Chương 158 : Thay Đổi Lớn Và Vạn Lý Trường Thanh
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 158 : Thay Đổi Lớn Và Vạn Lý Trường Thanh
Sau đó, chúng tôi theo Lento-san đến gặp trưởng thôn. Mà, tôi nghĩ thực tế là việc ông ta không tin chúng tôi cũng không có gì bất ngờ.
Trên thực tế, trang phục của các mạo hiểm giả thường ưu tiên thoải mái và linh hoạt vì luôn có những chuyến du hành. Mà, họ cũng cảm thấy không thích quần áo quá đẹp hay quá cầu kì nữa. Làm thế nào mà ra đường với bộ dạng xấu hổ như thế được chứ?
Dù sao thì chúng tôi đã gặp trưởng thôn và nói chuyện, nhưng ông ta vẫn không tin chúng tôi. Không phải về chuyện tôi là quốc vương hay gì khác, chỉ có mỗi chuyện quân đội Yuuron đang tiến đến đây là ổng không chịu tin.
Sau đó tôi dùng [Levitation] mang trưởng thôn theo và dùng [Fly] để tới chỗ quân Yuuron đang trú đóng.
Chúng tôi đứng trên trời và nhìn xuống, cuối cùng ông ấy cũng chịu tin quân đội Yuuron đang hướng về phía làng. Có rất nhiều quân lính, chắc tầm 5000.
Sau khi nhìn thấy thế, không biết do lo lắng cảnh tượng làng bị tấn công hay do sợ độ cao mà ông ấy cứ rùng mình mãi.
Chúng tôi hạ cánh và quay về bằng [Gate]. Tôi yêu cầu ông ấy thuyết phục những dân làng khác còn mình thì dùng [Fly] tiếp tục bay xung quanh.
Khi tôi mở rộng bản đồ và quan sát, tôi nhận thấy ngoài lực lượng chính diện đang tiến về hướng làng thì sau nó vẫn còn 1 đội quân khác. Tôi cho rằng đó là đội quân hỗ trợ, nhưng số lượng vẫn rất nhiều.
Còn về quân đội Hanok thì hầu như không tìm thấy, ngoài trừ lực lượng địa phương chắc chắn sẽ va chạm khi quân Yuuron tràn tới thì không còn gì. Mở rộng bản đồ ra xa hơn thì một đội quân cũng đang khẩn cấp tiến đến đây từ thủ đô. Nhưng với tốc độ của họ thì có lẽ đến ngày kia mới đến được đây. Tôi tự hỏi bên nào sẽ tới trước……
Giờ thì, làm gì đây? Tôi cần 1 lý do chính đáng nào đó để can thiệp vào chiến tranh của quốc gia khác. Đương nhiên là tôi muốn quân đội Yuuron ngoan ngoãn rút lui, nhưng giải pháp đó là không khả thi. Chắc chắn họ sẽ không từ bỏ.
Nếu là đối với Brynhild thì tôi có thể thẳng tay mà làm việc rồi, nhưng…Hửm?
Phải rồi, đó cũng là 1 cách! Tôi hạ cánh ngay lập tức và mở [Gate] đến thẳng chỗ Hoàng đế Regulus. Dù tôi có đến gặp vua của Hanok thì ông ấy cũng chưa từng gặp tôi. Tôi sẽ mang Hoàng đế theo để giới thiệu.
_____Chuyển cảnh_____
Nhờ có sự hậu thuẫn của Hoàng đế Regulus, Vua của Hanok đã chấp nhận đề nghị của tôi. Dù sao nếu theo tình hình này thì toàn bộ Hanok cũng sẽ bị Yuuron thôn tính. Ông ấy đưa ra quyết định với câu nói “Miễn là nó hữu ích”.
Tốt, giờ thì sẽ không còn vấn đề gì vì đã có con dấu của nhà vua. Sau khi tôi lấy giấy xác nhận, tôi và Hoàng đế Regulus ra khỏi lâu đài hoàng gia Hanok.
[Nhưng mà ý tưởng của cậu thật quá táo bạo đấy…].
[Nó cũng chỉ là giải pháp tạm thời thôi. Chúng ta sẽ xử lý triệt để sau khi mọi chuyện tạm lắng xuống]
Hoàng đế Regulus nói với giọng ngạc nhiên trong khi nhìn vào tớ giấy chứng nhận có con dấu của Vua Hanok.
[Ờm, chiến tranh đã không còn đáng lo ngại nữa tù khi Touya-dono quyết định can dự vào. Bọn ta thực sự biết ơn vì có thể kết thúc chuyện này chỉ với việc gửi hàng viện trợ]
Ờm, nhưng tôi cũng chưa biết mọi chuyện liệu có suôn sẻ hay không. Dù sao thì, miễn tình hình vẫn còn kiểm soát được thì tôi vẫn sẽ nương tay vậy.
_____Chuyển cảnh _____
[Không cần di tản…ý ngài là sao?].
[Vì quân lính Yuuron sẽ bị đuổi đi khỏi Hanok]
Tôi đưa ra tờ giấy ủy quyền nhận được từ vua Hanok cho Paolo-san đang chờ trong làng xem. Dù không hiểu chi tiết nhưng cậu ấy vẫn trợn tròn mắt sau khi đọc.
[Cá-…đâ-…đây là sự thật?].
[Là sự thật. Có con dấu của vua Hanok trên đó mà, thấy không? Trên cn tem cũng có con dấu hoàng gia nữa kìa]
Tôi nhìn sang bên cạnh, Tsubaki-san nhìn về phía tôi.
[Thật tốt khi đã có sự chấp thuận của vua Hanok, được rồi…Nhưng dù sao đi nữa nếu cứ để yên tình hình trước mắt thì lãnh thổ sẽ bị Yuuron công chiếm như dự đoán, trong trường hợp đó…]
Tsubaki-san lầm bầm cứ như là đang sắp xếp dữ liệu. Cô hiểu sự việc rồi đó.
[Giờ thì, Tsubaki-san. Cô sẽ trở lại lâu đài và thông báo về những chuyện này cho Kousaka-san cùng những hiệp sĩ trong khi tôi đuổi cổ quân lính Yuuron đang tràn vào Hanok trở về].
[Ngài nói đuổi về…]
Bơ đám người Paolo đang há hốc mồm ở đó, tôi mở [Gate] và đưa Tsubaki-san về Brynhild.
Còn về phần mình, tôi dùng [Fly] và bay đến thủ đô của Yuuron, kinh thành Shenhai trong vài phút.
Đường phố kiểu Châu Á bao xung quanh ở đây giống với phong cách ăn mặc và chiếc mặt nạ của lũ đã tấn công tôi lúc trước. Tôi tự hỏi cái thứ khổng lồ kia có phải cung điện hoàng gia hay không?
Những thứ trang trí lấp lánh ánh vàng ở khắp nơi trên mái đỏ của cung điện và các bức trường trắng. Hơn nữa, có những bức tượng hình động vật bằng vàng được đính trên mái cung điện và những cây cột lớn. Nó khá là hời hợt. Tôi nên nói gì đây? Cái cung diện này cứ như là hóa thân cho kiểu xã hội quá dễ đoán ở đây vậy.
Tôi đoán tất cả mấy thứ này đều được xây dựng bằng tiền thuế…nếu là ở Nhật Bản thì ăn dép số lượng lớn rồi. Có lẽ vì quân đội đã kéo đi chinh phạt mà trông nơi đây có phần hơi vắng vẻ.
Mà thôi cũng không cần quan tâm làm gì. Một hồi cũng trả họ về đây hết thôi.
[Hiển thị bản đồ. Quân lính Yuuron đang trong lãnh thổ Hanok].
[Đã rõ. Hiển thị bản đồ]
*Póc-póc-póc-…* âm thanh vang lên khi màn hình hiển thị quan đội Yuuron đang trong lãnh thổ Hanok.
[[Multiple]. Khóa mục tiêu].
[Đã rõ…Khóa mục tiêu hoàn tất]
Toàn bộ đội quân Yuuron đã bị đánh dấu.
[Kích hoạt [Gate] dưới chân toàn bộ đội quân Yuuron].
[Đã rõ. Kích hoạt]
Các chấm đỏ trong lãnh thổ Hanok biến mất từng cái một. Sau đó thì từng người lính lần lượt xuất hiện trong cung điện hoàng gia phía dưới tôi và nơi đó chìm vào hỗn loạn. Trả hàng lại cho ông đó, Thiên vương.
Sau khi xác nhận mọi chấm đỏ trong Hanok đã biến mất, tôi lặng lẽ dùng [Gate] trở về khu vực biên giới Hanok và Yuuron. Sau điều này mới là thỏa thuận thật sự, hoặc nên nói là như vậy.
_____Chuyển cảnh_____
[Cá-cái gì thế này!?]
Tôi nghe 1 giọng nói vang lên bên dưới tôi. Phải, tôi cũng biết trước là họ sẽ ngạc nhiên mà. Sau khi quay về thủ đô Shenhai đột ngột mà không rõ nguyên nhân, họ cố gắng tiến quân vào Hanok lần nữa và thấy 1 bức tường khổng lồ cao chót vót tại biên giới 2 nước. Cơ mà cũng mất ít nhất 10 ngày để trở lại đây chứ bộ.
Chưa hết, lá cờ đang tung bay trên bức tường không phải là hình con nai của Vương quốc Hanok, mà là nữ thần chiến tranh của Brynhild chúng tôi.
Người đàn ông cưỡi 1 con ngựa, chắc là tướng quân của Yuuron cất tiếng từ bên dưới bức tường khi nhìn thấy tôi xuất hiện bên cạnh lá cờ.
[Chuyện này nghĩa là sao đây!? Này!].
[Chào các quý ông từ quân đội Yuuron, ta đánh giá cáo nỗ lực đi dạo tới tận đây của các bạn. Nhưng từ đây là khu vực của Brynhild chúng ta. Mọi sự xâm nhập đều không được phép]
Vì quân đội Yuuron có vẻ chưa hiểu tình hình, tôi phóng to hình ảnh 1 tờ giấy cho họ thấy. Tờ giấy xác nhận hiện ra trước mắt quân đội Yuuron đang không biết chuyện gì xảy ra.
[Cá-cái gì đây!? Chuyện này…chuyện này nghĩa là…!]
Đó là tờ giấy chuyển nhượng lãnh thổ có bề rộng 1km dọc theo biên giới Hanok-Yuuron của Vương quốc Hanok cho Tiểu vương quốc Brynhild. Nói cách khác, vùng đất đang tiếp giáp với Yuuron không phải của Hanok, mà là của Brynhild.
Vậy nên nếu quân đội Yuuron muốn tiến vào Hanok thì không có sự lựa chọn nào khác là đi qua khu vực này. Nhưng kế hoạch là, vì Brynhild có liên quan nên sẽ không để họ đi qua.
[Nhận tiện nói cho biết luôn, bức tường này kéo dài toàn bộ biên giới Hanok-Yuuron nhé các chú]
Đúng vậy, thành quả của ‘Workshop’ chỉ với 6 ngày và phép thuật đất đã tạo nên một Vạn Lý Trường Thành của thế giới khác. Tất nhiên, chiều cao của bức tường này còn hơn cả bản gốc. Chu vi của nó là vùng lãnh thổ ngang 1km và dài toàn bộ đường biên giới. Tôi tự hỏi có khi nào có còn rộng hơn lãnh thổ Brynhild không?
[Hừ, vậy thì chúng ta sẽ leo lên và đè bẹp bức tường này! Quân đội! Tấn công!]
Toàn bộ đội quân Yuuron bắt đầu tiến lên theo lệnh tên tướng quân. Hờ hờ, họ thật sự tấn công kìa. Mặc dù chỉ nói cho vui thôi nhưng coi nào ~. Dù cho mấy người định xâm chiếm một vùng đất của quốc gia khác thì cũng nên nói ý Thiên vương trước đã chứ. Hay là mấy người éo tin tôi? Mà, cũng chả sao cả.
Lính Yuuron bắt đầu xâm lược khu vực của Brynhild đã đến sát bức tường. Và khi có người định leo lên tường, họ đột ngột bị hút vào và biến mất.
[Cá-…~!?]
Cứ thế, quân lính chạm vào tường và biến mất từng người một.
Cuộc tiến công dừng lại ngay lập tức khi họ kinh hãi trước sự biến mất đột ngột của đồng đội.
Ngay khi họ chạm vào bức tường thì [Gate] sẽ tự động kích hoạt dưới chân họ và trả họ về lại thủ đô Yuuron. Hơn nữa vị trí là ngay trong cung điện hoàng gia. Mà tôi cũng đâu cần phải giải thích cho họ.
Sau đó, những người lính cố bắn tôi bằng cung tên nhưng chúng cũng vô dụng vì phép hệ gió đã bao bọc toàn bộ bức tường. Sẵn nói luôn, nó chỉ xảy ra với những mũi tên bay theo hướng từ dưới lên, còn từ trên đây nã xuống thì chẳng sao cả.
[À, cung cấp cho các người 1 thông tin. Tốt nhất đừng cố mà phóng phép đến đây, vì nó sẽ được gửi thẳng đến thủ đô của mấy người luôn đó]
Tôi ra 1 cảnh báo khi mấy tên pháp sư trong quân đội nâng cao gậy phép của họ lên. Ngạc nhiên bởi lời nói của tôi, họ dần dần hạ thấp gậy phép xuống. Không biết họ có tin lời tôi hay không nhưng có vẻ họ không dám làm bừa.
Ờ mà đó cũng là sự thật luôn. Bức tường sẽ phản ứng với phép thuật và biến thành các [Gate]. Điểm đến thì như đã nói, thủ đô của Yuuron.
[Vì các người đã đi quá phận đến thế thì ta sẽ xem đây là hành động khiêu khích với Brynhild chúng ta vậy]
Khi tôi búng tay, Framegear “Chevalier” dần dần hạ xuống từ một [Gate] trên bầu trời. Sau một vài chấn động, cả 10 đơn vị đã đứng trên bức tường, 2 Hắc kị sĩ “Night Baron” và Bạch kị sĩ “Shining Count” hạ xuống cuối cùng.
2 Phó chỉ huy của Hiệp sĩ đoàn Brynhild đang lái Hắc kị sĩ và Chỉ huy Rain-san đang lái Bạch kị sĩ. Mà, cả Hắc lẫn Bạch kị sĩ đều có thiết kế giống nhau, chỉ là thay đổi màu sắc thành trắng tinh khôi thôi. Trong trường hợp chỉ huy cũng là người mang cờ thì thế này sẽ hợp hơn.
[Cá-cá..cá-…cái ~!? Uwaa!?]
Tướng quân Yuuron ngã khỏi ngựa vì những chấn động và “chào hỏi thân thiện” với mặt đất. Còn về con ngựa, nó bỏ chủ mà chạy thoát thân với tốc độ tối đa khỏi nơi này.
[Nếu muốn chiến tranh, Hiệp sĩ đoàn của Brynhild sẽ chơi với các người!]
Theo lệnh của tôi, tất cả các framegear rút kiếm ra và cắm mạnh xuống đất. Thấy thế, đội quân Yuuron không còn chút tinh thần chiến đấu và cố gắng chạy thoát khỏi chiến trường.
[Rú-rút! Rút luiiii!!!].
[Chạy ~ may chạy đi! Chúng ta sẽ bị nghiền nát mất!!].
[Uwaaaaaaa!!]
Toàn quân Yuuron chạy tán loạn theo mọi hướng. Mà nếu muốn quay về thì chạm vào bức tường thì nhanh hơn đó mấy chú.
Trong khi tôi đang nhìn vào đội quân Yuuron đang điên cuồng tháo chạy, nắp buồng lái của 1 Hắc kị sĩ đứng cạnh tôi mở ra, và phó chỉ huy Norun-san bước đến.
[Bệ hạ ~. Bằng cách này thì chúng ta có thể bảo vệ tuyến đường bộ. Nhưng nếu những kẻ này dùng đường biển thì có khả năng xâm chiếm Hanok không?].
[Đường biển cũng không cần lo, vì tôi đã triệu hồi tầm 10 chú Kraken <Bạch tuộc khổng lồ, quái vật biển trong thần thoại Bắc Âu> trong phần biển Hanok rồi. Tôi cũng đã dặn họ không tấn công bất cứ thứ gì ngoài tàu chiến nên không sao đâu].
[Uwaaaa! Khiếp quá ~]
Cô mới nói gì đó? Phải nói là đó sự chuẩn bị chu toàn! Đối với bức tường này, ai đó cố xâm chiếm hoặc làm thứ gì đó kì lạ thì sẽ bị đánh dấu là kẻ thù. Cũng có vài cái bẫy như [Slip], [Gravity], hay [Paralyze] ở xung quanh đây nữa. Mặc dù có thể vượt qua bằng cách bay trên trời, nhưng đó là bất khả thi rồi, đối với đám người đó.
Giờ thì, bắt đầu các bước hoàn thiện chiến thuật nào!