Chương 1: Lời mở đầu
<br><br>Chương 1: Lời mở đầu<br><br><br>Schuyler Van Alen chưa bao giờ hòa nhập được với Duchesne, một ngôi trường tư có uy tín ở thành phố New York. <br> <br>Cô thích mặc những bộ quần áo mang phong cách cổ điển, rộng thùng thình thay vì phải mang trên người những bộ đồ hiệu Prada hay những thứ ngọc trai như các bạn học khác, cô sống với bà ngoại, một người thích sống ẩn dật trong một tòa nhà cũ kĩ. Schuyler sống thui thủi một mình... và cô thấy hạnh phúc với cách sống này. <br> <br>Nhưng khi tròn mười lăm tuổi thì cuộc sống của Schuyler bỗng thay đổi một cách đột ngột: cô phát hiện <br> <br>thấy những đường vân màu xanh nổi lên trên cánh tay, không những thế cô còn bắt đầu thấy thèm thịt sống. Thêm vào đó, cô bị cái chết của một nữ sinh nổi tiếng trong trường ám ảnh. Và điều kỳ lạ nhất là cô được Jack Force, chàng trai nổi tiếng nhất trường bất ngờ tỏ ra thích thú đối với cô. <br> <br>Schuyler muốn tìm ra những điều bí mật màGiaTộcMaCàRồngTập 1 đang che dấu. Nhưng phải chăng chính cô đang bị nguy hiểm? <br> <br>Đắm chìm trong những hiểu biết và các truyền thuyết vềMaCàRồng, đồng thời phản chiếu bức màn lộng lẫy của thành phố New York, tác phẩmGiaTộcMaCàRồngTập 1 chắn chắn sẽ được người hâm mộ của Melissa De La Cruz đọc ngấu nghiến. <br> <br>Có một trăm linh hai người đã thamgiavào cuộc hành trình Mayflower vào tháng 11 năm 1620, nhưng tới gần một nửa trong số đó thamgiachỉ để được xem việc thành lạp Thuộc Địa Plymouth (*) vào năm tới.Trong suốt cuộc hành trình không có một ai chết nhưng cuộc sống sau đó lại cực kì khó khăn, đặc biệt là đối với những người trẻ tuổi. Hầu như tất cả các cuộc mất tích đều thuộc độ tuổi mười sáu. <br> <br>Tỉ lệ tử vong làm sửng sốt này phần nào là nguyên nhân tạo ra một mùa đông khắc nghiệt, những ngày đó, trong khi đàn ông ở bên ngoài dựng nhà, được uống nước sạch thì phụ nữ và trẻ em lại bị quản thúc đến phát chán tại những nơi tăm tối bên trong thuyền , nơi mà bệnh tật có thể lan rộng một cách nhanh chóng. Sau cuộc hành trình kéo dài hai tháng, họ vẫn phải sống trên tàu thêm bốn tháng nữa trong khi đó những người đàn ông xây dựng nhà kho và sống ba tháng trên đất liền. Nhóm người theo đạo Thanh Giáo trẻ rất lo lắng cho những người bệnh, về việc tình trạng nhiễm bênh sẽgiatăng, và bao gồm cả việc để lại hậu quả không thể tránh được cho máu, các văn kiện lịch sử gọi đó là “bệnh lao phổi”. <br> <br>Mules Standish đắc cử làm người đứng đầu thuộc địa năm 1622 trong ba mươi lăm liên tiếp. Ông ta và vợ mình , bà Rose có mười bốn đứa con, đó là bảy cặp sinh đôi khác thường. Trong chu kì các sự kiện khác thường đó, sau một vài năm,quy mô của thuộc địa đã tăng lên gấp đôi, tất cả cácgiađình còn sống sót có tín hiệu đáng mừng, đó là sự ra đời của những đứa trẻ. <br> <br>- Trích từ Cái Chết và Sự Sống ở các thuộc đia Plymouth, 1620-1641, của Giáo sư Lawrence Winslow Van Alen. <br> <br> (*) Plymouth Colony: một thuộc địa của Anh từ năm 1620-1692.<br> <br>Nhật kí của Catherine Carves <br> <br>Ngày 21 tháng 11 năm 1620 <br> <br>Mayflower <br> <br>Đó là một mùa đông cực kì khắc nghiệt. Biển không chiều theo ý John, chúng tôi luôn trong tình trạng bị lạnh. Có thể chúng tôi sẽ tìm được một nơi an lành trên mảnh đất mới này, mặc dù nhiều người vẫn tin rằng chúng tôi sẽ không tránh khỏi nguy hiểm. Bên ngoài cửa sổ, bờ biển ở đây rất giống với bở biển ở Southampton, và điều này làm tôi cảm thấy dễ chịu. Tôi luôn ước mong được về nhà nhưng chúng tôi không còn được an toàn ở đó nữa. Bản thân tôi không tin vào những lời đồn dù vậy chúng tôi vẫn phải làm theo những gì đã được chỉ dẫn. Đó luôn luôn là cách hành động của chúng tôi. Hiện tại John và tôi đang nay đây mai đó như một cặp vợ chồng. Chúng tôi có kế hoạch sẽ kết hôn sớm. Tuy điều này có hơi xa vời nhưng vẫn rất cần thiết nếu như chúng tôi còn sống sót. Có lẽ vài điều sẽ thay đổi. Có lẽ vận may sẽ đến với chúng tôi , và tình hình sẽ khả quan hơn. Con tàu cập bến, chúng tôi đã tới đất liền. Một thế giới mới đang chờ. <br>