Chương 50 : Đào Tạo (Hết Thiên Ba)
Tinh thần niệm lực của La Phong lan ra chung quanh, trong nháy mắt đã phát hiện ra ở bên trái cách hắn đại khái một trăm thước có một thực vật như một dây bầu, chiều dài vẻn vẹn chỉ khoảng hai thước.
Niệm lực tách phía trước ra một con đường, La Phong đi thẳng qua đó.
- La Phong, Ma Vân Đằng sau này sẽ làm bạn với ngươi cả đời.
Ba Ba Tháp cảm khái nói:
- Đương nhiên, Ác Ma Ba Ba Tháp ta cũng sẽ làm bạn với ngươi cả đời, trừ phi ngươi chết đi thì ta mới có thể ly khai! Dựa theo lệnh của chủ nhân... chờ ngươi trở thành vực chủ, ta mới có thể nhận ngươi làm chủ nhân.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong Thức Hải La Phong.
- Hử?
La Phong trong nháy mắt đã hiểu ra.
Ba tài khoản trong 'Ngân Hàng Vũ Trụ Ngân Hà', lần lượt khi mình tới cấp hằng tinh, cấp vũ trụ, cấp vực chủ mới có thể tìm được! Đó chính là một khoảng tiền bạc khổng lồ, với vô số bảo vật, đợi sau này mình trở thành vực chủ mới có thể tìm được. Còn sinh mạng trí năng 'Ba Ba Tháp' cũng phải đợi mình tới cấp vực chủ mới có thể chính thức nhận mình làm chủ nhân.
Hiển nhiên …
Đạt tới vực chủ, nó mới có thể cho mình là hợp lệ!
Sau khi vô cùng cẩn thận để dây bầu ‘Ma Vân Đằng con' vào ba lô, La Phong phóng thẳng lên cao…
Soạt! Soạt! Soạt! Soạt! Soạt!
Từ dưới đất sâu trên mười vạn thước, liên tục va vào làm vỡ tung vô số đá, rồi xé nước phá mặt hồ, bay vào không trung. Không trung bên ngoài xanh ngắt, những sợi mây trắng quyện với nhau như tơ phiêu bồng cuối chân trời, thỉnh thoảng có một đám quái thú phi cầm hình thể khổng lồ lướt qua. La Phong đứng giữa không trung nhìn chung quanh, tâm tình rất tốt.
- Hả?
La Phong cúi đầu nhìn vào đồng hồ thông tin, mấy cuộc điện thoại nhỡ?
La Phong gọi lại.
- Alô, La Phong, vừa rồi có chuyện gì thế, ta gọi ngươi hai ba lượt điện thoại mà sao đều nói là không thể gọi được?
Thanh âm của Liễu Hà vang lên trong đồng hồ thông tin.
La Phong giật mình
Nhất thời trong Thức Hải vang lên thanh âm của Ba Ba Tháp:
- La Phong, ngươi vừa rồi trong Vẫn Mặc Tinh Hào, nên bị ngăn tất cả các tín hiệu của ngoại giới.
- Rõ là việc lạ.
Liễu Hà rất khó chịu.
Trong đầu La Phong nhanh chóng tự hỏi phải trả lời như thế nào. Phải biết rằng bây giờ cả địa cầu đều nằm trong phạm vi tín hiệu bao trùm, ít có khả năng xuất hiện những tình huống không thể gọi được.
- À, là như thế này, đồng hồ thông tin của ta vừa rồi sắp hết điện, do đó ta tắt máy trước. Bây giờ ta đã ra khỏi đất, chuẩn bị về rồi! Trong phi cơ chiến đấu thông minh có thể nạp điện, do đó mở nó ra lại.
La Phong nhanh chóng đưa ra một lý do.
- Hả? Đóng máy à? Đóng máy bình thường không phải sẽ có tiếng nói là 'số máy quí khách gọi đã bị đóng’ sao? Nhưng cũng đúng, có đôi khi mấy cái tiếng nói đó cũng có vấn đề.
Liễu Hà không nói nhiều về vấn đề này nữa.
- La Phong, ngươi nói ngươi chuẩn bị trở về à? Những người khác đang tìm ở dưới đất cả mà…
- Ta cảm giác thấy không tìm thấy nữa, nên không muốn tìm.
La Phong cười.
- Được, ta và những người khác thăm dò thêm, không biết chừng có thể tìm ra.
Liễu Hà nói xong lập tức cắt điện thoại.
- Tìm được Mộc Nha Tinh? Họ không thể tìm được Mộc Nha Tinh nữa rồi.
Trong Thức Hải, Ba Ba Tháp cười quái dị nói.
La Phong lao thẳng về phía phi cơ chiến đấu thông minh, đồng thời cũng khống chế trí tuệ để phi cơ chiến đấu bay qua.
- Ngươi nói không có Mộc Nha Tinh nữa à?
La Phong kinh ngạc.
Phi cơ chiến đấu thông minh nhanh như chớp dừng giữa bầu trời, cửa khoang mở ra. La Phong bay thẳng vào trong khoang.
- Số Một, về nhà.
La Phong phân phó.
- Đương nhiên không.
Trong Thức Hải, thanh âm Ba Ba Tháp chợt vang lên.
- Đám hạt Mộc Nha Tinh đó đều là do ta cố ý ném từ cửa khoang phi thuyền ra! Ta chỉ có thể dựa vào năng lượng giả định có thể hình thành trong phi thuyền. Mà năng lượng giả định đó căn bản không thể ly khai phi thuyền. Lúc trước ta ném Mộc Nha Tinh, cũng là để hấp dẫn thiên tài địa cầu đến, rồi từ từ kiểm tra xem trong số họ có ai có bộ não rộng không.
- Kiểm tra?
La Phong cả kinh.
- Khi chúng ta tìm Mộc Nha Tinh, là ngươi có thể kiểm tra được à?
La Phong nhớ, bên trong di tích văn minh cổ số chín, di tích đó đã mất không ít thời gian mới kiểm tra thành công.
- Ngươi nghĩ rằng hiệu suất của ta thấp như cái trí năng vớ vẩn ở căn cứ giám sát à?
Ba Ba Tháp đắc ý nói:
- Nhưng tư chất của người địa cầu các ngươi thật sự yếu. Bao nhiêu là cấp hành tinh, một đoàn chiến thần... mà người thiên phú tốt nhất lại là ngươi, chỉ có não rộng 22. Kế tiếp là một chiến thần 16, xếp thứ ba là cấp hành tinh bậc hai, bộ não hắn khá rộng, 15
- 16?
La Phong vội hỏi:
- Là ai?
- Đệ tứ nghị trưởng Y Tư Đặc, bộ não rộng 15
La Phong không khỏi cả kinh, lại còn có người lớn hơn cả Y Tư Đặc à.
- Là một tiểu tử Ấn Độ trên địa cầu các ngươi.
Ba Ba Tháp nói.
- Ấn Độ quốc? À...
La Phong không hỏi nhiều nữa.
Nếu Hoa Hạ Quốc, mình còn bồi dưỡng. Còn người Ấn Độ, thôi đi. Để tiểu tử đó tự mình theo số phận đi. Nhưng đối phương bây giờ đã là cấp chiến thần, quả cũng không tệ lắm.
Phi cơ chiến đấu thông minh phi hành trên bầu trời đại lục Australia, nhanh chóng bay về phía cơ sở Giang Nam Thị ở Á Châu.
Trong khoang.
- La Phong, Ma Vân Đằng rất trung thành, cả đời chỉ biết nhận một chủ nhân. Đây cũng là lí do vì sao khi ta chủ nhân bị giết, đến cả Ma Vân Đằng cũng mất mạng luôn. Ma Vân Đằng nhận chủ rồi thì người khác không thể sử dụng. Do đó... quá trình nhận chủ rất trọng yếu. Nhưng trước hết, ta phải cải tạo lại hệ thống trí tuệ của phi cơ chiến đấu ngươi cái đã.
Ba Ba Tháp nói.
- Hệ thống phi cơ chiến đấu thông minh?
La Phong hơi kinh ngạc.
Chỉ thấy bên trong phi cơ chiến đấu thông minh, rất nhiều ấn phím chợt lóe sáng, các phím cũng phát hào quang làm cho người ta hoa mắt, rồi chỉ khoảng mười lăm giây, tất cả lại khôi phục như bình thường.
- Bây giờ thì tốt rồi.
Ba Ba Tháp nói.
- Tại sao phải cải tạo hệ thống?
La Phong vội hỏi.
- Hệ thống phi cơ chiến đấu thông minh này trên thực tế người có quyền hàng đầu là quán chủ Cực Hạn Vũ Quán các ngươi 'Hồng' khống chế, quyền thứ hai mới là ngươi. Do đó... chỉ cần hắn muốn, hắn có thể biết ngươi đang làm gì trong phi cơ chiến đấu thông minh. Hơn nữa có thể tùy thời thu hồi phi cơ chiến đấu thông minh.
Ba Ba Tháp nói:
- Bây giờ ta cải tạo xong rồi, Hồng không phát hiện ra chút nào, còn phi cơ chiến đấu thông minh sau này sẽ do ngươi điều khiển, Hồng ngược lại chỉ có quyền thứ hai.
La Phong cả kinh, cũng lập tức hiểu ra.
Nếu mình bán phi cơ chiến đấu thông minh, cũng sẽ làm như vậy.
- Cây Ma Vân Đằng con này tốt hơn cây Ma Vân Đằng Hồng tìm được lúc trước nhiều.
Ba Ba Tháp cảm khái nói:
- Lúc trước, sau thời kỳ Đại Niết của các ngươi, nhân loại bắt đầu xuất hiện cường giả. Để hấp dẫn cường giả nhân loại tới, ta ném một mầm cây Ma Vân Đằng ra. Mầm Ma Vân Đằng đó bắt đầu trưởng thành! Hơn nữa trước sau hấp thu trên ba hạt Mộc Nha Tinh, đồng thời có hai hạt bị ta bóp thành bụi Mộc Nha Tinh, được một vài cỏ cây hấp thu, hình thành ‘Thảo mộc chi linh’ của các ngươi
- Đáng tiếc
- Hồng và thủ hạ hắn lấy đi Ma Vân Đằng, thảo mộc chi linh. Ta chỉ có thể dùng Mộc Nha Tinh nuôi dưỡng ra một con quái thú mà các ngươi gọi là 'Hoàng cấp', hấp dẫn các ngươi tới. Sau đó dùng mấy hạt Mộc Nha Tinh, hấp dẫn vô số cường giả nhân loại tụ tập, để ta chọn lựa xem bộ não nào có độ rộng cao nhất.
Ba Ba Tháp giải thích
- Lúc trước ta để một đống Mộc Nha Tinh ở cửa vào phi thuyền, rồi ném vài hạt ra ngoài, có ba hạt ta cố ý để bên cạnh ngươi! Còn có lần đem cả tám hạt để gần ngươi
- Nhưng ta chỉ ném một chút là việc đã xong rồi.
- Vì ta không thể ly khai phi thuyền, do đó chỉ có thể dùng sóng niệm lực tự thân của phi thuyền xâm nhập vào Thức Hải ngươi, lặng lẽ ảnh hưởng tới ngươi, để ngươi đi tới mảnh vỡ đó, để ngươi nhặt được mảnh vỡ. Rồi sau đó lại dẫn dắt ngươi đi tới cửa vào phi thuyền.
Ba Ba Tháp nói một hơi.
La Phong ngạc nhiên!
Mẹ ơi!
Từ đầu tới đuôi, tất cả mọi việc trên đảo sương đều do Ba Ba Tháp đạo diễn à!
Thảo mộc chi linh, Ma Vân Đằng, Thú Hoàng, Mộc Nha Tinh!
Lúc trước La Phong còn nghi hoặc, tại sao Thú Hoàng không ăn nốt những viên Mộc Nha Tinh khác. Nguyên lai là Mộc Nha Tinh được ném ra tại chỗ! Hơn nữa mình tìm được mảnh vỡ, nguyên lai cũng là vô hình trung bị dẫn dắt. Việc phát hiện ra phi thuyền cũng là như thế!
- Sóng niệm lực? Làm sao dẫn dắt ta được?
La Phong vội vàng hỏi. Thứ này thật đáng sợ.
- Không mạnh như ngươi tưởng đâu.
Ba Ba Tháp nói:
- Bản thân nó rất yếu ớt, chỉ là ảnh hưởng tới tiềm thức của ngươi. Ngươi vốn đã xuống đất tìm kiếm không có mục đích gì. Ta dẫn dắt ngươi trong tiềm thức, ngươi tự nhiên dần dần đi về phía đó! Còn nếu ta dẫn ngươi, nói ngươi tự sát, ngươi đương nhiên sẽ bừng tỉnh, làm sao ngươi đồng ý được?
La Phong gật đầu.
Đích xác, lúc đó mình còn đang gọi điện thoại cho Từ Hân, ý thức đích xác vẫn rất thanh tỉnh.
- Không nói việc này nữa. Mau mau đem Ma Vân Đằng nhận chủ.
Ba Ba Tháp vội nói:
- Ngươi cắt cổ tay, Ma Vân Đằng nhận chủ cần uống không ít máu tươi.
Cắt cổ tay?
Đối với cường giả cấp hành tinh thì cũng không nguy hiểm gì lắm.
La Phong mặc dù giật mình, vẫn cắt cổ tay mình ra
Xoẹt!
Cổ tay rách ra, áp vào gần Ma Vân Đằng. Máu tươi không ngừng bị Ma Vân Đằng con hấp thu. Với hoạt tính tế bào của La Phong, vết thương trên cổ tay nhanh chóng khôi phục, La Phong buộc phải bất lực chủ động cắt thêm nữa!
- Veo!
Một trái cây đỏ như máu cùng loại với trái nho chợt xuất hiện, dừng lại trước cây Ma Vân Đằng con, rồi bị vô số dây cuốn lấy.
Moạp Moạp! Moạp! Moạp!
Những luồng điện quang đỏ như máu trên thân Ma Vân Đằng con bắt đầu lóe ra.
- Sao vậy? Ba Ba Tháp?
La Phong vội hỏi. Vừa rồi trái cây đó khẳng định là do Ba Ba Tháp bày ra. Ngoại trừ mình, cũng chỉ có tinh hạch của Ba Ba Tháp là có không gian trữ vật.
- Lần đầu đào tạo Ma Vân Đằng!
Ba Ba Tháp giải thích:
- Ta vẫn luôn không dám đào tạo Ma Vân Đằng con, là vì sau khi đào tạo, nó sẽ trở nên mạnh lên. Thực lực ngươi yếu hơn nó, sẽ không thể thu phục được! Do đó mấy năm nay, ta vẫn luôn chỉ để nó ở mức mầm nhỏ. Còn bây giờ Ma Vân Đằng bắt đầu nhận chủ, chính là cơ hội tốt nhất để tiến hành đào tạo lần đầu!
- Cũng tương tự như trẻ con địa cầu các ngươi, sữa mẹ là rất trọng yếu. Đào tạo Ma Vân Đằng lần đầu tiên, vật phẩm để nó ăn cũng rất trọng yếu.
- Đầu tiên, phải là bảo bối, tiếp theo, phải là thứ mà Ma Vân Đằng con có thể ăn.
Ba Ba Tháp giải thích:
- Trái cây vừa rồi là do sư phụ ngươi chuẩn bị riêng cho Ma Vân Đằng của ngươi ăn. Nói về giá nó đắt hơn mảnh vỡ của ngươi nhiều.
La Phong giật mình.
Ba Ba Tháp ném thẳng một trái cây còn đắt hơn cả mảnh vỡ 'Xích Hỗn Đồng Mẫu', chứng tỏ Ba Ba Tháp có một kho của rất to.
- Ngươi không phải nói, sư phụ cho ta những thứ ấy sao?
La Phong không khỏi hỏi.
- Cho ngươi những thứ đó thôi. Trong không gian trữ vật của ta chỉ lưu lại cho Ma Vân Đằng đó. Đừng có tơ tưởng tới những bảo bối trong không gian trữ vật của ta. Ta sẽ nghiêm khắc theo kế hoạch của chủ nhân mà bồi dưỡng cho ngươi.
Trong không gian vòng tay, mặt Ba Ba Tháp đầy vẻ dạy bảo.
Trong lúc nói chuyện...
Màu sắc của Ma Vân Đằng con chuyển từ màu xanh lá sang thành màu đỏ sậm, hơn nữa bề ngoài còn mờ ảo có những sợi tơ màu đỏ.
- Ngươi có thể nó hồi thu rồi. Có thể dung nhập thẳng vào trong da. Lần đầu đào tạo... ta đã có nó một trái cây quá mạnh, nó phải tiêu hoá rất lâu.
Ba Ba Tháp nói. La Phong tò mò vươn tay sờ lấy Ma Vân Đằng bên cạnh. Trong nháy mắt tâm ý tương thông, ý thức của Ma Vân Đằng truyền qua La Phong về phương pháp sử dụng Ma Vân Đằng.
Việc khống chế đích xác rất đơn giản. La Phong tâm ý vừa động, nhất thời Ma Vân Đằng nhanh chóng thu nhỏ lại, như một cái roi ngựa dài nửa thước, sau đó nhanh chóng dung nhập rồi biến mất trong da La Phong. Cảm giác trên người như có thêm một tầng y phục lạnh giá, rất thoải mái!
Hơn nữa ý thức giản dị của Ma Vân Đằng nói lên nó rất không muốn xa rời La Phong, giống như con với cha mẹ. La Phong cũng cảm giác... Ma Vân Đằng cũng tương tự một đứa trẻ con.
- Lần đầu tiên đào tạo Ma Vân Đằng con mà đã kinh người như vậy. Xuất phát điểm đã vượt xa những Ma Vân Đằng khác. Lần đầu tiên nó tiến hoá xong, có thể làm trợ thủ rất tốt cho ngươi. Đến lúc đó, bộ đồ Hắc Thần cũng không hữu dụng bằng nó.
Ba Ba Tháp rất đắc ý.
- Ta dám nói, cả Hắc Long Sơn đế quốc cũng chẳng có được mấy người dám xa xỉ như vậy. Đào tạo lần đầu tiên đã chơi như vậy rồi!
La Phong đã quen với thói cuồng ngạo của Ba Ba Tháp rồi.
- Ba Ba Tháp, ta sử dụng mảnh vỡ này, có thể đối phó được với vũ giả cấp độ gì?
La Phong xem rất muốn hỏi về vấn đề này.
- Ngươi? Ừm, ngươi bây giờ sử dụng tinh thần niệm lực còn rất thô, sử dụng mảnh vỡ 'Xích Hỗn Đồng Mẫu' cũng quá đơn giản. Phỏng chừng có thể đối phó với vũ giả cấp hành tinh cấp sáu bình thường! Bất luận nói như thế nào, dù sao đến cả cường giả bất hủ cũng khó có thể làm nó hư tổn được món bảo bối này.
Trong không gian vòng tay, ‘Ba Ba Tháp ' nhỏ tí, mặc hắc bào rung đùi đắc ý.
- Nhưng chờ ngươi về nhà, xíu nữa ta cho ngươi nhận truyền thừa của sư phụ, để ngươi trước hết huấn luyện vài phương pháp đột kích đơn giản, có thể đối phó với cấp hành tinh cấp tám bình thường. Tên Lôi Thần đó... nếu thật sự phải liều mạng, phỏng chừng cũng không phải đối thủ của ngươi.
La Phong cảm thấy khiếp sợ...
Lôi Thần đó!
- Sợ cái rắm! Ngươi không xem Ba Ba Tháp ta là ai hử? Ngươi là truyền nhân duy nhất Vẫn Mặc Tinh, lại sử dụng Xích Hỗn Đồng Mẫu, đối phó với vài tên vũ giả không có lộ số, vượt qua mấy tên cấp bảy cấp tám không phải rất bình thường sao?
Ba Ba Tháp rất tự tin cuồng ngạo.
- Sư phụ ngươi là cường giả bất hủ! Lại là ‘cường giả’ trong đám cường giả bất hủ
La Phong nghĩ thầm... “Cuối cùng cũng bị một tồn tại khác trong đám cường giả bất hủ tiêu diệt thôi.”
- Được rồi, Ba Ba Tháp, sư phụ rốt cuộc vì sao lại bị đối phương giết chết thế?
La Phong cảm thấy rất lạ. Một nhân vật tung hoành vũ trụ, tồn tại vĩnh hằng, rốt cuộc vì sao mà phải chiến đấu?
- Ngươi muốn biết hử?
Ba Ba Tháp hỏi lại.
- Ừ.
La Phong gật đầu.
- Muốn biết, trước hết trở thành bất hủ rồi nói sau.
Trong không gian vòng tay, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn Ba Ba Tháp xuất hiện nụ cười xấu xa quen thuộc.
- Bất hủ...
La Phong tức cười.
Quá xa xôi.
Trở thành giới chủ cũng phải trên mười vạn năm, trở thành bất hủ thì mất bao lâu?
Hoa Hạ mới có năm ngàn năm văn hiến thôi.
Trong đêm khuya, chiếc phi cơ chiến đấu thông minh hình tam giác màu lam thẫm đang bay trên bầu trời Dương Châu thành, cơ sở Giang Nam Thị.
Bên trong tiểu khu Minh Nguyệt, ngọn đèn trong nhà La Phong vẫn còn sáng, ở cửa đình viện đang có người nhà đệ đệ, mẫu thân.
La Phong lúc trước đã gọi điện thoại, nói là sắp về nhà.
- Ba, mẹ. Xem kìa, phi cơ chiến đấu.
La Hoa vội nói với cha đang ngồi trên ghế lăn, và mẹ đang mỏi mắt trông ngóng.
- Tiểu Phong về nhà rồi.
Người trong nhà đều kinh hỉ nhìn lên. Một chiếc phi cơ chiến đấu màu lam thẫm từ trên cao từ từ hạ xuống, đáp xuống bãi cỏ cách nhà chỉ khoảng trăm mét. Cửa khoang mở ra, La Phong mặc quân phục tác chiến màu đen từ trong khoang đi ra, nhiệt tình kêu:
- Ba, mẹ!