Chương 338: Em gái tôi, và 'Crown Đen'
Một số con rồng đang nằm la liệt trên bãi biển đảo Duracliff. Không con nào trong số chúng thiệt mạng, nhưng dường như chúng đã bị thương nghiêm trọng đến mức bất động.
Cô gái ấy khoanh tay đứng bên ngoài rào chắn ngay trên một con rồng đang nằm bất động (dĩ nhiên là những con rồng có thể vượt qua rồi) nó chỉ từ chối những kẻ xâm nhập từ bên ngoài đi vào khu vực trung tâm của hòn đảo thôi.
Đó là một cô gái trẻ với bộ quần áo Gothic đen như Lean, bên cạnh là một con golem nhỏ màu đen với một chiếc khăn dài quàng trên cổ đang đứng quan sát như một kẻ theo dõi, và một cô hầu gái với mái tóc ngắn màu đỏ đang xin lỗi bên cạnh. Tại sao lại có người hầu ở đó chứ?
Cô gái ấy là một đứa trẻ, tôi nghĩ độ tuổi có vẻ nhỏ cỡ Sue ... Không, chính xác thì nhỏ như Rene hầu gái của chúng tôi mới đúng. Chắc cỡ khoảng sáu hay bảy tuổi thì phải? Bên cạnh đó, cái cách nhìn ngạo mạng của cô ấy giống như phong cách của một quý tộc hay thứ gì đó tương tự và tôi không thích cái nhìn kiểu đó.
Tôi đang quan sát từ xa bằng [Tầm nhìn xa] từ ngôi nhà ở giữa núi, nên họ không thể nhìn thấy tôi từ phía bên kia được.
"Đó là em gái cô phải không?"
Không trả lời câu hỏi của tôi, Elka nhìn vào đoạn video được chiếu trên không trung và chỉ nói một câu "tôi xin lỗi". Chà, tôi có cảm giác cô ấy đang đổ mồ hôi hột thì phải?
"Dù sao đi nữa, hãy đến nói chuyện với cô ấy nào. Elka cô cần phải đến để nói chuyện với cô ấy."
"Tôi không muốn!"
...... Tôi đã bị cô ta từ chối. Cô ta đang bám vào một cái cây trong vườn và thể hiện ý định không muốn đi.
"Tôi sợ lắm! Nó đang tức giận! Touya-kun cũng để ý thấy điều đó mà đúng không!"
"Bộ cô là một đứa trẻ à?!"
Tôi không thể nghĩ rằng đó chính là chị gái của đứa trẻ đang được chiếu trên màn hình, vì hiện tại tôi đang nhìn cái người bám vào cây và lắc đầu trong khi đang khóc nức nở đây. Có thật cô ta là chị không thế, chứ tôi thì thấy có vẻ ngược lại thì đúng hơn.
Tôi, Yae và Hilda những người đang ở đó nhìn cô ta với một gương mặt bối rối. Chúng tôi cảm thấy hơi bất lực khi nhìn cái cảnh bà cô này đang vừa khóc vừa rên rỉ đấy
"Này, cậu làm gì đó đi chứ ?"
Với suy nghĩ ấy tôi liếc nhìn Golem dạng sói Fenrir người đang đứng bên cạnh cái cô kỹ sư Elka đó như muốn cầu cứu.
"Mu. Chủ nhân của tôi là một người chị yếu đuối. Hơn nữa, có vẻ như cô em đã khá tức giận khi chủ nhân của tôi đi ra ngoài mà không thèm liên lạc với cô ấy, khiến cho cô ấy không biết gì về tin tức của chủ nhân tôi cả. Chính vì vậy, tôi không có cách nào để giúp được cả..."
"Tại sao vậy ... tại sao cô không liên lạc với em gái mình? Nếu như cô gửi cho cô ấy một lá thư về nơi cô đến không phải sẽ tốt hơn sao..."
"Nếu tôi gửi thư cho nó, vị trí của tôi sẽ bị nó xác định được! Và tôi chắc chắn sẽ bị bắt lại!"
Vậy là cô ta đang chạy trốn em mình à. Ngay từ đầu đáng ra cô ta không nên chạy trốn, mà thay vào đó là nói rõ ràng với em gái mình. Thì bây giờ cô gái ấy đâu tức giận như thế.
"Chủ nhân tôi có một thói quen xấu là luôn hành động trước khi suy nghĩ. Vì muốn thỏa mãn những gì mình quan tâm, nên cứ theo cho tới cùng nhưng lại bỏ mặc mọi thứ khác sau lưng chẳng màng quan tâm đến. "
Tôi cảm thấy như mình đã hiểu được lý do rồi. Bởi vì cô ta chỉ đang cố gắng đến thế giới của chúng tôi mà không quan tâm đến chuyện khác. Nên hiển nhiên đã làm em gái mình tức giận thôi.
Tuy nhiên, không có cách nào khác ngoài đối mặt với nó.
"Dù sao đi nữa, chúng ta cũng phải đi đến đó chứ?"
"E-yer!"
Hilda đang nắm lấy tay và cố gỡ cô ta ra khỏi cái cây đó, nhưng cô ta không chịu di chuyển. Lại còn dùng chân bám thật chặt vào cái cây đó hơn nữa.
Nhìn cô ta bây giờ, tôi lại liên tưởng đến một đứa trẻ đang khóc nhè vì không được người lớn mua đồ chơi cho vậy.
"Đầu tiên, Touya-kun hãy nói chuyện với em gái tôi trước đi. Nếu cậu giải thích chi tiết về tình huống này, cơn giận của em gái tôi có thể sẽ giảm đi một chút đó... "
"Ơ...."
Tôi không giỏi cái khoảng giao tiếp với những cô gái trẻ như vậy. Khi tôi gặp Rachel, vợ chưa cưới của vua Paluf tôi cũng đã làm cô ấy khóc nức nở đấy thôi.
Dù sao cô ấy còn nhỏ hơn cả Rachel, cho nên tôi không biết có bị thuyết phục khi nói chuyện không?
Tôi nhờ Yae và Hilda, những người đi cùng tôi trông chừng kỹ sư Elka và tôi miễn cưỡng đi đến bãi biển.
Em gái cô ta vẫn đang giữ thái độ khó chịu trong khi khoanh hai tay lại và đứng trên con rồng đất đang nằm dưới, trong khi nó đã lè lưỡi và bất động.
Chúng tôi đối mặt nhau giữa đường biên giới của rào chắn. Rồi tôi nhìn lên người đang đứng trên con rồng nằm bất động ấy.
"Ngươi là Mochizuki Touya mà vua của Primula đã nói đến à?"
Cô gái đó cất lời với đôi mắt đang nhìn xuống tôi. Đứa trẻ này khá mạnh mẽ đấy.
"Uhm, cô có phải là em gái của Elka không? Tên cô là gì?"
"Norn... cái khuôn mặt đó là sao"
"À, không. Tôi có một người bạn cùng tên với cô thôi"
Có một chút bất ngờ xuất hiện trên khuôn mặt của tôi. Khi biết cô gái đó cùng tên với Norn, phó trưởng hiệp sĩ của chúng tôi một người sói của tộc thú nhân. Đó không phải là một cái tên gì đặc biệt, nên trùng hợp cũng phải. Có vẻ như tính cách họ thì khác nhau hoàn toàn.
"Vậy sao? Chị gái của ta đâu rồi? "
"Cô ấy đang ở phía trên kia và run rẩy. Bởi vì cô ấy không muốn đến đây."
"... Ta đã nghĩ rằng sẽ thật tốt khi quay trở về với chị gái mình một cách lặng lẽ, nhưng có vẻ chị ấy đã bị bắt làm con tin thì phải? "
"Cái gì?"
"Noir!"
Sau khi cô gái đó cất tiếng, một Golem hình dạng hiệp sĩ màu đen nhỏ phía sau cô ta, bắt đầu chạy về phía hàng rào và giải phóng nắm đấm của mình với tất cả sức mạnh.
Tất nhiên, cái nắm đấm nhỏ bé đó không thể chạm tới tôi bởi vì nó bị chặn bởi bức tường vô hình của rào cản.
Nó thật linh hoạt. Anh chàng nhỏ này có vẻ khá tốt đấy.
"Ah, chúng ta hãy nói chuyện một cách đúng đắn đã nào. Tôi không có bắt cóc chị gái của cô. Cô ta đang ở ngọn núi phía sau tôi."
"Noir! Triệu hồi vũ khí, số 10 [Newton]!"
"Rõ"
Trước khi tôi kịp nói, Golem hiệp sĩ màu đen đã ra tay trước... gọi nó là "Crow đen" thì đúng hơn. Nó lắc một cái cây búa đã cầm nãy giờ biến lớn ra.
Đối với một cơ thể golem nhỏ chưa đầy một mét như vậy, mà cầm một cây búa với kích thước cỡ một chiếc xe mini thật không thể tin được.
Gakyaa! Nghe có vẻ như những mảnh thủy tinh vỡ vậy, rào chắn của đảo đã bị phá hủy. Mumu, không phải rào cản này bị phá vỡ bởi một cái búa như thế chứ?
"Noir! Triệu hồi vũ khí. Số 09 [Schrodinger]!"
"Rõ"
Crown "đen" đáp lại giọng nói của chủ nhân nó là Norn, cây búa khổng lồ biến mất khỏi tay Noir và hai khẩu súng thần công xuất hiện trong tay nó một lần nữa.
Luồng điện được phát ra từ cả hai khẩu súng. Có vẻ như sức mạnh đó không đủ để giết tôi, nhưng tôi không có ý định nhận nó một cách trực tiếp đâu.
"[Hấp thụ]"
Tôi hấp thụ luồng điện với ma thuật hấp thụ. Các luồng diện được liên tiếp bắn ra, nhưng tất cả chúng đều biến mất.
Trước hết, tôi phải làm một cái gì đó với con golem này. Chỉ cần cho nó bất động một chút mà không phá hủy nó là được.
"[Prison]"
Ngoài ra để tránh có thứ nào như cái búa lúc nãy. Để phòng ngừa, tôi dùng một ít thần lực để tạo nhà tù nhỏ nhốt Crown "đen".
Crown "đen" bị nhốt bởi một nhà tù mờ màu xanh khoảng một mét khối. Tron khi Crown "đen" đang bị nhốt tại chỗ, tôi cố bay đến Norn người đứng trên con rồng nãy giờ.
"Chủ nhân!"
Người hầu gái rút thanh kiếm nhảy về phía tôi để ngăn chặn. Điều đó thật nguy hiểm, hãy thư giãn một chút nào.
"[Paralize]"
Tôi tránh thanh kiếm nhô ra, rồi nắm lấy cánh tay của người hầu gái và dùng ma thuật bị tê liệt. Tôi nghĩ rằng điều này sẽ khiến cô ta không thể di chuyển, nhưng chuyển động của người hầu gái không hề dừng lại.
"Tsu!?"
Tôi tiếp tục tránh sang một bên khi kiếm vung đến. Khả năng thể chất cô hầu này có vẻ cao đấy, nhưng vì tôi đã được huấn luyện bởi Thần kiếm chị của mình, nên không khó để tránh nó.
[Pararise] không hoạt động sao? Có phải cô hầu này có bùa hộ mệnh trong người không? Vậy mà tôi từng thuyết phục bản thân rằng mọi người trên thế giới này sẽ không có nó.
"Tôi xin lỗi [Trọng lực]"
"Kyaa!"
Tôi chạm vào vai cô hầu để kích hoạt ma thuật trọng lực và khiến cô ta bò trên bãi biển.
"Ku!"
Norn rút khẩu súng ma thuật ra khỏi túi và hướng về phía tôi. Rất tiếc, không nhanh vậy đâu.
"[Trượt]"
"Hya?!"
Norn, người trượt xuống từ đầu con rồng đặt cái mông xuống bãi biển. Trước khi cô ấy kịp đứng dậy, giống như với Noir tôi đã lấy đi sự tự do của cô ấy với [Prison].
"Chết tiệt! Mở nó ra mau! Tên hèn nhát! Kẻ bắt cóc! Tên phù thủy ấu dâm!"
"Ấu dâm ... cô coi tôi như vậy à"
Cô ta cố vượt qua rào cản của [Prison] và dùng những lời lẽ làm tôi cảm thấy không thể nói được bất cứ điều gì.
Oh... Cái gì thế này, cô ta nghĩ rằng tôi đã bắt cóc kỹ sư Elka vì được thuê bởi những tên tội phạm đang bị truy nã nào đó hả? Đừng giỡn vậy chứ.
Tôi nên tìm một chỗ nào đó rồi ngồi xuống bãi biển để giải quyết hiểu lầm cơ bản của cô ấy thôi.
=================================
"... Vậy là Elka nằng nặc đòi đến thế giới của chúng tôi để học hỏi công nghệ. Tôi cũng buộc phải đưa cô ấy theo. Cô có hiểu không?"
"... Tôi hiểu rồi. Có một số chỗ tôi vẫn chưa hiểu cho lắm, nhưng cơ bản thì tôi đã hiểu tình hình... Có vẻ như chị tôi lại gây ra phiền toái rồi."
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn vì đã được cô bé này hiểu bằng cách nào đó. Tôi đã lo lắng liệu tôi có thể làm một đứa trẻ ở thế giới khác hiểu điều đó không. Nhưng có vẻ Elka người được gọi là thiên tài trong thế giới này đã đúng, về việc em gái cô ta cũng là người hiểu chuyện đấy.
"... Vì vậy, tôi đã hiểu tình hình, nên xin anh hãy thả tôi ra."
"À, tôi xin lỗi."
Norn không thể đánh bại rào cản của [Prison] đang có một vẻ mặt ủ rũ.
Tôi cũng giải phóng [Prison] của Noir phía sau tôi, và giải phóng khỏi người hầu gái khỏi [trọng lực].
Người hầu gái đứng dậy và cúi đầu phủi cát.
"Vâng, xin tự giới thiệu lại. Tôi là Norn Patrakche. Đây là Golem tên là Noir bạn của tôi, còn đây là Elflau... Khuôn mặt nó là sao nữa vậy. "
"À, không. Có một quốc gia trên thế giới của chúng tôi được gọi là" Elflau ", nên tôi có hơi ngạc nhiên thôi."
"Thật sao. Tôi hơi bối rối rồi đấy."
Đó cũng là điều hiển nhiên thôi mà.
"Tên tôi là Elflau. Xin vui lòng gọi tôi là Flau."
Elflau nói một kiểu tương tự như người giúp việc khiêu dâm Shesuka của chúng tôi. Vậy là cô ta cũng bỏ chữ "El" sao? Mặc dù Shesca là "Franshesca", nhưng cũng đã bỏ "Fran". Chắc có lẽ là một định luật nào đó đây mà.
"Mà, chị gái ngốc của tôi trên đó phải không?"
Norn chỉ đến tòa nhà đứng giữa núi. Cô gái này gọi cô ta là Chị gái ngốc của tôi ngay cả khi cô ta là một kỹ sư Golem thiên tài, điều đó dường như không liên quan đến cha mẹ của họ rồi.
"Fenrir của Elka cũng run rẩy khủng khiếp khi nghĩ rằng cô đang tức giận đấy."
"Vâng, tôi đang rất tức giận. Sau khi chị tôi trốn đi mất, tôi đi lang thang trong gần hai năm tìm chị ấy? Chỉ cần có tin tức ở đâu là tôi lại điên cuồng đến đấy tìm. Tôi gặp rắc rối ở mọi nơi tôi đến, mọi điều khó chịu nhất đều đến với tôi! Nhờ điều này, tôi xém bị coi là nghi phạm giết người, bị tấn công bởi chủ sở hữu của sòng bạc. Đó là một mớ hỗn độn và tôi còn quá nhiều điều để nói với chị ấy!"
Có vẻ sự tức giận này đã kìm nén quá lâu rồi. Đây là vấn đề của chị em họ, tốt hơn hết là không nên tìm hiểu thêm.
"Cô có một thời gian khó khăn khi là một đứa trẻ nhỉ. Chị cô đã không lo lắng cho em gái mình, thật đúng là một người chị tồi tệ mà."
"Này, đừng nói thế!"
"Cảnh báo, không nên nói vậy."
Cô hầu Flau và Crown "Đen" Noir, bịt miệng tôi rồi đồng thời nói cùng lúc.
Cái gì? Và, tôi đã không chú ý đến Norn, vì đã bị hai người kia làm cho xao lãng rồi cô ấy vung cây kiếm ma thuật trong tay.
Một khối kim loại với cái vỏ bao bằng gỗ được vung từ khoảng cách gần chạm vào háng tôi với một tốc độ siêu thanh.
"Florua! Guo' ...!"
Tôi nói không thành tiếng. Tôi thở dốc liên tục. Tôi vừa quỳ trên bãi cát nóng bỏng, giữ háng trong khi cuộn tròn.
Cho ~tsu... Mồ hôi trên đầu tôi đổ xuống như thác chảy...! Đã đau được một lúc rồi đấy... có khi nào ...!
"Tôi không muốn trở thành thái giám đâu!"
Tôi không thể chịu đựng quá nhiều đau đớn trong khi đang bò trên mặt đất.
Chính xác là tại sao cô ta lại làm thế với mình...
"Đừng đối xử tôi như một đứa trẻ! Nhìn vậy chứ tôi đã mười lăm tuổi rồi đó!"
Tôi vừa nghe nhầm điều gì đó à... 15 tuổi là sao? Điều đó là cô cùng tuổi với Else hay Linde hả? Hah, huh... tôi thở thoi thóp trong đau đớn... Tôi có thể thấy cả vườn hoa luôn.... Cô có hiểu nỗi đau này không...
Tôi đã bị tấn công lén lút và bất ngờ khi nghe điều đó.
"Anh ổn chứ?"
"À... không, nhưng... tôi cần một ít thời gian, nó vẫn còn đau..."
Flau bước đến, cô ta tính dùng tay để xoa chỗ đó à. Nhưng... không ai có thể giúp được trong lúc này. Tôi chỉ cần chờ nó qua thôi...
Tôi đã gặp một điều tương tự trước đây .... Chính là từ cái cô nàng Monica người quản lý "Kho" của chúng tôi. Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ không bao giờ nhận thiệt hại này một lần nữa....
"Xin lỗi, tôi thật xin lỗi"
"Guh ... Bởi vì cậu đã nói điều thô lỗ đấy!"
Golem đang buộc tội tôi về hành động vừa rồi của chủ nhân nó. Bởi vì tôi đã nói chuyện với cô ấy như một cô bé sáu tuổi, trong khi chính xác lại là mười lăm tuổi à. Không, tôi thật tình đã nghĩ cô ấy chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi thôi...
Ngoại hình cô gái này có vẻ hơi phức tạp, nhưng tôi vẫn thấy đó là một cô bé sáu hoặc bảy tuổi là cùng. Cô ấy dường như không phải là một giống loài sống lâu như Lean, vậy bằng cách nào mà...
Trong khi đang chiến đấu với cơn đau âm ỉ ở vùng bụng dưới, tôi đã thề rằng tôi muốn đưa [Khiên] vào quần kể từ bây giờ.