Ngoại truyện – Masumi: Ý định thực sự
Ngoại truyện – Masumi: Ý định thực sự
*Chương có nội dung hình ảnh
Vì một vài lý do, mà hiện tại tôi đang ở trong phòng của Ayanokouji.
“Lấy nước cho tôi đi. Chúng ta sẽ nói lâu đó.”
Ayanokouji bắt đầu đi lấy các nguyên liệu cần thiết cho yêu cầu của tôi với cái nhìn không hài lòng.
"Vậy để tớ đi pha cà phê hay trà vậy."
Nói thế, Ayanokouji bắt đầu làm. Tôi cảm thấy thật đáng ngờ khi cậu ấy không có chút phòng bị nào. Sakayanagi bảo tôi quan sát cậu ấy, Ayanokouji, nhưng thật lòng, tôi còn không biết cậu ta có thể làm được gì.
“Cậu không có cacao nóng sao?”
"…có."
"Vậy cho tôi cốc cacao đi."
Một yêu cầu vô nghĩa khác, để kiểm tra cậu ta.
"Rồi, cậu muốn nói về chuyện gì? Nếu lạnh thì sao không nói ở dưới sảnh."
“Ở đây không có ai cản trở cả. Nói trong phòng cậu là sự lựa chọn tốt nhất.”
“Thế cậu muốn nói gì?”
"Không lẽ cậu đang cảnh giác?"
"Không cảnh giác mới lạ ấy. Một đứa con gái không thân, lại còn học lớp A đối thủ tự nhiên chui vào phòng tớ còn gì."
"Cậu với tên Yamauchi kia thì ra cũng khác nhau ghê."
Khi tôi nói thế, Ayanokouji liếc nhìn tôi.
“Tò mò không?”
“Không hề.”
"Thế à. Vậy tôi không đề cập đến vấn đề này nữa. Cũng chẳng quan trọng gì."
Giờ đây, Yamauchi không có liên quan gì cả. Thứ quan trọng là đây.
"Lá thư về Ichinose trước đó. Cậu nghĩ sao?"
Một lá thư ghi rằng Ichinose là tội phạm.
"Nghĩ sao là sao?"
"Như tôi nói đấy. Cậu có tin Ichinose là tội phạm không?"
"Chịu. Tớ cũng chẳng quan tâm."
"Dù không quan tâm nhưng cậu cũng phải suy nghĩ qua rồi chứ. Ichinose là người tốt hay xấu?”
"Không thể nói người ta xấu vì họ là tội phạm. Cũng không thể nói người ta tốt vì họ không phạm tội được."
Cố gắng làm lung lay cậu ấy để xác thực liệu có thể tin tưởng sử dụng người này hay không. Đó là nhiệm vụ tôi được giao phó.