Chương 191 : Rồng Đột Kích Và Sức Mạnh Của Những Hiệp Sĩ
- Truyenconect
- Isekai wa Smartphone to Tomo ni
- Chương 191 : Rồng Đột Kích Và Sức Mạnh Của Những Hiệp Sĩ
Isekai No Kami Team
[Và vì thế, 1 bầy rồng sẽ sớm đến đây. Chúng rất phiền phức nên chúng ta sẽ nhanh chóng dứt điểm cả lũ].
[Baba-dono… Tôi…tôi không biết nên nói gì luôn].
[Kệ đi Yamagata, tôi cũng đâu có biết phải nói gì đâu]
Trong phòng họp, Yamagata-ossan và Baba-jiisan đang trừng mắt kinh ngạc.
Tôi đã ngay lập tức triệu tập những người đứng đầu Hiệp sĩ đoàn và giải thích tình hình hiện tại sau khi trở về Brynhild trước những con rồng bằng [Gate]. Mọi người đổ dồn anh mắt về phía tôi. Không bao lâu sau, phó chỉ huy Nicola-san cười méo xệch như thể đang cố bình tĩnh lại và đứng dậy.
[L-làm ơn chờ 1 chút, bệ hạ. “Rồng” mà ngài nói tức là những kẻ có thể phun lửa ra từ miệng và bay trên trời ấy ạ? Ý ngài là loại “rồng” đó ạ?].
[Chính nó và đồng bọn, là những con “rồng” đó. Rõ ràng là có 1 nhóm mấy tên thiểu năng đã trở nên tự phụ đang tiến đến đây kiếm chuyện với Brynhild của chúng ta].
[Chuyện đó… “nhóm” mà ngài nói, có bao nhiêu con…?].
[Khoảng 20 con rồng loại thường, tôi nghĩ vậy. Và khoảng 100 con dực long như loại Wyvern. Chúng ít hơn nhiều so với lũ Fureizu khi trước đúng không?]
<trans: “có cánh” => dực long, loại có thể bay. P/s: không phải cứ là “rồng” thì có thể bay nhé>
[[Không không không!]]
Sau khi chỉ huy Rain-san rụt rè đưa tay lên hỏi số lượng và tôi trả lời, cả cô ấy và Nicola-san liên tục xua tay trước mặt tôi.
[À thì, kịch bản sẽ là như thế này nhỉ? Bệ hạ sẽ là người giải quyết chúng, đúng không ạ?]
Norun-san nói với khuôn mặt đơ như tượng đá cùng với đôi tai sói đang run rẩy.
[Lúc đầu thì tôi cũng nghĩ thế, nhưng rồi tôi lại nghĩ “sao không tận dụng cơ hội này?”].
[Tận dụng?].
[Đúng vậy. Tôi sẽ biến chuyện này thành 1 cuộc huấn luyện cho Hiệp sĩ đoàn luôn. Chẳng phải mấy con rồng này là đối thủ hoàn hảo sao?].
[Ểểhhhh!!??]
Rain-san hét lên. Thẳng thắn mà nói thì tôi nghĩ hiệp sĩ đoàn của chúng tôi khá mạnh, nhưng quái thú và quỷ thú ở đây quá ít cũng như chúng tôi được bao quanh bởi Belfast và Regulus, cả 2 đều có mối quan hệ thân thiện với chúng tôi. Thế nên hầu như chuyện có chiến tranh là không thể nào. Vì thế, tôi mong họ sẽ có thêm 1 số kinh nghiệm chiến đấu nhờ vào tình huống này.
[Nếu không tính cơ quan tình báo ra thì Hiệp sĩ đoàn của chúng ta còn không tới 100 người đó thưa bệ hạ! Chẳng khác gì chúng ta cho 1 người đấu với 1 con rồng cả, điều này quá không hợp lý! Hơn nữa, chúng thần làm sao có thể chiến đấu với những thứ bay trên bầu trời được?].
[Tôi sẽ lo đám bay. Tất cả những gì mọi người cần làm là cẩn thận với cú phun lửa của chúng. Mọi người có thể xoay sở được bằng cách nào đó vì khiên của Hiệp sĩ đoàn cũng đã được yểm khả năng chịu nhiệt].
[Ngài nói “bằng cách nào đó”…]
Tôi đã dự trù 1 số biện pháp an toàn phòng mọi trường hợp luôn rồi. Tôi cũng có ý định cho nhóm thần thú hỗ trợ các hiệp sĩ nữa. Thực tình mà nói, tôi không hề nghĩ lũ rồng dễ bị đánh bại đến thế đâu.
Mà nếu thế thật thì đây cũng là 1 cơ hội tốt. Chúng tôi là 1 quốc gia chỉ mới thành lập chưa bao lâu. Nếu mọi người biết đến việc hiệp sĩ đoàn của chúng tôi đã đánh bại hơn 100 con rồng, trong tương lai sẽ không còn quốc gia nào chơi ngu như Yuuron mà dám gây chiến với chúng tôi nữa.
[Thần nghĩ chúng ta có thể đánh bại lũ rồng nếu dùng Framegear, sau đó…].
[Tôi sẽ không mang Framegear ra].
[Ểh!?]
Trận này, từ 1 khía cạnh nào đó sẽ phản ánh khả năng của loài người khi đối đầu với loài rồng mạnh mẽ. Hãy cho lũ cặn bã đang nhìn xuống chúng ta như những sinh vật yếu đuối thấy được sức mạnh của nhân loại. Khiến chúng bỏ ngay cái ý nghĩ trút giận lên con người hay lấy loài người làm đồ chơi.
Hơn nữa, chiến thắng sẽ quá dễ dàng nếu chúng tôi dùng Framegear, và nếu thế thì chẳng còn gì gọi là huấn luyện. Tôi sẽ gặp rắc rối nếu những hiệp sĩ hiểu sai bản chất của sức mạnh mà họ đang dùng và bắt đầu nghĩ rằng “Chúng ta không thể làm được nếu không có Framegear!”.
[Và đây là điều quan trọng nhất……].
[?].
[Nguyên liệu từ xác rồng sẽ được bán lấy tiền].
[……]
Đúng vậy. Mọi thứ trên cơ thể rồng từ da đến xương đều được bán với giá trên trời. Chỉ 1 con rồng đã tương đương với cả gia tài rồi, đằng này có tới hàng trăm con. Đây là cơ hội trời cho để kiếm được 1 khoản kếch xù.
<trans: tui bắt đầu thấy tội lũ rồng (lần 2) rồi đấy>
[Sẽ rất hữu ích nếu chúng ta có được khoản tiền đó] – Touya.
[………].
[Tôi cũng sẽ có thể phát thưởng cho tất cả mọi người] – Touya.
[Chốt kèo! Đi làm thịt lũ rồng nào!].
[[[Ooooo!!!]]]
Quá dễ mồi chài!
<trans: quỳ bác!>
_____Chuyển cảnh_____
[Tôi có thể thấy chúng rồi. Chúng sẽ đến trong vòng 3 phút nữa]
Tôi tăng cường tầm nhìn bằng [Long Sense] sau khi nghe Ruli nói, quả thực tôi đã có thể nhìn thấy 1 bầy rồng từ chỗ này. Chúng tôi đang ở vùng đồng bằng phía nam thị trấn gần lâu đài Brynhild chuẩn bị “chào đón” mấy con rồng tới. Thị trấn sẽ không có bất cứ tổn hại nào nếu giao chiến ở đây.
[Chúng đang rống cái gì vậy?].
[Chúng nói mấy thứ như “Tàn sát bọn nó” hoặc “Đốt nhanh rút gọn!”. Cũng có vài tiếng cười thô bỉ trong số đó nữa. Có vẻ chúng đã suy thoái tới mức tôi không thể xem chúng là cấp dưới của mình nữa rồi. Hay sự điên loạn và tha hóa này là 1 trong những tác dụng của tạo tác thao túng đó…?]
Không may là tôi không hiểu được ngôn ngữ loài rồng nên không biết chúng đang nói gì, thế nên tôi đã nhờ Ruli dịch giúp. May là cô ấy có thể nghe rõ từ tận chỗ này. Nhưng mà chúng thực sự nói vậy à? Vậy thì không cần nương tay rồi.
Lời nói là không cần thiết, vậy thì nên bắt đầu cho chúng bò càng trên mặt đất thôi.
[Bão tố đến đây, ngàn vạn <hàng triệu> phong kiếm, “Tempest Edge”!]
Tôi niệm 1 loại phép thuật cổ hệ gió đã học được trong ‘Library’ và tấn công mấy con rồng.
Tất cả lũ rồng bị nuốt chửng bởi cơn bão đột ngột xuất hiện và cánh của chúng tan tành.
[Gyaoaaaaaaaaa!!!].
[Gugyooooooooo!!!???]
Mấy con rồng lần lượt rơi xuống trong khi la hét ỏm tỏi. Mặc dù tôi có thể gây nhiều thương tích hơn cho chúng nếu nghiêm túc, nhưng tôi đã tự kiềm chế bản thân và chỉ tước đoạt khả năng bay bằng cách nhắm vào cánh.
[Hiệp sĩ đoàn Brynhild, tấn côn—–g!!].
[Oooooo—hh!]
Không bỏ lỡ cơ hội lũ rồng còn choáng váng sau cú nhảy dù mà không có dù, Hiệp sĩ đoàn của chúng tôi tay khiên tay kiếm lao vào tấn công theo lệnh của chỉ huy Rain-san.
Mặt khác, những con rồng không thể bay đang ở trên mặt đất xoay đầu và phun lửa về phía họ. Tuy nhiên, một bức tường nước đột nhiên xuất hiện và chặn hết 1 nửa uy lực đòn tấn công của chúng.
[Đáng tiếc nhể. Bọn ta sẽ không để tụi bay làm điều đó đâu].
[Phòng thủ là chuyên môn của bọn ta mà]
Kokuyou và Sango chịu trách nhiệm chặn đòn tấn công phun lửa. Tôi nhìn những con rồng trong khi đứng trên mai chú rùa và rắn đã trở lại hình thái thần thú của chúng, còn mọi người trong Hiệp sĩ đoàn thì đang bắt đầu cho những lưỡi kiếm của mình tắm máu bọn rồng.
Chưa kể Kohaku cũng tham gia và quay lại hình dạng thần thú, lao về phía đám Wyvern và gầm lên. Đám Wyvern cuống cuồng la hét trong khi bị thổi bay đi như lá mùa thu.
[Vậy tôi cũng sẽ tham gia. Tôi không thể để “tên khốn” Kohaku làm hết được].
[Tập trung vào việc hỗ trợ mọi người thôi đó nha].
[Đã rõ]
Ruli giang rộng cánh và gầm lên trong khi trở lại bầu trời. Khi nghe tiếng gầm đó, lũ rồng đơ ra trong 1 lúc. Có vẻ cô ấy đã nói gì đó, cơ mà tôi cũng chả hiểu được nếu đó là ngôn ngữ của rồng. Tôi đoán cho dùng dùng phép thuật [Translation] cũng không thể phiên dịch được ngôn ngữ của động vật. Nếu tương tự như [Telepathy] <Thần giao cách cảm> thì chắc là sẽ có thể. Loại phép thuật đó… Tôi nghĩ nếu tìm kiếm thì chắc nó có tồn tại.
Ruli bay lên trời và bắn đạn lửa vào mấy con rồng ở phần giữa bầy. Chỉ với 1 phát cũng đủ để vài con bị thổi bay.
Umuu, cái lũ này sẽ được biến thành tiền, nên tôi mong cô đừng làm quá với thân xác của chúng.
<trans: tội lũ rồng (lần 3)>
Dường như Ruli không xem chúng là đồng loại nữa, vì cô ấy không phản đối việc bán xác lũ rồng. Mặc dù tôi nghĩ cũng hơi nhẫn tâm, nhưng chuyện này là lẽ đương nhiên trong cái thế giới cần sức mạnh để tồn tại này.
[Chúng ta cũng sẽ dùng phép thuật hỗ trợ].
[Đồng ý]
Yumina và Linse đang đứng sau tôi xướng lên những câu chú của phép hỗ trợ trên diện rộng. Chúng là một phần của những phép thuật cổ đã được phát hiện trong ‘Library’.
[Lửa hãy đến đây, rào chắn nhiệt độ, “Fire Resist”!].
[Mang gió đến đây, phước lành của cơn gió đồng minh, “Tailwind”!]
Tất cả mọi người trong hiệp sĩ đoàn được bao bọc trong ánh sáng đỏ và xanh lá cây. Đây là những phép hỗ trợ giúp tăng khả năng kháng nhiệt và sự nhanh nhẹn.
[Đội Tháp khiên đi trước, đội Tấn công theo sau!!].
[Ooohh!!]
Sau khi hàng phòng thủ hoàn tất, 10 người cầm khiên đứng thành 1 hàng ngang và chống lại cú phun lửa của 1 con rồng. Sau đó, các hiệp sĩ ở sau nhanh chóng tiến lên với cây giáo tinh thể trong tay và đâm vào con rồng ngọt xớt qua khe hỡ giữa các tấm khiên.
[Gyaaaaaaaaaaaa!?]
Các ngọn giáo dễ dàng đâm xuyên vào cơ thể con rồng, hẳn là lớp da và vảy chúng còn cứng hơn cả thép. Con rồng dường như là kinh hoàng chứ không phải chỉ ngạc nhiên. Và phản ứng kiểu đó đã đoạt mạng nó.
[Haaaaaaa!!!!!]
Dùng sức bật y như 1 chú thỏ hàng thật, Rain-san nhảy qua đội hình và đáp lên người con rồng. Cô ấy cắm ngập thanh kiếm tinh thể của mình vào đầu con rồng rồi sau đó rút ra.
Sau khi co giật 2-3 lần, con rồng đổ gục.
[Tốt! Mục tiêu tiếp theo!].
[Ou!]
Làm tốt lắm. Các hiệp sĩ đang giành lợi thế. Có thể nói rằng đó là nhờ trang thiết bị hoặc phép thuật hỗ trợ, nhưng tôi nghĩ 10 người đánh bại 1 con rồng vẫn là điều rất tuyệt vời. Hơn nữa, đó là 1 con rồng mạnh hơn bình thường nhiều, không thua gì loại rồng cấp cao nhờ vào [Kim thao túng]. Tôi đoán việc mỗi ngày họ đều bị đánh đập tàn nhẫn bởi Thần Kiếm cũng không phải là vô ích.
[Touya-kun, cho chị tham gia nhé?].
[Như em đã nói, Moroha-neesan mà nhập cuộc thì còn gì là huấn luyện nữa]
Cái vị Thần Kiếm đang đứng cạnh tôi có vẻ ngứa ngáy chân tay lắm rồi. Chị ấy nói muốn ra choảng nhau, nhưng đầu tiên, bất kì vũ khí nào ngoài vũ khí tinh thể hoặc là loại vũ khí cực kì sắc bén đều khó có khả năng gây thương tích cho chúng. Mà, nếu là Moroha-neesan thì chị ấy vẫn sẽ lao đi và kết liễu chúng ngay cả khi tôi đưa cho chị ấy 1 thanh kiếm hàng “tàu khựa”.
[Nhưng mà em cũng biết đôi khi sẽ có “trường hợp xấu nhất” mà đúng không? Và để kiểm soát tình hình khi chuyện đó xảy ra thì tốt hơn là chị có mặt ở đó, không phải sao?].
[Muu…chỉ hỗ trợ mọi người thôi biết chưa? Không được áp đảo, có hiểu không?].
[Chị biết rồi, chị biết rồi mà. Nào! Đưa cho chị thanh kiếm hay vũ khí gì đó đi!]
Tôi lấy 1 thanh đại kiếm tinh thể ra từ [Storage] và đưa cho Moroha-neesan. Ngay khoảnh khắc tiếp theo, chị ấy vui vẻ lao về phía bầy rồng, vung kiếm và cắt chân tất cả mấy con rồng chị ấy lướt qua mà không kết liễu chúng. Mặc dù tôi đã nói chị ấy đừng có áp đảo… Mà, dù sao thì giờ bên tôi không thể nào có chuyện thua được. Theo nghĩa nào đó, chúng tôi đã dùng đến vũ khí tối thượng “Tuyệt sát kiếm” mất rồi.
<trans: ý là cho bà Moroha ra trận ấy>
[Tụi em cũng ra ngoài đó nha?].
[Không, nếu mấy em mà cũng tham gia thì những hiệp sĩ hết việc để làm mất, chuyện đó không tốt]
Else, Yae, Lu và Hilde phồng má hờn dỗi. Dù mấy em có trưng ra khuôn mặt như thế thì cũng không được. Một mình Moroha-neesan thôi là nát game luôn rồi còn đâu.
Cuộc huấn luyện sẽ trở nên vô nghĩa nếu có quá nhiều người hỗ trợ. Nhưng mà Kougyoku vẫn đang kiểm soát tình hình, Sango và Kokuyou thì bảo vệ họ, Kohaku và Ruli thì hướng dẫn mọi người cách chiến đấu.
Phần tôi thì hiện đang theo dõi những người bị thương đã hồi phục đến 1 mức độ nào đó nhờ phép thuật chữa trị. Vì Sango và Kokuyou đã triệt tiêu phần lớn uy lực của những cú phun lửa nên không thể nào có chuyện họ ngủm ngay khi dính đòn được, trừ phi họ bị đánh trúng bởi 1 chiêu cực mạnh hoặc liên tục nhận tổn thương.
[Ồh??]
1 trong những con Wyvern đang cố bỏ chạy bằng đôi cánh tả tơi của nó, nhưng sau khi di chuyển được tầm 10m, nó ăn nguyên 1 quả cầu lửa của Kougyoku. Bắn đẹp lắm.
[Uaaaaa!!!]
Nhìn theo hướng tiếng la, ở đó là Baba-jiisan vừa thụi cây giáo tinh thể khổng lồ vào đầu con Wyvern. Một chiêu đoạt mạng.
Cái ông già đó, tôi đã nhắc đi nhắc lại với ổng là theo sau hỗ trợ thôi, thế mà hoàn toàn xem lời tôi như gió thoảng qua tai vậy. Bên cạnh ông ấy là Yamagata-ossan vừa chém chân của 1 con rồng khác bằng thanh kiếm tinh thể quá khổ của mình.
<trans: Moroha, xong là Baba, giờ là Yamagata. Sao mấy người mạnh khoái xài đồ quá khổ không vậy? Tui là tui khoái hàng nhỏ gọn linh hoạt như katana hoặc kodachi (2 cây) thôi>
[Nào nào nào! Ngon nhào vô lũ thằn lằn!]
Trận chiến ngày càng kịch tính hơn theo thời gian. Baba-jiisan vàYamagata-ossan không muốn vào Framegear. Họ nói rằng khi ngồi trong đó thì không có tí cảm giác nào là đang chiến đấu cả, nhưng có vẻ lúc này họ đang tận hưởng trận chiến, trong trạng thái cơ thể như thế này. Cơ mà tôi lại nghĩ an toàn là trên hết mới phải chứ. Quả thực tôi không hiểu được cảm giác của những người cuồng chiến.
[Fuuu!!].
[Yaaaa!!]
Chiếc rìu chiến của Nicola-san và song kiếm tinh thể của Norun-san nhảy múa dữ dội. Lần này thì tôi đã không cho họ triệu hồi thú cưỡi của mình, kể cả chỉ huy Rain-san.
Tôi làm vậy vì muốn họ rèn luyện khả năng quan sát tình hình khi đứng trên mặt đất. Nếu họ cưỡi griffon hay phi mã thì sẽ rất khó để họ có thể phòng thủ hoàn hảo trước đòn phun lửa của mấy con rồng chỉ với chiếc khiên cá nhân. Người cưỡi sẽ không sao, nhưng thú cưỡi của họ thì sẽ “ngàn sao” luôn.
Trong khi tôi đang nghĩ về chuyện này chuyện nọ, hầu hết lũ rồng đã gục ngã và không còn động đậy nữa.
Mấy con rồng còn lại thì đang gầm lên cái gì đó, và như mọi khi, tôi éo hiểu chúng nói gì. Tôi thử hỏi Kokuyou đang quấn vòng vòng dưới chân Sango.
[Chúng nói gì vậy?].
[À…một cơn bão lạm dụng từ ngữ ấy mà. Chúng nói mấy thứ như “Bọn sinh vật thấp kém” hay “Lũ yếu đuối này chẳng thể nào thắng được nếu không phải dựa vào số đông!”. Mấy tên trẩu này nói vậy đó]
Ơ hay! Tụi bay mới là kẻ đàn đúm kéo đến đây quậy trước nhá.
Liếc về phía con rồng đang rống lên, Ruli phun cho nó 1 hơi với toàn bộ sức mạnh và nó biến thành cục than đen luôn. Aah, thế thì sao mà bán được nữa chứ.
<trans: tui quỳ lạy chú thật rồi Touya>
[Ruli-chan có vẻ tức giận. Tôi nghĩ cũng đúng thôi. Cấp dưới của tôi mà rống lên kiểu đó thì tôi cũng sẽ không khác gì cậu ấy]
Mặt khác, Kohaku thổi bay 1 con rồng đang tấn công các hiệp sĩ bằng sóng xung kích và nghiền nát mắt nó bằng móng vuốt của mình. Khiến nó trở nên vô dụng mà chẳng cần phải giết chết. Cứ như cô ấy đang nói chúng còn chẳng xứng làm đối thủ của mình vậy.
[Có vẻ đã xong rồi].
[Sức mạnh của chúng có cỡ mấy con rồng cấp cao không? Có vẻ chúng cũng không quá yếu].
[Nếu là 1 đấu 1 thì sức mạnh của chúng cũng cỡ đó. Nhưng mà chúng rất kém khi chiến đấu theo nhóm. Mỗi con trong số chúng chỉ ích kỉ muốn phô bày sức mạnh nên không hề có sự hợp tác nào với nhau. Có vẻ thứ sức mạnh chúng có được không bao gồm việc nâng cao chất xám của chúng. Nếu có ít nhất 1 [Rồng trưởng thành] thì có lẽ kết quả sẽ khác]
Điều đầu tiên, rồng không đi săn theo bầy đàn. Ok, tôi sẽ ghi nhớ điều này.
Kết quả đã được ấn định đúng như Kokuyou nói. Những con rồng còn sống đang dần ít đi theo cuộc tàn sát của Hiệp sĩ đoàn.
Cuối cùng, không còn con nào nhúc nhích nữa. Bên chúng tôi, thiệt hại chỉ dừng lại ở mức vài người bị thương nhẹ. Một chiến thắng áp đảo.
[Hét mừng chiến thắn—–gggggg!!!].
[[[Ooooooo—hhh!!!!]]]
Âm thanh chiến thắng vang vọng khắp vùng đồng bằng đang có rất nhiều xác rồng nằm chất đống. Chúng tôi đã thắng, mặc dù theo cách hơi điên rồ.
Trước khi tôi nhận ra, không biết từ khi nào đã có rất nhiều khán giả ở phía sau. Tất nhiên là nếu gây ra quá nhiều tiếng ồn thì sẽ bị chú ý thôi, đúng không? Có vẻ rất nhiều người từ thị trấn đã kéo đến xem. Từ đây, tôi cũng có thể nhìn thấy số lượng lớn mạo hiểm giả.
[Q-quốc vương. Chuyện gì đã xảy ra…!?]
Chủ guild Rerisha-san xuất hiện trong đám đông cùng với 1 số nhân viên của guild. Trong phút chốc, cô ấy trở nên run rẩy khi nhìn thấy hình dạng khổng lồ của Sango và Kokuyou, nhưng sau khi nhận ra họ là linh thú giao ước của tôi, cô ấy không để ý đến họ nữa và chạy thẳng đến chỗ tôi.
[Tôi đã đến lâu đài để thông báo với ngài về tin tức cho biết 1 bầy rồng đang hướng đến vương quốc này. Nhưng khi tôi đến đó, quốc vương không có ở đó, và cả Hiệp sĩ đoàn nữa…].
[Ah, xin lỗi về chuyện đó. Có lẽ “chúng ta không thuộc về nhau” rồi. Nhưng mà chúng tôi cũng đã giải quyết xong xuôi cả].
[Có…vẻ là vậy…]
Rerisha-san bị sốc sau khi nhìn một núi xác rồng chất đống trước mặt. À phải rồi, có lẽ tôi cũng nên nhờ các mạo hiểm giả giúp đỡ chứ nhỉ? Ờm, hãy dùng họ để lan truyền thiên hùng ca về sự anh dũng của Hiệp sĩ đoàn Brynhild.
[Vâng…đúng vậy. Mà liệu guild có thể mua chúng không?].
[Ý-ý ngài là…tất cả chúng!? Không, không có vấn đề gì nhưng hiện tại thì tôi không thể thanh toán đủ cho toàn bộ được… Theo tôi xem xét thì có lẽ có thể thanh toán ngay lập tức cho xác của 10 con…].
[Vâng, không sao cả, những cái xác còn lại tôi sẽ cất giữ chúng cho đến khi guild chuẩn bị đủ tiền]
Chúng sẽ không thối rửa nếu tôi đưa chúng vào [Storage] vì thế nên không sao cả. Những gì còn lại là lấy thịt từ vài con rồng rồi phân phát khắp thị trấn, chắc vậy. Người ta nói rằng thịt rồng rất ngon, cũng nên chia sẻ với người khác nữa.
Tôi thông báo đến các hiệp sĩ đang vui mừng bằng 1 màn hình lớn được chiếu lên không trung với smartphone.
[Làm tốt lắm các hiệp sĩ. Tôi sẽ mở tiệc bằng thịt rồng thế nên cứ ăn thả ga bù đắp sự mệt mỏi đi nhé. Tất nhiên là tôi sẽ không quên trao tiền thưởng luôn một thể].
[Uooo!! Chúng ta đã làm được!!!].
[Thịt! Thịt!].
[Tôi đói ~ !!].
[Vậy là tôi có thể trả hết nợ rồi…].
[Brynhild muôn năm~mmm!]
Đủ loại reo hò vang lên trên chiến trường. Nhưng hơn hết, tôi mừng vì thấy họ có vẻ hạnh phúc.
[Và ngày mai, chúng ta sẽ đi đến hang ổ của lũ rồng trên “Đảo Dragones” cùng với Framegear để tận sát chúng. Thế nên, tôi sẽ tiếp tục trông cậy vào mọi người ~].
[[[[[HẢẢẢẢẢ!!!!????]]]]]
Mọi người đều há hốc miệng ngạc nhiên và mở to mắt hết cỡ nhìn tôi.