Ngoại truyện – Ichinose: Con tim mệt nhoài
Ngoại truyện – Ichinose: Con tim mệt nhoài
"Mệt quá."
Chia tay với nhóm Mako-chan, tôi nằm gục xuống chiếc bàn rộng rãi trong nhà ăn. Tựa như bao mệt nhọc trong ngày tan biến đi hết.
Cứ thế này mà chìm vào giấc ngủ thì tốt biết mấy. Tôi nhắm mắt lại và nghĩ vậy. Không, không. Ngủ ở một nơi như thế này người khác sẽ thấy bất tiện lắm.
Nhưng đôi hàng mi của tôi đã nặng trĩu rồi. Tôi đang cố sức mở mắt ra thì bóng dáng Ayanokouji-kun lọt vào tầm mắt tôi. Ở một khoảng cách gần đến bất ngờ.
Tôi đột ngột bật người dậy chào cậu ấy.
"Ayanokouji-kuuuun yahoo~."
"Bên đó nhộn nhịp ghê."
Xem ra cậu ấy đã nghe thấy cuộc trò chuyện của tôi với nhóm Asako-chan.
"Cuộc nói chuyện của con gái có thể là nguồn sức mạnh của họ hoặc không mà."
Có lẽ cơ thể tôi chưa được sạc đầy, tôi không còn sức và chỉ biết lấy cái bàn làm gối.
Thấy vẻ mặt của Ayanokouji-kun chết lặng, tôi nói thêm.
"Aa, làm thế này là không được nhỉ?"
Thái độ lúc nói chuyện với người khác như vậy đúng là lỗ mãng quá mà…
"Đang mệt thì như vậy là bình thường thôi."
Dù kinh ngạc nhưng cậu ấy vẫn tỏ ra đồng ý.
"Xin lỗi nhé—. Vì khiến cậu hơi khó chịu."
"Nhóm trở nên khá khó khăn rồi nhỉ?"
"Nên nói là việc lập nên nhóm hiện tại khá khó khăn. Con gái biết rất rõ họ thích hay ghét cái gì, hay đúng hơn là có rất nhiều bạn nữ dám nói họ không thích bạn nữ khác thẳng mặt họ. Về mặt này, chẳng phải có nhiều bạn nam thích nhập nhằng cảm xúc cá nhân sao?"
Nghe nói có những tranh chấp nổ ra chỉ vì vài chi tiết cỏn con.
Nếu có thể nghe được gì từ Ayanokouji-kun, tôi muốn thu thập thông tin.
"Ryuuen thì bị ghét công khai rồi."
"Chuyện đáng ra không nên cười, nhưng biết làm sao được chứ. Nhưng Ryuuen-kun không thấy mệt sao? Bị mọi người ghét chắc mệt mỏi lắm."
Hoà thuận với người khác cũng tốt mà.
Dù cậu ta đã lột xác, nhưng để mọi chuyện thuận lợi chẳng phải vẫn rất khó sao?
"Đừng cố quá đấy."
Dường như Ayanokouji-kun tỏ ra khá quan tâm đến tôi, cậu ấy nhanh chóng đứng dậy.
Xem ra tôi không thể khai thác thông tin gì từ cậu ấy, nhưng cũng đành chịu.
Dù sao tôi cũng muốn nghỉ ngơi một mình.
"Không sao, không sao đâu. Nhiệt tình là thứ duy nhất tớ có mà. Gặp sau nhé, Ayanokouji-kun."
Dù gì đi nữa, trong những kỳ thi như thế này, tôi chỉ có thể làm bài nghiêm túc.
Một kỳ thi đặc biệt mà tôi phải bắt tay với những người khác lớp thật không dễ đối phó chút nào…
Nói sao nhỉ, nếu phải tăng số lượng những thứ cần bảo vệ, tôi sẽ không thể ôm đồm hết.
Đối thủ của tôi ngày thường biến thành đồng minh.
Có nghĩa là một lúc nào đó, đối thủ hiện tại sẽ trở thành đồng minh trong tương lai.
Khi đó sớm muộn gì tôi cũng được và mất gì đó.
Tôi trông Ayanokouji-kun rời đi từ phía sau và nghĩ vậy.
"…vậy là họ đã lên lớp C rồi. Nhưng mà mình chỉ nghe nói về thành tích của Horikita-san…"
Ayanokouji-kun luôn có vị trí đứng hoàn hảo.
Tầm ảnh hưởng của cậu ấy đến mức nào vẫn hoàn toàn là ẩn số.
Nhưng—chỉ có vài người biết rằng tôi sở hữu một lượng điểm khổng lồ.
Phải chăng một học sinh lớp B đã tiết lộ điều đó, hay là… chính bản thân Ayanokouji-kun nhỉ?
Mà, tôi cũng sẽ xác nhận sớm thôi.
Nếu cậu ấy là một người vượt trên cả Horikita-san nữa, thì có lẽ tôi cần phải nỗ lực hơn để bảo vệ lớp B.
Ghi chú
Hell_yep Chap này gửi tặng ai ship thuyền Ichinose- và để cảm ơn ông nào đó vui tính đã donate tôi vào 1 ngày mưa, tysm, lua