Chương 248 : “Cho Đến Nay” Và “Từ Bây Giờ”
Isekai No Kami Team
Vua của Fureizu có vẻ hiện đang trong tình trạng giống như đã chết. “Cô ấy”, tôi không biết tên, có lẽ cũng không biết về những việc đang xảy ra. Với tôi thì, những kẻ đầy tham vọng đang tìm kiếm sức mạnh, và cả những người không thể buông tha cho sức mạnh của cô ấy đều chỉ giống như mấy tên bám đuôi đáng xấu hổ mà thôi.
Thế nên, tôi cảm thấy rằng kết quả cũng sẽ chẳng khác gì cho dù cô ấy có hi sinh bản thân mình để cứu thế giới khác. Mặc dù vốn dĩ cô ấy nên dàn xếp vấn đề này với cấp thống trị trước, hơn là để mấy chuyện như thế này xảy ra.
Ít nhất thì “Cô ấy”, nghe theo lời End, cũng đã chọn ra 1 người thay thế để làm [Vua] trước khi rời đi. Mặc dù thật không may, bởi vì “Cô ấy” quá tuyệt vời. Thế nên Fureizu chia làm 2 phe khi “Cô ấy” biến mất: những người phục tùng vị [Vua] kế nhiệm và những kẻ không như thế. Những kẻ bất tuân đã tìm thấy “Cách vượt qua các thế giới khác” mà “Cô ấy” nghĩ ra và đuổi theo “Cô ấy”.
Rõ ràng là vẫn có những thiên tài trong số các cấp thống trị, nhưng không ai có thể ngang hàng với “Cô ấy”. Dường như tất cả các cấp thống trị đều có ý nghĩ và phe phái riêng của họ.
Về phía Rize, tôi có thể khẳng định rằng cô nàng sẽ không đứng về phe nào. Cô ta đi cùng End, nhưng không đưa ra bất kì sự giúp đỡ nào cho cả End hay đồng loại của mình. Nhưng mà 1 số cấp thống trị của Fureizu vẫn xem cô như là “Kẻ phản bội”…
Sao mà những kẻ trơ tráo, không tuân theo sự xếp đặt của [Vua] lại có thể mạnh miệng mà nói điều đáng xẩu hổ đó chứ? Ai đó trong số chúng mới đúng là kẻ phản bội.
Về mặt nào đó, tôi thấy Fureizu chỉ giống như những đứa trẻ không thể sống độc lập khỏi cha mẹ mình.
Nếu chúng cứ dựa dẫm vào ai đó mãi mãi… Ra vậy. Đó chính là điều mà Kousaka-san đã nói đến trước đây à?
Nếu Brynhild hoàn toàn dựa dẫm vào tôi. Kết cục của họ có thể là phạm phải sai lầm tương tự như các Fureizu đang làm.
“Đây không chỉ là đất nước của tôi. Đây là vương quốc của tất cả mọi người”. Từ tận đáy lòng mình, tôi tự hứa sẽ không bao giờ quên điều đó.
_____Chuyển cảnh_____
[Dragoon] đang tắm nắng buổi sáng trong khi đứng cách thị trấn 1 khoảng. Tôi trả lại cỗ máy thuộc về End sau khi sửa chữa.
Về chuyện bộ cảm biến, lý do mà nó không phản ứng lại với Rize đơn giản là ví nó không được thiết lập để phản ứng lại với 1 kẻ thuộc cấp thống trị. Tôi đã định nhân dịp này mà đo và ghi nhận lại bước sóng của cấp thống trị, nhưng có vẻ như những cấp thống trị có thể xóa đi những bước sóng đặc trưng của Fureizu này một cách tùy thích.
Hay đúng hơn, chúng thường ở trong trạng thái xóa nó đi vì không muốn ảnh hưởng đến đồng đội và thuộc cấp. Thế thì chắc là chúng có khả năng tàng hình bước sóng… Dù sao thì, có nghĩa là Rize sẽ không bị bộ cảm biến phát hiện vì cô ấy đi lại 1 cách độc lập với những Fureizu khác. Cơ mà tôi từng nghĩ rằng có thể nhờ cô ấy hành động bất thường để tôi có thể ghi lại nhằm dự đoán sự xuất hiện của cấp thống trị, nhưng mà tôi đã bị từ chối. Chết tiệt.
Tôi nói với End đang nhìn vào Kị sĩ rồng.
[Từ giờ cậu định làm gì?].
[Tạm thời thì tôi vẫn sẽ tiếp tục tiêu diệt các Fureizu xuất hiện trong thế giới này như mọi khi. Ít nhất là cho đến khi “Cô ấy” rời khỏi thế giới này]
Tôi tự hỏi là khi nào điều đó xảy ra? Ngay cả khi thế giới này được cứu đi nữa thì vẫn có khả năng điều tương tự sẽ xảy ra với thế giới tiếp theo.
Không ai biết được thế giới nào sẽ là nơi tiếp theo [Vua] đến. Tôi nghĩ đến “Cô ấy” cũng không biết điều đó nốt. Để tiếp tục bảo vệ “Cô ấy” từ trong bóng tối, End vẫn sẽ đuổi theo.
Tôi muốn đánh bại tất cả Fureizu ngay tại đây, trong thế giới này nếu có thể. Vì thế giới tiếp theo mà chúng công kích rất có thể sẽ là thế giới cũ của tôi.
Cũng không phải là tôi không hiểu cảm giác của End. Nếu bị buộc phải lựa chọn giữa thế giới và những người quan trọng của mình, chính tôi cũng không biết phải chọn lựa như thế nào. Nhưng hiện tại, tôi tin rằng mình sẽ chọn những người mà tôi yêu quý, bất kể bao nhiêu hi sinh hay có bao nhiêu người bị kéo vào những rắc rối của mình. Tôi sẽ không hối hận.
Nếu ai đó nói với tôi rằng tất cả mọi người sẽ chết nếu tôi không hủy diệt lõi của [Vua] ngay tại đây, tôi sẽ phá hủy nó bất kể End có nói gì.
Và nếu vị trí chúng tôi có đảo ngược thì tôi cũng sẽ làm giống như cậu ta. Có lẽ chúng tôi là những người có chung hoàn cảnh.
End trèo vào buồng lái của Framegear trong khi Rize kéo mũ trùm lên và ngồi trong tay phải của cỗ máy. Cậu ấy hạ bánh xe xuống gót chân, chuyển Kị sĩ rồng sang chế độ tốc biến.
[Hẹn gặp lại, Touya].
[Ok]
Kị sĩ rồng bắt đầu di chuyển như thể đang trượt trên mặt đất, để lại 1 đám mây bụi phía sau. trong nháy mắt, nó trở nên ngày càng nhỏ hơn cho đến khi hoàn toàn khuất bóng.
[Ra là anh đi đến đây].
[Ểh? Ah, là em à Yumina?]
Khi tôi quay lại, Yumina và Kohaku đã ở đó. Hôm qua, tôi đã nói với mọi người về End và những người đồng hành của cậu ấy. Mọi người đều rất ngạc nhiên, nhưng mà dự định trong tương lai của chúng tôi không hề thay đổi. Chúng tôi sẽ triệt để tiêu diệt Fureizu nếu chúng tấn công.
Yumina đến bên cạnh tôi và nhìn vào bóng lưng chỉ còn là chấm nhỏ của Kị sĩ rồng.
[Nếu… Touya-san trở về thế giới cũ, khi đó…].
[Em sao vậy? Đột ngột nói điều như thế?].
[Em đã nghĩ về việc đó. Nếu em không thể chung sống với Touya-san, em tự hỏi liệu mình có còn lý do nào để tiếp tục tồn tại. Hơn nữa, nếu có cách để có thể theo anh, em sẽ không do dự mà chọn nó]
Có phải em ấy đang nói về End và “Cô ấy”? Hai người đã chọn cách vượt qua các thế giới để có thể được ở bên nhau. Mặc dù thật đáng tiếc là việc đó đã tạo nên rất nhiều bi kịch, nhưng mà nếu là tôi bị mang trở lại thế giới cũ của mình, tôi nghĩ mình cũng sẽ tìm kiếm 1 phương pháp vượt qua các thế giới để có thể gặp lại Yumina và những người khác lần nữa.
Có khó gì đâu chọn ngày lành.
Trời mưa, giơ sắt, chờ sét đánh.
Tê tê xong thế là xuyên không.
… Éo khuyên làm theo, ta hox chịu trách nhiệm đâu nhá. Làm theo đi rùi xuyên không hay đầu thai thì ta éo care nhá>
Nếu tôi nói rằng “Tôi đang tìm kiếm 1 phương pháp để đi đến 1 thế giới khác” ở thế giới đó, mọi người có lẽ sẽ nghi ngờ độ bình thường của đầu óc tôi. Nhưng mà họ nghĩ gì không quan trọng. Cho dù là 1 điều huyền bí hay là 1 loại tôn giáo đáng ngờ đi nữa, tôi sẽ bám vào đó nếu nó có khả năng.
Cuộc sống sẽ không có ý nghĩa nào cả nếu tôi không thể sống cùng với Yumina và các cô gái.
Tôi đặt tay lên vai Yumina đang bên cạnh và nhẹ nhàng kéo em vào lòng mình.
[Không sao. Anh sẽ không đi đâu cả. Cho dù có bị cuốn đến 1 thế giới khác chăng nữa, anh vẫn sẽ hoàn hảo mà trở về bên các em. Đối với chuyện đó, anh tin tưởng vào Thượng đế].
[Anh nói Thượng đế? Nếu ngài ấy lắng nghe mong muốn của anh thì sẽ thật tuyệt]
Yumina cười, em ấy nghĩ rằng tôi đang đùa à?
Tôi muốn bảo vệ nụ cười này. Tôi muốn họ mãi mãi ở bên tôi. Tôi muốn cùng họ tiến bước đến tương lai. Vì những điều đó, tôi sẽ làm hết sức mình.
Tôi tự hứa với bản thân từ tận đáy lòng trong khi ôm lấy thân hình ấy.
_____Chuyển cảnh_____
[Ah, Touya-sama]
Chúng tôi bước đến trước sân huấn luyện, Else và Lu đang ngồi trên băng ghế nhìn thấy chúng tôi rồi vẫy tay. Em ấy đang mặc bộ quần áo đơn giản để luyện tập cùng 2 thanh kiếm gỗ nhỏ. Else ngồi cạnh em ấy theo cách tương tự và lau mồ hôi trên mặt bằng chiếc khăn quàng qua vai cô nàng.
Yae và Hilde đang có 1 trận đấu tóe lửa trong sân tập. Sau khi được Moroha-neesan dạy dỗ, kĩ năng 2 người đã tăng lên đáng kể. Có lẽ họ cũng gần đạt đến mức thượng thừa rồi.
Giữ một khoảng cách nhất định xung quanh 2 em ấy là những hiệp sĩ đang căng mắt theo dõi 2 người.
Khi chúng tôi lại gần 2 cô gái đang ngồi trên băng ghế, Else nhìn chằm chằm và nói với ngữ điệu không vui.
[Hai người là sao đây? Dính lấy nhau từ sáng sớm thế này].
[Ờ, cũng có 1 chút. Hửm? Em dỗi à?].
[N-nó không giống như là em g-ghen tị gì đâu nhá!]
Else tiếp tục lau mặt trong khi gò má đỏ rực. Em ấy vẫn dễ đoán như mọi khi. Tôi thấy đây cũng là 1 mặt đáng yêu của em.
[Những người khác đâu?].
[Linse và Lean đã bị giáo sư lôi đi, chắc giờ họ đang ở Babylon. Cô ấy nói gì đó về việc điều chỉnh Framegear cá nhân của họ. Ah, Rosetta cũng nói rằng sẽ làm 1 chút tinh chỉnh nào đó với [Gerhilde] của em nữa].
[Với [Gerhilde]? Họ định làm gì vậy?].
[Em cũng không biết. Họ chỉ nói gì đó về việc kết hợp Frame đỏ và xanh dương]
Này này. Không lẽ họ đang có kế hoạch chế tạo một bộ cỗ máy hợp thể khác à? Mặc dù tôi nghĩ việc đó là không thể, nhưng tôi lại cho rằng nếu là 1 hình thức kết hợp khác thì khả thi.
[Em muốn Framegear cá nhân của mình được chế tạo càng sớm càng tốt] [Đến ngay thôi. Có vẻ như tiếp theo họ sẽ tạo ra 1 Framegear có hiệu suất cao, thế nên em hãy chờ nhé]
Tôi cười xòa an ủi Lu đang hờn dỗi. Đến tôi cũng chưa có 1 chiếc cho riêng mình. Hay đúng hơn thì có lẽ tôi sẽ là người cuối cùng có nó, cũng bởi vì tôi là người duy nhất có thể chiến đấu với 1 đối thủ mạnh mẽ như loại cao cấp mà không cần đến Framegear… À thì, ngôi sao chính luôn xuất hiện cuối cùng mà lại.
Tôi tự sướng trong suy nghĩ cùng lúc Sakura, Spica-san và Sou ra khỏi lâu đài.
[Touya!].
[Sou, hôm nay em đến từ sáng à?]
Tôi bắt lấy Sou đang nhào tới ôm tôi. Từ phòng riêng tại nhà mình ở Belfast, Sou đến đây bằng cách đi qua cổng dịch chuyển đặt trong lâu đài. Mặc dù em ấy thường đến vào buổi chiều.
[Vâng. Là vợ của Touya thì em không thể bỏ qua việc đào tạo cô dâu được ~ nou. Hôm nay em sẽ ở đây cả ngày luôn! Em cũng đã được cha cho phép rồi ~ na. Touya, tối nay chúng ta ngủ chung đi!]
[Ểểểểểhhh? Cái này, anh không chắc đâu…]
Nghe thế, những vị hôn thê đang xung quanh tôi phóng ra ánh mắt khinh bỉ cùng một lúc.
Cho đến giờ, Sou chỉ ngủ trong phòng của Yumina mỗi khi em ấy ở qua đêm. Ấy thế mà tại sao hôm nay ẻm lại đề cập đến vụ này?
[Sao lại không ~ ja? Touya ghét việc ngủ chung với em sao?].
[Không, anh không ghét việc đó, nhưng mà vẫn còn quá sớm. Mà đúng hơn, anh nên nói thế nào nhỉ? Tiếng tăm của anh sẽ tệ hơn nữa…].
[Tiếng tăm? Chúng ta chỉ đơn giản là ngủ cùng nhau thôi mà, đúng không?]
Sou nghiêng đầu bối rối với đôi mắt trong sáng do không hiểu những gì tôi muốn nói. Không, tôi biết điều đó chứ ~ những gì tôi và Sou đang nghĩ đến là khác nhau . Nhưng tất nhiên, nó không có nghĩa là tôi sẽ làm gì đâu nhá ~ hiểu chứ!? <*éo!>.
Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy xuống, thế nên tôi nhìn sang Yumina đang bên cạnh để tìm kiếm sự giúp đỡ.
Em ấy nhận ra ý tôi à? Yumina cười tươi rói và nói với Sou trong khi vẫn giữ nguyên nụ cười đó.
[Nghe này, Sou. Việc ngủ cùng giường giữa 1 người đàn ông và 1 người phụ nữ chưa lập gia đình đều có địa vị xã hội không tốt cho danh tiếng của họ đâu].
[Thật vậy sao, Yumina-ane-sama?].
[Đúng rồi. Vậy nên, tất cả chúng ta cùng ngủ với Touya-san thì thế nào? Nếu là vậy thì sẽ không có vấn đề gì cả].
[Hảảảảảảảảảảả!!!!!?????]
Em mới phán cái gì thế Yumina-san!? Nghĩ thế nào thì vấn đề cũng đầy ra đó!!!
[Chờ đã! Em đang nói gì vậy!? Chuyện đó rõ ràng là không ổn!].
[Tại sao? Không phải chúng ta chỉ đơn giản là ngủ chung 1 giường thôi sao? Nếu vậy thì đâu có vấn đề gì, đúng không? Hay anh có ý định làm “một vài điều gì đó”?].
[……Gunuu]
Tôi không thể phản bác bất cứ điều gì với Yumina, người vừa phản công cùng nụ cười. Quả thật, nếu chỉ là ngủ thì cũng đâu có vấn đề gì… phải không nhở?
[Ch-chờ chút Yumina! Cậu nói tất cả mọi người, ý là bao gồm cả chúng tớ hả?].
[Không phải đó là tự nhiên sao? Hay Else-san sẽ là người duy nhất ngủ 1 mình tại phòng riêng?].
[Mugugu… Nếu là vậy thì sẽ giống như mình bị bỏ lại… Nhưng mà… uuu~].
[Em thì không để ý đâu]
Sakura nói với điệu bộ “Hoàn toàn không sao hết!”. Nhưng mà mặt em ấy đỏ chót rồi kìa, còn đôi mắt cũng đảo liên tục nữa chứ. Spica-san đang bên cạnh thì cau mày như thể đang gặp rắc rối.
[E-e-em cũng ổn với điều đó! Touya-sama! Hãy ngủ cùng nha– mguu!].
[Em nói to quá đó]
Tôi nhanh chóng bịt miệng Lu đang quá khích và gần như hét lên. Cái diễn biến này là sao đây? Tại sao chuyện này lại xảy ra!? Ai đó giúp tôi với! “Chu mi nga”!
Người nào đó đã nghe thấy lời cầu nguyện của tôi à? Nhạc chuông vang lên từ chiếc smartphone đang nằm trong túi tôi. Tôi nhanh chóng nắm lấy cơ hội này để thoát khỏi tình thế ngàn cân treo sợi bún. Người gọi đến là chủ guild Rerisha-san.
[Alo?].
[Xin lỗi đã làm phiền ngài. Thú thật với ngài, guild ở biên giới Vương Quốc Lail đã nhận được dự báo cho thấy hơn 1000 Fureizu sẽ sớm xuất hiện. Dường như không có loại cao cấp, nhưng số lượng của chúng rất nhiều. Tôi cũng nghe báo cáo rằng thời gian dự kiến đến khi chúng xuất hiện là khoảng sau 3 giờ nữa].
[3 giờ!? Quá là nhanh…]
Cho đến giờ thì luôn có ít nhất 1 ngày chuẩn bị cho đến khi chúng xuất hiện, nhưng mà… Có phải đây là dấu hiệu cho thấy một cái gì đó đang xảy ra với rào chắn của thế giới?
[Đây là tình huống mà họ không thể di tản hoặc gửi chi viện kịp, thế nên chúng tôi chỉ còn cách nhờ sự giúp đỡ của Quốc vương… Tất nhiên là tôi cũng đã có sự cho phép từ Quốc vương của Lail].
[Tôi hiểu rồi. Vui lòng hãy gửi cho tôi e-mail về vị trí chi tiết mà chúng sẽ xuất hiện. Tôi cũng sẽ phát lệnh xuống cho Hiệp sĩ đoàn].
[Xin cảm ơn ngài trước]
Tôi cúp máy. Mọi người cho đến một lúc trước vẫn còn ầm ĩ vụ ngủ chung, giờ đây thì im lặng do nhìn thấy biểu hiện của tôi. Có vẻ vấn đề của 1 lúc trước đã được giải quyết. Thật mỉa mai khi cứu tinh của tôi trong trường hợp này lại là Fureizu.
Tôi tập hợp tất cả các hiệp sĩ đang được đào tạo theo nhóm lại và giải thích tình hình.
[Vương quốc Lail đã nhận diện được sự xuất hiện của một vài ngàn Fureizu tại vùng biên giới. Chúng sẽ xuất hiện trong khoảng 3 giờ nữa. Hiệp sĩ đoàn của Brynhild sẽ đến Vương quốc Lail ngay lập tức để xử lý chúng. Liên lạc với tất cả những người không có nhiệm vụ. Một giờ nữa, hoàn thành tất cả công tác chuẩn bị và tập trung lại trước tòa nhà của Hiệp sĩ đoàn].
«Rõ!!!».
Tất cả các hiệp sĩ tản ra khắp hướng. Họ tháo giáp luyện tập ra và đi gọi đồng đội đang ở nơi khác.
Về phần mình, tôi cần phải gọi cho Tổng chỉ huy Rain-san cùng Phó chỉ huy Nicola-san và Norun-san bằng điện thoại để nói với họ về tình hình. Sau đó, tôi còn phải giao việc bảo vệ lâu đài cho Baba-jiisan và Yamagata-ossan nữa. Phải nhanh lên.
[Mệt thiệt chứ] – Touya.
[Đúng thật nhỉ ~. Mà, đây cũng là để bảo vệ thế giới thôi. Hãy làm nó nào!]
Yumina nói điều gì đó không hợp với lẽ thường và nhìn lên bầu trời.
Rất nhiều điều đã xảy ra sau khi tôi đến thế giới này. Thành thật thì, tôi nghĩ thế giới này sống động hơn hẳn thế giới cũ của tôi.
Kể cả thế, tôi vẫn yêu thế giới này, nơi có những người quan trọng của tôi. Thế nên tôi sẽ tiếp tục chiến đấu để bảo vệ họ. Chỉ vậy thôi.
[Được rồi. Vậy chúng ta đi nào]
Mọi người cùng gật đầu.
Tôi đã đến thế giới này chỉ với chiếc smartphone trong tay. Nhưng hiện tại, tôi đã có những đồng minh đáng tin cậy.
Từ bây giờ sẽ còn rất nhiều chuyện xảy ra. Nhưng cùng mọi người, tôi chắc chắn sẽ vượt qua mà không gặp vấn đề gì. Nhất định là thế.
Tự nhủ như vậy, sau đó tôi mở [Gate] đến Babylon.
KẾT THÚC ARC 25 - Isekai wa Smartphone to Tomo ni