Chương 53 : Thiên Dương Tôn Giả Chạy Trốn
- Ở đâu?
La Phong cố nén kích động, vội truy vấn
Nữu Trụ Tôn Giả lúc này đưa tên tinh cầu Nguyên Thủy Tinh và toạ độ cho La Phong.
- Cám ơn.
La Phong cảm kích nói.
- Việc nhỏ.
Nữu Trụ Tôn Giả tò mò nói:
- Ngươi quan tâm tới Thiên Dương Tôn Giả đó như vậy làm gì. Có cừu oán à? Hắn là Vũ Trụ Bá Chủ...
- Bằng hữu nhờ.
La Phong nói.
- À.
Nữu Trụ Tôn Giả giật mình, gật gật đầu.
Trên bầu trời Nguyên Thủy Tinh, La Phong vốn hóa thành lưu quang màu bạc đang bay về phía một phương hướng đột nhiên đảo qua một đường vòng cung, bay về phía một hướng khác trên cánh đồng hoang vu.
“Đợi nhiều năm như vậy, ta phải đi tìm khối kim loại đen thứ tư để đề cao thực lực, cũng là vì ngày này! “ La Phong Giáp bạc cánh bạc trong mắt đầy vẻ chờ mong. Hắn không quên được sự kêu gọi rất mãnh liệt của Thí Ngô Vũ Dực. Hắn tin rằng một khi Thí Ngô Vũ Dực và cặp cánh đen kết hợp, chắc chắn sẽ phát sinh biến hóa về chất.
Phải biết là, càng là chí bảo cường đại thì càng khó cầu.
Gần một năm qua, tuy giết 82 Vũ Trụ Tôn Giả cao cấp, 5 Vũ Trụ Bá Chủ, nhưng 82 Vũ Trụ Tôn Giả cao cấp đó cộng lại tổng cộng mới được có 6 chí bảo bình thường. 5 Vũ Trụ Chi Chủ cộng lại tổng cộng có được 18 chí bảo bình thường, bốn chí bảo cao cấp ( bộ chí bảo bình thường cũng tính là một chí bảo cao cấp ). Cho dù trong nhẫn Thế Giới họ có một vài trọng bảo, nhưng tính toán tất cả giá trị, cũng chỉ cỡ 60 - 70 điểm chí bảo.
Không thể đổi lấy một chí bảo cao cấp!
Còn chí bảo cao cấp là thứ làm cho cả Vũ Trụ Chi Chủ cũng phải trọng thị. Trong điều kiện bình thường, cho dù là binh khí chí bảo cao cấp, thì bình thường cũng chỉ được phân phối cho các Vũ Trụ Chi Chủ! Về phần chí bảo đỉnh cao, loại như Kiếp Giáp, thì xem như khả ngộ bất khả cầu, đến cả Diễm Đế muốn tìm được cũng cực khó.
“Ta giết năm Vũ Trụ Bá Chủ. Tuy nói đều là vì chúng tham lam vây công ta, nhưng bây giờ tin tức càng truyền càng rộng, rất khó gặp được đám Vũ Trụ Bá Chủ không linh thông tin tức như vậy nữa. “ La Phong thầm nói: “ Ta đã xem như loại rất giàu có trong số Vũ Trụ Bá Chủ rồi, nhưng chí bảo cao cấp thì vẫn còn xa xôi. “
“Chỉ khi nào tìm được cái cánh kia, rồi dung hợp lại... “ La Phong càng thêm chờ mong.
E rằng lần này thu hoạch sẽ vượt qua mức gần một năm giết chóc.
Vèo!
La Phong nhanh chóng lao về phía vòng xoáy thông đạo đi thông tới Nguyên Thủy Tinh số hiệu 02881.
Nguyên Thủy Tinh số hiệu 02881.
“Vừa rồi tựa hồ là có một Vũ Trụ Tôn Giả Hồng Minh. Ta đã bị chúng phát hiện ra rồi. “ Nam tử đầu trọc, cường giả tộc cơ giới tám tay, Thiên Dương Tôn Giả chợt xuất hiện trong đám cỏ dại. Là tộc cơ giới, nên thần thể hắn cũng có vũ khí khoa học kỹ thuật đặc tính nhất định, tỷ như đầu hắn hoàn toàn có thể thấy được các phương hướng.
Tính cảnh giác cực cao.
“Bây giờ hành tung của ta là không thể tiết lộ.
“Để ngừa vạn nhất, nên mau mau ly khai nơi này. “ Đôi mắt Thiên Dương Tôn Giả lóe lên những ánh sáng lạnh, hắn vỗ mạnh hai cánh màu đen sau lưng, nhanh chóng xé gió lướt đi.
Không trung hôn ám, một con Kim Giác cự thú đang lơ lửng trên không nhìn quanh bốn phía.
“Chính là ở đây. “
“Dựa theo tin của Nữu Trụ Tôn Giả, chính là vùng này. “ Kim Giác La Phong nhìn lướt xuống phía dưới. Vì hiện bản tôn người địa cầu danh khí quá lớn, cho dù Vũ Trụ Bá Chủ thấy hắn bình thường cũng đi vòng quanh. Để tránh cho việc Thiên Dương Tôn Giả sợ hãi chạy trốn, do đó La Phong dùng hình thái phân thân Kim Giác Cự Thú tới đây.
Hơn nữa, phân thân Kim Giác Cự Thú cũng không sử dụng Thí Ngô Vũ Dực, như vậy... Thiên Dương Tôn Giả cũng sẽ không phát hiện.
“Không có! “
“Không có ở đây? “ Kim Giác La Phong khẽ nghi hoặc, cẩn thận quan sát đám cỏ dại. Đám cỏ dại đều rất cao, khi một cường giả ẩn mình bên trong, nếu không nhìn kỹ, căn bản nhìn không ra.
“Ầm ầm... “
Sóng biển kim sắc vô tận trong nháy mắt tràn ngập, bao phủ vùng đất này, thẩm thấu tiến vào từng tấc trong đám cỏ dại, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ bán kính 3000 vạn km. Trong phạm vi này tuyệt đối không có một cường giả nào có thể thoát hỏi sự quan sát của chí bảo loại khu vực.
“Không có cường giả? “ Kim Giác La Phong càng thêm nghi hoặc.” Ta từ đó tới đây, tuy nói trên đường phi hành cũng mất không ít thời gian, nhưng cũng chỉ hơn hai ngày mà thôi. Còn các Vũ Trụ Tôn Giả ẩn nấp ở Nguyên Thủy Tinh, mỗi lần chờ đợi thời cơ, một lần đợi cũng phải một năm rưỡi là việc rất bình thường. Sao lại không gặp hắn? “
Kim Giác La Phong nhìn quanh bốn phía, trong thiên địa mênh mông rất yên lặng.
Căn bản không thể xác định được Thiên Dương Tôn Giả ở đâu.
Thí Ngô Vũ Dực ẩn nấp trong nhẫn Thế Giới lại bắt đầu rục rịch. Hiển nhiên cảm ứng được vị trí rồi.
“Kệ. “ Kim Giác La Phong gầm khẽ một tiếng, sóng biển kim sắc vô tận trong nháy mắt biến mất, đồng thời chí bảo Thí Ngô Vũ Dực từ trong nhẫn Thế Giới xuất hiện, dung nhập vào trên cánh lân giáp. Còn Thú Thần Giáp lại phối hợp với Thí Ngô Vũ Dực.
Phải biết là ' Thú Thần Giáp ' tuy là một bộ đồ, nhưng trong thiết trí của nó lúc trước vốn không có cánh.
Nhưng...
Đem những mảnh lân giáp chí bảo dung nhập vào lân giáp cánh, cũng đạt tới hiệu quả phòng ngự cực cao. Nhưng về mặt phi hành thì không bằng Thí Ngô Vũ Dực. Bây giờ hai thứ phối hợp, hiệu quả tự nhiên rất tốt.
“Ong ong oang... “
Lức triệu hoán mãnh liệt từ một phương hướng truyền lại. Thí Ngô Vũ Dực rung động như muốn thoát ly bay ra ngoài.
“Ở đằng kia! “
Kim Giác La Phong nhìn về phía bên trái.
Lực triệu hoán mãnh liệt giống y như năm đó. Hiển nhiên là cặp cánh đen của Thiên Dương Tôn Giả gây nên.
“Lần này, ta sẽ không cho ngươi chạy thoát đâu.”
Kim Giác La Phong nhanh chóng vỗ hai cánh, tốc độ bắt đầu tăng vọt, rồi tiếp tục không ngừng tăng lên, một hơi kéo lên tới tốc độ cận ánh sáng, sau đó tự bay thẳng về phía phương hướng đó.
Cách La Phong đại khái vài ức km, trong một khu ao đầm, da của Thiên Dương Tôn Giả hoàn hoàn toàn biến thành màu nước đục, nằm trong ao, nước ngập cả người hắn. Nếu không dựa vào thần lực, khu vực để dò xét, chỉ dựa vào mắt thường thì căn bản không phát hiện ra được.
“Ong ong oang... “
Lưu quang trên đôi cánh của Thiên Dương Tôn Giả cũng rung động, lực triệu hoán mãnh liệt làm lưu quang trên cánh hắn không thể bình thường được.
“Hả? “
Rào!
Một cái đầu trọc kim loại từ giữa ao nước nhô ra, ánh mắt lạnh giá nhìn về phía xa.
“Là nó, con Kim Giác cự thú đó,. Ngươi vừa đến viên Nguyên Thủy Tinh là ta đã cảm ứng được rồi, nhưng không ngờ ngươi còn bay về phía ta. “ Trong mắt Thiên Dương Tôn Giả đầy hàn quang.
Hắn đương nhiên không quên được lần tao ngộ gần hai vạn năm trước. Trên người con Kim Giác cự thú có một đôi cánh chí bảo cực kỳ trọng yếu đối với hắn. Trận chiến ấy Kim Giác cự thú thực lực rõ ràng tương đối kém, nhưng nó lại ỷ vào chí bảo khải giáp cường đại và thần thể khổng lồ, ngược lại làm hắn rất bất lợi.
“Gia hỏa ghê tởm, lại tới làm phiền ta sao? “ Thiên Dương Tôn Giả nghiến răng.” Thực lực rõ ràng không bằng ta, chỉ là vì hắn có ít nhất chí bảo khải giáp cao cấp, thần thể lại to. Chiến đấu với hắn, thần thể ta dù tiêu hao hết thì hắn cũng chưa tiêu hao bao nhiêu cả. “
“Ghê tởm. “
“Nếu không phải thần thể ngươi to, ta nhất định đánh với ngươi một trận. “ Thiên Dương Tôn Giả nghiến răng.
Ầm!
Lập tức hóa thành lưu quang bay thẳng về phương hướng khác.
Kim Giác cự thú có thể thoáng cảm giác được vị trí truyền đến lời triệu hoán, nhưng khi mình càng phi hành về phía đó, thì lại thấy vị trí truyền đến lời triệu hoán cũng di động, hơn nữa không ngừng bay ra xa.
“Hắn đang lẩn trốn? “ Kim Giác La Phong kinh ngạc.
“Tại sao phải chạy trốn? “
Lần trước giao chiến, Thiên Dương Tôn Giả đã chiếm thượng phong mà
La Phong ỷ vào thần thể to, nên cuối cùng chiếm một chút ưu thế thôi. Quyền khống chế cuộc chiến đấu vẫn nằm trong tay Thiên Dương Tôn Giả. Hẳn là không đến mức cảm ứng được mình là sợ tới mức phải chạy trốn chứ.
“Ngươi chạy trốn thì ta truy. “
“Nhìn ngươi có thể chạy trốn tới khi nào. “ La Phong vẫn bảo trì tốc độ nhanh nhất để đuổi theo.
Một cường giả tộc cơ giới đầu trọc tám tay, một Kim Giác cự thú, một trước một sau. Khoảng cách giữa hai người là cỡ vài ức km.
Nhưng mặc cho kia Thiên Dương Tôn Giả phi hành như thế nào, Kim Giác cự thú vẫn có thể rõ ràng cảm ứng được vị trí của hắn, làm hắn trốn không thoát được.
“Ghê tởm. “
“Tại sao luôn luôn truy theo! Chẳng lẽ hắn nghĩ rằng đuổi theo ta là có thể đánh với ta sao? Ngoại trừ Vũ Trụ Chi Chủ, cho dù Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao cũng không nhất định có thể giết được ta. Nếu như không phải là bây giờ, thì ta nhất định đã giáo huấn ngươi một trận. “ Thiên Dương Tôn Giả bị truy theo nổi trận lôi đình.
Nhưng hắn cố nhịn lửa giận.
“Đi tới một viên Nguyên Thủy Tinh khác thôi. “ Thiên Dương Tôn Giả thấy xa xa có một vòng xoáy không gian, lập tức bay tới, xuyên qua vòng xoáy không gian đi thẳng tới một viên Nguyên Thủy Tinh khác.
Qua gần nửa giờ sau.
Kim Giác cự thú cũng bay tới đây.
“Cảm ứng hình như đây chính là vị trí hắn biến mất. “ Kim Giác cự thú thấy vòng xoáy không gian xa xa.” Cho dù hắn tự bạo, nhưng cánh cũng không thể huỷ hoại được, ta vẫn có thể cảm ứng được. Hiển nhiên hắn đi vào một viên Nguyên Thủy Tinh khác. “
Ầm!
Kim Giác cự thú cũng xuyên qua vòng xoáy không gian, đến một viên Nguyên Thủy Tinh khác.
Thiên Dương Tôn Giả vào Nguyên Thủy Tinh mới, sau đó phi hành ước một ức km, rồi tạm thời dừng lại ẩn nấp: “ Con Kim Giác cự thú ghê tởm biết không thể đuổi kịp ta, mà hắn cũng chẳng làm gì được ta. Hẳn bây giờ chắc không truy nữa rồi. “
Nhưng chỉ một lát sau, cảm giác triệu hoán mãnh liệt quen thuộc lại truyền tới. Cặp cánh đen phía sau cũng rung động.
“Khốn khiếp!!! “ Thiên Dương Tôn Giả vô cùng phẫn nộ.
“Kim Giác cự thú! “ Thiên Dương Tôn Giả hậm hực. Nếu không phải bây giờ chính là thời điểm mấu chốt hắn không muốn bộc lộ, hắn hoàn toàn có thể công khai chạy trốn, thậm chí công khai gọi cường giả tộc cơ giới tới, nhân cơ hội tiêu diệt luôn Kim Giác cự thú.
“Được lắm, ta chờ ngươi. “
“Cho ngươi có biết... Ngươi và ta chênh lệch như thế nào. “ Thiên Dương Tôn Giả hoàn toàn nổi giận. Hắn lúc này đứng giữa vùng núi rừng mà lặng lẽ chờ đợi.
La Phong cũng rất nghi hoặc: “ Ủa, lại không trốn nữa, lạ thật. Kệ, không trốn cũng là việc tốt. “ La Phong cũng rất tự tin... Trừ phi là Vũ Trụ Chi Chủ tự mình giáng lâm, nếu không La Phong không sợ bất kỳ ai.
Ầm!
Kim Giác cự thú nhanh chóng bay về phía đó. Chỉ một lát sau, đã bay đến bầu trời khu rừng, sau đó đáp thẳng xuống dưới, bay về phía vị trí mà mình rõ ràng cảm ứng được cái cánh kia.
“Kim Giác cự thú ghê tởm. “
Tộc cơ giới đầu trọc tám tay đứng trên tán cây, đôi cánh đen khẽ vỗ, lạnh giá nhìn La Phong.
- Thiên Dương Tôn Giả.
Kim Giác cự thú nhanh chóng bay qua.
- Ghê tởm!
Thiên Dương Tôn Giả gầm lên giận dữ đầy phẫn nộ. Bị đuổi lâu như vậy, lửa giận vốn cố nén bây giờ hoàn toàn bộc phát
Ầm ầm...
Chỉ thấy trong thiên địa đột nhiên có một quang mang màu đen kịt tỏa ra. Vốn Kim Giác cự thú đang phi hành cực nhanh, nhất thời như sa vào vũng bùn, tốc độ lập tức giảm mạnh.
- Là chí bảo loại khu vực!
Kim Giác La Phong kinh hãi. Thiên Dương Tôn Giả có chí bảo loại khu vực từ bao giờ vậy?