Chương 638: Nhẫn giới linh (3)
Chương 638: Nhẫn giới linh (3)
Nhẫn giới linh là do giới linh biến ảo thành, thuộc về ảo ảnh sau khi ngưng kết linh hồn, chỉ có người đã khế ước với nó, dùng linh lực của chính mình bao vây, mới có thể gỡ xuống. Đây cũng là phương pháp duy nhất để gỡ nhẫn giới linh ra khỏi chủ nhân của nó.
Sau khi gỡ nhẫn giới linh xuống, đối với bất luận kẻ nào cũng đều là một loại nguy hiểm cực kỳ lớn. Giới linh không thể cướp đoạt, chỉ có ý thức của chủ nhân mới có thể khiến nó tạm thời rời khỏi thân thể của mình. Giới linh sau khi bị gỡ xuống trong hình dạng chiếc nhẫn, sẽ cực kỳ yếu ớt, ngay cả biến hoá hình dạng đều không thể làm được. Cũng trong khoảng thời gian này, sự liên hệ giữa người có giới linh ấy cũng sẽ trở nên cực kỳ mỏng manh. Nếu như có người công kích chủ nhân vào lúc này, giới linh hoàn toàn không thể tạo ra bất luận phản ứng gì.
Trong cùng một loại lập luận, nếu như có người có ác ý hủy hoại chiếc nhẫn, vậy thì đối với giới linh mà nói, đó sẽ là một loại chấn thương cực lớn.
Vì thế, việc chế tạo nhẫn giới linh, đối với mọi người mà nói đều là một sự tình cực kỳ nguy hiểm. Nếu không tìm được người có thể hoàn toàn tin tưởng, tuyệt đối không ai dám giao nhẫn giới linh của mình ra.
Những người tìm kiếm người chế tạo nhẫn giới linh, nhất định sẽ tìm người trông coi trong suốt quá trình chế tạo, đề phòng bất trắc.
Phạm Trác tiếp nhận nhẫn giới linh từ trong tay Hoa Dao, nhẹ nhàng giữ nó ở trong lòng bàn tay. Sau đó hắn cẩn thận di chuyển nó đến phía trên hồn diễm. Nhẫn giới linh bị linh lực bao vây, tản ra từng tia sáng lấp lánh, lơ lửng ở trên hồn diễm. Dưới nhiệt độ nóng bỏng của hồn diễm, màu sắc của nhẫn giới linh đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Giới linh của Hoa Dao là Lâu Xà hai đầu, từ Lâu Xà hai đầu biến ảo mà thành nhẫn giới linh, hiện ra màu trắng bạc. Dưới sức nóng của ngọn lửa kia, một màu trắng bạc, dần dần được phủ lên một mạt màu đỏ nhạt.
Đây là phản ứng sau khi linh hồn bị ngọn lửa nóng cháy sinh ra.
Mặc dù bình tĩnh như Hoa Dao, hiện giờ cũng không thể không toát ra một thân mồ hôi lạnh.
Không phải là hắn không tin tưởng Phạm Trác, nhưng hắn không thể không thận trọng đối chiếc nhẫn giới linh của mình.
Phạm Trác dùng một tay nâng hồn diễm lên, một tay khác từ trong lòng lấy ra một lưỡi dao dài bằng ngón tay cái. Lưỡi dao có màu sáng bạc, cực kỳ sắc bén. Hắn nhẹ nhàng vuốt lưỡi dao nhỏ trên mảnh bạc đen đặt ở trên bàn, bắt đầu dùng mũi dao cắt khối bạc đen thành từng lát nhỏ, chậm rãi đặt ở trên chiếc nhẫn giới linh.
Ánh sáng màu đen với những ngôi sao lấp lánh, dứoi nóng cháy của hồn diễm dần dần hoá mềm, từng chút một thẩm thấu xuống dưới, bao phủ toàn bộ chiếc nhẫn giới linh. Chất lỏng màu đen kia, phản chiếu với ánh sáng kim loại, chiếu sáng rực rỡ dưới ngọn lửa, từng chút một bao trùm chiếc nhẫn giới linh.
Hoa Dao nín thở, nhìn chằm chằm nhẫn giới linh, căng thẳng không dám thở ra.
Thời gian trôi qua từng giây, bàn tay Phạm Trác nắm giữ hồn diễm không ngừng tản ra linh lực, bao trùm hết thảy trong lòng bàn tay, dùng linh lực kiểm soát sự thiêu đốt của hồn diễm, đồng thời cũng dùng linh lực thúc đẩy, không ngừng kiểm soát bạc đen nhỏ giọt xuống, từng chút một đẩy đến trên chiếc nhẫn giới linh, từng chút một từng chút một, cực kỳ tỉ mỉ cẩn thận.
Bản thân hồn diễm cũng không có bất luận độ ấm nào. Nếu như lúc này có bàn tay con người động chạm tới, tuyệt đối sẽ không sinh ra bất luận cảm giác bỏng cháy nào, nhưng ngọn lửa này, đối với linh hồn thể mà nói, chính là cực nóng khó có thể chịu đựng được.
Mỗi một vị luyện giới sư, đều sẽ không tự mình đụng chạm tới hồn diễm. Nếu không, cho dù hồn diễm sẽ không tạo thành thương tổn đối với linh hồn bọn họ, nhưng cũng sẽ khiến cho linh hồn bọn họ trở nên cực kỳ cáu kỉnh, căn bản không thể nào tĩnh tâm lại, kiểm soát được linh lực để chế tạo chiếc nhẫn giới linh.
Ở phía trên hồn diễm, phảng phất như có một lực lượng vô hình, chỉ đạo bạc đen hoá lỏng, khóa lại trên chiếc nhẫn giới linh. Bạc đen hoá lỏng rất dễ biến hình, lặng yên bám vào trên nhẫn.
"Linh thạch." Phạm Trác mở miệng, ánh mắt nghiêm túc bất thường, đồng thời khi hắn mở miệng, thân ảnh lại không hề di chuyển nửa tấc.