trắng trợn lấy cho được vô số bảo vật, tự nhiên là lập tức đưa Hài Điểu đến Mộ Lăng Chi Chu, để Kim Giác cự thú thí nghiệm.
Kim Giác cự thú tu luyện trong Truyền Thừa Không Gian vạn lần thời gian gia tốc, nghiên cứu Hài Điểu. Tuy nói không gian tu luyện nghiên cứu trên một ngày, mới hiểu được bí pháp khu sử Hài Điểu. Nhưng ngoại giới mới vẻn vẹn chỉ qua không đến mười giây mà thôi.
- Sao lại...
Quân sĩ dị thú phi cầm nóng nảy. Một món bảo vật dòng cơ giới mới muốn sử dụng tốt nhất, phần nghiên cứu bình thường cũng phải rất lâu. Quân sĩ Ngân Hà vừa mới tìm được Hài Điểu, sao có thể sử dụng ngay như vậy?
Nó làm sao biết được...
La Phong vốn là về phương diện bí pháp đã có thành tựu cực cao. Tiếp theo có thời gian gia tốc vạn lần, sao mà không nhanh cho được?
- Nghe nói ngươi lợi hại. Ta không tin ngươi chỉ là một Pháp Tắc Chi Chủ lại mạnh tới như vậy.
Quân sĩ dị thú phi cầm phẫn nộ gầm lên.
- Xuống cho ta!
Hài Điểu trong nháy mắt đã đuổi theo, cánh chim khổng lồ hóa thành lưu quang, thi triển ra đao pháp Thủy Hỏa Chi Quang, bổ thẳng vào quân sĩ dị thú phi cầm, làm quân sĩ dị thú phi cầm bị tạp đập rơi thẳng xuống thảo nguyên, làm thảo nguyên bị đánh thủng một hố to.
Ngay khi rơi xuống, La Phong vốn có hình chim to màu trắng bạc trong nháy mắt lại biến thành Kim Trảo Thần.
Dù sao về phương diện công kích, Kim Trảo Thần vẫn mạnh hơn!
- Chết đi!
Kim Trảo Thần điên cuồng chiến đấu chung quanh quân sĩ dị thú phi cầm. Nhất thời, chỉ thấy trảo ảnh kim sắc chói mắt như những cơn sóng lớn, trong nháy mắt tràn ngập quân sĩ dị thú phi cầm.
- Sao …
Quân sĩ dị thú phi cầm muốn phản kháng.
Nhưng bị La Phong áp sát, hơn nữa thực lực của La Phong lại chiếm ưu thế, quân sĩ dị thú phi cầm muốn chạy trốn cũng không làm được.
- Ầm ầm...
Đao quang vô tận cuộn tới. Vốn quân sĩ dị thú phi cầm trải qua tầng hai Ô Khải Lâu đã hao tổn thực lực không ít, càng bị giày xéo tới mức không có lực hoàn thủ.
Vẻn vẹn chỉ sau ba mươi giây.
Quân sĩ dị thú phi cầm đã bị tiêu diệt!
“Hừ. “ La Phong trong nháy mắt thu hồi bảo vật: “ Không hổ là quân sĩ tinh anh. Đã bị trọng thương, mà còn chống cự lâu hơn cả con Chân Thần Cửu Yên Trạch. “
Những quân sĩ khác xa xa kinh ngạc thấy trong ngắn ngủn trên ba mươi giây, một quân sĩ tinh anh dị thú cường đại không thể chạy trốn, trực tiếp bị hành hạ đến chết!
Kinh sợ!
Ớn lạnh!
Các loại tâm tình thấp thỏm.
Đây là lần đầu tiên La Phong chính thức ra tay giết quân sĩ ở tầng thứ ba. Lúc trước Tu Chung chỉ bị Thần Nhãn giết chết. Lần này triển lộ thủ đoạn, cũng làm cho những quân sĩ khác hiểu được, việc mình cẩn thận né tránh lúc trước là việc làm sáng suốt như thế nào.
- Oang...
Thần Nhãn giữa trời cao tản ra vô tận kim quang, công kích ý chí cường đại phát ra liên tục.
- A.
- Chỉ có thể sống mười lăm người!
Đặc biệt đám lính đã cảm thấy công kích ý chí ép lên tới gần như cực hạn, càng điên cuồng hơn nữa. Họ kiệt lực chiến đấu.
Số lượng tiếp tục giảm bớt.
20 vị... 18 vị... 16 vị...
Cho đến lúc 15 vị!
Khi cả khu vực Thần Nhãn chiếu xuống chỉ còn lại có 15 quân sĩ, thì công kích ý chí đã đạt tới cấp độ Chân Thần đỉnh cấp, đã tiếp cận Chân Thần cực hạn rồi.
Ngoại trừ La Phong, 14 quân sĩ khác ai nấy đều vô cùng chật vật.
“Thời gian đằng đẵng tám trăm vạn kỷ nguyên. “ La Phong nhìn lướt qua quân sĩ khác, thầm cảm khái.
Công kích ý chí?
Mặc dù là công kích ý chí tiếp cận Chân Thần cực hạn, cũng chẳng ăn thù gì với mình. Lúc trước mình tìm được truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, đã đạt tới ý chí cấp Chân Thần rồi. Sau đó trong thời gian đằng đẵng, có Truyền Thừa Không Gian tôi luyện bản thân, Truyền Thừa Không Gian chính là một cơ sở huấn luyện siêu cường giả có thể nói là hoàn mỹ.
Bên trong Truyền Thừa Không Gian, tự nhiên cũng có thể tôi luyện ý chí.
Bảo trì vạn lần thời gian gia tốc để tôi luyện ý chí, đối với La Phong thì tám trăm vạn kỷ nguyên quả là một siêu thời gian trước đó chưa từng có, thật sự đã làm ý chí của hắn từ Chân Thần đột phá tới một cấp độ cực cao. Dựa theo La Phong suy đoán, ý chí mình hẳn là cấp độ Hư Không Chân Thần rồi.
Ý chí cấp độ Hư Không Chân Thần, trong số những Chân Thần thông thường, đến cả trong Vũ Trụ Hải, cũng chẳng có mấy Chân Thần đạt tới bước này, chứ đừng nói Tấn Chi Thế Giới.
Còn ý chí của Vũ Trụ Chi Chủ đạt tới cấp độ Hư Không Chân Thần thì còn hiếm hơn.
“Ta có Truyền Thừa Không Gian, nếu còn không đột phá được, thì đúng là chuyện cười của Đoạn Đông Hà nhất mạch. “ La Phong thầm nói. Các thế hệ người nhận truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch, khi còn trong giai đoạn Vũ Trụ Chi Chủ đều có thể dễ dàng đạt tới cấp Hư Không Chân Thầnd.
Rào! Rào! Rào!...
Thần Nhãn giữa trời cao biến mất hóa thành hư vô. Đồng thời 15 luồng sáng giáng lâm, bao phủ mười năm tên lính đám người La Phong, làm họ biến mất khỏi tầng ba Ô Khải Lâu.