Chương 04: Sau 2000 năm, thường thức của Quỷ Vương đã thành phi thường thức?!
- Truyenconect
- Maou Gakuin no Futekigousha - Học viện ma vương
- Chương 04: Sau 2000 năm, thường thức của Quỷ Vương đã thành phi thường thức?!
Chương 04: Sau 2000 năm, thường thức của Quỷ Vương đã thành phi thường thức?!
Tran: OVer_NIT ~~ Tín Võ
Edit: vẫn chưa có.
Cố vấn Nhật ngữ: KuroZererk
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tôi quay lưng lại định bỏ đi, nhưng sau lưng tôi...
“Đứng lại… tên khốn..”
Zepes cố gắng đứng dậy, song cơ thể cậu ta không thể kháng lại đau đớn thành ra cậu ta chỉ có thể bò trên mặt đất.
“Ngươi có thể được cứu nếu được điều trị ngay lập tức. Ngươi nên từ bỏ thì hơn."
“Ha... Mặc dù bản thân mang trong mình một phần dòng máu của quỷ vương nhưng lại thua một kẻ như ngươi. Ngươi nghĩ ta sẽ dễ dàng bỏ qua nỗi nhục nhã của gia tộc quỷ vương này à.
Có phải tất cả hậu duệ của tôi, kẻ được thừa hưởng dòng máu của quỷ vương đều tự xưng là gia tộc quỷ vương?
Tôi cũng mang trong mình dòng máu của quỷ vương. tức là tôi cũng thuộc gia tộc này mà, làm sao tôi để thua được.
“Đừng nói nhiều, ngươi sẽ chết đấy."
"Giết ta đi."
“Hmmm. Loại vô danh tiểu tốt như ngươi không đáng để ta ra tay.”
Thằng nhóc này có vấn đề gì à?
"Ha! Ngươi không thể giết ta, đúng không? Ngươi sẽ thua đấy. Ngươi nên cố gắng hết sức có thể để làm ta bỏ cuộc ngay lúc này đi. Cơ mà ngay cả khi ta chết, ta sẽ không từ bỏ đâu!!"
Tôi có thể khiến thằng nhóc này bỏ cuộc ngay tắp lự nếu tôi dùng ma ngôn, nhưng thế thì còn gì là thú vị nữa.
"Ta biết ngươi đang nghĩ gì. Ngươi sẽ sử dụng ma thuật cưỡng chế? Ồ, tại sao lại không làm điều đó ngay nhỉ, mặc dù nếu ngươi có làm thế thì ta cũng sẽ không từ bỏ đâu Haahaahaa ….fuhahahahah!! Gah!”
Tôi giẫm lên đầu Zepes, đạp mặt cậu ta xuống nền đá.
“Yare yare. Ngươi khá là tự tin về bản thân nhỉ. Ngươi vẫn còn nghĩ rằng mình vượt trội hơn à?”
Tuy nhiên, tên này lại nói một điều khá buồn cười.
“Nếu ta không sử dụng ma thuật cưỡng chế, ta sẽ không thể khiến ngươi bỏ cuộc phải không?”
"...... Ho ... ... Đúng vậy ... ... Kasu ... ...!"
Ngay cả khi bị tôi đạp lên đầu, Zepes vẫn nói lớn.
Đối với những kẻ thấp kém đang ngồi trên khán đài, tôi như một nhân vật phản diện bước vào đấu trường này vậy.
“Hmm. Thú vị thật đấy. Chúng ta sẽ tiếp tục, nếu ta có thể khiến ngươi bỏ cuộc mà không sử dụng ma thuật cưỡng chế, ta sẽ thắng, nếu không ngươi sẽ thắng."
“Haaa. Ngươi chắc chứ? Đừng có phát ngôn không suy nghĩ như vậy. Ta sẽ không bỏ cuộc ngay cả khi ta bị giết!”
Tôi triển khai khế ước ma thuật
‘Nếu tôi có thể khiến Zepes bỏ cuộc mà không sử dụng sự ép buộc, tôi sẽ thắng và ngược lại, cậu ta sẽ thắng’ đã được viết vào.
Khế ước là tuyệt đối. Khế ước được ký kết bởi sức mạnh ma thuật của người sủ dụng, nhưng mà kể cả đối với người dùng phép cũng không thể chỉnh sửa hay thay đổi khế ước.
Zepes ký nó mà không do dự.
“Ngươi là tên ngốc à. Cho dù ngươi có làm tổn thương ta như thế nào, ta cũng sẽ không từ bỏ. Ngươi sẽ hối hận sớm thôi. Hyahahahahaha!
Tôi đặt ngón trỏ của mình gần trán Zepes.
"Oh? Ngươi tính làm gì vậy?”
Tôi dùng ngón tay vuốt nhẹ lên trán cậu ta.
“ Cá…..”
Toàn bộ cơ thể của Zepes đã biến mất.
Oops Oops? Tôi nghĩ rằng tôi đã giảm sức mạnh hết mức có thể rồi. Hắn chết rồi à?.... đúng là chết thật.
Yare yare. Thế này thì tôi thua mất.
Tôi đoán là mình phải sửa sai thôi.
Tôi cắt đầu ngón tay trỏ bằng móng tay của mình và nhỏ một giọt máu xuống.
Ma thuật tái sinh .[1]
Toàn bộ cơ thể Zepes được tái hình thành, cậu ta đã được hồi sinh.
Phục hồi áo giáp và thanh kiếm của cậu ta khó khăn hơn một chút.
"Cái gì ... ...!? Phép thuật đó là gì, Zepes đáng lẽ phải chết đã được hồi sinh ... ...."
"Cậu ta làm cho người chết hồi sinh ... ...! Phép thuật đó, nó vượt quá lẽ thường rồi !!"
Tại sao họ ngạc nhiên? Toàn bộ khán giả trở nên ồn ào bởi việc Zepes được hồi sinh. Nếu không thể sử dụng phép thuật này, tôi sẽ chết nếu tôi chết. [2]
"Tại sao ... ... ta ... ....?"
Zepes nhìn tôi với khuôn mặt bối rối
“Ngươi thấy thế nào khi đã chết một lần? Sao rồi, muốn từ bỏ chưa?”
".Không ...không thể nào ... ...ta sẽ không bỏ cuộc đâu - Karu ... ...!"
Tôi lại nhẹ nhàng búng trán cậu ta và ...bùm, Zepes lại bay màu.
“Lỡ giết cậu ta lần nữa rồi. Mà thôi kệ, chỉ cần trong vòng 3 giây, Resurrection có thể đưa cậu ta trở lại mà không gặp bất kỳ rủi ro nào. Nói trắng ra, đó là quy tắc 3 giây.”
Đấu trường im lặng đến mức tiếng thở cũng có thể nghe rõ.
Hừm. Tôi đã làm gì đó khiến đám người này sa mạc lời rồi à?
Tôi đang tuân theo quy tắc 3 giây, thứ có thể đảm bảo an toàn để giết một ai đó. Đây là một trò đùa phổ biến trong thời đại của thần linh, nhưng đám người ở đây lại không có vẻ thích thú.
Như mong đợi sau 2000 năm, quan điểm về sự hài hước cũng đã thay đổi? Thật ra, nhìn gần hơn, ai cũng có vẻ khiếp sợ. Vậy là trò đùa của ta máu lạnh quá sao?
Hmmm. Tôi sẽ phải kiềm chế những trò đùa của mình cho đến khi tôi hiểu được sự hài hước ở thời đại này.
"Ha…..ha ... ...!"
Sau khi hồi sinh một lần nữa bằng ma thuật tái sinh , Zepes nhìn tôi với khuôn mặt đầy sợ hãi.
Cậu ta bắt đầu thấy sợ rồi à?... Mặc dù nó không để lại chấn thương nào cả. [3]
“Ngươi đã nói rằng ngươi sẽ không từ bỏ ngay cả khi ngươi chết. Chắc chắn ngươi sẽ không nghĩ rằng cuộc đời mình sẽ kết thúc với nhiều hơn một cái chết?”
Không có câu trả lời từ Zepes. Cậu ta chỉ run rẩy.
“Well, ta sẽ hỏi ngươi một lần nữa. Ngươi muốn bỏ cuộc chưa?"
Biểu cảm vô vọng hiện lên trên khuôn mặt của Zepes ngay lập tức, tuy nhiên, một giọng nói yếu ớt phát ra.
“Không bỏ c...- Kyufa!”
Một cái búng tay ‘nhẹ’ khác và cậu ta lại đột tử .
Ma thuật tái sinh . Phải sử dụng một giọt máu mỗi lần, khá là…rẻ nhỉ.
Một lần nữa cơ thể của Zepes tái phục hồi.Cậu ấy đang nhìn tôi với khuôn mặt sợ hãi.
“Nhân tiện, ma thuật tái sinh có một bí mật thú vị đằng sau nó. Sau khi hồi sinh, ngươi là bản gốc hay chỉ là bản sao của bản gốc có cùng tính cách và ký ức? Ngươi có thể là một ngươi khác chỉ mới được sinh ra. Ngươi nghĩ sao?"
Có thể nghe thấy tiếng lộp cộp [4] khi Zepes run rẩy. Khuôn mặt cậu ta hoàn toàn tái nhợt.
“T...Tê….Tên khốn nhà ngươi không còn tính người nữa hay sao?”
“Hmmm, ngươi không quan tâm đến câu hỏi của ta sao. Trong thời đại của ta, đây là một chủ đề tranh luận khá là hot.”
Chà, nếu quan điểm về sự hài hước của chúng tôi là khác nhau, tôi đoán những lập luận triết lý cũng sẽ khác đi.
"Chà, ta sẽ giết ngươi thêm một lần nữa."
“Ng….Ngươi nói về….. giết người, như một trò đùa…”
Haha, tôi đang có một nụ cười thực sự ‘thân thiện’.
"Cái gì đang xảy ra vậy? Ngươi đang nói năng khiêm tốn đấy, bất ngờ thật. Chết không thực sự có nghĩa là chết mà, ngươi biết đấy.
Nói xong, tôi lại đưa ngón tay về phía trán Zepes.
"Đợ ... ... đợi ... ...."
“Oops”
Crap. Ngón tay của tôi bị trượt và tôi lỡ giết cậu ta thêm lần nữa. Cậu ta đang cố nói điều gì đó.
Ma thuật tái sinh lại được sử dụng.
“Tên khốn !! Ta đã bảo ngươi đợi !!”
“Ha ha ha. xin lỗi, ta lỡ tay”"
"Ha ha ha, ha ha, khốn kiếp !! Ta đã bị giết bởi... lỡ tay!!"
"Oh. Bây giờ sắc mặt ngươi có vẻ tốt hơn rồi nhỉ. Vậy thì, một lần nữa.
Tôi đưa ngón tay của mình lên trán Zepes một lần nữa.
Đôi mắt của cậu ta ngay lập tức ...tắt nắng
“Làm ơn, đợi đã…”
"Cái gì?"
"Tôi…….."
Với một biểu hiện nhục nhã, Zepes nói
“Đây là thất bại của tôi. Tôi xin bỏ cuộc."
Gì đây? Thật là một cái kết nhàm chán.
“Ngươi chả có tí kiên trì nào trong trò chơi của chúng ta cả. Ta đã định là sẽ giết ngươi ít nhất 10.000 lần nữa.”
Tôi kết thúc trò đùa nhỏ này bằng một nụ cười để cho thấy không có bất kì sự thù địch nào nhưng Zepes lại run rẩy như thể tôi vừa đe dọa anh ta. [5]
"... ... Zepes đó ... ... bây giờ trông như một đứa trẻ vậy ... ...."
"... ... Áp đảo ... ...Cậu ta là ai ... Tôi chưa nhìn thấy khuôn mặt đó trước đây ..."
Tiếng nói bắt đầu rỉ ra từ khu vực chỗ ngồi.
*Chú thích về tiêu đề chương:
-Eng: The common sense of the demon king is lacking after 2000 years.
-Raw: 魔王の常識、二千年後の非常識
Ghi chú
[1] (Resurrection )
[2] (Tran: chỗ này main đang liên hệ lại thời đại thần linh, mình dịch theo eng: これぐらいの魔法が使えなくては、死んだら死んでしまうだろうに。)
[3] (Tran: chấn thương tâm lý thì có đấy)
[4] (Tiếng răng chạm răng á)
[5] (chấn thương tâm lý sâu sắc cmnr -_-)