Chương 354: Một loạt tin tức, và Điềm báo
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
====================================
Con quỷ máy tuy đang nằm phơi thây trên mặt đất nhưng chức năng hoạt động của nó vẫn chưa dừng hoàn toàn.
Một vết nứt từ ngực lan rộng ra khắp cơ thể và bộ giáp bắt đầu rơi ra ngoài. Phần thân trên cố gắng gượng dậy với những âm thành rền rĩ, nhưng rồi lại thả người xuống nền đất.
Chúng tôi hạ xuống mặt đất và nhìn Hekaton Kale nằm bất động.
[Đây đúng là một thứ vũ khí khủng khiếp để chống lại Golem mà.]
Khả năng dừng hoạt động của Tinh thể Q ──── Thứ khí độc đó sẽ vô hiệu hóa bất cứ kẻ địch nào.
Có vẻ như đó không phải là một sản phẩm hóa học được điều chế, mà chính là khả năng của Golem này, nói cách khác đây là kỹ năng vốn có của Hekaton Kale.
Khả năng vô hiệu hóa các Golem khác đúng là quá gian lận. Nếu không sử dụng Frame Gear, chúng tôi sẽ để nó chuồn mất.
Đột nhiên, một âm thanh phát ra từ Hekaton Kale, và cổ của nó bật ra. Cái gì thế?
Cái đầu của Hekaton Kale mọc ra sáu cái chân, và bắt đầu di chuyển độc lập.
Một thứ gì đó có vẻ như là cột sống và tủy sống bị kéo ra khỏi thân, nó dính vào phần đầu như một cái đuôi.
Cái đầu nhiều chân di chuyển ra xa chúng tôi (nói cách khác là nó đang chạy trốn) và bắt đầu đào xuống đất với một cái chân dạng mũi khoan.
[Slip]
[Gue !?]
Cái đầu ngã chúi xuống ngay tại chỗ. Nhìn khá giống cái mũ bảo hiểm bị lật ngược.
Reginleiv nắm lấy phần tủy sống như cái đuôi, và đầu của con Hekaton Kale đang cố gắng trốn thoát... Ây da, tôi nhìn vào cái đầu ấy của Ma pháp Vương.
[Thả ta ra! Ta sẽ không tha cho ngươi nếu để một tồn tại thượng đẳng như ta bỏ mạng ở cái nơi thế này!]
[...Ông ảo tưởng tới mức phát bệnh luôn đấy.]
Có lẽ đây là căn bệnh ảo tưởng của tuổi già đây mà.
[Dù là trong cơ thể nào, ông vẫn không khôn ra nhỉ. Sao không tự nhìn lại mình một chút đi?]
[Không đùa đâu đấy! Ta vẫn còn nhiều việc phải làm! Ngươi trông cũng ổn! Ta sẽ chiếm cơ thể ngươi với giá cả phải chăng...!]
[Tốt thôi, [Analysis]...]
Nhằm vào đầu Hekaton Kale, tôi kích hoạt ma thuật [Analysis].
[Là đây sao?]
Tôi điều khiển tay của Reginleiv vòng ra sau cái đầu Hekaton Kale và kéo ra.
Một bộ não người nổi lềnh bềnh trong một vật thể dạng viên nang hình trụ. Đây có thể gọi là cơ thể chính của nó.
[Làm sao ngươi lại biết! Dừng lại đi! Mất mát lớn nhất của toàn nhân loại sẽ là khi mất đi một bộ não như ta!]
[Giờ thì, chắc là dùng cái đó nhỉ?]
Tôi không nghĩ rằng thứ này lại có chức năng nói đấy. Đặt viên nang chứa bộ não người bên trong xuống mặt đất, rồi tôi nhảy xuống từ Reginleiv.
Thứ dung dịch màu xanh ngọc lục bảo được đổ đầy trong một ống thủy tinh cao 2 mét, đường kính khoảng 60 cm. Từ một thiết bị lạ ở trên đỉnh, vài ống dẫn nhỏ kết nối não Ma pháp vương với thứ kia lại với nhau, khiến chúng trông khá giống một con sứa. Có lẽ đó là một thiết bị kéo dài cuộc sống.
[Thằng khốn! Ngươi định phá hủy viên nang này à!?]
[Ngược lại mới đúng.]
Tôi yểm [Shield] lên và tăng cường độ cứng của viên nang để nó không bị vỡ. Cái thiết bị kéo dài sự sống đang cạn kiệt ma lực kia cũng sẽ được tôi đổ đầy.
[Ngươi tính làm gì!?]
[Như đã nói, tôi sẽ áp dụng một "lời nguyền" lên ông. Chẳng hạn như có thể tác động trực tiếp sự "đau đớn" lên não nè.]
[Không thể nào...]
[Chịu ràng buộc bởi bóng tối, hãy trừng phạt cho tội lỗi của kẻ này, Guilty Curse]
Rốt cuộc thì "đau đớn" cũng là một tín hiệu điện. Bằng cách kết nối trực tiếp bộ não và toàn bộ viên nang với sức mạnh ma thuật, tôi sẽ có thể truyền trực tiếp các tác động và kích thích.
Tôi đá phần dưới của viên nang bằng mũi giày.
[Gugyaa !?]
[Có vẻ như đã thành công rồi đấy.]
[Thật lố bịch!? Ta cảm thấy quá đau đớn...!]
Lần này tôi chọc nhẹ vào ống thủy tinh bằng đầu kiếm Brunhild. Do viên nan đã được gia cường nên tấm kính không bị vỡ hoặc trầy xước.
[Agiya !?]
Có lẽ sẽ cảm thấy rất thốn giống như bị một cây kim chích vào.
[Ngươi, ngươi muốn làm gì ta hả!?]
[Lúc này thì chuyện đó không phải do tôi quyết định. Bởi vì có nhiều người muốn nói chuyện với ông hơn là tôi.]
Tôi nghĩ Hoàng đế và Đại tá có rất nhiều điều để hỏi ông đấy. Nếu có thể khiến lão ta cảm thấy đau đớn thì sẽ dễ nói chuyện hơn.
Mà tôi chắc là họ không cần phải hỏi thêm gì nữa đâu.
Đầu sỏ vụ này là Ma pháp Vương, nên được trao lại cho Đại tá sau khi trải qua nhiều cuộc thẩm vấn khác nhau từ Đế quốc Gardio.
Ma pháp Vương không chỉ là kẻ lãnh đạo trong cuộc tiêu diệt Vương quốc Reve, mà lão dường như còn thu nhận nhiều kẻ xấu khác để khôi phục Hekaton Kale.
Tệ nhất trong đó là việc lão đã lặp đi lặp lại các thí nghiệm trên con người chỉ để chuyển não mình vào Hekaton Kale. Bất kể tuổi tác hay giới tính, số lượng não bộ bị tiêu hủy đã chạm đến mức ba chữ số. Thật quá bệnh hoạn.
Đất nước Isengard, giờ đã mất đi Ma pháp Vương, dễ dàng rơi vào cuộc nội chiến tranh giành quyền lực của các đại quý tộc. Đế quốc Gardio cũng không còn bị nhăm nhe dòm ngó nữa.
Ma pháp Vương không có con, không có đệ tử hay người kế vị nào.
Tôi đã nghĩ từ hồi vụ Yuuron, nhưng chừng nào chưa có người kế vị, thì đất nước sẽ rơi vào tình trạng khó khăn. Tôi phải khắc cốt ghi tâm điều đó.
Hiện tại, sau cuộc thẩm vấn, Gardio đã cố gắng giao viên nang cho Isengard, nhưng họ nói là không biết thứ gì như vậy.
Theo Isengard, Ma pháp Vương đã thất bại trong việc kích hoạt vũ khí cổ đại và chết khi rơi xuống lâu đài. Người ta nói rằng lời tuyên chiến với Gardio và cuộc xâm lược kia cũng là do Ma pháp Vương toàn quyền quyết định. Chà, tôi cũng nghĩ như vậy.
Tôi không biết các chư hầu biết bao nhiêu về công việc của Ma pháp Vương, nhưng lúc này nếu thả lão ta về thì sẽ khá là mệt đây.
Tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với viên nang sau khi được trao cho Đại tá. Phải mất khoảng một năm cho đến khi lượng ma thuật cạn kiệt. Lão sẽ sống sót thêm một năm nữa vì không thể phá hủy viên nang đó mà không tốn ít nhiều nỗ lực.
Có lẽ lão ta sẽ sống phần đời còn lại để hối cải cho những người đã chết vì tham vọng của lão.
Về phía Đế quốc Gardio, Hoàng tử Lucresion đã từ bỏ quyền kế vị ngai vàng, và Hoàng đế cũng thoái vị.
Hoàng đế mới là Lancelet Gardio, một chàng trai trẻ 20 tuổi. Tên ban đầu của anh ta là Lancelet Alcott.
Chàng trai trẻ này là con trai của thủ tướng Ransuro Alcott, thân tín của cựu Hoàng đế hiện tại và cũng là người đã cứu sống Hoàng tử.
Lý do tại sao việc này xảy ra là vì chị gái của cựu Hoàng đế Gardio hiện tại là vợ của Ransuro.
Nói cách khác (mặc dù không chung huyết thống), nhưng anh ta với cựu hoàng tử Lucresion là anh em họ.
Và việc đầu tiên mà vị Hoàng đế mới làm là trao trả lại vùng đất Reve, nơi nằm dưới sự kiểm soát trực tiếp của Hoàng đế đời trước, cho cựu Hoàng tử Lucresion và trở thành Lãnh thổ Reve.
Kết quả là, Lucresion Rig Gardio trở thành Lucresion Gran Reve.
Khi trưởng thành, cậu ta sẽ trở thành lãnh chúa cai trị vùng đất đó, và tôi chắc chắn đó sẽ là một vị lãnh chúa tốt. Và bên cạnh đó thì có vẻ cha mẹ nuôi của cậu ta cũng rất gần gũi với nhau mà.
Ba người nhóm Đại tá dường như cũng đang làm việc chăm chỉ để phát triển lại Lãnh thổ Reve.
Giờ thì, còn một việc nữa.
===============
[Chuyện là vậy đấy]
[Huh. Vậy là lão già đó đã làm vậy sao. Mà tôi cũng không nghĩ lão là một người đàng hoàng.]
[Đúng vậy.]
Tại tiệm cafe Ngân Nguyệt ở Brunnhild, tôi đang bàn chuyện với Norn, em gái của kĩ sư Elka đồng thời cũng là chủ nhân của Crown Đen, Kronos Noir.
[Vậy nghĩa là, cô cũng biết lão à?]
[Tôi chỉ mới gặp lão ta một lần. Khi tôi đang tìm bà chị mình.]
Cô nàng này không hề sợ sệt chút nào. Cô đã gây chiến với Isengard ư? Khi tôi liếc nhìn Noir ngồi cùng bàn, thì cậu ta trưng ra vẻ mặt khó tả. Dòng Crown có vẻ rất giỏi biểu lộ cảm xúc dù chỉ là Golem nhỉ.
Elfrau, Golem hầu gái hình người ngồi bên cạnh cũng nở một nụ cười cay đắng.
[Thế? Anh không ở đây chỉ để nói về chuyện này đâu nhỉ?]
[Không, nhưng ... Tôi nghĩ việc chị cô lo lắng là đúng.]
[... Tôi không muốn bị anh coi là một đứa nhóc đâu.]
Không, cô thực sự trông giống như một đứa nhóc đấy. Mặc dù tuổi thật là 15, nhưng ngoại hình của cô chỉ là một đứa trẻ 6 tuổi. Tôi đã hiểu cảm giác mà kỹ sư Elka lo lắng.
Tất nhiên thì tôi chẳng dại nói ra đâu. Cô ta sẽ phức tạp hóa vấn đề lên và làm ầm ĩ nữa cho mà xem.
[Tôi vẫn đang tự kiếm tiền và vẫn sống ổn. Chị ấy không cần lo lắng.]
[Thế, cô làm công việc gì?]
[Tôi là một mạo hiểm giả. Hora, thẻ Guild đây.]
Nghiêm túc sao?
Tôi nhìn vào tấm thẻ Norn đưa cho. Wow, thật luôn này. Thật tệ là cô ta đã đạt đến hạng Xanh, tiệm cận với những mạo hiểm giả hạng cao luôn rồi.
[Đây là lý do tại sao việc sàng lọc cần được thực hiện...]
Tôi biết việc trở thành một mạo hiểm giả không bị giới hạn về độ tuổi, nhưng nếu vẫn còn quá nhỏ thì họ không nên cấp thẻ chứ.
Ngay cả Yumina cũng khó có thể hoàn thành nhiệm vụ một mình được. Nghĩa là bạn cần phải có người phụ trách đi kèm.
[Vậy thì thưa Đức vua, việc vượt qua hạng hiện tại này liệu có dễ dàng không?]
[Đợi, đợi đã.]
[Sẽ không sao đâu vì tôi chỉ thể hiện đúng kỹ năng của mình thôi. Chỉ cần xử cỡ hai hoặc ba tên mạo hiểm giả hạng Xanh, thì bà cô elf kia sẽ cấp thẻ ngay.]
Chủ Guild Rerisha-san chấp nhận luôn á?
Là một Chủ Guild, đáng lẽ cô ấy không nên cho phép chuyện đó chỉ vì có tôi là người quen chứ. Mà cô ấy sẽ chỉ làm vậy sau khi đã đánh giá rằng Norn có khả năng nhỉ?
[Hiện tại tôi đang cắm ở quần đảo Dungeon. Tôi sẽ kiếm được nhiều tiền với tư cách là một mạo hiểm giả.]
[Đúng vậy, liều ăn nhiều thôi.]
Khi tôi nói vậy, Norn dừng cái muỗng đang ăn cơm trứng ốp la.
[À phải, anh là một trong những người có thứ hạng cao nhất đúng chứ? Có nhiệm vụ nào có thể nhảy đúp lên đó không?]
[Có đấy. Một nhiệm vụ mà mạo hiểm giả hạng Bạc phải chào thua, một con quái vật cấp độ Thảm họa, hoặc là giải cứu một nhân vật quan trọng nào đó.]
[Ta có cần phải trả tiền cho nó không? Mà anh là một vị vua nên chắc anh không cần lo chuyện tiền nong tí nào đâu nhỉ?]
Chuyện đó khác.
Tiền để điều hành đất nước là thuế và thu nhập từ các cơ sở quốc hữu như quần đảo Dungeon.
Còn tất cả số tiền chi cho Frame Gear ở Babylon, tiền lương, trang thiết bị và chi phí ăn uống cho Hiệp sĩ Đoàn đều là tiền túi của tôi mà ra đấy.
Điều này là do các hiệp sĩ ở Brunhild đều là những hiệp sĩ thuộc sở hữu của cá nhân tôi.
Một câu chuyện kì lạ, nhưng đất nước Brunnhild này yêu cầu các hiệp sĩ riêng của tôi bảo vệ an ninh quốc gia mà chả phải đóng một đồng xu nào. Chà, có lẽ tôi nên lập cho đất nước này một Hiệp sĩ Đoàn đàng hoàng mới được.
Thành thật mà nói, tiền túi của tôi là thu được từ nhiều nơi trên thế giới, bao gồm cả thương nhân Olba.
Nhưng ngoài ra thì chi phí sản xuất hàng loạt các Frame Gear và chi phí phát triển vũ khí mới sẽ rất đáng kể.
Vì vậy, nếu muốn có tiền, tôi cần phải vui lòng nhận nhiệm vụ từ Hội. Và vì đã trì hoãn công việc của một vị vua, nên tôi đang bị Thủ tướng Takasaka-san theo dõi không rời nửa bước.
Chà, hay thật luôn.
Tôi nhìn chằm chằm vào chàng hiệp sĩ đen nhỏ ngồi kế bên.
[Có vài thứ tôi muốn nghe từ Noir.]
[Câu hỏi cá nhân, chấp thuận.]
[Cậu có nhớ chút gì về Crown Trắng không?]
[... Tôi không thể trả lời. Không có bộ nhớ.]
[Vậy là vô ích rồi. Noir không có chút ký ức nào trước khi gặp tôi. Nhưng có vẻ như ký ức đó chỉ bị phong ấn chứ chưa bị xóa đi.]
Phong ấn ký ức à? Có lẽ vài loại phép nào đó đã được thực hiện trên Tinh thể Q, bộ não của Golem.
[Anh sẽ làm gì nếu tìm ra Crown Trắng?]
[Như tôi đã giải thích trước đây, thế giới này có một rào chắn cực mạnh để ngăn cản những kẻ xâm nhập từ bên ngoài. Crown Trắng có lẽ sở hữu khả năng để sửa chữa nó.]
Có vẻ như rào chắn ở thế giới của Norn sẽ trở nên tệ hơn nhiều nếu biến thể xuất hiện.
[Chúng vốn là một loài tên Fraze đúng chứ? Loài đó cũng là những kẻ xâm lược từ thế giới khác sao?]
[Đối với loài Fraze, thì ... đã êm xuôi rồi, tôi đã đàm thoại với người đứng đầu của họ, nhưng gần đây có vài kẻ đào thoát và lẩn trốn vào thế giới này. Có vẻ như chúng đang di chuyển khắp thế giới.]
Khi tôi với lấy một cái cốc trên bàn để uống nước, chiếc cốc đột nhiên rung lên.
[... Một trận động đất à?]
[Tôi thích nó]
Với cường độ này thì khoảng 3 đợt rung chấn nữa sẽ còn tiếp tục trong thời gian dài. Sẽ là một trận rung lắc đầy khó chịu đây.
May mắn thay, không có thiệt hại nào trong cửa hàng, và khách hàng cũng không hoảng loạn ầm ĩ.
Nhưng mà, cơ chế động đất ở thế giới này là gì nhỉ?
Nó được sinh ra do vận động kiến tạo ở lõi giống Trái đất, hay là do những Đại Tinh linh? Đây không phải là do một Đại Tinh linh nào đó hắt hơi mà ra đâu nhé ... Họ vốn rất khó bị cảm lạnh mà.
[Gần đây chuyện này xảy ra như cơm bữa. Đây cũng là do những kẻ xâm nhập từ thế giới khác à?]
[Nó có xảy ra quá nhiều không?]
[... Anh có phải là vua ở đây không thế? Chẳng hiểu sao anh lại hỏi vậy nữa.]
Ừ nhỉ. Dạo gần đây tôi chỉ toàn ở thế giới ngược hoặc cắm trên Babylon nên chẳng có thì giờ đâu mà xuống mặt đất.
[Nhiều lúc khi tôi ở trong Dungeon, cũng có vài rung chấn nhẹ.]
Hả? Dungeon sao? Dungeon kết nối với Brunhild qua [Gate] nằm tận ở phía Nam Sandora. Nghĩa là động đất đang diễn ra trên toàn thế giới?
Có lẽ đây cũng là một dấu hiệu cho sự kết nối giữa hai thế giới.
Hiện tại thì tôi chỉ có thể yêu cầu các tinh linh đừng làm ầm lên để thảm họa tự nhiên không xảy ra...
Tuy vậy, ở trong Dungeon khi động đất thì thực sự rất đáng sợ. Nếu không đủ vững chắc, hầm ngục có thể sụp đổ. Nếu rung chấn trở nên dữ dội hơn thì có lẽ tôi nên xem xét việc tạm niêm phong [Gate] lại.
À, đúng rồi.
["... Anh đang làm gì thế?]
[Đợi một chút.]
Tôi lấy ra một mặt dây chuyền cất trong [Storage]. Một mặt dây chuyền với một viên ngọc màu xanh dương hình giọt nước.
Tôi yểm vào nó [Teleport] và [Gate] và [Program]... Vậy là ổn.
[Đây, cái này.]
[... Đây là cái gì?]
[Nếu cảm thấy bản thân gặp bất trắc trong Dungeon, cô có thể dịch chuyển đến lâu đài của tôi một khi đã ghi nhớ tọa độ lâu đài trong đầu. Và trong phạm vi 3 mét, cô cũng có thể đưa những người khác dịch chuyển cùng trong trường hợp khẩn cấp.]
[Hmm...]
Sau khi nhìn thấy mặt dây chuyền, Norn nhìn nó bằng nửa con mắt. Hả? Chê hàng thần làm à?
[... Sở thích của anh chắc không phải là mấy bé gái đâu, đúng chứ?]
[Bufuu!?]
Tôi vô thức phun ngụm nước trong miệng ra. Cô gái này đang nói cái gì thế?
[Tại sao cô lại nghĩ như vậy!?]
[Tôi không thể không nghĩ rằng món phụ kiện này là một thứ quà cáp được tặng riêng cho mình. Và tôi cũng nghe người dân ở đây kháo nhau rằng nhà vua thực sự là một tên sát gái.]
[Thực sự chúng chẳng có chút căn cứ nào luôn đấy!?]
Có chuyện đó cơ à. Kể tôi nghe xem kẻ nào dám đồn thổi bậy bạ thế!
[Tôi còn nghe nói anh có rất nhiều hôn phu nhưng lại thường đi dạo với một người phụ nữ. Một cô hầu gái trẻ với vẻ mặt vô cảm, một cô bé mặc áo khoác trắng, và một người phụ nữ đeo kính gọng tròn ... À, tôi nghĩ đó là bà chị tôi nhỉ.]
[Nu, guh. Mà chắc chắn là chuyện đó trước sau gì cũng xảy ra...]
Nói cách khác, Yumina thì không sao, nhưng họ thậm chí còn thấy cả Sheska và Elka đấy? Sheska với kĩ sư Elka vẫn thường ra ngoài, nhưng Giáo sư thì hoàn toàn nhốt mình trong phòng mà.
[Thích nhiều loại phụ nữ như vậy. Hóa ra anh là người ăn tạp à?]
[Không, chuyện đó khác hoàn toàn. Họ chỉ là những người giúp đỡ và nhân viên kỹ thuật, chứ không phải là có mối quan hệ kiểu đó.]
Đó là lý do khiến cô trở nên giống một đứa nhóc 6 tuổi đấy.
[...Giải thích đi]
[Thôi được rồi!]
Tôi đã phải giải thích về chị em nhà Babylon và mối quan hệ với ba người kia sau khi chặn con Golem đang nghiêng đầu thắc mắc kia lại. Bằng cách nào đó, họ đã hiểu chuyện, nhưng vì có tới tận 9 hôn thê, nên quan điểm rằng tôi là một tên sát gái vẫn chẳng thay đổi. Umu.
Sau đó, dường như Mika của tiệm Ngân Nguyệt đã chứng kiến cảnh này, và câu chuyện tặng quà cáp cho một đứa bé đã bị phát tán và đến tai kĩ sư Elka trên tận Babylon.
[Touya-san, tôi có một chuyện nhỏ này. Là về em gái của tôi.] - Đôi mắt đằng sau cặp kính tròn ấy ghim vào lưng tôi với một nụ cười nhưng không hề cười tí nào.
Đây chỉ là một hiểu lầm thôi mà.