Chương 6 : Lần Đầu Chạm Mặt
- Láo xược!
Tên Bất Hủ Diễm Thần Tộc gầm lên. Chỉ thấy trong lòng bàn tay hắn đột nhiên xuất hiện một thanh trường thương, mũi thương chỉ về phía La Phong.
- Nhân loại, Diễm Đế bệ hạ không phải là người mà ngươi muốn gặp là có thể gặp đâu?
Diễm Đế chính là người đứng đầu Diễm Thần Tộc tuyệt đối. Tuy nói La Phong triển lộ thực lực rất mạnh, nhưng chiến sĩ Diễm Thần Tộc vẫn không hề lui bước.
La Phong nhìn tên Bất Hủ Diễm Thần Tộc. Dưới sức ép của thần uy của mình mà vẫn còn tràn ngập chiến ý như vậy. Lúc này lập tức đưa thần lực lan ra, tràn ngập Bất Hủ Diễm Thần Tộc. Dưới thực lực tuyệt đối, Bất Hủ Diễm Thần Tộc đôi mắt phẫn nộ muốn tóe lửa, nhưng rốt cuộc cũng không thể phát ra âm thanh.
La Phong nhìn quần thể cung điện trong hư không xa xa, nói to:
- Diễm Đế. Một chiến sĩ Bất Hủ bình thường vẫn có can đảm gầm lên với ta, chẳng lẽ ngươi không dám hiện thân à? Đây là hang ổ tộc quần của ngươi, cũng là vùng thời gian không gian do ngươi khống chế, đừng làm bộ không nghe thấy ta!
Nói xong, La Phong liền lặng lẽ chờ đợi.
Chẳng ai ngu! Đây là hang ổ Diễm Thần Tộc, Diễm Đế khẳng định có thủ đoạn kiểm soát tuyệt đối.
Nếu Diễm Đế làm bộ không có nghe, đúng là xem La Phong là ngu ngốc rồi.
Chỉ một lát sau
- Ầm...
Trong Chủ Điện giữa quần thể cung điện trong hư không xa xôi, tóe ra một sóng thần lực cường đại, sau đó phong tỏa không gian lúc trước hoàn toàn đóng lại.
Một bóng người lóe lên, đã tới phía trước La Phong.
- Vị này chắc là nhân loại Đao Hà Vương La Phong?
Một nam tử đầu trọc có một sừng, lực lưỡng mặc chiến khải đen bóng nói
Hắn cao ước chừng mười thước, da có một tầng lân giáp, trông như vảy rắn, đến cả mặt cũng có vảy bao trùm, chỉ có đỉnh đầu là trụi lủi, hơn nữa còn rất bóng.
- Đúng.
La Phong gật đầu. Nam tử đầu trọc một sừng lực lưỡng là một Vũ Trụ Tôn Giả của Diễm Thần Tộc.
- Ta là Băng Nhân Tôn Giả.
Tôn Giả đầu trọc một sừng cười nói:
- Diễm Đế bảo ta ở đây chờ Đao Hà Vương. Cuối cùng ngài cũng đến. Khi ta biết Đao Hà Vương vừa tới, liền lập tức bỏ phong tỏa không gian bảo vệ tộc quần ngay.
La Phong trong lòng cười chế diễu.
Đóng lại?
E rằng phong tỏa không gian là chuẩn bị riêng cho mình.
Hai người trò chuyện, nhưng tên Bất Hủ Diễm Thần Tộc bị La Phong dùng thần lực áp chế lại không nghe được thanh âm gì.
- Đao Hà Vương có thể thả tộc nhân ta không?
Tôn Giả một sừng nói.
La Phong lúc này thu hồi thần lực.
Tôn Giả một sừng lúc này quay đầu đưa mắt nhìn tộc nhân, quát to:
- Mau lui ra.
- Vâng, Tôn Giả.
Chiến sĩ Bất Hủ vội cung kính hành lễ, sau đó thuấn di biến mất luôn.
Tôn Giả một sừng lúc này cười nhìn La Phong:
- Đao Hà Vương, xin mời đi theo ta.
La Phong gật đầu, cũng không cự tuyệt.
Hắn cũng không sợ Diễm Đế giở thủ đoạn. Lúc trước khi mình chưa đến đây, gặp phải chút cản trở cũng không là gì cả. Nhưng mình đã đã đến hang ổ Diễm Thần Tộc, nếu Diễm Đế dám giở thủ đoạn nữa, chính là vũ nhục La Phong, cũng là vũ nhục Tọa Sơn Khách sư phụ!
Hai người thuấn di di chuyển, đi thẳng tới quần thể cung điện trong hư không. Chung quanh cung điện hỏa diễm vô tận đột nhiên tách ra một con đường hư không. Cuối con đường có một vài chiến sĩ Bất Hủ Diễm Thần Tộc cung kính chia ra hai bên.
La Phong, Tôn Giả một sừng sóng vai đi vào.
- Diễm Đế đâu?
La Phong hỏi.
- Đó là Chủ Điện.
Tôn Giả một sừng chỉ vào một cung điện cao nhất.
- Cũng là nơi Diễm Đế ở. Hai cung điện là Thiên Điện, bình thường các khách nhân tạm cư ở chỗ đó. Đao Hà Vương trước tiên xin vào trước Thiên Điện. Đợi Đẳng Diễm Đế về rồi sẽ gặp mặt.
La Phong biến sắc.
“Trì hoãn thời gian? “
La Phong nhìn chằm chằm vào Tôn Giả một sừng.
- Diễm Đế ra lệnh cho ngươi như vậy à? Ngươi đưa tin ta tới đây thông báo cho hắn chưa? Đừng nói với ta là ngươi không thể thông báo. Hừ, Diễm Đế là Vũ Trụ Chi Chủ duy nhất của cả Diễm Thần Tộc, khẳng định là tùy thời nắm được tin tức mới đúng.
- Đao Hà Vương đừng nóng.
Tôn Giả một sừng lại không hề quan tâm tới La Phong.
- Ta vừa mới đem tin tức truyền cho Diễm Đế, chỉ là Diễm Đế bây giờ đang ở Nguyên Thủy Tinh, do đó...
- Từ Nguyên Thủy Tinh trở về, thông qua Thần Quốc truyền tống sợ chỉ khoảnh khắc đã tới rồi.
La Phong lạnh lùng nói:
- Ngươi đi trước dẫn đường. Ta tạm thời làm theo ngươi an bài, đợi ở Thiên Điện. Ta cũng muốn xem Diễm Đế rốt cuộc khi nào thì xuất hiện.
- Xin mời đi theo ta.
Tôn Giả một sừng cũng lạnh lùng đi trước
Hai người một trước một sau tiến vào Thiên Điện. Tôn Giả một sừng phân phó đám tôi tớ chuẩn bị một vài mỹ thực món ngon, rồi đi luôn.
“Một tên tiểu gia hỏa mà dám kiêu ngạo như vậy!”
Tôn Giả một sừng đứng xa xa, hướng mắt nhìn Thiên Điện, cười lạnh.” Cho dù là Bất Hủ sinh mạng nghịch thiên, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ có chiến lực Vũ Trụ Tôn Giả thôi. Nhiều nhất là sở trường thủ đoạn chạy trốn! Dám bất kính với bệ hạ Diễm Đế tộc ta. Hừ, nếu không phải Diễm Đế bệ hạ lệnh không cho ta được gây chuyện, ta nhất định phải cho ngươi có biết hậu quả của việc bất kính với bệ hạ!”
“Hừ!”
Tôn Giả một sừng quay đầu rời đi, căn bản mặc kệ La Phong.
Bên trong Thiên Điện.
Một vài mỹ thực món ngon quý hiếm đến từ các nơi trong vũ trụ được bày biện đầy một bàn. Ở đó cũng bày biện rất nhiều loại rượu ngon, chỉ cần ăn cũng đủ để làm cho một Bất Hủ cấp phong Vương mất sạch tiền bạc.
“Bộ tịch Nhị sư huynh to thật. “ La Phong ngồi đó.” Việc tiết lộ tin tức hành tung ta, cơ hồ có thể khẳng định hắn đã âm thầm bắn tin ra ngoài. Rõ ràng sớm biết rằng ta muốn tới, còn trì hoãn. Lần này ta tới, là phụng mệnh Tọa Sơn Khách. Khi thực lực đủ để khu động Kiếp Giáp là liền tới lấy Kiếp Giáp!”
“Đây là do Tọa Sơn Khách sư phụ phân phó, hắn cũng bày ra bộ tịch hắn là Vũ Trụ Chi Chủ. “ La Phong thầm lắc đầu.
Kiếp Giáp vốn là vật của La Phong.
Diễm Đế sử dụng một thời gian rất dài, La Phong bây giờ là chính chủ xuất hiện, hắn chẳng những không đưa trả, ngược lại còn cho thuộc hạ tạm thời ứng phó La Phong.
“Ta đợi thôi.”
“Xem ta phải đợi tới khi nào. “ La Phong thầm nói: “ Việc lần này náo to rồi. Vô số siêu cường giả trong vũ trụ tới truy sát ta, tin tức cũng đã lan ra khắp nơi. Tọa Sơn Khách sư phụ khẳng định cũng biết, cũng chú ý tới nơi này. Nhị sư huynh ơi là Nhị sư huynh. Tọa Sơn Khách sư phụ đang nhìn, ta cũng muốn nhìn xem, ngươi có thể làm bộ làm tịch tới trình độ gì!”
Một ngày, hai ngày, ba ngày...
Một tháng, hai tháng...
Không có tin tức, Diễm Đế vẫn không hiện thân.
“Đợi, tiếp tục đợi. “ La Phong nhắm mắt lại, một mặt đưa ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định tĩnh tu, một mặt lặng lẽ chờ đợi.
Thực lực không bằng người, hắn chỉ có thể đợi.
“Tam sư đệ, để sư huynh trước hết áp đi cái ngạo khí của ngươi. Thiên tài tuyệt thế của tộc nhân loại? Hừ! Sư huynh năm đó còn có thể mạnh hơn cả ngươi đó. Ta sẽ cho ngươi hiểu, sư đệ nên tôn kính sư huynh như thế nào! “ Diễm Đế chỉ ngồi xếp bằng tĩnh tọa trong một khoảng rừng rậm lâu năm của Nguyên Thủy Tinh, cẩn thận cảm ứng một vài chấn động ở nơi rất xa. Nếu có bảo vật trân quý nào xuất thế, sẽ có động tĩnh đặc thù.
La Phong trung đã đợi ở Thiên Điện hơn một năm. Khi ở đây, La Phong vẫn luôn từ từ bình tĩnh chờ đợi.
Đột nhiên một ngày, La Phong đang khoanh chân tĩnh tu …
- Ầm!
Một uy áp cường đại tràn ngập ra, bao phủ cả quần thể cung điện trong hư không, làm cả vô số tôi tớ và các chiến sĩ Bất Hủ bên trong quần thể cung điện trong hư không đều lập tức cung kính hành lễ.
La Phong cũng mở mắt: “ Cuối cùng tới rồi.”
- Ầm ầm...
Thời Không chung quanh trong nháy mắt chuyển đổi. La Phong chỉ cảm thấy trước mắt biến ảo, mình đã được đưa tới trong đại điện rộng lớn. Trên vương tọa đại điện có một thân ảnh cao lớn nguy nga đang ngồi. Toàn thân hắn đầy lân giáp dày đặc, một sừng khổng lồ, hoàn toàn có bộ dáng tộc nhân Diễm Thần Tộc.
Đôi mắt nhìn xuống La Phong phía dưới, uy áp vô hình làm La Phong như lọt vào bếp lò.
- Nhị sư huynh.
La Phong nhìn Diễm Đế, khẽ mỉm cười.
- Nhị sư huynh cuối cùng tới rồi, sư đệ đợi đã lâu.
Ầm!
Thân ảnh sừng sững đứng dậy, sau đó từng bước một, theo những bậc thang đi xuống, thần thể cũng không ngừng thu nhỏ lại, khi đi xuống bậc cuối cùng, hắn đã biến thành người có chiều cao tương đương với La Phong.
Từ ánh mắt người địa cầu của La Phong, Diễm Đế có một luồng khí phách ngút trời, không sợ một ai, bá đạo duy ngã độc tôn.
Loại bá đạo này là từ bên trong, từ linh hồn, tự nhiên phát ra, không có chút cố ý nào!
Nó khác với sự ngạo nghễ bá đạo của một vài cường giả làm cho người ta chán ghét.
Bá đạo, duy ngã độc tôn của Diễm Đế làm cho người ta cảm thán, đây là một nhân vật bá chủ.
- Tam sư đệ.
Diễm Đế nhìn La Phong, trong ánh mắt nét cười.
- Sư huynh ở Nguyên Thủy Tinh tranh bảo vật với vô số cường giả tộc quần khác, vừa vặn vào thời điểm mấu chốt đang có một bảo vật xuất thế, do đó trì hoãn chút thời gian. Tin rằng Tam sư đệ không để ý.
- Sư đệ đương nhiên không để ý.
La Phong nói.
- Ừm.
Diễm Đế gật đầu.
- Ta cũng đã nói chuyện với Phổ Đề. Tọa Sơn Khách sư phụ cũng phân phó ta rồi. Đối với ngươi, ta cũng cố ý thu thập một vài tư liệu. Ngươi thật ra là thiên tài tuyệt thế khó gặp của tộc nhân loại. Nhưng ngươi cũng hẳn đã biết, tất cả những gì của ngươi là do Tọa Sơn Khách sư phụ cho! Do đó không được kiêu ngạo, phải khiêm tốn tu luyện, sớm ngày bước vào Vũ Trụ Tôn Giả, thậm chí trở thành Vũ Trụ Chi Chủ. Ta và Đại sư huynh ngươi đều chờ ngày đó của ngươi.
La Phong nhíu mày. Hắn rất không thích Diễm Đế dở loại tư thái cao cao tại thượng này, nhưng vẫn phải ứng phó:
- Sư đệ tự nhiên sẽ cố gắng.
- Ngươi có vận khí không tệ. Có thể chịu đựng vượt qua Sinh Tử Truyền Thừa Tinh Thần Tháp, trở thành Tam đệ tử của sư phụ Tọa Sơn Khách!
Diễm Đế nhìn La Phong.
- Do đó ngươi càng nên quý trọng cơ hội, đừng để Tọa Sơn Khách sư phụ thất vọng.
- Nhị sư huynh.
La Phong nói thẳng:
- Mục đích ta tới đây tin rằng Nhị sư huynh đã biết.
- Ha ha, để lấy Kiếp Giáp! Ta đương nhiên biết.
Diễm Đế mỉm cười nhìn La Phong. Đối với đúng Tam sư đệ, Diễm Đế từ bản năng đã có một loại ác cảm. Bởi vì năm đó Tọa Sơn Khách toàn lực bồi dưỡng hắn, do đó Diễm Đế được xem là một thiên tài tuyệt thế số một số hai trong vũ trụ. Còn bây giờ La Phong cũng chẳng thua hắn chút nào.
Thậm chí Diễm Đế còn biết, Tam sư đệ này tương lai sẽ có chí cường chí bảo Tinh Thần Tháp! Diễm Đế đã thấy được uy hiếp khổng lồ trên người La Phong! La Phong là Tam đệ tử do Tọa Sơn Khách dốc lực bồi dưỡng, hắn căn bản không có biện pháp gì mà ngăn trở.
Đối với Đại sư huynh Phổ Đề, Diễm Đế cũng khinh không thèm nhìn, cũng chỉ là xuất thân tôi tớ của sư phụ Tọa Sơn Khách, thực lực kém hắn nhiều.
Nhưng Tam sư đệ...
Diễm Đế lại phải cảnh giác mười phần.
- Đúng, ta tới đây là vì Kiếp Giáp.
La Phong nói:
- Tọa Sơn Khách sư phụ phân phó, khi ta có thể khu động Kiếp Giáp, sẽ tới chỗ Nhị sư huynh lấy đồ. Do đó ta bây giờ tới đây.
- Kiếp Giáp, là siêu chí bảo trong vũ trụ mênh mông.
Diễm Đế nhìn La Phong.
- Uy năng vô tận, ngươi bây giờ mới là Bất Hủ, thực lực quá yếu, cũng không thể phát huy được bao nhiêu uy năng của nó. Thậm chí còn rất có thể Kiếp Giáp sẽ bị ngươi làm mất. Ta thấy, vì Kiếp Giáp, cũng vì sư đệ, ngươi nên tu luyện nhiều hơn, đề cao thực lực, sau khi bước vào Vũ Trụ Tôn Giả thì đến lấy Kiếp Giáp cũng không muộn. Sư huynh tạm thời tiếp tục giữ Kiếp Giáp cho ngươi, đợi ngươi trở thành Vũ Trụ Tôn Giả sẽ đưa đến thẳng cho ngươi.