Chương 6: Cuộc đại tẩu thoát (phần 1)
Yoo Byung Joon trầm ngâm suy nghĩ.
“Theo đúng kế hoạch thì tôi phải chém bù nhìn trong vòng 4 tuần.”
Ông phải tăng chỉ số của mình tới một mốc nhất định và chuyển sang đi săn tại gần cổng thành. Tuy nhiên, việc liên tục vung cây kiếm gỗ thực sự là một công việc cực kỳ khó khăn. Làm việc này trong suốt bốn tuần lễ gần như là giới hạn của con người, cả về tỉnh
thần lẫn thể chất.
Ông biết rằng bản thân mình không thể cố được nữa. Lúc này ông chỉ muốn ngã quy xuống để nghỉ ngơi mỗi khi sờ vào thanh kiếm gỗ.
“Thế này mà là huấn luyện tân thủ à? Thật điên rồ.”
- Tôi không nghĩ là ngài còn nhớ, thưa giáo sư. Khi ngài thiết kế Royal Road lúc đầu, ngài nói rằng những người muốn hướng đến thành công cần phải trải qua gian khổ. Giới hạn con người và tiềm lực sẽ được đánh giá dựa trên...
Yoo Byung Joon được nhắc về chính lời của mình trong quá khứ.
Ông đã lải nhải không ngừng về những yêu cầu cho một người anh hùng sẽ thống nhất lục địa, nhưng mấy thằng hay nói triết lý thì thường ... à mà thôi.
“Cơ thể mình không thể tiếp tục nữa... Mình quá già cho việc này rồi.”
- Trong Royal Road, không có giới hạn nào tới từ tuổi tác cả
“Ừ thì, ta chắc là tôi thấy mệt mỏi về tinh thần hơn so với lớp trẻ.”
- Hoàn toàn không có mối liên hệ nào cả.
Câu trả lời từ hệ thống AI ngăn ông tự trấn an bản thân.
Ông biết quá rõ về các phương pháp cày cấp nhanh trong Royal Road.
Dù vậy, việc làm theo các cách đó không phải là một việc dễ dàng.
“Mimm, bỏ cùng công sức nhưng chưa chắc kết quả đã giống nhau”
Và rồi Yoo ByungJoon có một ý tưởng tuyệt vời.
“Việc gì phải tự ngược đãi mình thế nhỉ? Lên web đấu giá rồi nạp thẻ mua đồ.”
Nạp thẻ đua top!
Tiền nhiều đề làm gì.
Từ trang bị bé đến trang bị to, cứ mua là lên top ngay.
- Giáo sư, lần trước ông đã chỉ trích những món đồ được mua bằng tiền thật là những mưu mẹo tiểu nhân trong Royal Road.
“Ta hoàn toàn không biết lúc đó ta đã nói gì
- Về việc gì vậy?
“Tiền là nhất.”
...
Weed chuồn khỏi làng Debrado.
Nide và các Dwarf khác cùng vận chuyển “Lò rèn Hiến tế'.
“Rẽ ở chỗ này đi.”
“Đường mòn khó đi lắm đấy.”
“Hết cách. Giờ mà để con thần lằn đen phát hiện thì nát xác”
Thực sự là một thử thách khi đi xuyên qua núi với một toa xe chứa “Lò rèn Hiển tế” cao hơn hai mét.
Bánh xe rung lắc vấp liên hồi vào rễ cây, và họ còn phải đẩy toa xe lên đồi.
- Swift Coldwind: Một lượng đáng kể quái vật đang rời khỏi tổ. Dường như chúng đang cố lần theo dấu chúng ta.
“Thương hội Mapan thế nào rồi.”
- Swift Coldwind: Tất cả đã sớm rời đi rồi, họ chia nhau đi ra những vùng xa hơn. Chỉ có một số ít vẫn còn ở gần đám quái vật.
Với góc nhìn từ trên cao, khu mỏ là điểm xuất phát, các Dwarf và thành viên của Thương hội Mapan đều chia nhau đi về đủ mọi phía.
Một số người còn đi sâu vào trong dãy núi Ulta.
“Padon-nim. Padon-nim. Hãy cẩn thận với đám quái vật.”
- MoneyGrabber: Đúng rồi đói Tôi sẽ chạy thoát nhanh hết mức có thể. Weed-nim, hãy cẩn trọng, anh là người ở lại sau cùng đó.
Các Dwarf làng Debrado cùng nhau xóa dấu vết, nhưng toàn bộ cuộc tẩu thoát này không thể trông cậy vào mỗi mình họ.
Bản thân nhiệm vụ này đã trở thành một vụ trộm quy mô lớn thay vì là một màn solo của Weed.
Không có gì ngạc nhiên khi rất nhiều dấu vết sẽ còn sót lại và đội vận chuyển sẽ bị truy đuổi.
Thương hội Mapan đã tính tới điều này và đã chuẩn bị chiến lược dụ dỗ, và kế hoạch đó là thuê những người chơi Dwarf tại Thor.
Họ sẽ trao thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ làm mồi nhử và tẩu thoát thành công, ngoài ra cũng có đền bù lớn khi họ chết trong khi làm nhiệm vụ.
“Chẳng có gì là miễn phí cả.”
Có rất nhiều khoản phải chỉ cho đủ thứ phục vụ cho vụ trộm, nhưng đây đều là những sự đầu tư!
- Tìm cho bằng được những kẻ dám đột nhập vào hang ổ của ta và giết sạch chúng đi!
Tiếng gầm đáng sợ của Kaybern vang đi rất xa.
Dựa trên tính cách thông thường của Kaybern, nó hẳn đang ở trong trạng thái cực kỳ điên tiết.
'Tất cả những gì ta cần phải làm là bỏ chạy.”
Weed quyết định không để tâm tới đội vận chuyển nữa.
Cậu dừng lại tại làng Debrado để hoàn thành nhiệm vụ, và bản thân cậu, người vận chuyển “Lò rèn Hiến tế, là người gặp nguy hiểm nhất.
“Nhanh lên nào.”
“Dạ vâng, đại ka.”
Weed rời dãy núi Ulta cùng với Nide và các Dwarf.
Làng Debrado nằm ở trên một khu vực rất gập ghềnh mà họ phải đi qua tám mỏm núi trước khi thoát ra khỏi dãy núi.
Giữa đường đi, có những khu vực nguy hiểm và dễ bị lộ vị trí nên thành ra họ phải đặt cây cỏ lên đó từ trước.
'Khi mình xem các phim về trộm cắp, việc chuẩn bị chỉ là một nửa của kế hoạch. Đúng vậy, hoàn toàn chính xác.'
Crumble!
Lúc đó, ngọn núi bắt đầu rung lên.
- Swift Coldwind: Kaybern đã sử dụng đòn Breathl Dường như đó là đòn Breath mạnh nhất của nó. Vị trí của nơi đó ở khá xa so với vị trí của Weed-nim nhưng mọi người vẫn ổn chứ?
"...!"
Bầu không khí chỉ toàn một màu u ám.
“Nó thực sự tức giận rồi. Nhanh lên nào."
'Weed hối các Dwarf tiến về phía trước. Lúc này chẳng, còn lựa chọn nào khác ngoài bỏ chạy,
“Các Dwarf sẽ xóa dốu vết của mình, vậy nên có lẽ trốn ở nơi nào đó gần đây sẽ tốt hơn nhỉ?
Cậu cũng tính tới việc trốn nhưng nhanh chóng gạt bỏ nó.
“Độ khó của nhiệm vụ này chắc chắn sẽ tăng thêm. Nếu như chúng ta không bị đám Sportoi phát hiện và an toàn rời đi với cái “Lò rèn Hiến tế”, con rồng có thể sẽ đi qua mà không nhộn ra điều gì. Nhưng giờ, nó sẽ tung hết những gì nó có để truy đuổi chúng ta.”
Tính theo sức mạnh của con rồng, nó hẳn có thể quét sạch mọi thứ ở gần mình.
Tình hình có thể trở nên rắc rối nếu họ trốn đi và bị hủy diệt cùng với toàn bộ khu vực này.
- Swift Coldwind: Tôi không kịp tới để quan sát Kaybern. Còn về lúc này, các Dwarf tại làng Debrado đang lên đường.
“Họ làm gì vậy?”
- Swift Coldwind: Họ chia nhau đi đủ mọi hướng và đốt lửa lên.
“Đốt lửa sao?”
Cậu nghĩ rằng các Dwarf đang đốt khu rừng lên để có thể che phủ dấu vết.
- Swift Coldwind: Phải. Đám Harpy đang tới và tôi phải rút lui. Tôi sẽ cố gắng thám thính nếu có thể quay lại đây.
“Cảm ơn sự trợ giúp của anh.”
'Weed quá bận bịu với việc bỏ chạy để có thể quan tâm tới tin nhắn của Swift Coldwind. Tuy nhiên, cậu nhận ra điều gì sắp sửa xảy ra.
“Đại ka, nhìn lên bầu trời kìa.”
“Hả?”
Bầu trời giữa những nhành cây đã chuyển sang một màu đen tuyền.
“Cái quái gì vậy? Phép thuật của con rồng sao?”
“Có vẻ không phải vậy. Nó trông giống như thứ gì đó đang cháy, như kiểu khói đấy?”
Khi họ bước ra một khu vực trống, họ có thể thấy lí do bầu trời tối sầm lại.
Khung cảnh hùng vĩ của dãy núi, cảnh tượng những rừng cây xanh ngát đã biến mất, và thay vào đó là một biển lửa đang tỏa ra những làn khói đen kịt.
Những cây lớn cháy rực lên và đổ sụp xuống, những đốm lửa như nhảy múa trong gió rít.
Đám cháy rừng lan với một tốc độ không thể kiểm soát nổi.
“Có lẽ nào... là do các Dwarf gây ra?”
“Dường như là vậy rồi.”
Weed cảm thấy như cậu bị chính người bạn thân nhất: đâm sau lưng.
Nếu xét theo lý mà nói, chắc chắn có những cách khác để xóa dấu vết mà.
“Nide. Cả các Dwarf nữa.”
“Vâng?”
“Từ giờ chúng ta phải chạy nhanh hơn nữa.”
“Đại ka, anh nói rằng ưu tiên lớn nhất là không bị phát hiện mà.
“Đúng vậy. Nhưng chúng ta cũng phải di chuyển nhanh nhất có thể. Gió đang thổi theo hướng này.”
“Gasp!”
Nide và các Dwarf mặt đều trắng bệch sau khi nhận ra điều này:
Đám cháy rừng trên dãy núi đang lan về phía họ theo hướng gió!
Gần đó, có những dãy núi cao hơn hút gió về phía của họ.
“Đi thôi nào đại ka. ”
Nide đi đầu tìm đường và Weed chặt cây dọn đường với thanh kiếm Loa.
“Chạy mau!”
“Nhanh lên.”
Các Dwarf đẩy xe hàng không ngừng bám theo sau hai người họ.
“Cái thể loại nhiệm vụ gì thế này.”
“Vậy ra đây là nhiệm vụ cấp S. Lúc nào cũng có nguy hiểm.”
“Thật điên rồ!”
Những người chơi tộc Dwarf vận chuyển “Lò rèn Hiến tế” đều là những người chơi giỏi nhất ở quãng level 450 tập trung vào các chỉ số Strength và Agility.
Họ đều cùng chạy theo hướng ra xa nhất có thể khỏi hang rồng, nhưng dãy núi Ulta của con rồng có một chuỗi những mỏm núi và thung lũng.
Đám cháy rừng đang tới rất nhanh nhờ những ngọn gió.
“Đại ka, mùi khói ghê quá."
“Khổ lắm, biết rồi nói mãi. Sắp thành thịt hun khói với nhau hết cả rồi."
Sự so sánh của Weed cực kỳ nghiêm túc, nhưng Nide nói như thể nó gợi cho anh ta một điều gì đó khác.
“Đầu cổng trường nhà mình có cái cửa hàng thịt nướng ngon lắm, đám năm hai cũng như nhiều sinh viên khác cực kỳ mong được gặp anh một lần. Bao giờ anh quay lại trường, chúng ta ra đó làm bữa nhé.”
*..Cậu chả hiểu gì tôi cả. Thế nào rồi tôi cũng quay về trường thôi, nhưng chiêu đãi thịt nướng thì quên đi.”
Trên bầu trời, một bầy Harpy đang lượn vòng vòng. Những con quái thú dạng chim với gương mặt của một cô gái tuổi teen rú lên khi chúng thám thính mặt đất.
“Có vẻ là đám Harpy dưới quyền của Kaybern đang tìm kiếm chúng ta.”
“Sẽ rắc rối to nếu chúng bắt gặp ta đấy.”
“Khi đó Kaybern sẽ xuất hiện. Dù vậy, vẫn còn rất nhiều người đang bỏ chạy, nên mong là chúng sẽ bị phân tâm.”
Cậu mong các Dwarf khác và đội vận chuyển sẽ không bị phát hiện, nhưng nếu họ có bị, điều đó sẽ giúp Weed an toàn hơn.
Một trong các Dwarf đẩy xe cất lời.
“Đám cháy rừng đang tới gần kìa.”
“Giữ bình tĩnh đi nào. Chúng ta vẫn còn thời gian.”
Mỗi khi họ thấy đám Harpy trên trời, họ trốn dưới những lùm cây và chờ đợi.
Họ ngụy trang cái lò lửa với những cành cây và thật may mắn khi thị giác của các Harpy không phải là xuất sắc!
“Lửa đang tới gần.”
Nide cảm thấy được sức nóng khủng khiếp đang mơn man khuôn mặt. Làn khói đen dày đặc đã thổi tới như 1 đợt sóng.
Thậm chí kể cả những tiếng lách cách của cây gỗ bị cháy cũng có thể nghe rõ.
Những người chơi Dwarf đẩy xe mất hết sự vui sướng và thay vào đó chỉ là một sự lo lắng.
“Chúng ta sẽ chết hết ở đây sao?”
“Xin lỗi, nhưng ngọn lửa tới gần quá rồi”
Họ cố gắng đẩy xe hàng xuống núi nhưng nhiều khu vực đã bắt lửa và thiếu cây cối để ẩn mình.
“Tình hình thực sự khó đây. ”
Weed quan sát đường đi của đám cháy theo hướng gió đang dần mở rộng một cách không thể kiểm soát nổi từ một khoảng cách gần.
“Phải kiếm chút lợi thế cho đội mình thôi, giống như 1 ngọn gió mát lành giữa trời hè oi bức vậy. Mưa cái là oke ngay thôi. Nếu như thiên đường không giúp sức, mình sẽ tự lực cánh sinh”
Đám cháy rừng chỉ còn cách vài phân nữa, nhưng dựa trên cuộc đời đầy sóng gió của mình, đây sẽ không phải là kịch bản tệ nhất.
“Đừng lo lắng. Có rất nhiều thứ tệ hơn có thể xảy ra trong đời vào bất kỳ lúc nào đó.”
Weed thốt ra những lời này chẳng thể giúp được mấy cho tình hình hiện tại, rồi cậu lấy ra con dao điêu khắc.
“Nghỉ một chút đi.”
“Đại ka?”
“Tôi sẽ điêu khắc một thứ gì đó.”