Chương 1: Cinque jerre
<br><br>Chương 1: Cinque jerre<br><br><br>Schuyler Van Alen bước nhanh trên những bậc thang bằng đồng thau sáng loáng dẫn lên khoang tàu phía trên. Jack Force đang đứng ở mạn thuyền lúc cô nhìn thấy anh. Cô gật đầu với anh, che mắt trước ánh nắng chói chang của mặt trời Địa Trung Hải. Xong rồi. <br> <br>Tốt, anh nhắn cho cô rồi quay lại để thả neo. Da anh bị cháy nắng, còn tóc thì lâu ngày chưa cắt tỉa. Da anh lúc này thành màu nâu sẫm, còn tóc đã chuyển sang màu xanh xám. Chính mái tóc của cô cũng rối xù, cả tháng nay chỉ được dưỡng bằng không khí đầy hơi muối cuả biển cả. Cô mặc một chiếc áo sơmi cũ của Jack. Chiếc áo đó đã từng trắng tinh, thơm tho, sạch sẽ, nhưng giờ đã chuyển sang màu xám và bị sờn rách đường may. Không khí nghỉ ngơi, thư giãn và yên tĩnh này đã bị ảnh hưởng của chuyến đi liên tục nhiều ngày mệt mỏi. Họ đều biết sự vô định biếng nhác này đang ẩn chứa sự chia tách thực sự của mình. <br> <br>Một tháng là đủ lâu rồi. Giờ họ phải hành động. Họ phải hành động ngay hôm nay. <br> <br>Cơ bắp trên hai cánh tay Jack cuộn lên khi anh kéo chắc sợi thừng để xem chiếc neo đã tìm thấy điểm dừng trên đáy biển hay chưa. Chẳng có chút may mắn nào. Chiếc neo đã bị nhắc lên. Anh lại thả sợi dây lần nữa, sâu hơn một vài mét. Anh đưa một ngón tay qua vai phải để ra dấu cho Schuyler cài số lùi cho động cơ. Anh thả sợi thừng xuống sâu hơn một chút rồi lại nắm chắc, kéo lên. Sợi thừng trắng cuộn thành từng cuộn vòng quanh cổ tay anh khi kéo nó về phía anh. <br> <br>Từ những mùa hè đi thuyền ở Nantucket, Schuyler biết rằng một người bình thường sẽ dùng một cái tời có động cơ để thả chiếc neo nặng khoảng hơn ba trăm ki lô như thế này. Nhưng tất nhiên Jack khác xa người bình thường rồi. Anh kéo mạnh hơn, dùng phần lớn sức mạnh và cả chiếc thuyền nặng tám tấn của Nữ Bá Tước cũng như bị lay chuyển trong một vài giây. Lần này thì neo đã đứng yên, bám chặt vào nền biển đầy đá. Jack thả lỏng rồi buông sợi dây ra. Schuyler đến gần để giúp anh buộc chặt sợi thừng vào bệ của chiếc tời. Hồi tháng trước họ đã tìm được sự đồng cảm thầm lặng trong những công việc nhỏ nhặt như thế này. Việc đó giúp họ có việc để là trong khi đang vạch kế hoạch cho cuộc trốn chạy của mình. <br> <br>Mới đây thôi, Isabella của vùng Orleans đã chào đón họ đến với ngôi nhà an toàn của bà. Jack vẫn còn nhớ từ ngày xửa ngày xưa, trong một chu kỳ sống khác, Isabella đã từng là người yêu của Lucifer với cái tên Drussilla - em vợ của vua Caligula. Sự thật là Nữ Bá Tước đã quá đỗi hào phóng với họ: Bà đã mang đến cho họ tất cả những gì tiện nghi nhất - một chiếc thuyền được trang bị đầy đủ với đội ngũ nhân viên phục vụ tận tình và thức ăn được dự trữ một cách thừa thãi. Nhưng ngày qua ngày thì việc đãi ngộ với chủ ý bảo vệ ngày một lộ rõ ý đồ. Nó thay đổi từ việc bảo vệ quyền lợi sang sự cầm tù. Bây giờ đã là tháng mười một và họ gần như trở thành tù nhân dưới sự cai quản của bà ta vì họ không bao giờ được ở riêng một mình, họ cũng không được phép đi đâu. Dự định rời New York của Jack và Schuyler để đi tìm Cánh Cổng Lời Hứa đã quá xa vời. <br> <br>Nữ Bá Tước cho họ tất cả mọi thứ ngoại trừ cái họ cần nhất đó là tự do. Schuyler không tin rằng Isabella - người bạn tuyệt vời của Lawrence và Cordelia, cũng là một bá tước ma cà rồng được tôn sùng ở Châu Âu lại có thể là một kẻ phản bội Máu Bạc. Nhưng tất nhiên vào cái thời điểm có nhiều sự kiện như hiện nay thì chuyện gì chẳng có thể xảy ra. Trong trường hợp Bá Tước lên kế hoạch giam giữ họ mãi mãi thì họ sẽ không thể ngồi đó mà chờ đợi để khám phá ra điều đó được. <br> <br>Schuyler liếc nhìn Jack một cách ngại ngùng. Đến giờ họ đã ở bên nhau được một tháng. Nhưng ngay cả khi họ đã chính thức là một cặp thì mọi thứ vẫn còn quá mới mẻ - những động chạm của anh, giọng nói của anh, sự bao bọc của anh, rồi cả cánh tay mềm mại, vững chãi đặt trên vai cô nữa. Cô đứng cạnh anh, tựa vào lan can. Anh vòng tay qua người cô, kéo cô lại gần để có thể hôn nhanh lên trán cô. Cô thích nhất là những cái hôn kiểu này. Cô thấy hạnh phúc trong vòng tay anh. Bây giờ họ đã thuộc về nhau. <br> <br>Có lẽ đây chính là điều mà Allegra định nói khi bà bảo cô hãy quay về nhà, hãy ngừng cuộc chiến và hãy thôi trốn chạy khỏi hạnh phúc của mình - Schuyler nghĩ. Có lẽ đây là điều mà mẹ đã muốn cô hiểu ra. <br> <br>Jack hạ thấp tay khỏi vai cô còn cô theo ánh mắt anh nhìn tới một con thuyền nhỏ dùng mái chèo - "những cậu bé" đang chòng chành trên sóng nước. Họ là một cặp đôi khá vui nhộn: hai người Ý - Drago và Iggy (tên gọi tắt của Ignazio) - hai Thợ Săn phục vụ cho Bá Tước và cho tất cả những ý định cũng như mục đích của những kẻ cai ngục, giam giữ Jack và Schuyler. Có điều Schuyler xem họ như bạn bè, những điều Jack và cô định làm khiến cô lo lắng. Cô hy vọng những Thợ Săn sẽ không bị tổn hại, nhưng Jack và cô sẽ phải làm điều họ cần làm. Cô ngạc nhiên trước vẻ bình thản của anh; bản thân mình, cô không thể bình tĩnh như thế được, cứ bồn chồn hết đổi chân này sang chân kia. <br> <br>Cô đi theo Jack tới mé tàu. Iggy đã điều khiển con thuyền lại gần mé tàu còn Drago thì đưa tay ra trước để giúp Schuyler bước xuống thuyền. Nhưng Jack đã nhảy xuống trước và khẽ đẩy Drago sang bên để anh có thể đưa tay đỡ Schuyler như bất cứ một quý ông lịch thiệp nào vẫn làm. Cô cầm tay anh rồi trèo qua lan can, bước xuống thuyền. Drago nhún vai rồi giữ cho thuyền được thăng bằng trong khi Iggy xếp những đồ dự phòng lên mũi thuyền: vài chiếc giỏ picnic và những chiếc balô có đựng chăn và nước uống. Schuyler vỗ lên túi mình, để chắc là những bản thảo của Thư Viện có những bài viết của ông Lawrence vẫn còn ở đó. <br> <br>Schuyler quay qua nhìn kỹ bờ biển lởm chởm của Ý lần đầu tiên. Từ khi họ biết đến niềm đam mê của Iggy dành cho Cinque Terre, họ đã không ngừng bàn bạc về chuyến đi ngắn này. Cinque Terre là một dải đất thuộc bờ biển Riviera của Italia, được cư ngụ bởi những cư dân từ năm thành phố trung cổ. Iggy có gương mặt to và cái bụng bự nói không biết mệt về những con đường chạy dọc theo các gờ đá trước khi dẫn về nhà để họ có thể dùng bữa tối ngoài trời, vừa ăn vừa ngắm mặt trời lặn trên vịnh. <br> <br>Cô chưa bao giờ tới vùng này của Italia và cũng không biết nhiều về nó, nhưng cô hiểu họ có thể tranh thủ ảnh hưởng của quê hương tới Iggy để thực hiện những mục đích của mình. Anh ta đã không thể kìm chế được khi thấy họ gợi ý cho mình được đi một chuyến về nhà và đã cho phép họ có một ngày rong chơi, thoát khỏi cảnh giam lỏng. Đó đúng là một địa điểm hoàn hảo để thực hiện kế hoạch của họ, cũng như những con đường được kết thúc bởi những nấc thang cổ rồi hướng tiếp tới hàng trăm dặm. Vào khoảng thời gian này của năm thì những con đường mòn ở đây đều rất vắng vẻ. Mùa du lịch đã qua khi thu tới mang theo khí lạnh cho những thành phố nghỉ mát đông đúc này. Những lối đi trên núi sẽ dẫn họ rời xa dần khỏi con tàu. <br> <br>- Cậu sẽ thích nơi này thôi Jack ạ - Iggy tuyên bố hùng hồn - Cả cô cũng vậy thưa tiểu thư - Những người Ý có vẻ rất khó khăn trong việc phát âm từ Schuyler thì phải. <br> <br>Jack cằn nhằn gì đó rồi kéo mái chèo lên còn Schuyler lại cố phải làm cho không khí vui vẻ hơn. Họ có vẻ đã sẵn sàng cho một chuyến picnic. Schuyler quan sát thấy Jack đang nhìn mặt biển vẻ ngẫm nghĩ, lo lắng cho một ngày trước mặt của họ. Cô đập vào tay anh một cách tinh nghịch. Đây chính là khoảng thời gian nghỉ ngơi mà họ đã chờ đợi rất lâu. . . là cơ hội để họ có thể có cả một ngày trời khám phá. <br> <br>Trông họ giống một cặp rất hạnh phúc, không cần quan tâm gì tới thế giới và cũng chẳng giống hai kẻ tù nhân đang thực hiện kế hoạch vượt ngục.