Chương 186 : Chuyến Thám Hiểm “Hình Thức” Và Chiếc Nhẫn Vàng
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 186 : Chuyến Thám Hiểm “Hình Thức” Và Chiếc Nhẫn Vàng
Isekai No Kami Team
Tôi đã nhờ Rerisha-san chỉ cho tôi vị trí chính xác của các hòn đảo có dungeon, sau đó tôi dùng [Gate] đến sa mạc ở Vương quốc Sandora. Và từ đó, tôi dùng [Fly] bay về phía các hòn đảo.
Sau một lúc bay, tôi đã có thể nhìn thấy các hòn đảo, quả thực chúng khá xa. Sau khi vượt qua khỏi Vương quốc Sandora thì cũng sẽ mất 1 khoảng thời gian đáng kể để đến được đây bằng tàu.
[Xem nào… nếu mình nhớ không lầm thì có có tất cả 3 dungeon đúng không nhỉ?]
Trên mỗi hòn đảo có 1 dungeon, và có tất cả là 3 cái. Tôi đã được nhờ đặt tên cho chúng, nhưng chuyện đó tính sau đi. Tốt hơn là nên suy nghĩ kĩ về mấy cái tên sẽ có lợi cho tôi.
[Ồh?]
Tôi nhìn thấy 1 con tàu cỡ trung đang lền bềnh trên bờ biển của 1 hòn đảo, cũng có 1 nhóm người đang cắm trại trên bãi biển đó. Họ là những thành viên điều tra của guild mà Rerisha-san đã nói đến lúc trước à?
[C-cậu là ai!?].
[Tôi nhận ủy thác của 1 trong các chủ guild là Rerisha-san. Mà, tôi nghĩ hiện tại thân phận của tôi là 1 mạo hiểm giả, ah, đây là thẻ guild của tôi].
[Vàngggg…!? Vậy ngài là … của Brynhild…! Xin hãy bỏ qua cho sự thô lỗ của chúng tôi]
Những người đó lập tức cất kiếm vào lại. Thẻ guild thật tuyệt vời. Vì chúng hoàn toàn không thể bị làm giả nên có độ tin cậy rất cao. Mà, thành viên của guild không thể nào bị gạt bởi 1 cái thẻ guild giả mạo đâu nhỉ?
[Rerisha-san yêu cầu tôi kết nối những hòn đảo có dungeon này với Brynhild… Ah ~ chắc mang cô ấy tới đây luôn cho rồi]
Tôi mở [Gate] và lôi Rerisha-san từ trong chi nhánh guild ở Brynhild đến.
[…Chắc chắn tôi là người đã đề xuất việc này, nhưng mà không thể tin là ngài lại xử lý nó nhanh đến thế]
Rerisha-san báo lại các chi tiết cho những thành viên khác và thông báo nhiệm vụ của họ đã kết thúc. Từ giờ trở đi, những hòn đào này sẽ thuộc chủ quyền của Brynhild mặc dù… chúng chả có cái quái gì trên đó cả. Chỉ có những bãi biển đầy cát, núi đá, rừng rậm và bầu trời xanh thoáng đãng phía trên thôi.
[Việc này giờ đã xong, còn dungeon của hòn đảo này đang ở đâu?].
[Đi thẳng vào rừng từ đây, ngài sẽ nhanh chóng thấy 1 ngọn núi đá, sau khi leo lên 1 đoạn sẽ có 1 hang động bên sườn núi. Bên trong nó là cầu thang dẫn xuống dungeon. Những hòn đảo này được bao quanh bởi bãi biển rộng và nông, vả lại cầu thang xuống các dungeon dẫn xuống khá sâu dưới lòng biển nên có khả năng 3 dungeon sẽ tụ lại thành 1 dưới đáy biển]
Nếu quả thật những hòn đảo này từng là 1 phần của hòn đảo lớn thì rất có khả năng như các thành viên guild vừa nói. Ờm, dù sao cũng đang rảnh, kiểm tra nó thử xem.
[Tôi sẽ thử thám hiểm dungeon 1 lát, còn những người khác thì định như thế nào?].
[Tôi sẽ hoàn tất phần giấy tờ ở Brynhild. Xin lỗi nhưng tôi có thể nhờ ngài dịch chuyển những người ở đây về bến cảng của Sandora giùm được không?]
Không có vấn đề gì cả, tôi gửi Rerisha-san về văn phòng chi nhánh guild ở Brynhild bằng [Gate] như lúc nãy. Sau khi tôi đồng ý, các thành viên guild hớn hở thu dọn và trở về tàu. Chắc họ cũng không thoải mái gì khi hạ trại ở đây. Ờm, tôi cũng phần nào hiểu cảm giác đó của họ.
Sau khi mọi người lên tàu tôi chuyển các con tàu về lại bến cảng ở Sandora.
Giờ thì, thám hiểm dungeon thôi nhỉ?
Bay tới đó là xong, nhưng tôi quyết định đi bộ trong khi đốn cây cối và làm 1 con đường bằng phép thuật đất từ bãi biển đến thẳng dungeon.
Trên đường, tôi bị 1 con sói 6 chân và 1 con rắn 2 đầu tấn công, nhưng tôi đã tiễn cả 2 lên đường vì chúng cũng không mạnh lắm.
<trans: vậy nếu tụi nó mạnh thì chú sẽ tha tụi nó hửm?>
Sau khi tạo ra 1 con đường thẳng tắp, tôi tiếp tục làm các bậc thang đi lên núi đá và dẫn vào hang động đi xuống dungeon.
Tôi vào hang động và nhìn xuống bên dưới.
[Tối khiếp, mặc dù đó là chuyện đương nhiên thôi]
Tôi tạo ra 1 quả cầu ánh sáng với phép [Light] và đi xuống cầu thang.
Cái dungeon này khá ẩm ướt, mà cũng là lẽ tất nhiên, xung quanh nó là biển mà.
Không bao lâu sau, tôi đến 1 căn phòng rộng. Nhìn vào tường và trần nhà thì chắc chắn chúng do con người tạo nên, chúng cũng có những nét đặc trưng của 1 dungeon nữa. Tôi quan sát xung quanh và nhận ra lối đi đả phân thành 3 hướng trái, phải và trước mặt. Này này, một ngã tư ngay sau khi xuống dungeon à? Nếu là game thì những mức độ đầu tiên lối đi phải là một đường thẳng chứ. Nhưng tôi không thể phàn nàn như thế vì đây không phải là game.
Giờ thì, vì không muốn bị lạc nên tôi chọn đi thẳng. Mà nói vậy thôi, với [Gate] thì tôi có thể trở lại bất cứ lúc nào nên làm gì có chyện tôi đi lạc được chứ.
Khi tôi đi thẳng về phía trước, tôi lại đến 1 ngã 3 với lối đi chia thành 2 hướng trái phải. Hừm… Tôi cũng nghĩ không thể nào mà có lối đi thẳng hoài được.
Huh? Chờ chút.
[Mình không cho rằng nó sẽ hoạt động nhưng… Hiển thị bản đồ. Vị trí hiện tại của tôi và bản đồ tầng một của dungeon].
[Hiển thị]
Một lời đáp trả từ chiếc smartphone và vị trí hiện tại của tôi cũng như bản đồ tầng này của dungeon hiện lên trên không khí. Nó đã hoạt động. Này, nó hoạt động thật kìa! Chán thế.
Nó cũng hiển thị các cầu thang dẫn lên tầng tiếp theo, có vẻ dungeon có tất cả 4 tầng.
Hmmm, giờ thì tôi lại cảm thấy rằng không thích điều này… Tôi nghĩ mình sẽ có thể kiếm được nhiều tiền nếu bán bản đồ này cho các mạo hiểm giả nhưng… tôi sẽ không làm điều đó. Sẽ thú vị hơn nếu điều tra dungeon này và tự tìm lối đi. Tôi cũng có ý nghĩ về việc làm nó thành 1 công viên giải trí. Mà sao cũng được, có nên dọn sạch tầng này luôn không nhỉ…?
[Whooop!]
Khi tôi quay sang hướng dẫn tới cầu thanh lên tầng 2, tôi thấy 2 con quái vật. Chúng lùn và có đầu giống con chó, chúng tên là kobold thì phải. <boss tầng 1 trong SAO ấy>
Có vẻ chúng đang chờ tôi đến vì chúng đã lập tức tấn công tôi bằng chiếc rìu đá khi tôi rẽ sang ngách đó. Tôi nhanh chóng né và khai hỏa Brunhild. Ah, đang dùng đạn tê liệt hả? Đám này hên đó chứ.
Nghĩ lại thì việc tôi đang dùng [Light] khiến chuyện tôi trở thành mục tiêu là điều tất nhiên. Dĩ nhiên là tôi sẽ bị phục kích, đúng không?
Tôi bơ 2 con kobold đã bất động và hướng đến tầng 2. Khi tôi đang đi về phía cầu thang, hình như có 1 căn phòng ở cuối hàng lang phía sau cầu thang. Nó có vẻ hơi mờ ám nhưng tôi nên kiểm tra thử không nhỉ? Mấy địa điểm phụ cũng rất quan trọng.
Tôi tiến lên và mở cánh cử đôi có hình đầu lâu trên đó. Ở góc phòng có 1 cái hộp nhỏ. Dù đây là cảnh thường thấy trong mấy trò chơi, nhưng khi gặp nó ngoài đời thì tôi lại cảm thấy không hoải mái chút nào. Không biết tại sao nhỉ?
“Sao lại có 1 rương kho báu ở nơi như thế này?” – là những gì tôi đang muốn bắt bẻ. Mà, ờ, tôi sẽ thử mở nó vậy.
Với 1 ít sự hứng thú, tôi mở chiếc hộp ra…… Nó chắc không phải bẫy đâu ha? Sẽ rất bực mình khi có 1 vụ nổ hay cái gì đó như thế xảy ra khi tôi mở nó đó. Hãy hé nắp nó 1 tí trước xem, hình như nó không bị khóa. Sau khi tôi mở nó ra hoàn toàn, bên trong là điều mà tôi cũng không biết nên tả thế nào nữa.
[Cái gì đây……?]
Bên trong là 1 con dao rỉ sét, 1 cái túi da cũ kĩ, một cái gậy không biết để làm gì và 1 cái rìu 1 tay được làm thủ công… Ah, cái rìu này giống với cái của tụi kobold lúc nãy nè. Mấy món đồ này là do chúng thu thập rồi để ở đây à?
Rõ ràng đây là kho báu của kobold. Chuyện guild sẽ mua mấy thứ rác này là… không thể nào!
Khi tôi tìm kĩ hơn, có 1 chiếc nhẫn ở góc rương. Không có thứ gì đính trên đó nhưng nó… bằng vàng à? Oh, tôi tìm được 1 chiếc nhẫn vàng này. Nếu nó thực sự là vàng thì sẽ có thể bán nó được.
……Mà nghĩ lại thì, chúng tha mấy thứ này về từ chỗ nào vậy?
Có lẽ những chiếc rương báu này là nơi chứa đựng kho báu do những con quái vật đã tự ý mang đi khỏi phòng chứa…… Tôi thắc mắc có khi nào lũ kobold còn lại cũng lấy những báu vật khác và đang sử dụng chúng hay không?
Có lẽ kho báu này không thuộc về tầng này. Chắc nó đã dừng chân ở đây sau khi bị bọn quái (hoặc con người) mang lên từ tầng dưới.
Nhiều thứ trong kho tàng đã bị lũ quái lôi ra và cất trong những rương báu vật ở khắp nơi… Nhiều khả năng là đám quái vật đang giữ chúng.
Tôi lấy chiếc nhẫn ra và bỏ mặc mấy thứ kia. Kobold-kun, từ giờ các mạo hiểm giả sẽ đến và dí các bạn chạy vòng vòng đấy. Hãy mạnh mẽ lên.
Ngay sau khi tôi đến tầng 2 của dungeon, tôi dùng [Gate] trở lại chỗ Rerisha-san.
_____Chuyển cảnh_____
[Mặc dù chỉ là 1 chiếcnhẫn bình thường và cũng không mang hiệu ứng nào, nhưng chắc chắn là nó bằng vàng]
Vậy thực sự nó là vàng chính hiệu à? Nếu vậy tức là chúng ta có quyền mong đợi hơn vào kho báu trong các dungeon đúng không?
Mục tiêu của những mạo hiểm giả là kho báu đang ngủ yên trong dungeon và các nguyên vật liệu có thể có được từ quái vật. Bên trong dungeon, có rất nhiều loại quái vật đã có sự tiến hóa khác so với những loài sống trong tự nhiên. Nên thậm chí sẽ có những loại nguyên vật liệu chưa được biết tới từ chúng.
[Tôi có thể mua chiếc nhẫn này của ngài không?].
[Không vấn đề gì cả. Vậy thì sẽ nó sẽ như thế nào?].
[Xem nào… vì nó không tinh xảo và cũng có rất nhiều tổn hại, hai đồng bạc thì thế nào?]
Hmm, tương đương 1 tuần thuê phòng trọ. Tôi nghĩ cũng hợp lý khi so với thời gian và công sức tôi đã bỏ ra để đi thám hiểm. Mà, mặc dù chúng <mấy thứ như chiếc nhẫn> cũng không phải dễ tìm thấy như vậy.
<trans: anh mà vào dungeon rồi dùng [Search] với từ khóa “kho báu” thì sạch sẽ cái dungeon >
Ah, chuyện này nhặc nhở tôi, khi các mạo hiểm giả kéo về đây thì tôi sẽ phải nâng cấp các quán trọ. Vì hình như tất cả các phòng ở quán [Tsukiyomi] <Read Moon ấy> đều đã có người ở rồi.
[Thế, về cổng nối các hòn đảo với Brynhild, ngài định như thế nào về phí thông hành?].
[Cô nói phí thông hành?].
[Vẫn có khả năng họ sẽ bỏ mạng lại trong dungeon nên tôi nghĩ ngài nên tính phí vào cổng, nhưng…. Đừng nói ngày định cho qua miễn phí nhá?].
[Ừm… ờ ha… Vậy 1 xu đồng 1 người/lần thì thế nào?]
“Quá rẻ đó” – là câu trả lời tôi nhận được, nhưng dù sao thì tỉ lệ họ có thể trở về vẫn cao hơn nhiều. Nên nếu có thể, tôi muốn họ quay lại đây thường xuyên và ăn uống cũng như dùng nhà trọ tại đây.
Có ý kiến rằng nếu tôi làm nó miễn phí thì mọi người sẽ không chú ý đến những người đã đi tới các hòn đảo hay đã quay lại đây. Ai đã đến các hòn đảo? Họ đã không quay lại à? Những vấn đề như thế có thể dễ kiểm soát hơn ở 1 mức độ nào đó nhờ vào phí thông hành và thẻ guild.
Phí thông hành sẽ không mang lại nhiều lợi nhuận, nhưng dù gì đó cũng không phải mục đích của nó, đúng không?
Nhưng thứ như vũ khí, giáp, thuốc thang sẽ trở nên cần thiết. Đó mới là những chú gà con tôi đang muốn ấp <ý là mục đích thực sự ấy>, nhưng hãy nói chuyện với các thương gia trong thị trấn trước đã. Chỉ trong trường hợp này thôi.
Tôi sẽ sớm cần những thợ rèn lành nghề có thể chế tạo và sửa chữa vũ khí cũng như mấy thứ tương tự.
Việc này trở nên thú vị rồi đây.