Chương 8: Khủng hoảng tại Morata (phần 1)
Cao nguyên Ulgor.
Một khu vực bằng phẳng nằm giữa Idern, Dale và Thor.
Các xe hàng của Thương hội Mapan và các Dwarf xếp hàng ngăn ngắn ở địa điểm này.
Mỗi xe hàng đều chứa đầy ắp kho báu!
Mapan béo đẹp, béo dễ thương, béo quyến rũ giờ đã phải chống gậy mới trụ nổi thân hình hơi quá khổ của mình. Anh nói.
“Anh thấy sao?”
“Ấm lòng quá chú ạ”
'Weed không còn biết nói gì khác.
Số lượng kho báu trộm được chưa tới một phần ba những gì có trong hang, nhưng nó chắc chắn là một số lượng khổng lồ khi họ đặt chúng lên Cao nguyên Ulgor.
“Thật đáng tiếc là chúng ta đã tổn thất 21 xe hàng vì lũ quái và bị rơi xuống vực. Việc thay đổi lộ tuyến do đám cháy cũng gây ra thiệt hại khá lớn”
'Weed nhận được bản báo cáo buồn rụng tim của Mapan.
21 xe vẫn là thiệt hại quá lớn. ..
“Tổng số lượng đồ chúng ta có được là bao nhiêu?”
“Khoảng 4000 trang bị các loại. Ngoài ra còn kim loại, quặng, các nguyên liệu ma pháp. Chúng ta đã kiếm được khá nhiều chiến lợi phẩm”
“Trừ thù lao vận chuyển chưa?”
“Đã trừ những trang bị được mang ra để trả công rồi, các vật báu và cổ vật đang được kiểm tra giá trị. Đông như quân Nguyên nên em đoán chắc phải tuần nữa mới xong”
“Fufufu.”
“Ke-heheh.”
Weed và Mapan cùng cười.
Khi họ nói về tiền bạc, họ có vẻ giống như anh em một nhà.
“Mình cần phải cẩn thận với gã này. Tên đó có thể nguy hiểm hơn cả Bard Ray.”
Càng thân thiết, họ càng cảnh giác!
Nếu Mapan hỏi vay tiền, cậu sẽ cho vay luôn nhưng với điều kiện trả lãi suất và tài sản thế chấp.
“Weed-nim, những món đồ này sẽ được bán với bất kỳ giá nào mà người bán đặt ra đúng không? Nhưng không có nhiều người chịu nổi nhiệt đâu”
Level cao không đồng nghĩa với lắm tiền nhiều của.
Rất ít người có thể mua những trang bị có giá hơn 1 triệu vàng và phần lớn trong số đó đã tất tay để mua quan bán tước.
Mapan lo lắng về việc giá cả thị trường sẽ lao dốc nếu những món đồ này được mang đi đấu giá.
“Anh không bán đâu.”
“Thật luôn?”
“Ừ, tạm thời anh định cho thuê.”
Những người chơi cấp cao sẽ thuê những trang bị này kể cả có phải ghi nợ, tất cả là để có thể cạnh tranh lẫn nhau.
Họ sẽ đi săn điên cuồng mỗi tháng và trả tiền thuê.
Kẻ nghèo sẽ không có lựa chọn nào ngoài việc quỳ gối trước kẻ giàu.
So sánh với mấy thẳng “nhiều” IQ mua xe xịn rồi mỳ tôm cũng chẳng có mà nhá, những món đồ này ít ra còn có một điểm cộng là nó giúp người ta mạnh lên khi đi săn quái.
“Anh sẽ cho thuê đồ và kiếm cả mớ”
“Trời đụ, em còn phải học anh dài dài”
Mapan cực kỳ ngạc nhiên.
Trong khi anh mở rộng Thương hội Mapan ra khắp Lục địa Versailles thì Weed giành lấy quyền lực.
Tiền và quyền luôn đi đôi với nhau.
“Fu-hahaha.”
“Huhuhu.”
Herman và Fabio cũng chạy tới Cao nguyên Ulgor để quan sát các báu vật.
“Thuộc tính của thanh kiếm này thật khủng khiếp. Có rất nhiều độc chiêu.”
“Các Blacksmith tộc Dwarf thật tòi giỏi... Những thứ này được làm với nỗ lực và tài hoa của người thợ.”
Rải rác quanh đây đầy những món đồ mà kể cả các bậc thầy như họ cũng phải cố gắng rất nhiều để làm được.
Blacksmith là một nghề phải tìm hiểu về kim loại và các vật dụng kĩ tới từng chi tiết.
Lä một bậc thầy, chỉ số của họ tăng lên chỉ bằng việc quan sát trang bị.
“Các anh có thể sửa được thanh kiếm này không?”
'Weed đưa cho hai Dwarf thanh kiếm vô danh mà cậu nhặt được từ trong hang rồng.
“Vậy ra có một thanh kiếm khác như nó.”
“Đây là một thanh linh kiếm. Để chế tạo ra một thứ như thế này cần một bí kĩ của Blacksmith.”
Herman và Fabio giơ thanh kiếm lên và gật đầu.
“Độ cân bằng tuyệt vời, không thấy một lỗi nào cả.
“Chuôi kiếm rất vừa tay. Khi nắm lại có cảm giác thư thái.”
Họ là các Dwarf, cỡ tuổi trung niên với đôi tay chắc nịch, nhưng họ tập trung vào thanh kiếm với ánh mắt của các chuyên gia.
Trong thế giới thực, họ sống một cuộc sống rất khác, nhưng trong Royal Road, họ thực sự là những bậc thầy về chế tạo kiếm.
“Này hai người, tôi biết là mỗi người đều có một bí kĩ Blacksmith mà cả hai đều giấu diếm đó.”
“Hả.”
“Hự. Làm sao mà...”
Cả Herman và Fabio đều tròn xoe mắt đầy ngạc nhiên.
'Weed nhìn họ với một gương mặt rạng ngời và nói.
“Tôi chỉ đoán thôi, nhưng dựa theo phản ứng của hai người thì tôi đúng rồi ha.”
"..."
Các Dwarf Blacksmith nổi danh khắp lục địa mà không sở hữu một vài bí kĩ thì không hợp lý chút nào. Weed thậm chí cũng đoán được tầm cỡ kĩ năng của họ.
“Các kĩ năng tấn công rất đơn giản. Chỉ là chúng mạnh hơn thôi.”
Các bí kĩ kiếm thuật đều mang tính hủy diệt. Dẫu vậy, chúng tiêu tốn rất nhiều mana và để thành thục thì càng ngày càng khó.
Các kĩ năng nghệ thuật có khả năng mang lại phép màu, nhưng chúng rất khó để đạt được và cần sự hi sinh từ bản thân người dùng mỗi lần sử dụng.
Đó chính là việc dâng mình cho nghệ thuật.
Những bí kĩ đó đều phải đạt được qua những nhiệm vụ khó khăn và cực kỳ kỳ lạ.
Cậu nghĩ rằng con đường phát triển sẽ khác với một Blacksmith.
“Đó là một class phản ánh sự nỗ lực, kĩnăng và sản phẩm tạo ra cuối cùng. Các bí Kĩ của Blacksmith sẽ không bao giờ đạt được nếu không có sự cần cù tạo ra kiếm và giáp.”
Mỗi blacksmith sẽ sở hữu ít nhất một bí kĩ để tạo ra nét riêng của mình.
Kể cả khi Weed yêu cầu họ tạo ra kiếm và giáp cho cậu, họ không bao giờ dốc hết lực!
“Tôi hiểu rồi. Đây hẳn là công trình để đời cho một bậc thầy. Sẽ chẳng bao giờ dễ dàng khi áp dụng thứ mờ ta dành hàng năm luyện tập vào một món đồ của một người khác.”
Weed gật đầu như thể cậu đồng cảm.
Cậu đã khích cả hai người cạnh tranh với nhau, nhưng họ vẫn cất chiêu cuối cùng đi.
Rõ ràng là kể cả Weed cũng sẽ không đồn hết nỗ lực của mình khi chế tạo kiếm hay giáp cho người khác sử dụng.
“Những điều này sẽ không giúp mình bớt ganh ty”
Bất kì trang bị nào được các bậc thầy Blacksmith tạo ra đều xuất sắc. Nhưng, một thanh kiếm được tạo ra trong một ngày với một thanh mất một tháng đổ mồ hôi xương máu khác nhau một trời một vực.
Bộ giáp 'Chúa tể Thiên không' (Sky Ruler)
Đó là một món trang bị mà họ đã dồn công sức để tạo ra, nhưng chuyên môn của họ vẫn là vũ khí.
Weed liếm mép.
“Đây là yêu cầu cuối cùng của tôi. Đánh thức thanh kiếm này cũng như sức mạnh của nó. Nếu hai người không thể hoàn thành yêu cầu này thì thực sự tôi sẽ không nhờ các anh nữa.”
***
Cả Fabio và Herman đều thấy bị xúc phạm.
Họ đã nhận được những sự đối xử tốt nhất dù cho họ có ở bất kỳ đâu trên Lục địa Versailles.
“Tới một lúc nào đó, chúng ta sẽ làm hết các yêu cầu của Weed.”
“Thực sự là chúng ta chưa bao giờ nhận được sự đối xử mà chúng ta đáng được nhận mỗi khi hoàn thành nhiệm vụ mà chỉ nhận được những lời càu nhàu.”
Các Blacksmith thông thường sẽ nổi điên và bỏ việc. Dẫu vậy, họ là các Blacksmith đầy tự trọng và không thể cứ thế bỏ đi.
Để từ bỏ một khách hàng chưa được thỏa mãn với thành quả của họ không khác gì tự bôi nhọ vào danh tiếng của mình.
Trong suốt quãng thời gian họ chơi Royal Road, họ nâng cấp kĩ năng, danh dự và niềm tự hào.
Herman phủi bụi trên cái vỏ gỉ sét.
“Một thanh kiếm vô danh. Chẳng phải ta đều tò mò nó sẽ ra sao một khi chúng ta phục hồi nó về nguyên trạng sao?”
“Tôi cũng nghĩ đây là một thử thách đáng để làm đó. Thật tình cờ lờ tôi có bí kĩ để làm việc với các thanh kiếm có kiếm hồn.”
“Tôi có thuộc tính gió... Tôi cũng có thể thêm vào.”
“Hãy làm thơnh kiếm này thành một thứ sẽ tát vào mặt cậu ta. Để cậu ta sẽ không bao giờ nghi ngờ kĩ năng của chúng ta nữa.”
Fabio và Herman quyết định khôi phục thanh kiếm vô danh thành thanh kiếm tốt nhất, nghĩ rằng nó sẽ là màn trả thù tuyệt nhất dành cho Weed.
***
'Weed đánh giá tình hình cho tới giờ.
Có nhiệm vụ của Half-Elf Vishur về 'Lò rèn Hiến tế!
Cũng có nhiệm vụ Đấng Cứu thế và nhiệm vụ của tộc Dwarf thông qua 'Biến hình điêu khắc' (Sculptural Transformation) trên danh sách nhiệm vụ.
“Mình không biết nó giúp được tới đâu, nhưng dường như nó liên qua tới con rồng.”
Rất lâu trước đây, cậu đã gặp con rồng Ratuas và tạo ra một bức tượng về con Ngân Long Yuskellanda.
Cậu đã bòn rút nguyên liệu điêu khắc và kiếm cả một món hời từ nó!
-----------------------------------------------------------------
< Bạn không đạt yêu cầu để bắt đầu nhiệm vụ
'Người điều tra con rồng Ratuas'
Level tối thiểu 480 đã đạt được.
Danh dự và Can đảm đều trên yêu cầu tối thiểu 400.
Các kĩ năng chiến đấu thiết yếu chưa đạt đến Cao cấp Level 7.
Nhiệm vụ không thể được nhận. >
----------------------------------------------------------------
Khi đó, cậu không thể tiếp tục nhiệm vụ này, nhưng giờ cậu có thể.
“Giờ nhìn lại, nhiệm vụ này thật kì lạ.”
Cậu nghĩ về cuộc trò chuyện với Lam Long Ratuas.
- Con người kia, ngươi biết gì về cái chết của Yuskellanda.
“Tôi chỉ là một Sculptor nhỏ bé. Tôi không biết gì cả. Nếu tôi có biết, tôi cũng không nhớ về nó.”
- Giờ vẫn còn quá sớm. Kĩ năng của ngươi không đủ để ngăn chặn những gì sắp diễn ra.
Nếu ngươi muốn biết về câu chuyện, cứ tới tìm ta bất kì lúc nào. Dù ngươi có bước lên hay không, sự kiện đó sẽ diễn ra. Ôi loài người mà 'Yuskellanda đã cố gắng bảo vệ cho tới hơi thở cuối cùng...
'Weed cảm thấy một cảm giác kì lạ.
“Cái chết của Yuskellanda. Việc nó cố bảo vệ con người cho tới chết khiến mình bận tâm. Có thể Koybern không sinh ra với tâm địa điên cuồng, nhưng có thể có một âm mưu điên rồ nào đó của loài rồng đứng đằng sau tất cả chăng...”
Thông thường, những nghi ngờ nguy hiểm của cậu có xu hướng hóa thành thật.
Đó chỉ là lí do để cậu chần chừ trong việc tới gặp Ratuas và thực hiện nhiệm vụ đó bởi vì có khả năng nó chẳng liên quan gì tới Kaybern hết..
Để khiến mọi chuyện tệ hơn, nó hoàn toàn có thể trở thành hai nhiệm vụ khó điên cuồng về rồng nằm trong tay cậu.
“Thực sự rắc rối. Cực kỳ rắc rối.”
Weed nghĩ rằng dù có thế nào thì cậu cũng cực kỳ xui xẻo.
Nếu những con rồng này có liên quan tới nhau, quy mô của sự kiện này sẽ tăng lên rất nhiều.
Chúng đã là những con quái vật gây ra đủ loại thảm họa khắp lục địa và khu vực Thor đã bị hủy diệt.
Vậy tại sao nó lại có cảm giác như những con rồng sẽ bắt đầu hủy diệt toàn Lục địa Versailles chứ?
“Không thể nào. Chỉ là cái trí tượng tượng chết tiệt từ việc thiếu ngủ của mình. Phải. Đúng vậy... Mặc
cho số phận mình có chó mực đến thế nào đi chăng nữa, nó không thể đến mức vậy được. ”
Kể cả vậy, loài người và Dwarf đều được huy động tối đa vào một trận chiến tổng lực với Kaybern.