Chương 7 : Cùng Tổ Tiên
Bay vào sóng nước đỏ sẫm, chỉ cảm thấy thời gian không gian méo mó, có cảm giác như bay trong Thông Đạo Vũ Trụ.
Rào!
Trước mắt sáng ngời.
Phía trước là một khoảng điện sảnh phủ mờ sương trắng. Chất liệu làm điện sảnh rất giống như vật liệu làm khoang và thông đạo của Mộ Lăng Chi Chu, ánh lên màu xám sẫm. Lúc này trong sảnh điện đang có Lộc Trùng Chi Chủ, Ảnh Ai Chi Chủ, Lệ Hải Chi Chủ, Lưu Cửu Chi Chủ, cộng tám vị Vũ Trụ Chi Chủ. Tám người này cũng quay đầu nhìn ra.
Vèo! La Phong bay thẳng qua.
- Ngân Hà Lĩnh Chủ, ngươi tu luyện mới mười mấy kỷ nguyên, ngắn ngủi vô cùng, lại cũng tới đây à!
Lộc Trùng Chi Chủ nở nụ cười.
- Chúng ta vừa rồi còn xem thảo luận Ngân Hà ngươi có tới không. Nếu ta là ngươi, vừa là Vũ Trụ Nguyên Thủy, vừa cách đại hạn hai thời đại luân hồi, còn có thể sống rất lâu, tu luyện thời gian ngắn như vậy mà có thành tựu cao như vậy, căn bản không cần phải liều mạng như chúng ta. Kỳ thật ngươi bây giờ hoàn toàn có thể thối lui.
Ảnh Ai Chi Chủ có vẻ rất thân thiện.
- Đã tới rồi, cũng sẽ không lùi.
La Phong lạnh lùng nói.
- Hừ.
- Đến đây cũng là chịu chết.
Lệ Hải Chi Chủ lạnh lẽo nhìn La Phong.
- Tiểu bối này đã muốn chết, vậy cũng không cần quản hắn.
Xích Liêu Chi Chủ cũng lạnh lùng nói. Hài Tộc vốn là một tộc quần điên cuồng âm lãnh. Chỉ có đồng tộc mới có thể đoàn kết. Đối ngoại đều cực kỳ căm thù. Đặc biệt là đối với La Phong vốn tu luyện mới mười mấy kỷ nguyên mà đã có thành tựu cao như vậy, hắn lại càng ghen ghét.
Kỳ thật Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ, Xích Liêu Chi Chủ, vốn đều lựa chọn xông vào, lựa chọn mạo hiểm nhằm tìm được truyền thừa, ngược lại căm thù nhất là La Phong!
Họ hiểu rõ...
Tuyển người nhận truyền thừa, bình thường sẽ trọng thị tốc độ tiến bộ và nhận thức. Một người tu luyện mười mấy kỷ nguyên, so với người tu luyện gần ba thời đại luân hồi, thành tựu lại chênh lệch không đáng kể.
‘Đoạn Đông Hà’ sẽ tuyển ai?
Còn phải nói à? Họ bây giờ chỉ có thể hy vọng thủ đoạn Đoạn Đông Hà để lại là không thể phán định cường giả ở đây rốt cuộc sống bao lâu.
Nhưng đối với Đoạn Đông Hà, họ chỉ cảm thấy thâm sâu khôn lường. Do đó trong lòng thấp thỏm, nên rất muốn La Phong sớm rời khỏi đây.
...
Khi đám người La Phong đang trong điện sảnh đầy sương mù, không ai nói một câu, thì bên cạnh đột nhiên năng lượng vô hình bắt đầu ngưng tụ, hội tụ thành một thân ảnh, chính là nam tử tóc xanh Đoạn Đông Hà.
- Chín vị đều đã tới.
Đoạn Đông Hà quét mục quang nhìn chín vị cường giả, gật đầu.
- Vậy bắt đầu sàng lọc lần đầu tiên.
- Sàng lọc?
Lộc Trùng Chi Chủ, Ảnh Ai Chi Chủ, La Phong ai nấy đều trong lòng căng thẳng, ai cũng không dám nói mình có thể qua được sàng lọc.
- Lên!
Đoạn Đông Hà xa chỉ về phía mặt sàn điện sảnh,
Rào.....
Mặt đất đột nhiên rẽ ra hai bên, sau đó một chiếc máy kỳ dị bắt đầu từ từ hiện lên. Đây là một dụng cụ cùng loại với rubic, toàn thân màu đỏ sậm. Bề ngoài dụng cụ có nhiều hoa văn qui luật. Hoa văn kì bí rất huyền diệu, làm các cường giả ở đây ai nấy đều cảm thấy khó hiểu không giải thích được.
Rắc!
Dụng cụ hình rubic đột nhiên nứt ra một cánh cửa.
- Đi vào từng người một mà sàng lọc.
Đoạn Đông Hà nói thẳng:
- Mỗi lần chỉ có thể vào đi một người. Bắt đầu đi.
Chín vị cường giả ở đây nhìn nhau, ai vào trước?
Dụng cụ hình rubic khó lường quỷ dị này thoạt nhìn rất nguy hiểm. Nhất thời ở đây không có một cường giả nào nguyện ý là người đầu tiên tiến vào.
- Ngươi, đi vào.
Đoạn Đông Hà chỉ về phía Lộc Trùng Chi Chủ.
- Đây vẻn vẹn chỉ là bước sàng lọc đầu tiên. Lộc Trùng Chi Chủ nhất định có thể thành công.
- Đúng rồi, Lộc Trùng Chi Chủ há có thể gặp khó khăn?
Các các Vũ Trụ Chi Chủ Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất nhất thời thoải mái. Hơn nữa cả đám còn cười lớn. Lộc Trùng Chi Chủ lại mỉm cười, cũng không nói nhiều, đi thẳng về phía dụng cụ hình rubic, một bước đã bước vào cửa, tiến vào trong. Sau đó, cửa dụng cụ hình rubic đóng lại.
Hoa văn kì bí bề ngoài dụng cụ hình rubic bắt đầu lóe lên
Rầm rầm ầm...
Những luồng năng lượng cường đại chấn động bên trong dụng cụ hình rubic, hơn nữa làm cả dụng cụ hình rubic từ màu đỏ sậm lúc trước biến thành màu bạc chói mắt.
- Bên trong rốt cuộc xảy ra việc gì?
La Phong trong lòng khẩn trương.
Sàng lọc?
Rốt cuộc là sàng lọc cái gì? Tất cả đều không ai biết.
Bên trong Lộc Trùng Chi Chủ cũng không phát ra thanh âm gì. Có lẽ có thể Lộc Trùng Chi Chủ đang gào lên đau đớn, nhưng thanh âm không truyền ra ngoài. Tóm lại vì không thể vào dụng cụ hình rubic, nên tất cả mọi người không khỏi cảm thấy lo lắng.
Khoảnh khắc sau …
- Kẹt!
Cửa mở ra.
Một thân ảnh từ dụng cụ hình rubic đi ra, chính là Lộc Trùng Chi Chủ. Hắn có vẻ nghi hoặc, làm tám Vũ Trụ Chi Chủ khác cũng khó hiểu, tựa hồ Lộc Trùng Chi Chủ tiến vào trong đó, đã xảy ra cái gì đó, cho nên mới có vẻ mặt này.
- Sàng lọc đầu tiên, phù hợp.
Đoạn Đông Hà liếc nhìn Lộc Trùng Chi Chủ.
Lộc Trùng Chi Chủ nhất thời lộ ra vẻ vui mừng.
- Lộc Trùng Chi Chủ, trong đó rốt cuộc là cái gì?
Lưu Cửu Chi Chủ mở lời.
- Chúc mừng Lộc Trùng Chi Chủ, chẳng biết bên trong là gì?
Vu Lượng Chi Chủ cũng hỏi. Ở đây cũng chỉ có hai người là nữ, lúc này đều mở lời.
- Tiến vào tự biết.
Lộc Trùng Chi Chủ nói xong liền đứng qua một bên. Hắn dù sao cũng thông qua được sàng lọc. Tự nhiên rất thản nhiên tự đắc.
- Kế tiếp!
Đoạn Đông Hà quét mục quang nhìn tám vị còn lại.
- Ta đến!
Trong mắt Lệ Hải Chi Chủ lóe lên hung mang, lúc này đi nhanh lên.
Thấy có cường giả chủ động, Đoạn Đông Hà đứng đó cũng không nói gì nhiều, lặng lẽ nhìn.
Lệ Hải Chi Chủ đi đến trước cửa dụng cụ hình rubic, hơi chần chờ, rồi sau đó bước một bước đi vào
Kẹt...
Cửa đóng lại.
Sau đó hoa văn kì bí bề ngoài dụng cụ hình rubic một lần nữa lóe lên...
Đám người La Phong trầm mặc chờ đợi.
Bên trong rốt cuộc xảy ra việc gì?
Khoảnh khắc sau ——
Cửa mở ra, Lệ Hải Chi Chủ cũng thần tình đầy nghi hoặc đi ra.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía Lệ Hải Chi Chủ, trong mắt có vẻ tàn khốc, lạnh lùng nói:
- Ngươi, không phù hợp!
Nhất thời các cường giả khác thầm run lên.
Không phù hợp?
- Không phù hợp, ta không phù hợp? Tại sao, tại sao ta không phù hợp?
Lệ Hải Chi Chủ nóng nảy, không kìm được vội nói:
- Ta sống mới gần ba thời đại luân hồi. Lộc Trùng Chi Chủ sống lâu hơn cả ta. Hắn cũng chỉ ỷ vào chí bảo chí cường mới mạnh hơn ta một chút. Vì sao ta không phù hợp?
Đây là một lần cơ hội của Hài Tộc. Lệ Hải Chi Chủ thật sự không muốn bỏ qua.
- Câm miệng!
Đoạn Đông Hà quát.
- Kế tiếp!
Đoạn Đông Hà nhìn về phía bảy vị khác. Vừa rồi duy nhất Lệ Hải Chi Chủ chủ động, nhưng không phù hợp, thật ra làm bảy người ở đây cẩn thận, không dám chủ động đi lên.
- Ngươi.
Đoạn Đông Hà chỉ về phía Lưu Cửu Chi Chủ.
...
Lưu Cửu Chi Chủ, phù hợp!
Nham Cự Chi Chủ, không phù hợp!
Ảnh Ai Chi Chủ, phù hợp!
Vu Lượng Chi Chủ, phù hợp!
Kim Phương Chi Chủ, phù hợp!
Lệ Hải Chi Chủ, không phù hợp!
Xích Liêu Chi Chủ, không phù hợp!
- Ngươi.
Đoạn Đông Hà cuối cùng mới chỉ về phía La Phong. Cũng không biết hắn cố ý hay vô tình, vì từ khi Lệ Hải Chi Chủ chủ động nhưng lại thất bại, các cường giả khác đều bị Đoạn Đông Hà chỉ vào mà vào.
La Phong cũng nín thở, đi thẳng về phía dụng cụ hình rubic, bước qua cửa.
...
Bên trong dụng cụ, lại là một khoảng hư không độc lập.
La Phong lơ lửng trong hư không, nhìn quanh bốn phía, không nói điều gì.
- Ầm...
- Ầm...
- Ầm...
Trong hư không bắt đầu xuất hiện những luồng hoa văn kì bí méo mó. Hoa văn kì bí chói mắt màu trắng trong nháy mắt liền rải rác cả hư không. Những luồng sức mạnh quỷ dị khó lường trong nháy mắt sinh ra, thẩm thấu thẳng vào La Phong. Cho dù có Tinh Thần Tháp trấn thủ linh hồn, cho dù có Phong Ma Diệt Thần Giáp hộ thể, nhưng cũng như không.
Sức mạnh khó lường quỷ dị chui thẳng vào thần thể, lúc này, tựa hồ mình đã bị lộ toàn bộ bí mật.
Sức mạnh quỉ dị vô hình không ngừng chui vào trong thần thể, chui vào mỗi một phân thần lực, hoàn toàn hợp nhất với La Phong. Một lát sau, khi hoa văn kì bí vặn vẹo trong hư không bắt đầu tiêu tán, sức mạnh quỉ dị đó mới biến mất.
- Kẹt!
Giữa hư không trước mặt xuất hiện một cánh cửa.
La Phong lúc này mới một bước bước ra cửa, vào trong điện sảnh. Những gì vừa phát sinh trong dụng cụ hình rubic, vẫn làm La Phong lòng tràn đầy nghi hoặc.
- Ngươi, phù hợp.
Đoạn Đông Hà gật gật đầu, khẽ mỉm cười.
“Hả?”
“Cười?”
“Không đúng.”
“Có chuyện.”
Lúc trước Lộc Trùng Chi Chủ, Ảnh Ai Chi Chủ, Vu Lượng Chi Chủ còn đang phấn khởi vì qua được vòng đầu, lúc này hơi biến sắc, vì đây là lần đầu từ khi bắt đầu, Đoạn Đông Hà nở nụ cười. Theo các cường giả phán đoán, Đoạn Đông Hà này vốn là tính cách rất lạnh giá.
Một ‘ảo ảnh’ lưu lại nhưng khẳng định vẫn có tính cách của hắn lúc trước.
- Ngươi, ngươi, ngươi.
Đoạn Đông Hà chỉ về phía Lệ Hải Chi Chủ, Xích Liêu Chi Chủ, Nham Cự Chi Chủ.
- Ba người các ngươi, cấp tốc rời đi. Nếu không rời đi, chỉ có chết.
Lệ Hải Chi Chủ, Xích Liêu Chi Chủ nhìn nhau, không cam lòng. Hài Tộc lúc này toàn quân bị loại?
Nham Cự Chi Chủ sinh mạng đặc thù đá, cũng nhìn Lưu Cửu Chi Chủ, thấp giọng:
- Lưu Cửu, Nham Cự không thể bảo vệ cho ngươi nữa, tất cả phải cẩn thận.
- Đoạn Đông Hà đại nhân, có thể cho biết vì sao hai chúng ta không được thông qua không?
Lệ Hải Chi Chủ không kìm được hỏi.
- Không cùng tổ tiên với ta, cũng tưởng kế thừa truyền thừa Đoạn Đông Hà nhất mạch ta à? Vọng tưởng! Cút đi!
Đoạn Đông Hà lạnh lùng nói.
- Cùng tổ tiên?
La Phong, Lộc Trùng Chi Chủ đều kinh hãi.
Nếu nghiêm khắc phán đoán, sáu cường giả thông qua cũng tuyệt không phải cùng một tộc quần. Thậm chí đều tuyệt không phải tất cả đều là sinh mạng loại huyết nhục, như Lưu Cửu Chi Chủ chính là sinh vật loại thực vật, cũng vẫn được thông qua.
- Cùng tổ tiên...
Lệ Hải Chi Chủ, Xích Liêu Chi Chủ run lên.
Thật ra là nguyên nhân này. Vậy thì phiền to rồi, nó đại biểu cho việc hai người bọn họ thất bại, cho dù những cường giả khác của Hài Tộc đến, sợ cũng phải thất bại.
- Còn không xéo đi!
Đoạn Đông Hà đôi mắt bắn ra hàn quang.
- Đi.
Lệ Hải Chi Chủ, Xích Liêu Chi Chủ nghiến răng, lúc này hóa thành lưu quang lao ra ngoài.
Nham Cự Chi Chủ cũng bịn rịn cáo biệt Lưu Cửu Chi Chủ, sau đó cũng lao ra ngoài, bay vào lưu quang đỏ sẫm.
Theo lưu quang đỏ sẫm, thời gian không gian lưu chuyển, ba người này chẳng mấy chốc đã tới điện sảnh phòng điều khiển.
- Hừ.
Lệ Hải Chi Chủ cúi đầu, nhìn về phía thông đạo đỏ đậm sâu thẳm, nghiến răng.
- Nguyên nhân đã là như thế này, không phải chính là nói Hài Tộc ta không có một cơ hội nào?
- Đã như vậy, Hài Tộc ta sao không phát ra tin tức, cho các thế lực lớn tất cả đều biết được! Cho vô số cường giả tới đây! Hài Tộc chúng ta không thể thành tựu, cũng không thể cho Thần Nhãn Tộc dễ dàng thành tựu.
Xích Liêu Chi Chủ nói giọng căm hận. Dù sao trong sáu vị trong đó, có ba người là Thần Nhãn Tộc. Hài Tộc há có thể thấy Thần Nhãn Tộc thành công như vậy?
...
Bên trong điện sảnh đầy sương mù.
Đoạn Đông Hà nhìn về phía sáu người còn lại, nói:
- Không phải cùng tổ tiên với ta, tự nhiên không có tư cách tìm được truyền thừa. Nhưng đây vẻn vẹn chỉ là sàng lọc đơn giản nhất, cũng là sàng lọc duy nhất an toàn. Sau này sẽ có nguy hiểm sinh tử. Nếu bây giờ sợ hãi, vẫn có thể thối lui.