Chương 413: Tím tấn công, và Trấn áp
Isekai wa Smartphone to Tomo ni
=====================
==========(Ngôi kể thứ ba)==========
Trời đã sáng.
Tuy ở trong rừng không thể thấy được mặt trời, nhưng chắc chắn bình minh đã ló dạng.
Lũ biến thể đã tấn công cả đêm khi phát hiện ra kẻ thù của chúng.
Chúng không kéo một nhóm lớn đến tấn công. Mà thay vào đó, chúng cử từng nhóm nhỏ khoảng năm đến sáu biến thể đến. Ngay cả Bastet, một Golem không cần ngủ, cũng đã bắt đầu cảm thấy mệt mỏi rồi.
Nhưng có một con người (thật ra cũng không biết cô ta có phải là con người hay không nữa)... vẫn đang đối mặt với lũ biến thể không ngừng nghỉ mà không hề có chút mệt mỏi.
[Mèo-chan! Trời sáng rồi! Bạn gọi cho Tou-yan đi!]
Luna vừa cười vừa nói trong khi xé toạc lõi của kẻ thù bằng cánh tay biến thể của mình. Có lẽ nhờ có khả năng của lũ biến thể, mà cô gái này đã xác định được vị trí lõi của chúng rất dễ dàng.
[Bastet ane ~e... Có thể hơi sớm, nhưng chúng ta cần báo đức vua về người phụ nữ này, nên...]
[Phải đó...]
Bastet nhìn về phía Golem trắng bên cạnh. Albus cũng gật đầu đồng tình với ý kiến của Anubis.
Hiện tại [Thần mộc] phía sau Bastet đã cao hơn bốn mét. Trong khi những cái cây khác đã bị Luna và Crown tím của cô ả đốn hạ lúc giao chiến với biến thể. Anubis đã cẩn thận thu thập tất cả những cây ngã bằng vòng cổ của mình, và sau đó đem chúng đến nơi khác.
Anubis nói rất có lý. Tuy còn hơi sớm để quay lại và báo cáo, nhưng vì đây là một trường hợp bất thường, nên việc Bastet trở về báo cáo lại cũng không phải là một ý tưởng tồi đâu.
[...Tôi hiểu rồi. Có thể sẽ mất một chút thời gian, tôi sẽ đi thông báo cho bệ hạ.]
[Ohhh, tuyệt vời! Aaah, mmh ... Tôi thực sự không thể chờ đợi! Tôi muốn ở bên Tou-yan của mình... Chúng tôi sẽ đâm nhau... chúng tôi sẽ nghiền nát nhau...!]
Bastet và Anubis lùi lại một chút khi nghe thấy những câu nói man rợ phát ra từ người phụ nữa này.
[Anubis]
[Đã hiểu thưa sếp!]
Anubis lấy từ [Storage] trên vòng cổ của mình ra một chiếc gương cao khoảng 1,5 mét.
Albus cầm nó lên và tựa nó vào một gốc cây gần đó.
[Rất tốt. Tôi sẽ trở lại với Đức vua trong khoảng một giờ nữa.]
[Thôi nào. Đừng lãng phí thời gian chứ mèo-chan!]
Luna vừa nói vừa cười, nhưng điều đó chỉ khiến Bastet cảm thấy tồi tệ hơn thôi. Cô mèo quay sang nhìn Anubis, đưa ra một cái nhìn như cố gắng nói "Chế sẽ để phần còn lại cho cưng." Tuy nhiên, con ngáo kia lại chẳng hiểu ý gì hết. Nó thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của Bastet nhìn về mình thì cứ nghĩ "Em đã làm gì sai à?".
Bastet chỉ biết thở dài và nhảy vào cái gương trong khi vẫn đang lo lắng.
Chiếc gương được kết nối với một căn phòng trong Lâu đài Brunhild được gọi là [Phòng Gương]. Những tấm gương trong phòng này, được kết nối với những nơi như Đảo Drakliff, Đại sứ quán của Brunhild ở Belfast,... Nơi đây chủ yếu được sử dụng bởi những người giúp việc và hiệp sĩ làm việc ở khoảng cách xa. Những người đặc biệt như Sue thì đã có gương cá nhân kết nối trực tiếp tới phòng riêng của cô bé, cho nên không cần sử dụng căn phòng này làm gì hết.
[Hừm? Một con mèo đang làm gì ở đây? Ồ, có lẽ bạn là Golem mà chủ nhân đã nói đến phải không?]
Bastet nhìn lên hướng phát ra giọng nói. Nó đến từ một bức tranh ở đầu cầu thang. Đó là một bức tranh của một cô gái. Cô gái có mái tóc tết màu hồng và đang mặc một chiếc váy trắng. Tuy nhiên, điều đáng ngạc nhiên nhất về cô gái trong bức tranh là cô ấy đang chồm nửa người ra khỏi khung tranh.
[Rất vui được gặp bạn. Tôi là Ripple, tôi làm việc như một hệ thống giám sát ở lâu đài này.]
[Tôi hiểu rồi... Vậy cô là một sinh vật nhân tạo. Tôi là Bastet. Tôi là Golem phục vụ cho kỹ sư Elka, người hiện đang sống ở đây. Cô có thể liên lạc với Đức vua ngay lập tức được không? Đây là một tình huống khẩn cấp.]
[Hửm? Được chứ, chỉ là- ]
[Ohhh. Vậy đây là nhà của Tou-yan à? Anh ấy thực sự để mắt đến những thứ xinh đẹp như thế này sao?]
[Hả~?!]
Tuy là Golem, nhưng Bastet vẫn đang có cảm giác như một cơn ớn lạnh đang chạy dọc sống lưng của mình. Nàng mèo quay lại để nhìn với nỗi kinh hoàng... Luna đang đứng trong [Phòng gương].
[Tại sao cô lại ở đây...?!]
[Tôi muốn gặp Tou-yan, vì vậy tôi đã theo mèo-chan!]
Luna nói vậy, rồi mỉm cười và nháy mắt với Bastet, trong khi con Golem nhỏ màu tím bước ra khỏi tấm gương đằng sau cô. Nó vung lưỡi hái của mình, khiến Bastet nghiến răng vì cảm giác tồi tệ sắp đến.
[Có kẻ xâm nhập vào lâu đài! Hãy thông báo cho mọi người ngay lập tức!]
[Awawawaaah! O-Okaaay!]
Ripple hét lên trong khi quay lại bức tranh. Vì do là một dạng sống ma thuật, nên cô ta đã nhân đôi cơ thể của chính mình trong các bức tranh được trưng bày ở khắp lâu đài. Chúng phục vụ như tai mắt của cô ấy vậy, nó cho phép Ripple hoạt động như một hệ thống giám sát trực tiếp cho toàn bộ khu vực lâu đài. Cô ấy có thể dùng những bản sao đó để báo động cho mọi người khi có trường hợp khẩn cấp xảy ra.
Ripple đã gửi các bản sao của mình khắp lâu đài, trong khi chủ thể của cô đi thẳng vào phòng của chủ nhân.
==========(Ngôi kể của Main)==========
[Chủ nhân! Chủ nhân! Dậy đi! Đây là một tình huống khẩn cấp!]
[Mnh... năm phút nữa thôi...?]
Tôi thức dậy vì bị ai đó làm phiền. Tôi dụi mắt và rời khỏi giường trước khi nhận ra đó là Ripple.
[Có chuyện gì thế...?]
[Kẻ xâm nhập vào lâu đài! Đó là một Gollem nhỏ màu tím cầm lưỡi hái và một cô gái đeo kính! Họ đang ở trong Phòng Gương!]
Tôi tỉnh ngủ hẳn khi nghe Ripple mô tả, mồ hôi của tôi đổ như tắm.
Một con Golem nhỏ màu tím cầm lưỡi hái... Tôi chỉ biết một con Golem như vậy.
[Không thể nào!]
Tôi bật dậy và chộp lấy chiếc điện thoại thông minh của mình từ chiếc tủ bên cạnh, rồi lập tức đi đến [Phòng Gương] trong khi vẫn đang mặc đồ ngủ.
Khi đến nơi, tôi không thấy bất kỳ kẻ xâm nhập nào. Chỉ có Bastet nằm gần đó. Nàng mèo đang cuộn tròn như một quả bóng gần bức tường. Tôi có thể thấy một vết lõm nhỏ ở bức tường phía trên Bastet... tôi ngay lập tức hiểu thủ phạm chính là Luna.
[Này, ngươi ổn chứ?]
[Bệ hạ... Tôi ổn... chúng đã đánh tôi... tôi chỉ bị gãy một chân thôi... Ngài phải ngăn chúng lại, làm ơn! Mau đuổi theo Luna Trieste đi!]
[Chết tiệt, vậy đúng là cô ả!]
Tôi nghiến răng trong hoảng loạn. Tại sao một người rắc rối như vậy lại xuất hiện vào thời điểm quan trọng như thế này chứ. Tôi bế Bastet trên tay và dịch chuyển đến [Research Laboratory] của Babylon. Không có ai ở đây, ngoại trừ một con sói Golem đang ngủ.
[Touya-dono? Và ... Bastet? Chuyện gì đã xảy ra vậy?!]
Fenrir nhìn chúng tôi trong hoảng loạn, và nhanh chóng đứng dậy. Fenrir giống như là anh trai của Bastet và Anubis vậy, cho nên nó tỏ ra quan tâm đến thương tích của Bastet cũng chẳng có gì là lạ hết.
[Hãy tha thứ cho em, Fenrir nii-sama... em đã thất bại...]
[Fenrir! Hãy chăm sóc Bastet! Yêu cầu Elka kiểm tra vết thương của cô mèo nha!]
Tuy vẫn chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng tôi vẫn đặt Bastet xuống trước mặt Fenrir đang lo lắng. Sau đó, ngay lập tức kích hoạt ma thuật tìm kiếm.
[Tìm kiếm vị trí của Luna Trieste!]
[...Tìm kiếm hoàn tất. Lâu đài Brunhild. Hành lang phía Tây, tầng hai. Mục tiêu hiện đang chiến đấu.]
[Chiến đấu...! Với ai...?!]
[... Tìm kiếm hoàn tất. Mochizuki Moroha và Mochizuki Karina.]
Khi tôi nghe thấy hai cái tên đó, tôi đã thở phào nhẹ nhõm.
Nếu bất cứ ai có thể đối phó với cô ả rắc rối này, thì đó chỉ có thể là mấy bà chị của tôi thôi... Ngay cả khi cô ta có làm điều gì đó điên rồ thì cũng thế thôi...
Đợi đã, chết tiệt... Tôi vẫn chưa thể thư giãn được! Có thể con mắm này đã làm ai đó trong lâu đài bị thương rồi cũng nên!
Tôi đã sử dụng tốc biến ba lần mới đến nơi các bà chị đang chiến đấu. Và khi đến đó, tôi thấy Luna đã nằm bất tỉnh trên mặt đất. Còn Crown tím của cô ta thì đang bị dính chặt trên tường bởi những mũi tên.
Đứng cạnh Luna là hai chị gái của tôi, cùng với Yae và Hilde nữa. Vậy là họ đã tình cờ gặp Luna khi đang trên đường trở về phòng sau buổi thể dục buổi sáng đây mà.
[Ồ, Touya. Chào buổi sáng.]
[Chào buổi sáng, Karina-neesan...]
Karina-neesan quay lại chào tôi, cho nên tôi cũng chào lại. Tuy nhiên, tôi cảm thấy hơi kỳ kỳ khi làm điều đó trong hoàn cảnh.
Hành lang đã hoàn toàn bị phá hủy, và có những phần không thể sửa chữa được nữa. Các vết nứt trên trần và tường có khả năng là từ cánh tay biến thể của Luna hoặc lưỡi hái của Viola cũng nên. Còn Viola bị ghim vào tường, có lẽ là do những mũi tên của Karina-neesan rồi.
[Nghe này, Touya-kun. Chị biết em có sở thích khác người... nhưng làm ơn hãy nghe lời khuyên của onee-chan. Đừng bao giờ dính vào những kẻ điên như thế này nữa.]
[Không! Em vô tội mà!]
Moroha-neesan dường như hiểu lầm rằng tôi đã ngoại tình với Luna rồi vứt bỏ cô ả, vì thế cô ả đã yêu quá hóa rồ đến tận nhà tìm tôi để truy sát .
[...Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy, Touya-dono?]
[Touya-sama? Anh đang... ngoại tình sao?]
[Không! Xin hãy dừng lại! Mấy em hiểu lầm rồi! Làm ơn đừng nhìn anh như thế chứ! Anh chưa làm gì sai cả!]
Tôi hét lên xua tay trong hoảng loạn khi Yae và Hilde áp sát mình cùng một luồng hắc khí phía sau.
Ugh, này... tôi không làm gì cả, vậy tại sao tôi phải...? À... Ahhh... Đột nhiên ký ức của tôi lại ùa về... Đó là cảnh tượng sa mạc thiêu đốt, ánh sáng mặt trời và cơ thể trần trụi của Luna khi nó tỏa sáng dưới sức nóng của ánh mặt trời chói chang.
[Chà, giờ tạm đặt vấn đề của Touya sang một bên nào.]
[Cái gì của em...?!]
[Cô gái này... Cô ấy có sức mạnh của biến thể trong người. Đó có phải là lý do làm cho hành vi của cô ấy trở nên kỳ lạ không?]
[Cô ấy không phải bị điên vì đã bị Touya bỏ rơi sao?]
(function (){ var urlCB = new Date().getTime(); document.write(''); })()
[Đừng nói thế nữa mà!]
Tôi đã giải thích Luna Trieste là ai cho hai hôn thê của mình biết, cũng như những gì Viola đã làm với chủ nhân của nó. Và tôi không liên quan gì đến những điều kỳ lạ mà Luna đã nói.
Tôi chẳng làm gì sai cả!
[Hmm... Làm tinh thần ngày càng bị suy yếu à. Thế giờ Touya-kun muốn làm gì với đứa trẻ này nè?]
Đối với một người nguy hiểm như cô ấy, thì chắc chỉ có thể xử tử hoặc bỏ tù vĩnh viễn là tốt nhất thôi...
Tôi nhìn về phía Viola đang bị ghim trên tường. Trong khi tự hỏi, liệu Luna có thể được giải thoát khỏi lời nguyền nếu giết con Golem đó không.
Nhưng... khả năng tái sinh của Viola quá mạnh. Ngay cả khi tôi chém nó thành từng mảnh, nó vẫn tự tái sinh lại được thôi. Sau đó, nó lại bào mòn tinh thần của Luna để bù đắp cho sự tái sinh. Và cứ thế, một cái vòng luẩn quẩn sẽ cứ lặp đi lặp lại y như vậy.
[Chà, giờ chúng ta không có nhiều thời gian. Nên hãy để chuyện này giải quyết sau vậy...]
[Bíp]
Tôi chuẩn bị kết thúc câu nói của mình, thì Viola đã tự giải thoát khỏi những mũi tên. Nó nhanh chóng với lấy lưỡi hái và không lãng phí thời gian chạy đến tấn công tôi.
Tôi cau mày trong khi niệm phép...
[Quan tài băng vĩnh cửu, Eternal Coffin]
[Bi-Bííp!]
Những cột băng nổi lên từ mặt đất, bao bọc con Golem thành một khối. Để cho kiên cố hơn, tôi đã thêm tí thần lực vào đó. Crown tím sẽ không thể làm xước được cái quan tài băng này đâu. Sau đó, tôi tách khối băng khỏi sàn để có thể di chuyển được.
[Bệ hạ!]
Các hiệp sĩ được dẫn đầu bởi Đội trưởng Rebecca-san đã vội vã chạy đến. Có lẽ Ripple đã gọi cho họ. Rebecca-san là một mạo hiểm giả mà tôi đã gặp trên sa mạc cùng với Logan-san. Sau nhiều sự kiện đã xảy ra, giờ cô ấy là đội trưởng của đội bảo vệ hoàng gia Brunhild.
[Xin bệ hạ thứ lỗi! Chúng thần đã đến muộn, nên...!]
[Không sao đâu. Lần này sự việc xảy ra hơi bất thường, nên không trách mọi người được.]
[...Sao ạ?]
[À.... tình huống bất thường thôi. Giờ hãy đưa con Golem và cô gái này đến ngục tối đã được yểm [Prison] đi... Không chờ đã, Luna có thể phá vỡ [Prison] với sức mạnh của biến thể trong người... Hãy cho tôi một chút.]
Tôi có cảm giác là [Paralize] cũng sẽ không có tác dụng với Luna đột biến này... Mà ngay cả khi có tác dụng, tôi cũng không muốn cô ta vì không thể cử động mà "làm ra quần" đâu.
Trong khi còn đang mải mê nghĩ cách, Karina-neesan đã thì thầm vào tai tôi.
[Touya, hãy sử dụng [Thần Nhãn] của em để nhìn cô gái đeo kính này]
[Hửm?]
Tôi làm theo lời chị ấy... và tôi nhìn thấy một quả cầu nhỏ bên trong ngực của Luna. Nó có kích thước cỡ một quả bóng golf. Trong nháy mắt, tôi nhận ra nó chính là lõi của biến thể. Nguồn sức mạnh mới của Luna chính là đây. Nếu vậy tôi chỉ cần lấy nó ra thôi...
[Apport]
Tôi đã sử dụng [Apport] để lấy cái lõi ra. Sau đó, tôi ném nó xuống đất rồi dẫm lên. Cái lõi đã bị phá hủy, Luna sẽ không còn có mối liên hệ nào với thần lực ô uế của Ác thần nữa.
[Ổn rồi. Mọi người có thể đưa cô ta đi.]
[Tuân lệnh!]
Rebecca-san cùng những hiệp sĩ bắt đầu kéo Luna vào ngục tối, Viola đông lạnh cũng được đẩy phía sau cô ta. Thật đáng sợ mà, nếu như không có Moroha-neesan và Karina-neesan có mặt kịp lúc, thì không biết giờ hậu quả sẽ ra sao nữa.
Nhắc mới nhớ... nếu Bastet đã trở lại, thì [Thần mộc] ở Isengard đang có rất ít người bảo vệ nó.
So với kế hoạch thì có hơi sớm hơn một chút, nhưng tôi quyết định vẫn gọi cho Est-san của Xích Miêu. Tại sao phải gọi cho Est-san ư. Tại vì tôi biết chắc dù trời có sập thì Nia cũng không thức để nghe điện thoại đâu.
====================
[Cậu chưa bao giờ nói rằng nó sẽ sớm như vậy. Chúng tôi sẽ tính phí thêm cho việc này!]
[Được rồi... Tôi biết mà...]
Nia lè lưỡi với tôi. Cô ấy đã ở đây, cùng với Est-san, Yuni, Yuri và một số thành viên khác của Xích Miêu trước cái gương dịch chuyển.
Đối với Golem, chúng tôi có Rouge, Akagane của Est-san và ba Golem mà tôi không nhận ra. Tuy nhiên, tất cả chúng đều được sơn màu đỏ. Điều đó cho thấy chúng là Golem chung của Xích Miêu.
[Tôi muốn các bạn trở thành đội quân tiên phong bảo vệ Thần mộc trong thời gian này. Quân tiếp viện sẽ được chúng tôi gửi sau để hỗ trợ các bạn.]
[Đã hiểu. Chúng tôi sẽ xử lý công việc đã giao một cách cẩn thận.]
Đội phó Est-san gật đầu lên tiếng sau khi tôi nói. Sau đó, chúng tôi đi qua chiếc gương dịch chuyển.
Phía bên kia chiếc gương là một khu rừng nào đó. Anubis trông thấy tôi liền chạy đến. Con Golem hình dạng con chó này bắt đầu chồm hai trước lên người tôi, giờ nó chẳng khác gì một con chó bị bỏ rơi lâu ngày được gặp lại chủ hết.
[Waaah! Bệ hạ! Ngài có sao không ?! Lâu đài có ổn không? Nee-chan thế nào rồi? Những tên ngốc đó đã vào gương, nhưng tôi đã có lệnh phải ở lại đây, nên... Auuugh!]
[Không sao đâu. Mọi thứ ổn rồi. Bastet bị thương một chút, nhưng không có gì nghiêm trọng cả. Ngươi có thể trở lại lâu đài ngay bây giờ nếu muốn. Làm tốt lắm anh bạn ạ.]
[Thật ư?! Cảm ơn ngài!]
Anubis lao thẳng qua gương khi cảm ơn tôi xong, nhiệm vụ của nó giờ đã hoàn thành.
Albus thì vẫn còn ở tại chỗ để bảo vệ những cái cây phía sau lưng.
[Nó lớn nhanh thật....]
Tôi ngạc nhiên nhìn lên [Thần mộc]. Giờ nó đã cao khoảng năm mét rồi. Tôi rất vui khi thấy nó phát triển tốt như vậy.
Cái gì đó lấp lánh đang được tiết ra từ những chiếc lá, có lẽ đó chính là các hạt ma thuật đã được thanh lọc.
[Nhiệm vụ của chúng tôi chính là bảo vệ cái cây này phải không?]
[Đúng vậy. Các biến thể đang nhắm đến nó, vì vậy tôi sẽ để một vài Frame Gear và Over Gear lại để đề phòng bất trắc...]
Khi tôi đang nói chuyện, thì một cơn buồn nôn ập đến làm tôi phải khụy gối xuống.
Chết tiệt... Tôi nghĩ rằng nó sẽ ổn, nhưng có vẻ như phạm vi thanh lọc vẫn còn quá nhỏ. Nó chắc chắn tốt hơn so với lần tiếp xúc trước đây, nhưng tác động của độc tố vẫn còn quá mạnh đối với một người thụ hưởng sức mạnh thần thánh trực tiếp từ Kami-sama như tôi...
Tuy giờ tôi đã là một vị Thần tối cao. Nhưng vì vẫn còn đang trong giai đoạn học việc, nên tôi không có cách nào chống lại nó hết...
[Này, cậu có sao không? Cậu bị ốm hả?]
[Gh... Tôi ổn... chỉ là... Hh... [Gate]]
Tôi đã mở [Gate] để triệu tập Chevalier cho Xích Miêu, Hiệp sĩ Red Lynx cho Est-san và Over Gear Tiger Rogue cho Nia.
Tôi nhìn lại tất cả những cổ máy một lần nữa trước khi trở lại chiếc gương.
[Các bạn hãy xử lý phần còn lại ở đây nha... Albus đi nào.]
[Rõ]
Khi vừa bước qua gương ngay lập tức các triệu chứng của tôi giảm hẳn. Lần này tôi không hoàn toàn bất tỉnh, nhưng tôi lại cảm thấy rất mệt mỏi.
[Refresh]
Sự mệt mỏi của tôi đã biến mất, nhưng vẫn còn hơi lảo đảo một chút. Nó giống như dư âm cơn say vẫn còn sau khi ngủ dậy ấy... Mặc dù là tôi chưa thực sự trải nghiệm qua cảm giác say đó, vì tôi chưa đủ tuổi để uống rượu mà.
Tôi cảm thấy tốt hơn một chút sau khi nghỉ ngơi, nhưng nó không cải thiện sức khỏe của tôi quá nhiều. Phạm vi thanh lọc cần phải rộng hơn. [Thần mộc] có thể hấp thụ nhiều độc tố tương ứng với kích thước của nó. Chỉ cần chờ thêm một chút nữa thôi, nó sẽ đủ lớn để thanh lọc toàn bộ vùng đất Isengard.
Mong lũ biến thể không gây ra nhiều trở ngại đến lúc đó.
[Này Albus... có bao nhiêu biến thể đã tấn công ngươi vậy?]
[Năm mươi ba. Chúng đều là những biến thể hạ cấp.]
Tận năm mươi ba biến thể à. Bộ ba Golem thật sự đã làm việc bảo vệ rất tốt. Thật sáng suốt khi tôi đã gửi đội quân của Nia đến đó sớm hơn kế hoạch.
Sau đó, tôi rút điện thoại thông minh ra để gọi cho Norn và Robert. Chủ nhân của Crown đen và xanh.