Chương 09 - Anh Hùng Sa Ngã
Chương 09 - Anh Hùng Sa Ngã
Đại Hiền Giả trong Sáu vị anh hùng - Arakiel de Gradius.
Trước khi dung hợp với Cây thánh được loài Elf thờ cúng và trở nên trường sinh bất lão, tuổi của ông ta cũng đã vượt quá 200.
Lão già được người đời tôn sùng là người thông thái nhất đó, đã xuất hiện ở khắp các chiến trường và nghiền nát Quân đội Ma Vương.
Và giờ, sau 1000 năm, chính Đại Hiền Giả đó lại một lần nữa xuất hiện trong thế giới này.
Tuy nhiên, bộ dạng hiện giờ của ông ta, đã khác đi rất nhiều so với trí nhớ của Leonis.
"...?"
Trước bộ dạng đã thay đổi hoàn toàn của địch thủ, Leonis bất chợt nuốt một hơi.
Vỏ cây của Cây thánh đã bị hắc khí làm cho mục nát và trở nên thối rữa.
Thông thường, trên cành sẽ cho ra quả trường sinh. Tuy nhiên, giờ nó lại sinh ra vô số vừa gào thét vừa ngọ nguậy bò ra.
Cây thánh này, chính là thứ sản sinh ra .
"-Ra là vậy. Ngươi chính là ."
Leonis đã hiểu ra.
là, ma thú cổ đại bị biến dạng bởi một sức mạnh lạ thường.
Nếu là vậy, việc Anh hùng biến thành cũng không phải chuyện vô lý.
-...Le...o...nissssss-
Vô số các con đang nguyền rủa tên cậu ta.
Sau một nghìn năm, hận thù vẫn còn rất sâu sắc.
Không, đúng hơn là hận thù ngày càng trở nên sâu sắc sau 1000 năm-
"Các ngươi muốn gặp ta đến với vậy sao hỡi các vong hồn?"
Leonis mỉm cười rồi niệm ma thuật cấp 6 .
Ngọn lửa cuồng nộ thiêu rụi tất cả cùng những rễ cây đang ngọ nguậy.
(Bắt Lyseria đi để dụ ta đến sao?)
...Le...o...niiis...
Leonis dẫm vào mặt con vừa hóa thành tro và nói.
"-Cứ chờ đấy. Ta sẽ diệt sạch các ngươi."
Rồi-
Cảm thấy có ánh nhìn từ phía sau lưng, cậu ta quay lại.
Từ cửa sổ cô nhi viện, bọn trẻ đang nhìn Leonis với nét mặt sợ hãi.
(...Mà cũng phải thôi.)
-Cậu ta đã quá quen với những ánh mắt đó.
Sức mạnh quá to lớn sẽ khơi dậy nỗi sợ hãi trong trái tim con người.
Cũng giống như lúc cậu ta còn là anh hùng cứu lấy vương quốc.
(...Đó là thứ mà Ma Vương phải đón nhận.)
Leonis thở dài rồi bước về phía cô nhi viện.
Tuy đã tiêu diệt hết đám ở quanh đây, nhưng vẫn có khả năng chúng sẽ tiếp tục tới.
Và cũng phải tốn kha khá thời gian để Thánh Kiếm Sĩ trong Học Viện Thánh Kiếm đến được đây.
Việc cô nhi viện bị tấn công nữa hay không, không liên quan gì tới Leonis.
Cậu ta không có nghĩa vụ phải bảo vệ nó.
Tuy nhiên, đây là một nơi quan trọng với Lyseria, thân quyến của cậu.
Leonis đứng trước cánh cửa và giơ cây Ma Trượng Phong Tội lên.
"Ma thuật kết giới cấp 8 ."
Một làn hắc khí chết chóc trông như sương đen bao quanh cô nhi viện.
Tiếp theo, cậu ta niệm và bố trí hai hiệp sĩ hài cốt ở trước cửa.
Chúng là hài cốt cấp cao có khả năng chỉ huy một thành trì. Phòng thủ cô nhi viện như vậy có hơi kĩ quá, nhưng ít ra nó cũng sẽ không bị vượt qua dễ dàng.
"Kết giới đã được tạo rồi. Nếu không muốn chết thì tuyệt đối đừng có ra khỏi tòa nhà này đấy."
Leonis thản nhiên nói với những đứa trẻ đang sợ hãi rồi rời đi.
"...A-Anh... chờ đã-"
Một giọng đến từ phía sau.
Cô bé lớn tuổi nhất mở cánh cửa cô nhi viện ra rồi bẽn lẽn bước đến.
Là Tessera.
"Leo onii-san..."
Hiệp sĩ hài cốt chìa thanh kiếm ra cản cô bé lại.
Leonis ra dấu, chúng thu thanh kiếm lại.
"E-Em..."
Cô bé run rẩy bập bẹ nói.
"Có chuyện gì sao?"
"C-Cảm ơn anh, đã bảo vệ bọn em..."
Tessera nói vậy rồi cúi đầu xuống.
"...À ừ..."
Leonis bối rối trước lời cảm ơn không ngờ tới.
"Mong anh hãy cứu Seria onee-chan."
Chắc do vừa nãy có thấy Seria bị bắt đi, cô bé cúi đầu sâu xuống.
"-Được rồi, cứ để đó cho anh."
Leonis gật đầu rồi đặt tay lên đầu cô bé.
"Anh hứa sẽ mang Seria-san trở lại đây."
"Vâng!"
Hiệp sĩ hài cốt dẫn cô bé trở lại phía bên trong cánh cửa.
-Ma Vương đã hứa thì nhất quyết phải giữ lời.
Leonis quay người đi và bước về phía vực thẳm khổng lồ.
Bước đến cái vực sâu khủng khiếp, cậu ta thấy con hắc khuyển đang ngồi trên đống đổ nát.
"-Có vẻ địch thủ của chúng ta đã quay trở lại."
Braccus nói.
"Braccus, ngươi đã làm những gì rồi?"
"Tàn sát bọn quái vật xong là ta chạy thẳng đến đây."
"Có ăn luôn không?"
"Không. Ta có thứ khác rồi."
Braccus thả cái túi bằng vải đeo trên cổ xuống.
"Cái gì đây?"
"Là chiến lợi phẩm khi đi điều tra đô thị. Nó ngon lắm đấy."
Bên trong cái túi, là một vài que thịt xiên nướng.
"Chẵng lẽ, ngươi ăn cắp chúng sao?"
"Hoàng tộc của Vương quốc bóng tối sao có thể làm chuyện đó được."
Braccus thất vọng khịt mũi.
"Ta cho con người sờ đuôi, nên họ cho ta đồ ăn."
"...Vậy à."
...Tuy cậu ta không thích việc gây chú ý trong lúc điều tra, nhưng mà-
"Ta đói rồi. Đưa nó cho ta luôn đi."
Cậu ta đã sử dụng khá nhiều ma lực rồi.
Nó là vấn đề nan giải nếu cậu ta sử dụng ma thuật bừa bãi như hồi còn trong cơ thể Ma Vương.
Braccus cắn lấy que thịt xiên rồi đưa cho cậu ta.
Leonis nhét hết thịt vào mồm, rồi vứt cái que xuống vực thẳm khổng lồ.
Chúng bắt Lyseria đi, chắc là để dụ Leonis.
Nhưng không chừng mục tiêu của chúng lại là chiếm lấy sức mạnh to lớn của Nữ Hoàng Ma Cà Rồng.
Nếu là vậy, thì cần phải khẩn trương.
"Được rồi, chuẩn bị trả người đi, Đại Hiền Giả."
***
"-!"
Lưỡi của Lôi Thiết Hoàn lóe sáng.
Đó là kiếm thuật mà Sakuya Sieglinde đã tôi luyện tới cực hạn-
Đầu của con cỡ lớn loại Hydra bay lên không trung.
Thân thể của cô ấy nhanh như chớp. Cô ấy đạp xuống đất và tiếp tục tăng tốc.
"-!"
Bộ trang phục màu trắng của Ouran bay phấp phới, thêm một cái đầu nữa của con bị chém bay đi.
"Khá đấy chứ. Em là tân binh đã từng chinh phạt trong lời đốn phải không?"
Đang chạy song song với Sakuya là một cô gái cầm Thánh Kiếm điều khiển gió.
Đó là công kích tiên phong của tiểu đội 9 được điều động đến cùng khu vực.
"-Đây không phải là lúc để tán gẫu đâu, senpai. Chị sẽ mất mạng đấy."
Sakuya thẳng thừng nói.
"...Rồi rồi, mà-"
Không có vẻ là để bụng cho lắm, cô ấy chém đứt chân của Hydra.
"-Đầu của sẽ mọc lại ngay đấy. Mau dùng lửa hàn vết thương lại đi!"
Elfine phân tích chủng loại của rồi gửi dữ liệu cho toàn tiểu đội thông qua máy tính.
"Để đó cho mình- !"
Đoàng, doàng, đoàng, đoàng!
Thánh Kiếm của Regina nổ ra.
Nó là Thánh Kiếm có sức công phá đủ để tiêu diệt một con loại Orge đứng đơn độc.
Tiếng nổ làm rung động bầu không khí.
Ngọn lửa mãnh liệt bao trùm lấy con loại Hydra.
Làn khói bụi ngơi đi, ở đó là-
"Đ-Đùa sao...!?"
Regina cắn môi.
Không có vẻ là đã bị thương. Tại vị trí cái đầu đã bị Sakuya chém bay, rễ cây đang ngọ nguậy mọc lên.
"Đ-Đó là cái gì vậy!?"
"...Không rõ nữa. Không có dữ liệu về thứ đó."
Elfine lắc đầu.
Nó không phải là loại Hydra thông thường.
"...Mau tản ra!"
Nhận thấy nguy hiểm, chỉ huy trưởng của tiểu đội 9 hô lên.
Ba công kích đang liên tiếp tấn công đồng thời tản ra.
Thế nhưng, Sakuya lại không nghe theo mệnh lệnh đó.
Cô ấy đứng trước phần đầu của và lườm vào nó.
Rễ cây mọc ra từ phần đầu của nó điên lên và phá hủy các tòa nhà xung quanh.
"-Sakuya!?"
"Kỳ lạ thật, chúng càng lúc càng nhiều."
Né đòn tấn công của nó trong gang tấc, Sakuya điều chỉnh lại Lôi Thiết Hoàn trong tay.
Sakuya không nghe thấy được chỉ huy trưởng vừa hô lên cái gì.
Trong lúc chiến đấu, Sakuya thường không để mắt tới xung quanh. Vậy nên không tiểu đội nào muốn chiêu mộ cô ấy, dù cô ấy có đủ thực lực.
Dù sao-
(...May quá.)
Xác nhận được Sakuya vẫn an toàn, Elfine thở dài nhẹ nhõm.
Nếu Thiên Nhãn Bảo Châu của cô ấy ở trạng thái hoàn hảo, thì cô ấy đã có thể hỗ trợ tiền tuyến với sức mạnh áp đảo.
Tuy nhiên, sức mạnh của nó giờ không còn được như trước nữa.
(...Vì mình quá sợ .)
Cô ấy nắm chặt hay tay lại để kìm nén cơn run.
Cô ấy không thể vượt qua được nỗi sợ hãi khi nhớ lại lần đối mặt với .
Tuy vậy, cô ấy vẫn tiếp tục chiến đấu, bằng cách gửi những thông tin hữu ích tới các Thánh Kiếm Sĩ đang chiến đấu ở tiền tuyến.
Hiện giờ đó là thứ duy nhất cô ấy có thể cống hiến hết mình.
Trong lúc đó-
[-Senpai... Elfine-senpai...]
Elfine giật mình khi nghe thấy giọng nói đó vang lên.
"...Leo-kun?"
Giọng nói cô ấy nghe thấy, là của Leonis.
[Tốt quá, chị nghe thấy được...]
Có vẻ viên Bảo Châu với nhiệm vụ tiếp sóng đã đến được gần đó. Giọng nói của Leonis nghe rất rõ.
"Mà... thiết bị đó là của Seria à?"
Đúng ra thì Leonis vẫn chưa được phát thiết bị liên lạc.
[Vâng, nó là thiết bị của Seria-san.]
Tức thì. Một dự cảm không lành hiện lên trong đầu cô ấy.
Nếu hai người đi cùng nhau, thì đáng lẽ người nhận phải là Lyseria chứ?
Nỗi bất an của cô ấy đã đúng.
[Seria-san, đã bị bắt đi rồi.]
"...!?"
Elfine sốc.
( bắt con người đi ư? Tại sao-)
Chưa hết, câu nói tiếp theo của Leonis, còn khiến cô ấy bất ngờ hơn.
[Em sẽ đi cứu chị ấy. Elfine-senpai, làm ơn hãy dùng năng lực của mình để xác định vị trí chị ấy giúp em.]
"Em định đi một mình sao...?"
Elfine không biết phải nói gì.
Quá liều lĩnh. Dù có thể sử dụng sức mạnh của Thánh Kiếm, nhưng Leonis chỉ mới 10 tuổi.
[-Vâng.]
"Chờ đã, giờ chị sẽ cho một tiểu đội khác đến viện trợ-"
[Thế thì sẽ không kịp mất.]
Giọng nói điềm tĩnh vang lên từ đầu bên kia.
[Với lại, lực lượng ở chỗ chị thực sự dư thừa đến vậy sao?]
"Cái đó-"
Elfine dùng nhìn trở lại chiến trường. Ở đó, Sakuya đang cật lực chiến đấu với một con cỡ lớn và đang bị áp đảo, một trận chiến hết sức khó khăn.
[Em sẽ mang chị ấy trở về. Senpai, làm ơn hãy truy tìm vị trí chị ấy giúp em.]
"..."
-Cần phải ngăn lại.
Một mình đi giải cứu là việc hết sức điên rồ. Thế nhưng, nếu chờ tiếp viện đến, thì không thể đảm bảo được tính mạng của Lyseria sẽ an toàn.
Leonis im lặng chần chừ.
[Senpai, chị hãy nhìn vào chỗ của em qua đi.]
"...?"
Elfine bối rối, rồi cô ấy nhìn vào cảnh tượng hiện lên qua viên lơ lửng.
Rồi-
"Đây là...-?"
Giọng nói kinh ngạc phát ra từ đôi môi cô ấy.
Rễ cây mọc lên đã phá hủy hết đường nhựa, đó là dấu tích của một trận chiến ác liệt.
Và-
Xung quanh Leonis, rải rác vô số tàn dư của bị thiếu rụi.
"Chẳng lẽ, là do em làm...?"
[Vâng, là do em-]
Leonis đáp lại đơn giản.
[Em sẽ giải thích với chị sau. Giờ chị cần phải tin em.]
Một giọng nói hết sức điểm tĩnh, không thể tin rằng nó phát ra từ một cậu bé 10 tuổi.
"..."
Elfine nuốt một hơi.
"...Được rồi. Để chị thử xem."
Cô ấy gật đầu. Sau khi nhìn thấy cảnh tượng đó, cô ấy chỉ còn biết tin vào cậu ta.
Cô ấy tạm thời cắt đứt thông tin thế giới bên ngoài và truy lùng dấu vết cảm quan mà Lyseria đã đăng ký.
Tín hiệu rất mập mờ. Có lẽ hắc khí của đã làm ảnh hưởng tới nó. Đây là-
"...Dưới lòng đất... Tầm bốn tầng phía dưới-"
Không gian lòng đất dưới Đô Thị Chiến Thuật, là nơi cất giữ bí mật quân sự. Nó được khép kín bởi vô số bức tường ngăn cách, nên việc dùng truy lùng là hết sức khó khăn.
Thính giác và thị giác hoàn toàn bị gián đoạn, chỉ còn có thể tập trung vào ý thức.
"Từ vị trí của em, chắc có thể xâm nhập vào hầm chính. Nếu chị có thể hack vào hệ thống bằng , thì sẽ mở được tường ngăn cách dẫn thẳng xuống tầng 7-"
[Em phá hủy hết tường ngăn cách rồi. Chị chỉ cho em đường ngắn nhất đi.]
"Phá hết sao... C-Chị hiểu rồi-"
Một lần nữa, cô ấy tập trung vào ý thức của mình. Đúng lúc đó-
Dầmmmmmmmmmm!
"...!"
Tiếng vỡ toang vang lên, người cô ấy lắc mạnh.
[...Senpai, có chuyện gì vậy?]
Elfine đứng dậy và cố gắng bĩnh tĩnh lại.
Con loại Dragon đã vượt quá tiền tuyến và đang lao thẳng đến khiến mặt đất rung lắc dữ dội.
"Nó tiến đến đây sao!? Senpai, mau chạy đi-"
Regina đứng trên nóc nhà hét lên.
"..."
Tuy nhiên, Elfine không thể cử động nổi.
Cảm giác sợ hãi như lúc bị tấn công và mất đi những người đồng đội đang khống chế cơ thể cô ấy.
"A..."
Cô ấy nhắm mắt và co người lại. Đúng lúc đó.
Xoẹt- Một âm thanh xé toạc không khí vang lên.
(...?)
Trước mắt cô ấy, một trong những cái đầu của con bay đi.
Xoẹt, xoẹt, xoẹt- Những cái đầu của nó liên tiếp bị chém đứt.
Con loại Dragon gục xuống ngay trước mặt Elfine.
"...G-Gì vậy?"
Sakuya cầm Lôi Thiết Hoàn lao đến, cô ấy ngạc nhiên lẩm bẩm.
"...Không biết nữa."
Đúng lúc đó, thông qua , Elfine nhìn thấy một bóng người nhỏ nhắn đứng ở tòa xa phía xa.
Là Shirley, thuộc hạ của Leonis.
"...Ma Vương-sama toàn sai việc mình không."
Cô ấy lẩm bẩm khó chịu, rồi cắn lấy một miếng bánh vòng.
***
"-!"
Đoànggggggggggggg!
Ma thuật của Leonis làm nổ tung hết các bức tường ngăn cách bằng kim loại.
Trong cái hầm khổng lồ dưới lòng đất đô thị, Leonis lặng lẽ đáp xuống.
Không phải bằng bất ổn định, mà bằng ma thuật kiểm soát trọng lực cấp cao.
"Không ngờ dưới lòng đất có không gian lớn đến vậy."
Braccus đi cùng trong bóng Leonis nói.
"Chắc nó là lối đi được tạo nên để vận chuyển hàng hóa và con người."
Chắc nó dùng để điều động Thánh Kiếm Sĩ một cách nhanh chóng trong lúc cấp bách. Tuy nhiên, lối đi dưới lòng đất này, trước đó đã bị và các rễ cây xâm nhập.
"Không ngờ nên văn minh nhân loại đã tiến bộ đến mức độ này."
Leonis vừa thiêu rụi đống rễ cây vừa lẩm bẩm.
Với thứ kiến trúc khổng lồ này, đến Dwarf cũng chẳng xây nên được.
(...Nhắc mới nhớ, chưa hề bắt gặp Elf hay Dwarf nào trong học viện.)
Leonis nghĩ về chuyện đó.
Có lẽ chúng đã bị cô lập khỏi nền văn minh nhân loại. Hoặc-
(-Đã bị tiêu diệt hết. Nhưng chúng đâu yếu đuối đến vậy.)
Liên quân giữa con người và á nhân, đặc biệt là Elf trong Khu rừng tinh linh đã gây ra rất nhiều rắc rối cho Leonis.
[...Cứ tiếp tục đi xuống dưới đi...]
"Em hiểu rồi."
Nghe theo chỉ thị của Elfine qua thiết bị liên lạc, Leonis đi thẳng xuống bên sườn đường hầm.
"-!"
Bức tường ngăn cách nổ tung. Cầm trong tay cây ma trượng phát sáng, cậu ta tiếp tục bước đi trong đường hầm tăm tối.
[...-Cứ tiếp tục...năng lượng...đô thị...chiến...-]
Giọng nói của Elfine bắt đầu nhiễu đi.
Có lẽ do ảnh hưởng từ .
Tức là đã sắp tới chỗ của nó.
Tiếng giày vang lên trong lối đi dưới lòng đất.
"-Ngài ra lệnh cho Shirley đến chỗ bọn họ rồi à?"
Con hắc khuyển bò ra từ trong bóng và nói.
"Ừ."
Tuy là một cô hầu vụng về, nhưng Shirley là một sát thủ xuất sắc. Tuy sức mạnh thuần túy không đạt đến tầm của Braccus, nhưng một mình cô ấy cũng đủ đề nhấn chìm một tòa thành.
"Đối thủ là một trong số Sáu anh hùng. Có chắc là không cần đến cô ấy không?"
"...Hai người là quá đủ rồi còn gì?"
Leonis né tránh câu hỏi.
Tất nhiên là cậu ta hiểu ý của Braccus.
Cậu ta điều động cánh tay phải Shirley đến chỗ đó, có phải là để bảo vệ bọn họ- Đó là ý của Braccus.
Với Lyseria thì đương nhiên là vì cô ấy đã trở thành thân quyến của Ma Vương-
Nhưng với những cô gái trong tiểu đội 18, cậu ta không có lý do gì để bảo vệ bọn họ cả.
Braccus nhìn cậu ta với ánh mắt đầy vẻ khó hiểu, cậu ta ho một tiếng.
"Thánh Kiếm của Elfine rất hữu dụng, nên nó có thể giúp ta đạt được mục tiêu của mình. Còn Regina Mercedes thì, cô ấy là người hầu của thân quyến."
"..."
Tuy nhiên những lý do đó không thể thuyết phục được Braccus.
(...Phiền phức quá!)
Thật sự thì, Leonis chẳng có lý do gì chính đáng cả.
Tuy nhiên, trong thâm tâm mình, cậu ta không muốn mất đi những cô gái đó.
Leonis thoái chí bỏ cuộc.
"Là ta có hứng thú với bọn họ. Vậy đã được chưa?"
"-Thì ra là vậy. Lý do đó phù hợp với ngài lắm."
Lần này thì có vẻ đã thuyết phục.
Nói mới nhớ, không hiểu sao cậu ta lại thu nạp một sát thủ đến để ám sát mình như Shirley.
"Từ xưa đến nay ngài vẫn luôn yêu quý thân quyến của mình. Có khi, cơ thể ngài biến thành như thế này lại khiến ngài cảm thấy gần gũi với con người hơn."
"...Vớ vẩn."
Leonis lắc đầu khó chịu.
"-!"
Bức tường ngăn cách khổng lồ trước mắt cậu ta nổ tung.
Lối đi phía sau, cũng đã bị các rễ cây xâm nhập.
Ở đó là một làn hắc khí dày đặc đến nghẹt thở.
"Tán gẫu thế là đủ rồi, Braccus. Nó nằm ngay phía trước đấy."
"Hiểu rồi-"
Giọng nói của Elfine, đã hoàn toàn biến mất.
Ohhhhhhhhhhhhh!
Rễ cây của nó phồng lên và sinh ra một con cỡ nhỏ hình thú vật.
"-, , !"
Sau khi liên tục niệm ma thuật cấp 3 và thiêu rụi con một cách không nhân nhượng, Leonis bước tiếp.
Có thể dùng ma thuật cấp 8 trở lên để thổi bay chúng, nhưng nếu làm vậy trong không gian hẹp như thế này, thì có thể sẽ bị chôn vùi.
Cứ như thế, cậu ta tiếp tục tiến lên-
Không lâu sau, một không gian rộng lớn hiện ra sau khi cậu ta phá hủy các bức tường ngăn cách.
Ánh sáng ma lực màu xanh lá cây đang chiếu sáng khắp không gian.
"Đó là...?"
Ngay khi bước vào, Leonis liền nhăn mày.
Thứ phát ra ánh sáng ma lực-
Là một Quả cầu ma lực khổng lồ được rễ của Cây thánh bao bọc.
Phần lộ ra của nó cũng đã lên tới 15 mét.
"Thì ra là vậy. Đây là nguồn năng lượng của đô thị này."
Braccus nói.
Quả cầu thủy tinh này là thứ do tinh linh và thần thánh cổ đại tạo nên. Trong kỷ nguyên Ma Đại Chiến, nó là nguồn năng lượng được sử dụng trong Kì Nham Thành của Quỷ Vương Dizolf.
Để vận hành một đô thị lớn cỡ này, thì chỉ có thể nhờ đến Quả cầu ma lực.
Tuy nhiên-
"Không thể có một Quả cầu ma lực lớn đến vậy trong tự nhiên được."
"...Chẳng lẽ, là một Quả cầu ma lực nhân tạo sao?"
Leonis lẩm bẩm. Đúng lúc đó-
Rễ cây thánh đang bao bọc Quả cầu ma lực đột nhiên ngọ nguậy.
Chấn động dữ dội xảy đến khiến các bức tường ngăn cách đổ xuống và nhốt Leonis lại bên trong không gian đó.
Và rồi, từ rễ cây phồng lên, vô số mặt người xuất hiện.
Tất cả những khuôn mặt đó, đều giống nhau.
Đó là khuôn mặt của Đại Hiền Giả trong Sáu vị anh hùng - Arakiel de Gradius.
"-Trông ngươi khác quá đấy, địch thủ của ta."
Leonis dậm cây ma trượng xuống đất và nói.
"Anh hùng của nhân loại, người được tôn sùng là một hiền nhân, giờ lại biến thành vườn ươm quái vật-"
Bề mặt của Cây thánh bao trùm trong hắc khí, sản sinh ra rất nhiều loại .
Có lẽ, chúng là những con ma thú bị Đại Hiền Giả nuốt trọn trong trận đại chiến từ 1000 năm trước-
Và Lyseria đang bị nhốt trong cái cây khổng lồ này.
"-Đến lúc trả lại thân quyến cho ta rồi đấy, Arakiel."
Leonis cười đầy tự tin và bắt đầu niệm.