Chương 11: Cổng địa ngục
<br><br>Chương 11: Cổng địa ngục<br><br><br>Ghedi chỉ dẫn cho họ đường đi một cách chính xác. Jack và Schuyler khởi hành ngay lập lức. Tốc độ Velox của họ có thể giúp họ tới nơi nhanh như chớp. <br> <br>Nếu bọn chúng đã đưa cô gái tới cánh cổng, thì chúng không thể nào là những têm buôn lậu được. Vậy thì chúng là ai? Chúng muốn gì ở cô gái? Có phải đây là điều mà anh chàng tu sĩ kia lo lắng không? Điều Ghedi chưa muốn nói với họ cho tới khi họ được an toàn là gì? <br> <br>Họ tìm thấy một lòng sông cạn. Dải đất cát màu đỏ, khô cằn dẫn tới một cái hang lớn trong lòng đất. <br> <br>Jack đá những cây bụi che phủ lối vào dẫn xuống hang. Anh nhặt một cái gậy lên rồi thắp sáng với ngọn lửa xanh. <br> <br>- Hãy cho chúng tôi thấy cô! - Anh gọi lớn, giọng nói vang dội vào vách đá. <br> <br>Hang tối như bưng và đầy mùi rêu mốc. Đây có phải lối vào dẫn tới Cánh Cổng Lời Hứa không? Schuyler có thể cảm thấy hơi hướng bẩn thỉu của sự đe dọa trong không khí khi họ phải từ từ nhích dần xuống hang tối. <br> <br>- Cổng Địa Ngục. Một cái tên hay, phải không? Máu Đỏ có thói quen hay gọi sự vật bằng những cái tên mà không hiểu gì về tầm quan trọng thực sự của nó. Nhưng rõ ràng họ đã cảm thấy có gì đó ở đây rồi - Cô nhận xét. <br> <br>- Có ai mà không bị sức mạnh chi phối chứ - Jack trả lời. Cây đuốc trên tay anh soi những luồng ánh sáng dài sâu xuống như thể họ đang trong một đường hầm vô tận. <br> <br>Schuyler hơi trượt chân trên đám rêu ẩm nên nắm vào cánh tay Jack để giữ thăng bằng. Cô nhìn ra bóng tối xung quanh. Phía dưới kia, cô ngạc nhiên khi thấy cảm giác chết chóc như giảm đi và được thay bởi cái gì đó như vẻ sầu muộn, đơn độc. Cô đi thẳng tới chỗ bóng tối và thấy cảm giác ấy càng mạnh hơn. <br> <br>Họ dừng lại, nhìn quanh khoảng không tối đen. Cây đuốc của Jack rọi sáng khoảng hang với đá phủ rêu xanh và sàn đầy cát. Trong hang đầy những thứ rác rưởi mà tụi thanh niên vẫn hay bỏ lại: những đầu lọc thuốc lá, những vỏ bia trống rỗng. <br> <br>Có cái gì đó không đúng ở đây - Jack gửi. <br> <br>Anh cũng cảm thấy như thế à? Nhưng đó là gì? - Schuyler hỏi lại. <br> <br>Rồi cô cũng hiểu ra. Không phải ở đây, đúng không? Đây không phải Cánh Cổng Lời Hứa. <br> <br>Không. Không phải. Đây chỉ là một trò đùa, một trò nói láo, là một cái bẫy xảo quyệt. <br> <br>Cổng Địa Ngục chẳng là gì khác ngoài một ngôi nhà ma ám, một thứ gì đó dùng để dọa những người dân quanh khu vực, một thứ nhằm đánh lừa người ta khỏi mối đe dọa thực sự. <br> <br>- Chúng ta biết gì về Máu Xanh nhỉ? - Jack trầm ngâm. <br> <br>- Họ không thích làm cho mọi chuyện trở nên dễ dàng phải không nhỉ? - Schuyler trả lời - Họ giữ bí mật của mình. Họ mang hòa bình, nghệ thuật và ánh sáng tới cho thế giới. Họ là những con người văn minh cao cấp. Họ xây đền đài, thành phố bằng vàng cao lên tới tận trời xanh - Cô vừa nói vừa nghĩ về Paris và vẻ tráng lệ của nó. <br> <br>- Chính xác. Hãy nghĩ về những cánh cổng mà chúng ta đã tìm được. Cổng Báo Thù nằm bên dưới một bức tượng - một tác phẩm điêu khắc, một biểu tượng. Cánh cổng thứ hai nằm dưới một trong số những nhà thờ kiểu Gothic đẹp nhất ở Bắc Mĩ. Một ma cà rồng sẽ không xây một cánh cổng trong một cái hố dưới lòng đất, một cái hang thô thiển trong cát được - Jack lắc đầu. <br> <br>- Đúng thế. Anh hoàn toàn đúng. Bất cứ ai làm cái hang này ở đây cũng nhằm mục đích che giấu vị trí thật của cánh cổng - Schuyler nói - Nhưng nếu đây không phải cánh cổng thì. . . tại sao hội Petruvian lại canh gác nó?